Linh Chu​

Chương 966: Chương 966: Vạn phật hướng tông. (1)




Rầm.

Một tiếng chấn động vang lên thật lớn, giống như giống như núi lở đất sụt.

Hai tên Tà Nhân y bào rách rưới nện vỡ tường bao của phật điện, từ bên ngoài bay thẳng vào trong, rồi rơi trên mặt đất. Miệng chúng thổ huyết, thần sắc kinh hoảng mà nói:

- Hành Giả đại nhân, bên ngoài có một người hòa thượng tuổi còn trẻ vừa đến. Hắn có phật hiệu cường đại đến dọa người. Những tăng nhân bị giam trong lồng sắt đều bị hắn thả ra rồi.

- Hừ, mạnh mẽ như thế a.

Tử Vong Hành Giả Thạch Thác La trợn một đôi mắt xanh mượt, ánh mắt đích xác lành lạnh khiếp người mà nhìn chăm chú khiến cho hai tên Tà Nhân kia trong lòng phát lạnh.

- Hắn thân mang hai vị Kim Phật, có thần phật làm quân hầu hắn. So với hình dáng Phật Môn Thánh Linh lúc tuổi còn trẻ trong truyền thuyết thì rất tương tự.

Tử Vong Hành Giả cười lạnh nói:

- Lại trò đùa gì, có thần phật theo hầu, điều này chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Mười trưởng lão hộ điện ở đâu, còn không cho bọn họ đi ra ngăn địch. Chẳng lẽ muốn lão phu tự mình ra tay sao ?

- Mười trưởng lão Hộ điện... trong mười trưởng lão có ba vị đã bị hắn đánh bại.

- Ở đâu lại mọc ra Xú hòa thượng...

Tử Vong Hành Giả sắc mặt sầm xuống, đôi cánh đen sì trên lưng giương lên. Hắn muốn đi ra khỏi phật điện để mở mang kiến thức rốt cuộc là một hòa thượng khó lường cỡ nào.

- A Di Đà Phật.

Một tia chớp trắng chợt lóe, Vô Sắc Vô Tướng liền đã đi bước một tiến vào. Dáng người trác tuyệt, vô song tuấn tú hơn người, ánh mắt sáng ngời, cực kì trẻ tuổi, nhưng mà phật lực trên người lại cực kì cường đại, tựa như một cây Bồ Đề Thánh Thụ đang đứng ở nơi đó.

Hai tay của hắn chắp ở trước ngực, giữa bàn tay có một chuỗi Phật Châu màu vàng. Hắn đi từng bước một khiến dấu chân hằn sâu, chậm rãi đi tới chắn ở trước mặt Tử Vong Hành Giả.

Nếu như những người khác, vẻn vẹn chỉ là thấy hình dáng của Tử Vong Hành Giả thì trong lòng sẽ run sợ, liền quay đầu chạy. Cho dù người có lá gan lớn thì cũng bị khí tức trên người Tử Vong Hành Giả áp đảo, vô phương đứng thẳng thân thể.

Nhưng mà Vô Sắc Vô Tướng lại đi đặc biệt thong dong mà điềm đạm.

- Cạc cạc, thật sự có tài, lại xông được đến nơi này, cũng tiếp một chiêu ta xuất thử xem.

Tử Vong Hành Giả cười lạnh không thôi, trên người lạnh thấu xương, mái tóc bạc trên đầu tựa như thần ti, hóa thành quả núi ba nghìn thước đâm thẳng xuống.

Mặc dù vẻn vẹn chỉ là tóc bạc, nhưng mà chúng lại như một đám Giao Long, bộc phát ra chiến uy không gì sánh kịp. Mỗi một sợi tóc đều có thể xuyên thủng cả một quả núi cao.

Đến ngay cả Vu Thanh Họa đều thua ở trong tay Tử Vong Hành Giả, có thể thấy được hắn cường đại đến đâu.

Vô Sắc Vô Tướng đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, hai tay chắp tay trước ngực, tụng niệm âm thiền. Sau lưng có hai luồng ánh vàng rực rỡ chói mắt đi ra, không ngờ lại là hai vị Kim Phật đều cao gần mười trượng, dáng dấp trang nghiêm.

Một vị Kim Phật, sinh ra có tám tay, gương mặt trang nghiêm, dưới thân cưỡi Bạch Long.

Một vị Kim Phật khác là một người song sinh, Âm Dương một thể, dưới thân cưỡi thần hổ.

Đây không phải là phật ảnh lấy phật hiệu để biến hóa ra. Mà đó thật sự là hai vị tượng Phật tồn tại, tượng Phật thần kì, ngay cả vật cưỡi bên dưới bọn họ đều giống như đã sống lâu đời, long ngâm hổ khiếu, làm kinh thiên động địa.

- Phật thánh xuất thế, thần phật theo hầu.

Rung động trong lòng Tử Vong Hành Giả rất lớn.

Đây là một loại hiện tượng hiếm có của thiên địa, chỉ còn lại ở trong truyền thuyết. Theo truyền thuyết, Phật Môn Thánh Linh thiên tư tuyệt đỉnh vào lúc trẻ tuổi chỉ cần tâm niệm vừa động, là có thể đủ sức điều động tượng Phật trong phật miếu, mượn lực lượng tượng Phật để trấn yêu trừ ma. Ngay cả thần phật đều cam tâm làm quân hầu cho ngài.

Người như thế vạn năm khó khăn mới xuất hiện một người. Một khi xuất thế, liền đại biểu cho Phật giáo đại hưng thịnh, truyền bá giáo hóa, phổ độ chúng sinh.

- Coi như thiên tư tuyệt đỉnh thì đã làm sao, có thần phật theo hầu thì đã làm sao. Hiện nay hắn vẫn còn chưa bắt đầu trưởng thành, lão phu cũng không sợ ngươi.

Tử Vong Hành Giả vẫn tấn công như trước, chiến uy càng lớn hơn.

Ngàn vạn sợi tóc bạc, tựa như mấy chục vạn con Giao Long đang gầm rống, như phải nuốt chửng Vô Sắc Vô Tướng. Nhưng mà chúng lại đều bị hai vị tượng Phật màu vàng kia ngăn cản. Chúng va đập gây ra âm thanh leng keng, tựa như chuông phật bị nện nhiều lần.

- Mu mật, mu la, mu da, mu già...

Phật quang trên người Vô Sắc Vô Tướng càng thịnh hơn, ánh sáng tựa như một vòng thần thánh làm cho cả Cổ Đạo Sơn đều được chiếu rọi bởi hào quang vạn trượng. Ánh vàng rực rỡ chiếu sáng nửa bầu trời.

Trong cả Cổ Đạo Miếu đều sinh ra một loại dao động kỳ dị, đột nhiên trong một tòa phật điện, có một vị Phật Đà ngàn tay sống lại. Những cánh tay dùng hoàng kim chế tạo ra được phật quang bao bọc, không ngờ bắt đầu nhúc nhích, sau đó đi xuống từ trên đài sen, trấn áp đám Tà Nhân trong miếu thờ.

Tất cả các tượng Phật khác trong phật điện cũng vội vàng cử động, trước ánh mắt hoảng sợ của mọi người, chúng như thần phật hồi phục mà đi lại trong phật điện, phát ra từng đạo vết tích vàng rực.

Nếu như nói lúc trước đều là "Ma quỉ làm loạn", như vậy hiện tại chính là "Phật quang chiếu khắp, vạn phật hướng tông."

- Tượng Phật trong cả Cổ Đạo Miếu lại bắt đầu cử động, đây là cần phải có tu vi phật hiệu cường đại như thế nào thì mới có thể khơi thông phật ý, nối liền phật lý, làm cho vạn phật hướng tông.

Trong mắt nhung Trì Dao lộ vẻ kinh ngạc, không ngừng có gợn sóng chớp động mà quan sát biến hóa trong Cổ Đạo Miếu, khiến cho phật tâm của nàng rung động không thôi.

Bọn họ đều là người tu phật, càng có thể cảm nhận được phật hiệu cường đại của Vô Sắc Vô Tướng. Mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng mà về mặt lĩnh hội phật hiệu, so với mười Đại Phật tôn Ngự Thú Trai thì đều phải tuyệt đối mạnh hơn.

Vu Thanh Họa và Họa Kích Ngưng Hương cũng không thể bình tĩnh, ánh mắt nhìn Vô Sắc Vô Tướng giống như là đang nhìn một vị Thánh Nhân.

Phật hiệu không phân trước sau, ai đạt đến ngưỡng thì làm sư phụ.

Phong Phi Vân và Thiên Thu Sinh vẫn còn đấu pháp như trước, khó lòng tách rời. Nhưng đương nhiên cũng có thể phân ra một tia tâm thần, để có thể biết tất cả mọi thứ phát sinh trong phật điện.

- Chết tiệt, tình huống nào đây. Làm thế nào lại có phật ý cường đại như thế.

Trên trời cao, Tửu Nhục hòa thượng mặc một kiện tăng bào đỏ thẫm, tay ôm một vò rượu lớn, từ rất xa nhìn về phương hướng Cổ Đạo sơn. Chỉ thấy cả đỉnh núi đều được phật quang bao bọc, có ánh hào quang vàng chói chiếu thẳng tận chín tầng trời. Một vị phật ảnh cao gần mấy ngàn trượng ngồi xếp bằng trong không trung Cổ Đạo Miếu, đứng ở xa mấy trăm dặm đều có thể thấy rõ ràng.

Phàm nhân dưới chân núi đều thấy được phật quang trên đỉnh núi, đều là quỳ lạy trên mặt đất.

- Đại hòa thượng, ngươi còn không mau xuất thủ ra tay.

Nạp Lan Tuyết Tiên gõ một cái trên đầu Tửu Nhục hòa thượng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.