Linh Chu​

Chương 975: Chương 975: Yêu ma trở về. (1)




Chung quanh vẫn đang hiển hiện đám quan tài và tử thi lộ vẻ âm trầm khủng bố, trên mặt đất còn có vết máu chưa khô. So với tiên ảnh trắng tinh thuần khiết không tỳ vết kia của Bạch Như Tuyết, nó hình thành sự đối lập rõ ràng, làm cho huyết mạch người ta càng căng phồng hơn.

Phong Phi Vân ngồi ở trên lưng Đại Trùng Lân nhưng cũng không hề có động tác ngăn cản.

Bạch Như Tuyết tựa như một tinh linh trắng tuyền, ngược lại có vẻ yêu mị động lòng người, làm cho người Cản Thi mặc áo tím kia thật sự không kìm nén được, nửa người dưới đều phải dựng lên như cái lều. Nhưng mà hắn vẫn hít sâu một hơi, bật thốt lên:

- Mụ đàn bà dâm đãng này.

Hắn liền nhào tới.

- Xoạt, xoạt...

Mái tóc bạc trên đầu Bạch Như Tuyết bắt đầu rung động, ở trong không khí phát ra những tiếng xé gió lạnh lùng, tựa như những thanh Thiên Đao cực nhỏ trực tiếp cắt người Cản Thi kia thành ngàn lát mỏng, trên mặt đất xuất hiện một đống huyết nhục.

Bạch Như Tuyết mái tóc vẫn trắng tinh như trước, gương mặt cũng vẫn cực kỳ lộng lẫy, tựa như một thiên kim đại tiểu thư lên tiếng cười nói:

- Ngươi không phải là muốn tìm cái chết sao.

Tất cả điều này đều phát sinh trong lúc nhanh như chớp giật, mấy ông lão kia của Tử Minh Thi Động vẫn còn không kịp cứu viện, thì người Cản Thi này liền đã bị xẻ thành mảnh vụn.

Giết người tuyệt đối không phải một chuyện vui vẻ gì. Bất luận kẻ nào sau khi giết người cũng sẽ không thật là vui. Nhưng mà nữ nhân tuyệt mỹ trước mắt này lại nở nụ cười ngọt ngào, hiển nhiên nàng đã không phải lần đầu tiên giết người.

- Lớn mật, cũng dám giết đệ tử Tử Minh Thi Động chúng ta. Các ngươi là đệ tử gia tộc nào, muốn tìm cái chết sao.

Một lão già Tử Minh Thi Động lạnh giọng nói.

Ánh mắt của lão già này đã đảo qua trên người Bạch Như Tuyết, kỳ thật lão cũng rất cảm thấy hứng thú mỹ nhân khí chất thanh tao này. Lúc trước chỉ là ngại về thân phận nên mới còn không phát tác.

Lão vừa mới nhìn thấy Bạch Như Tuyết xuất thủ ra tay, mặc dù tu vi rất mạnh, nhưng mà đánh giá một lượt thì dựa vào tu vi của mình, lão lại vẫn có thể thu thập được nàng.

Bạch Như Tuyết liếc nhìn quyến rũ với Phong Phi Vân, đúng là e sợ thiên hạ không loạn mà cười nói:

- Ta là nữ nhân của hắn, ngươi hỏi hắn a.

- Nữ nhân của hắn.

Ánh mắt của những tu sĩ Tử Minh Thi Động này lập tức trở nên bất thiện, chúng cẩn thận đánh giá Phong Phi Vân một phen, thấy dẫu thế nào Phong Phi Vân đều chỉ khoảng chừng hai mươi tuổi. Nếu trẻ tuổi như thế, cho dù tu vi không tồi thì cũng không cao đáng kể. Bọn họ có một vị Thái Thượng trưởng lão tọa trấn, chẳng lẽ còn phải sợ hãi một tiểu tử tuổi còn trẻ.

- Ta đây liền làm thịt tiểu tử này, ngươi liền là nữ nhân của ta... Không, là nữ nhân của chúng ta.

Một cường giả tu vi đạt tới Thiên Mệnh Đệ Nhị Trọng mang theo một cây chiến qua ( cây giáo). Hắn đứng ở ngoài mười trượng tựa như đang ném mạnh tiêu thương, quăng chiến qua thật mạnh đi ra ngoài. Trên chiến qua có chiến mang đan xen, tia chớp dày đặc tựa như đã biến thành một con điện long.

- Người Cản Thi Tử Minh Thi Động luôn không đổi được căn bệnh hết sức xấu xa muốn chết này.

Phong Phi Vân lật tay vỗ một chưởng ra ngoài. Chưởng ấn dài chừng hơn mười thước liền đánh bay chiến qua, rồi trực tiếp chụp người Cản Thi Thiên Mệnh Đệ Nhị Trọng kia chết dí ở trên mặt đất, chèn ép thành một bánh thịt khá mỏng.

Trên mặt đất xuất hiện ra dấu vết một cái chưởng ấn dài hơn mười thước, sâu đến hai thước.

Những người Cản Thi của Tử Minh Thi Động đều hít một một hơi thật sâu mà lạnh sống lưng. Thế này cũng quá cường đại, chẳng lẽ hắn là một vị vương giả trẻ tuổi của siêu cấp Đại gia tộc nào đó.

Bọn chúng mặc dù kinh ngạc, nhưng mà tịnh không e ngại. Dù sao Tử Minh Thi Động chính là Thi Động truyền thừa từ thuở xa xưa, ngay cả Tứ Đại Môn Phiệt thì chúng cũng không coi trọng là bao, huống chi đó chỉ là một Đại Hình gia tộc.

Liên tục hao tổn hai người, khiến cho mấy lão già Tử Minh Thi Động cảm thấy phẫn nộ.

- Hồng thi.

Một lão già tóc bạc xuất ra một con Cản Thi linh. Nó xoay tròn ở trong không khí, giống như một cơn lốc xoáy, kéo theo dòng khí lưu trong không khí. Một con Chiến Thi toàn thân ửng đỏ bay đi ra ngoài.

Con Chiến Thi này toàn thân tựa như một khối sắt đã được nung nóng đỏ, mỗi lần bước đi một bước trên mặt đất đều làm hòa tan bùn đất trên mặt đất, phát ra âm thanh "Xèo xèo". Một quyền đánh ra, nó mang theo tảng lửa lớn.

Nó há mồm rít gào, phun ra Thi Khí tanh tưởi.

- Rầm.

Phong Phi Vân ra quyền tựa như tia chớp. Một quyền này cắt đứt một cánh tay của con Chiến Thi. " răng rắc", sau đó hắn lại bắn ra một chỉ. Một chỉ này xuyên thủng Thi Phù trên đỉnh đầu Chiến Thi, rồi cắm thẳng vào mi tâm.

Thi Phù bị nghiền nát, con Chiến Thi này liền cũng rơi rụng xuống trên mặt đất. Thi Thân văng tung tóe, biến thành một đám bụi bặm.

Phong Phi Vân không muốn lại nói thừa với đám người Cản Thi này. Hắn xuất ra Thiên Tủy Binh Đảm, một cỗ đao khí sắc bén quấn lấy tất cả tu sĩ Tử Minh Thi Động vào trong đó, mấy chục đạo Long Hình đao khí trắng lóa lao ra.

- Phốc, phốc, phốc.

Vẻn vẹn chỉ là đạo công kích đầu tiên, liền có sáu người bị đao khí xuyên thủng thân thể mà ngã trên mặt đất. Chỉ còn lại tám người có tu vi cường đại, nhưng mà bảy người trong đó cũng đã bị thương nặng, chỉ có vị Thái Thượng trưởng lão là còn có thể bình yên vô sự.

Các tu sĩ Tử Minh Thi Động còn sống sót, ai nấy đều thấy tâm thần rung động, thật giống như mới đi qua cửa Địa Ngục một lần. Mọi người đều vội vàng xuất ra Chiến Thi của mình để bảo vệ chính mình, cũng không dám khinh thường Phong Phi Vân nữa.

Ngón tay xanh trắng của Bạch Như Tuyết nhẹ nhàng vuốt cằm, mắt nhung không ngừng gợn sóng. Nàng cũng không hề nghĩ tới tu vi của Phong Phi Vân lại cường đại như thế. Chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể bộc phát ra uy lực mạnh mẽ như thế cường, thế hệ trẻ tuổi của phương nào có thể địch được.

- Ngươi rốt cuộc là người phương nào ?

Sắc mặt Thái Thượng trưởng lão Tử Minh Thi Động cực kì khó chịu, vốn tưởng rằng chuyến này sẽ rất thuận lợi, nhưng mà lại không nghĩ tới nửa đường xuất hiện một người trẻ tuổi cường đại như thế. Hắn chém giết một nửa số đệ tử Tử Minh Thi Động, điều này làm cho khi về thì lão biết nói năng như thế nào đây.

Trên người mấy lão già khác của Tử Minh Thi Động cũng có thương tích. Vừa rồi Phong Phi Vân chém ra đao khí rất sắc bén, làm cho hộ thân pháp bảo của bọn họ đều bị chém vỡ dễ dàng. Nếu không phải bọn họ có Chiến Thi thế thân, giờ phút này đều đã trở thành vong hồn dưới đao.

Phong Phi Vân tiếp nhận Thiên Tủy Binh Đảm, nói:

- Không cần hỏi tên của ta, chỉ cần nói cho ta biết là ai tiến công Đệ Tam Điện Sâm La Điện, những người còn lại của Đệ Tam Điện Sâm La Điện đều đi nơi nào, như vậy là ta có thể tha cho các ngươi một con đường sống.

- Hừ, tiểu tử, ngươi rất trẻ tuổi, cũng quá lớn lối không biết xấu hổ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.