Linh Chu​

Chương 552: Chương 552: Trở về Thiên Hoa Cổ Thành. (1)




Đã có ba đạo thần thức xẹt qua trên người của ta, đều mạnh mẽ đến dọa người, ít nhất cũng có tu vi cấp bậc Bán Bộ Cự Kình.

Phong Phi Vân và Vương Mãnh đang cấp tốc chạy trốn về hướng Thiên Hoa Cổ Thành, dùng mắt thường đều có thể thấy chân trời có sát khí sôi sùng sục, mấy đạo uy áp khổng lồ làm kinh động sợ hãi khiến hai chân người ta như nhũn ra.

Tu sĩ trong Thiên Hoa Cổ Thành đều bị kinh ngạc, một màn trước mắt này thật sự rất rầm rầm rộ rộ. Có hai người mặc nho y màu trắng của đệ tử Vạn Tượng đang chạy trốn về hướng Cổ Thành, ở phía đằng sau có mấy chục vị hung nhân cực kì mạnh mẽ đang truy theo.

- Là Yêu Ma Chi Tử, gia hỏa này rốt cuộc là gây ra đại họa tày trời gì, lại dẫn tới nhiều cường giả tiền bối đuổi giết hắn như vậy ?

Trên tường thành Thiên hộ Cổ Thành, một người tu sĩ trẻ tuổi mặc đạo bào đang nhìn ra rất xa.

- Ngươi còn không biết? Nghe nói Yêu Ma Chi Tử đánh bại nhân vật thần thoại Nạp Lan Hồng Đào, thiên tư không gì hơn nổi. Hiện tại rất nhiều người đều muốn phải loại bỏ hắn, không muốn để hắn trưởng thành.

- Cái gì? Lại ngay cả Nạp Lan Hồng Đào cùng cảnh giới đều không phải đối thủ của hắn, Yêu Ma Chi Tử này cũng thật là đáng sợ.

...

Trong Thiên Hoa Cổ Thành tụ tập rất nhiều tu tiên giả, có người là tu sĩ bản địa quận Tam Thánh, có kẻ là trốn tránh đến nơi này. Cũng có một số vị đến từ chính một ít tu tiên đại giáo, chính là đi tới Vũ Hóa Mộ Nguyên để khai quật băng cung.

Những người này đều bị một màn trước mắt làm cho kinh sợ.

Một bóng đen cao vài trăm thước hiện ra, bóng dáng tựa như một vị thần đủ để làm cho nửa bầu trời đều bị che kín đang truy đuổi ở phía sau hai người Phong Phi Vân. Thỉnh thoảng còn có thể đánh ra một cột sáng đen sì khiến trên mặt đất liên tiếp khoét ra những hố to.

- Ta biết đó là một vị Bán Bộ Cự Kình Sâm La Đệ Thập Điện, đã tu luyện 'Tà Đế Mị Ảnh' trong mười hai đại tà công. Ở trong tà đạo đều là một vị độc ác người gặp người sợ.

- Một tên Yêu Ma Chi Tử, lại dẫn đến được chính là nhân vật cấp bậc Bán Bộ Cự Kình xuất thủ. Coi như là thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi nổi tiếng từ xưa, thì cũng không có vinh quang đặc biệt như thế.

- Không có biện pháp, ai bảo Yêu Ma Chi Tử đã ngủ với đệ nhất mỹ nhân Lục Ly Vi của đệ thập điện Sâm La Điện.Nghe nói Lục Ly Vi và Phổ Đà Sơn có quan hệ lớn lao. Nếu như đệ thập điện Sâm La Điện không thể lấy được đầu trên cổ Phong Phi Vân, vậy làm thế nào để báo lại với Phổ Đà Sơn ?

Một lão nhân áo đen trên lưng mọc ra bốn cái cánh màu đen, cắt ngang bầu trời lướt đến, hai mắt đen nhánh tựa như chim ưng. Lão liền đánh ra một đạo ánh mắt.

Vẻn vẹn chỉ là một đạo ánh mắt, trực tiếp nện cho Phong Phi Vân đến thổ huyết.

Vương Mãnh càng là thê thảm hơn, đầu khớp xương trên người bị chặt đứt bẩy tám cái, bị gây tổn thương rất nặng. Nếu không phải hắn dựa vào sức lực cường đại để bám theo thì đều đã hôn mê.

- Mẹ nó, hỗn đản!

Phong Phi Vân nhấc Vương Mãnh lên, dưới chân đạp Luân Hồi Tật Tốc nhanh hơn mà hóa thành một đạo gió thoảng, lọt vào Thiên Hoa Cổ Thành.

- Minh Vực Ma Dực Quyết, đây chính là công pháp xếp hạng thượng thừa trong mười hai đại tà công, lại có người đã tu luyện ra ma dực bốn cánh, chẳng lẽ là vị Bán Bộ Cự Kình kia của Đệ Tứ Điện Sâm La Điện.

- Hẳn chính là hắn. Yêu Ma Chi Tử đã cưỡi luôn cả người đẹp đứng đầu Bạch Như Tuyết, giới cao cấp Sâm La Điện khẳng định đều bị tức đến trên đầu bốc khói xanh. Nhất định sẽ có chí cường xuất thủ loại trừ hắn.

- Yêu Ma Chi Tử chạy đến Thiên Hoa Cổ Thành!

- Không trốn thoát đâu, Yêu Ma Chi Tử có khả năng xưng vương trong thế hệ trẻ tuổi, nhưng mà so sánh với Bán Bộ Cự Kình thì vẫn còn kém quá xa. Trốn tới chỗ nào cũng đều là như nhau, không thoát khỏi được thì kết cục hẳn phải chết.

...

...

Tu sĩ Thiên Hoa Cổ Thành đều cảm giác được ý định giết người, ai nấy đều trốn ra khỏi Thiên Hoa Cổ Thành. Nhưng mà vẫn có người không còn kịp trốn ra khỏi cửa thành nữa, liền bị những người đuổi giết Phong Phi Vân bắt quay trở về, chỉ có thể chạy khắp nơi trốn kĩ.

Trong không trung cả Thiên Hoa Cổ Thành đều bị những đám mây đen sì bao phủ dày đặc, có dị thú đang rít gào, có những đạo ánh sáng lung linh đang xuyên qua không gian.

Trong số những người đang đuổi giết Phong Phi Vân này, tuyệt đối không chỉ thuộc về Sâm La Thập Điện. Còn có tu sĩ Tử Minh Thi Động, cường giả gia tộc Bắc Minh, thậm chí còn có một vài người thuộc về thế lực tu tiên khác. Mọi người đều là nhân vật đỉnh cao.

Đã có người bắt đầu bố trí trận pháp, bao bọc lấy cả Thiên Hoa Cổ Thành vào bên trong. Biến một tòa Cổ Thành này thành một nhà giam khổng lồ, chuẩn bị làm ông già bắt ba ba.

- Yêu Ma Chi Tử thật sự là một kẻ ngu xuẩn, lại chạy trốn tới nơi này. Thế này quả thực chính là tự chui vào nhà giam, thế này hắn có chắp cánh cũng không thể bay.

Một đệ tử Tử Minh Thi Động trào phúng cười lạnh một tiếng.

- Coi như tế luyện tất cả Thiên Hoa Cổ Thành thì cũng phải loại trừ Yêu Ma Chi Tử cho bằng được. Người như thế tuyệt đối không thể để cho hắn trưởng thành, uy hiếp thật sự quá lớn.

Một vị điện hạ Sâm La Điện nói như thế.

Tụ tập nhiều cường giả siêu cấp như vậy đều chỉ là vì muốn giết chết một tu sĩ cảnh giới Thần Cơ đại viên mãn, chuyện thế này trong lịch sử vẫn còn chưa từng có xuất hiện. Coi như Phong Phi Vân hôm nay chết ở trong tay bọn họ, thì cũng có thể danh truyền nghìn đời.

Những người này cũng không vội vã xông vào Thiên Hoa Cổ Thành, tính toán thiết lập xong xuôi trận pháp. Sau khi hoàn toàn phong bế cả Cổ Thành mới lại từ từ xuất thủ, để tránh cho Phong Phi Vân có dịp thừa cơ đào tẩu.

Đều là kết cục hẳn phải chết, có cái gì phải thật gấp.

- Đám Vương Bát Cao Tử này cũng quá độc ác, nếu như rơi vào trong tay Lão Tử, thì dứt khoát phải một quyền nện vỡ đầu bọn chúng như dưa bở.

Vương Mãnh mặt mày đều be bét máu, hắn tức giận không thôi mà nhìn lên không trung Cổ Thành, phảng phất nghe được từng tràng tiếng cười vọng xuống từ tầng mây.

Thiên Hoa Cổ Thành lúc trước náo nhiệt phi phàm, hiện tại là không thấy được một người nào, yên tĩnh đến dọa người. Chỉ có thể nhìn ra những chiếc đèn cầu may vẫn còn treo ở mái hiên đang lắc lư theo gió, phát ra âm thanh "loạt xoạt".

Còn có tiếng bước chân!

Phong Phi Vân đột nhiên ngừng bước chân lại, đứng ở bên ngoài Ngân Câu Phường.

Ngân Câu vẫn nguy nga mà khí thế, xây dựng cực kì tráng lệ. Nhưng mà hiện tại lại đều đã trở nên hoàn toàn thay đổi, đại môn dùng vàng bạc hoàng kim nấu chảy chế luyện đã bị gỡ xuống, sàn nhà lát ngọc từ dung nham núi lửa cũng bị bóc đi. Mà ngay cả mái ngói trên đỉnh các lầu đều không còn một khối dư thừa, toàn bộ bị chở đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.