- Diêm vương hỗn đản này, khống chế thân thể lão tử chơi nữ nhân, không ngờ còn làm cho nàng sống lại.
Phong Phi Vân thời điểm này rất muốn mắng mẹ kiếp, nhưng vẫn không thể cải biến sự thật là hắn đang cưỡi Thiên Vu thần nữ, nếu nàng tức giận, chẳng lẽ nói cho nàng biết, thực xin lỗi, là người khác cưỡng gian ngươi, ta cái gì cũng không có làm!
Trời ạ, trước tiên không nói nàng có tin hay không, mấu chốt là nàng phải cho hắn cơ hội giải thích mới được.
Phong Phi Vân nhanh chóng tỉnh táo lại, cho dù đổ trách nhiệm lên đầu diêm vương cũng không thể cải biến một sự thật, hắn đang cưỡi lên người Thiên Vu thần nữ, hơn nữa hắn còn không có thoải mái như thế, ít nhất Cửu Long Bão Trụ hiện tại vẫn còn cương cứng, từ đó có thể nói rõ vấn đề.
Làm thì làm, có cái gì không dám thừa nhận.
Phong Phi Vân quyết định chắc chắn, lập tức rút Cửu Long Bão Trụ ra, sau đó rời đi, nhưng mà đúng lúc này Phong Phi Vân mới phát hiện một sự thật đáng sợ, thân thể của mình đã không thể động đậy.
Mà cùng lúc đó Thiên Vu thần nữ ánh mắt kích động, ánh mắt óng ánh như thu thủy, trong mắt không trống rỗng vô thần, đôi mắt dễ thương nhìn qua Phong Phi Vân, nàng há miệng thở ra khói trắng, lại cảm thán một tiếng.
Giờ khắc này Phong Phi Vân mới phát hiện nàng thật đẹp, nhìn qua thật si ngốc.
Đột nhiên nàng lật người dậy, tóc đen phiêu khởi, sau đó áp ngược Phong Phi Vân xuống dưới, ngọc thể thước tha đặt lên người Phong Phi Vân, cơ hồ tất cả sức nặng đều đặt lên người Phong Phi Vân, nhưng lại vô cùng mềm mại nhẹ nhàng, cảm giác không thấy nàng nặng bao nhiêu cả.
Nàng ngồi trên eo bụng Phong Phi Vân, thật lâu không có nhúc nhích, rất hiển nhiên nàng hiện tại đang nghĩ nên làm thế nào.
Đôi mắt của nàng giống như sao trời, nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân thật lâu, lại cảm thán, sau đó duỗi ngón tay ngọc che mắt Phong Phi Vân lại, ánh mắt Phong Phi lâm vào bóng tối, nội tâm chìm vào đáy cốc, chẳng lẽ... Chẳng lẽ nàng muốn giết ta.
Nhưng mà rất nhanh Phong Phi Vân phát hiện mình sai rồi, hắn cảm giác được chỗ hai người kết hợp tách ra, một bàn tay trắng và lạnh buốt như ngọc run đụng vào Cửu Long Bão Trụ của hắn, sau đó lại buông ra.
Nhưng mà ngay sau đó nàng lại nắm lấy cây bổng nóng rực kia, lần này nắm rất chắc, bắt đầu vuốt, tay nàng thật sự là quá nhu nhuận, làm cho Phong Phi Vân rên rỉ thành tiếng.
Phốc phốc.
Nàng do dự sau nửa ngày, sau đó hai chân dùng sước ngồi xuống, lưng thẳng và tóc dài dập dờn, nàng không kìm lòng được rên rỉ một tiếng, Phong Phi Vân cảm thấy toàn thân nóng rực.
Ngay sau đó nàng bắt đầu chậm rãi phát lực, đôi tay như ngọc đặt lên phần bụng Phong Phi Vân, lại nhấp nhô lên xuống càng lúc càng nhanh.
Thật sự là nhìn người không thể nhìn vẻ ngoài, Thiên Vu thần nữ mỹ mạo và thánh kiết như thế, dĩ nhiên lại là nữ tử dâm đãng, nàng rên rỉ mất hồn, Phong Phi Vân nghe xong càng hưng phấn.
Nhưng mà rất nhanh Phong Phi Vân nghĩ ra nguyên nhân, bởi vì Phong Phi Vân phát hiện phượng cốt ở đỉnh đầu và trái tim đang nóng rực, hơi nóng chảy vào người Thiên Vu thần nữ, thúc đẩy Thiên Vu Thần Thụ sinh trưởng nhanh hơn, mà sinh mệnh lực của nàng gia tăng nhanh chóng, lực lượng chấn động tăng lên kinh khủng.
Nếu theo tốc độ hấp thu của nàng, không quá nửa giờ lực lượng hai khối phượng cốt trong người Phong Phi Vân sẽ bị xói mòn không còn, tu vị cũng trở về nguyên điểm thậm chí sẽ bị nàng hút khô thân thể thành thây khô.
- Nàng hiện tại vẫn chưa sống lại chính thức, dù sao đóng băng vạn năm không phải nói tỉnh là tỉnh lại, nàng chỉ sợ sẽ hút đi tất cả lực lượng phượng hoàng trong người mình, sau đó thúc đẩy Thiên Vu Thần Thụ triệt để phục sinh, trợ giúp nàng sống lại.
Phong Phi Vân vừa nghĩ đến đây thì không còn chút dục vọng nào, tuyệt đối không thể ngồi chờ chết, bằng không thì hắn sẽ chết dưới tay nàng.
Thời điểm Phong Phi Vân lo nghĩ bất an thò đột nhiên hạ thể Thiên Vu thần nữ có dòng suốt mát lạnh tiến vào thân thể Phong Phi Vân, chảy vào trong tâm cốt và tuệ cốt, đảo quanh thân thể của hắn, sau khi đạt được lực lượng này thì tâm cốt và tuệ cốt sáng hơn nữa, bắt đầu nóng hơn trước.
- Đây là... Lực lượng bổn nguyên của Thiên Vu Thần Thụ, nàng hấp thu nhiệt đột của phượng cốt giúp Thiên Vu Thần Thụ phát triển, còn mang lực lượng bổn nguyên Thiên Vu Thần Thụ ngưng tụ ra đưa ra, rót vào phượng cốt của ta.
Phong Phi Vân nhắm mắt lại, căn bản không nhìn thấy biểu lộ của nàng, cũng không dám tưởng tượng bộ dáng thánh nữ thánh khiết rên rỉ sẽ như thế nào?
Phong Phi Vân biết rõ chính mình hiểu lầm nàng, có lẽ sức nóng của phượng cốt căn bản là không cần thân thể giao hợp, nàng có thể chủ động hấp thu, Phong Phi Vân sẽ chết.
Nàng chủ động giao hợp với Phong Phi Vân, mục đích chính là mang lực lượng bổn nguyên của Thiên Vu Thần Thụ rót vào trong người Phong Phi Vân, bao dưỡng tâm cốt cùng tuệ cốt.
- Khó trách nàng vừa rồi thở dài hai lần, khó mà hạ quyết định, thì ra là như thế, nhưng vì sao nàng làm vậy?
Phong Phi Vân thật sự nghĩ mãi mà không rõ, hắn là nam nhân cướp lấy trinh tiết của nàng, nàng giết Phong Phi Vân mới là hành vi bình thường, căn bản không có khả năng bảo trụ tính mạng Phong Phi Vân mà chủ động giao hợp, nhìn động tác ngốc ngốc của nàng, hiển nhiên là lần đầu tiên.
Chẳng lẽ trong thiên hạ còn có nữ nhân ngu ngốc và thiện lương như thế?
Trên đời này người thật sự quá nhiều, mà mỗi người xem giá trị bản thân khác nhau, Phong Phi Vân cho rằng cách làm của mình là chính xác, cũng chưa chắc là chính xác với suy nghĩ của người khác, có người có thể lấy ơn báo oán, có người có thể lấy oán trả ơn, có nữ nhân thiện lương cứu giúp nam nhân cưỡng hiếp nàng, mà có nữ nhân cho dù phu quân đối xử với nàng thật tốt, nàng vẫn có thể nhẫn tâm hạ độc thủ giết phu quân.
Nhân tâm khó dò, trên đời này người nào đều có, ngươi không thể vì hành vi của người ta làm mà bảo người ta ngu ngốc được.
Nhưng mà Thiên Vu thần nữ rốt cuộc xuất phát từ thiện tâm hay vì mục đích khác?
Phong Phi Vân giờ phút này không quản quá nhiều, nếu không chết thì cứ hưởng thụ, hắn không ngừng rên rỉ, cuối cùng toàn thân căng cứng rót tinh hoa vào trong thân thể Thiên Vu thần nữ.
Mà cùng lúc đó Thiên Vu thần nữ cũng rên rỉ kéo dài, sau đó thân thể như mất đi khí lực nằm vào lồng ngực Phong Phi Vân, hơi thở nhu hòa, thổ khí như lan, sau nửa ngày thì nàng mới rời khỏi người Phong Phi Vân.
Lúc Phong Phi Vân có thể mở to mắt, khôi phục năng lực hành động và ngồi dậy, chỉ thấy Thiên Vu thần nữ đã phủ trường bào lên người, thân thể yểu điệu, ngọc dung tinh xảo, trên người có khí tức thánh khiết bao phủ, thần thụ trong người óng ánh, hào quang như ngọc.
Thật đẹp, nàng còn đẹp hơn cả cửu thiên huyền nữ trong truyền thuyết.
Nàng đứng ở nơi đó, thập phần linh hoạt kỳ ảo, trên người có thánh quang vờn quanh.
- Ta cho ngươi một hồi cơ duyên, xem như trả ơn cho ngươi, hai ta không ai nợ ai, ngươi xem như một hồi mộng xuân đi.