Linh Chu​

Chương 1620: Chương 1620: Thánh Đình đại kiếp. (1)




Trên chín tầng trời lơ lửng một cây thần bút, thô to như cây cột, do thanh đồng luyện thành, như một cây thiên trụ.

Thiên hạ mọi người biết đây là Bình Đẳng Vương một trong thập đại vương giả của Âm Gian giới đến, đây là vô thượng thần binh của hắn, Sinh Tử Bút.

Bình Đẳng Vương đến!

Đây nhưng là một tôn vương giả chân chính, đang ở vào thời kỳ cường thịnh, những thành chủ kia của tiên thành, gia chủ của trung cổ thế gia nhìn thấy vị ma đầu này đều phải nhượng bộ lui binh.

Đây là một tràng đại kiếp đột nhiên mà đến, để cho mọi người đều hoảng sợ, sắc mặt mỗi một người đều thay đổi, đối với Âm Gian giới vô cùng e ngại, giống như là nhìn thấy quỷ thần.

- Thánh Đình chúa tể, Âm Gian giới chúng ta lại tới, ha ha!

Một tiếng trường khiếu chấn phá hư không, chiến hỏa không ngừng lan tràn, Âm Gian giới láy khí thế sét đánh không kịp bưng tai mà đến, gặp người liền giết, chỉ có thế tử cùng quận chúa mỗi một cảnh mới có thể may mắn thoát khỏi.

Thánh Đình tự nhiên có rất nhiều cường giả, nhưng mà Âm Gian giới càng cường đại hơn, có rất nhiều lão ma vạn năm từ trong hư không giết ra, quả thực không người nào có thể ngăn chặn.

- Thiên Cương trận của Thánh Đình tại sao không khởi động, thống lĩnh thánh vệ quân của Thánh Đình hổn hển mà nói.

- Thiên Cương trận của Thánh Đình vốn đã mở ra, nhưng mà lại bị Bình Đẳng Vương dùng Sinh Tử Bút đâm xuyên, căn bản không ngăn được.

- Địa Sát trận cũng bị phá.

Thống lĩnh thánh vệ quân nói.

- Tu sĩ của Âm Gian giới trước tiên tiềm nhập Thánh Đình, đã sớm nắm Địa Sát trận trong tay...

- Thật là một đám phế vật!

Thống lĩnh thánh vệ quân đứng ở trên một tòa chiến đài, trong tay mang theo một thanh trường thương đỏ ngầu, một đôi mắt hổ nhìn ra xa vòm trời, chỉ thấy chi chít tất cả đều là tu sĩ của Âm Gian giới, số lượng vô cùng nhiều, trong đó còn có vài cỗ lực lượng cường đại đến dọa người, để cho thiên khung tinh thần đều đang run rẩy.

Thánh vệ quân mặc dù đều là cường giả ngàn dặm mới có một, nhưng mà bị giết đến liên tiếp bại lui, máu tươi tụ thành sông, thi thể chồng chất thành từng tầng.

- Báo, cổ trận đi thông các đại cảnh đều bị tu sĩ của Âm Gian giới phá hư, hư không của cả Thánh Đình tất cả đều bị phong tỏa, hiện tại tin tức căn bản không truyền ra được.

Thống lĩnh thánh vệ quân nói:

- Thế tử cùng quận chúa của các đại cảnh đều rui lui đến Trung Đình tinh rồi đi?

- Đều ở trước đó đã lui về Trung Đình tinh rồi, nơi đó có Thiên Đấu Vô Cực đại trận, coi như là Thánh Linh đến cũng chưa chắc có thể công phá, chắc chắn là không có việc gì, chỉ là... Chỉ là tu sĩ của Diệp Hồng cảnh ở Trú Thiên phủ lại ở lúc bắt đầu đã bị phong tỏa, đoán chừng hai vị quận chúa đã gặp bất trắc.

- Hiện tại không thể chú ý nhiều đến như vậy rồi, tuyệt đại đa số người không có chuyện gì thì ta cũng là có thể khai báo với Thần Thiên tước phủ rồi.

Thống lĩnh thánh vệ quân nói.

Tây Cực tinh, Bắc Cực tinh, Nam Cực tinh, Đông Cực tinh của Thánh Đình đều đã bị tu sĩ của Âm Gian giới công phá, bốn viên chủ tinh giết đến hôn thiên ám địa, những quyền quý kia của Thánh Đình đều cuốn vào trong tràng chiến đấu sinh tử này.

Các lão thiên cung, Thánh cảnh cảnh chủ trên Nam Cực tinh cũng đều gặp phải vây công, có đại lượng cường giả giết đến hai chỗ này.

Trận pháp trong Các lão thiên cung hoàn toàn mở ra, có núi non di động trong trận pháp, có ngôi sao huyền phù trong hư không, có linh thú chiến hồn xuyên qua ở trong trận pháp.

Tu sĩ của Âm Gian giới công lâu không được, ngược lại bị chết thảm trọng, ngay cả một chút lão ma vạn năm xông vào trong trận đều không thể ngăn cản được lực lượng của trận pháp, chỉ trong chốc lát liền bạo liệt ra, biến thành huyết vụ.

- Ha ha, nghe tiếng đã lâu Lâm các lão chính là đệ nhất nhân trận pháp của đệ lục trung ương vương triều, Bổ Thiên các chủ khiến người ta ngưỡng mộ.

Một vị văn sĩ tay cầm thiết quyển đi tới bên ngoài Các lão thiên cung, dưới chân đạp lên một mảnh tường vân, trong tay nắm lấy một kiện thanh đồng bút.

Lâm các lão đứng ở trne thiên cung huyền phù ở bầu trời, ăn mặc hết sức mộc mạc, ảo vải, giày vải, mũ vải, giống như là một lão nông, đứng xa xa nhìn vị văn sĩ kia, cười nói:

- Bình Đẳng Vương gia giá lâm Thánh Đình, lão hủ vốn nên đi ra tiếp đón, đáng tiếc hiện tại không thuận tiện.

Văn sĩ tay cầm thiết quyển này cư nhiên chính là một trong mười thiên tử Âm Gian giới đại danh đỉnh đỉnh, Bình Đẳng Vương.

Đây nhưng là nhân vật cấp bậc đại ma đầu, dám tự lập một giới, không thuộc về bất kỳ một cái trung ương vương triều nào.

- Không sao, không sao, bỉ nhân tự mình đến làm khách là được.

Trung niên văn sĩ vốn là đứng ở bên ngoài hơn mười dặm, vừa sải bước một cái, thân thể liền đã đi vào bên trong trận pháp, chân đạp giữa không trung, bộ pháp rất chậm chạp, nhưng mà mỗi bước lại có thể bước ra xa mười dặm.

- Oanh long long!

Những sơn nhạc, tinh thần kia còn chưa tới gần thân thể của hắn liền tự động vỡ vụn ra.

Những trận pháp uy lực kinh khủng kia ở dưới chân của hắn không ngừng vỡ vụn, chỉ trong một cái sát na trôi qua, ba mươi bảy tòa đại trận đã bị hắn dẫm nát.

Lâm các lão vươn ra một ngón tay chỉ về phái Bình Đẳng Vương, ba mươi vạn khối linh thạch liền rơi xuống chung quanh thân thể của Bình Đẳng Vương, kết thành một tòa trận pháp, giống như là ba mươi vạn điểm sáng đem Bình Đẳng Vương khốn ở trung ương.

- ha ha, thành tựu của các lão ở trên đạo trận pháp thật lợi hại, điểm thạch thành trận, họa địa thành lao, ta cũng không bằng được.

Bình Đẳng Vương hắng giọng cười một tiếng.

Lâm các lão cũng không thoải mái, cười nói:

- Có thể giao thủ với nhân vật như Bình Đẳng Vương gia, lão hủ tuy bại mà vinh.

- Oanh!

Bình Đẳng Vương đem thiết quyển cầm trong tay mở ra, một tấm sơn hà đồ quyển hiện lên, bên trong hiện ra một cái Âm Gian giới, đem ba mươi khối linh thạch đều thu vào bên trong thiết quyển.

Sắc mặt của Lâm các lão hơi đổi, có thể trở thành một trong mười thiên tử của Âm Gian giới, bất kỳ một người nào cũng đều cường đại vô cùng, quả nhiên là danh bất hư truyền.

Bình Đẳng Vương từ trong trận pháp đi ra, một cước bước vào Các lão thiên cung, chân của hắn vừa mới đặt lên trên mặt đất, một cỗ lực lượng hủy diệt liền từ dưới chân của hắn lan ra ngoài, lâm thai lâu các, cung tường điện vũ trong Các lão thiên cung toàn bộ sụp đổ, biến thành phế tích, những tu sĩ ở bên trong toàn bộ chết hết, hoàn toàn hóa thành phấn vụn.

- Bình Đẳng Vương, ngươi làm việc thật quá đáng.

Thủ chưởng của Lâm các lão vừa nhấc, cả đại địa giống như được nâng lên, trời và đất giống như đảo lộn hướng Bình Đẳng Vương áp xuống.

Lâm các lão lúc bình thời nhìn rất bình thản, nhưng mà vừa ra tay liền thể hiện ra thực lực cường đại.

Bình Đẳng Vương lộ ra vẻ rất bình tĩnh, cũng là bàn tay lật lại, lập tức đem thiên địa áp lại, một chưởng đem Lâm các lão chụp xuống, thân thể bị xé tan ra, biến thành từng đạo quang điểm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.