Linh Chu​

Chương 300: Chương 300: Thiên tài chi chiến. (1)




Thời điểm mặt trời lên đến đỉnh, Phong Phi Vân mới ngồi trên bạch ngân phi chu chạy tới, xuống bạch ngân phi chu liền không nhanh không chậm leo lên một tòa sơn phong, nhìn đến một tòa cửu tầng diễn vũ tháp đang huyền phù ở trên không trung.

Đang ở thời điểm ánh mắt của Phong Phi Vân nhìn đến tầng thứ tư của diễn vũ chiến tháp, Kỷ Phong cũng mở ra hai mắt, trng ánh mắt bắn ra hai luồng hỏa vân, giống như là có cảm ứng, từ xa xa nhìn sang.

Bốn mắt nhìn nhau!

Đây là một loại trùng hợp kỳ quái, không, đây không phải là trùng hợp, đây là một loại cảm ứng giữa thiên tài chân chính, cũng chỉ có loại linh giác biến thái vượt xa thường nhân hơn chín lần của Phong Phi Vân cùng Kỷ Phong mới có thể sinh ra loại thời cơ này.

Chiến ý của Kỷ Phong đã hoàn toàn bị kích thích, că bản cũng không có quá trình kéo lên nửa phần, thời điểm một khắc kia khi hắn thấy Phong Phi Vân, một cỗ lực lượng vĩ ngạn cũng đã tràn ngập toàn thân hắn.

Phong Phi Vân cũng là như thế, chiến ý xông lên đỉnh phong.

Hai người mặc dù còn cách nhau khá xa nhưng mà lại phảng phất đã gần trong gang tấc, tay không đánh nahu.

Yêu ma chi tử từng chiến cự kình, để cho Kỷ Phong nhiệt huyết sôi trào.

Phong Phi Vân cũng xem Kỷ Phong trở thành một kẻ địch hết sức đáng sợ, kim sắc huyết dịch trên người liền như giang hà bôn đào, mãnh liệt trùng tới.

- Rốt cuộc xuất hiện, thì ra người Kỷ Phong đợi chính là hắn.

Tất cả tu sĩ đều hướng phía sau nhìn lại, thấy được Phong Phi Vân đứng ở trên đỉnh sơn phong cũng là đứng thẳng tắp, liền giống như một thanh thần kiếm sắp ra khỏi vỏ.

- Hắn có thực lực đánh một trận với Kỷ Phong sao?

Cũng có người tỏ vẻ hoài nghi, dù sao Kỷ Phong thật sự quá cường đại, cùng cảnh giới không có người nào có thể địch lại một chiêu của hắn.

Ở một khắc mọi người ở đây quay đầu đi, lại phát hiện thân ảnh của Phong Phi Vân ở phía sau đã biến mất, không còn tung tích, chẳng lẽ hắn khiếp chiến mà chạy?

Thời điểm mọi người xoay đầu lại, lại phát hiện Phong Phi Vân đã hạ xuống tầng thứ tư của diễn vũ chiến tháp, liền đứng ở đối diện với Kỷ Phong, tử sắc cẩm bào trên người giống như thiết thủy đúc thành, đầu tóc cũng bền bỉ giống như huyền thiết cương ti, cuồng phong thổi qua nhưng lại là không cách nào nhấc lên một phiến chéo áo, cũng không cách nào lay động một sợi tóc.

...

Giữa trưa, liệt nhật như hỏa lô, đốt thiên địa mà nấu chảy vạn vật.

Diễn vũ chiến tháp phương viên mấy trwam dặm, đều bao phủ ở trong một cỗ không khí khẩn trương, tốc độ lưu chuyển của không khí càng lúc càng nhanh, giống như giang hà đang lao nhanh, phách ra sóng lớn ngập trời.

Tu sĩ trong mấy tầng diễn vũ tràng khác cũng cảm nhận được cỗ khí áp đột nhiên mà tới này, vốn là đang chém giết kịch liệt lại đều là không hẹn mà cùng chậm lại tốc độ.

- Hắn là ai? Lại dám đánh một trận với Kỷ Phong?

- Ta nhìn thấy trong đan điền của hắn có một đoàn hỏa diễm đang thiêu đốt, căn bản không nhìn ra được tu vi chân thực của hắn, bất quá từ khí tức phát ra trên người hắn đến xem, cũng không yếu hơn so với Kỷ Phong.

- Hừ, mới vừa rồi khí thế của hai hung nhân kia cũng không yếu hơn Kỷ Phong, nhưng mà lại như cũ một chiêu liền bị đánh chết, có đôi khi lực chiến đấu mới là tiền vốn để nói chuyện.

- Trừ phi hắn đã đạt tới Thần Cơ đại viên mãn, mới có thể đánh một trận với Kỷ Phong, Kỷ Phong đã là vô địch trong cùng cảnh giới rồi.

...

Phong Phi Vân tới vô thanh vô tức, nhưng mà khi hắn vừa mới đứng ở tầng thứ tư của diễn vũ chiến tháp, liền hấp dẫn hơn phân nửa học viên đang xem chiến, những người này tự nhiên không thiếu thiên kiêu đương thời, có người lại càng tu luyện ra sáu đạo thần thức trở lên, nhưng mà lại đều không thể nhìn ra tu vi chân thực của Phong Phi Vân.

Vạn Tượng tháp là nơi tụ tập thiên tài, đi tới chỗ này không tránh khỏi phải nhất chiến quần hùng, nhưng mà Phong Phi Vân lại không ngờ rằng mới ngày thứ hai tiến vào Vạn Tượng tháp liền phải tiến hành một tràng sinh tử ác chiến.

Tầng thứ tư của diễn vũ tháp dài chừng 400 thước, cao một trăm thước, ngẩng đầu lên, phía trên là tầng thứ năm của diễn vũ tháp, giống như một bầu trời bằng kim loại.

Hai người mỗi người chiếm một bên, cách xa nhau vài trăm thước, đối mắt nhìn tới, đầu của ko tựa hồ chỉ lớn như một đồng tiền xu.

- Ta cho rằng ngươi đã chạy rồi!

Kỷ Phong không cách nào che giấu vẻ mừng như điên ở trong mắt, đây là một loại sắc mặt vui mừng khi báo săn gặp được con mồi.

- Ta sẽ trốn, nhưng mà ngươi lại không có tư cách để cho ta trốn!

Phong Phi Vân cảm giác được trên người Kỷ Phong không có một tia sơ hở nào, hắn dã hoàn toàn dung hợp lại với cửu trọng diễn vũ chiến tháp, chiếm hết địa lợi.

Quả nhiên không hổ là một gã Tầm Bảo sư, cũng chỉ có Tầm Bảo sư mới có thể chưởng khống thiên, địa, nhân tam tượng cùng thiên, địa, nhân tam thế tinh yếu như vậy.

Cái này ở trong đại chiến trước kia đều là thứ mà Phong Phi Vân nắm trong tay.

Ngươi đã muốn chiếm cứ địa thế, ta đây trước hết phá thế của ngươi.

Trong đôi mắt của Phong Phi Vân, trên con ngươi đen nhánh hiện ra hai luồng hỏa diễm, nhẹ nhàng nhảy lên, oanh, một phiến hỏa vân bay ra ngoài, một phiến hỏa vân này chính là vô hình chi hỏa, chỉ có người tinh thông thuật xem khí mới có thể nhìn thấy.

Nhưng mà một phiến hỏa vân này lại là tồn tại chân thật, tựa như một đầu hỏa diễm chi điểu khổng lồ vẫy hai cánh liệt hỏa, ngao một tiếng, sóng âm kia chấn đến vạt áo của Kỷ Phong đều bay lên.

Ngươi ở bên ngoài nhìn thấy chính là không gió mà bay.

Kỷ Phong cũng không động, giống như một cây thiết trụ trên sông, hai mắt mở ra, bạo phát ra hai phiến huyết hồng vân hà, trong vân hà ẩn Kỳ Lân, hình dáng mơ hồ, giương nanh múa vuốt tấn công ra, tràn ngập lực lượng vô cùng.

- Oanh!

Đây vẻn vẹn chỉ là ánh mắt của hai người, dưới tương giao một cái đã bộc phát ra uy năng kinh khủng.

Tu vi của tu sĩ đạt đến cảnh giới nhất định liền có thể dùng ánh mắt giết người, Phượng Hoàng thiên nhãn của Phong Phi Vân là có lực lượng như vậy, trưc tiếp xuyên thủng ánh mắt của Kỷ Phong.

Hỏa diễm chi điểu khổng lồ hình dạng giống như Phượng Hoàng đánh ra ngoài, đem địa thế mà Kỷ Phong thật vất vả mới ngưng tụ được phá hết, mà cùng lúc đó một đầu hỏa diễm chi điểu kia cũng bị Kỷ Phong xé nát.

- Ánh mắt thật lợi hại, lực xuyên thấu đỉ để giết chết tu sĩ cảnh giới Tiên Căn.

Cước bộ của Kỷ Phong đã dời đi nửa tấc, địa thế bị công phá, mặc dù đang tán thưởng Phong Phi Vân nhưng mà lại cũng không e ngại.

Nguyệt Luân thiên nhãn ở mi tâm của hắn cũng chưa mở ra, nếu như hắn mở ra Nguyệt Luân thiên nhãn, hắn có tự tin dễ dàng đánh bại Phượng Hoàng thiên nhãn của Phong Phi Vân.

Mặc dù Phong Phi Vân cùng Kỷ Phong đã tỷ thí một chiêu, nhưng mà người ở ngoài nhìn thấy bọn hắn căn bản đều chưa động chút nào, chỉ có mấy học viên có tu vi cường đại nhất mới nhìn thấu được một chút đầu mối.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.