*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Như đã nói, Tây lục địa là một lục địa khổng lồ hình mặt trăng lưỡi liềm có địa hình bị chia cắt mạnh bởi dãy núi khổng lồ Avalance chạy dài khắp toàn bộ lục địa. Có thể nói, 80% diện tích lục địa này đều bị bao phủ bởi đồi và núi dốc đứng khó di chuyển.
Vì thế, chỉ tại những nơi địa hình tương đối bằng phẳng tại lục địa này, các thành phố có lãnh thổ bị giới hạn khó có thể bành trướng mới được dựng lên. Nhưng mà vì kích thước của các thành phố so với lãnh thổ xung quanh vẫn quá nhỏ, cho nên cũng không có chuyện mâu thuẫn giữa biên giới giữa các thành phố với nhau.
Thay vào đó, là một hiệp nghị khai thác tài nguyên mà thôi.
Mà cũng vì các thành phố lớn có lãnh thổ khá là bị giới hạn, cho nên thay vì tập trung gia tăng lãnh địa phạm vi, thì chính quyền lại tập trung nâng cao hệ thống cơ sở hạ tầng để gia tăng sức chứa theo số người/km2 hoặc là tập trung xây dựng các thành vệ tinh hơn.
Chính vì vậy, hệ thống cống ngầm của các thành phố này được xây dựng một cách rất tốt, thậm chí là rất rộng lớn, đôi khi còn đủ để các cư dân sống trên mặt đất xuống dưới đó sinh sống luôn chứ.
Nổi tiếng nhất trong số đó, chính là hệ thống cống ngầm của thành phố L.
Để đảm bảo thành phố ở bên trên vẫn hoạt động một cách bình thường, hàng năm, vẫn có hơn 10 000 thợ sửa cống phải xuống dưới này để tiến hành các hoạt động xây dựng, bảo dưỡng, sửa chữa…
Tất nhiên là hiện tại do sự cố đến từ quái vật, nên hiện tại dưới khu cống ngầm cũng khá là thiếu bóng người.
Ngoại trừ một vài người.
- Đội trưởng, anh có chắc là chúng ta đang đi đúng hướng không vậy?
Nhìn mô hình ảo 3D của cống ngầm phát ra liên tục từ thiết bị trên tay, đeo kính mắt Lutos liền không ngừng hỏi.
Không phải vì hắn không tin tưởng Lando đâu. Nhưng mà vị trí hiện tại của bọn họ ngày càng cách xa so với vị trí của mục tiêu, đó mới là điều khiến hắn mới nghi hoặc.
Thông qua camera giám sát dưới cống ngầm, hắn cũng đâu thấy có gì khả nghi trên con đường kia đâu?
- Hài… Cậu quá ngây thơ.
Lando thở dài một hơi rồi đáp lại:
- Tất nhiên là chúng ta có thể như thế, nhưng kẻ thù cũng đã nhận chúng ta rồi, đi con đường kia sẽ có rất nhiều chông gai. Liệu cậu có dám tiến thẳng vào căn cứ kẻ thù bằng cách đối diện với vô vàn trở ngại không? Lựa chọn cách như vậy, chúng ta lại không đủ khả năng ứng phó, tỉ lệ thất bại sẽ rất là cao đấy.
- Nhưng mà nếu chúng ta không tiến vào, thì còn cách nào khác sao? Kiểu gì thì chúng ta cũng chẳng phải đối mặt với quân đội của kẻ thù? Dù có đi bằng con đường nào đi nữa?
Lutos vẫn không phục mà nói ra suy nghĩ của mình.
Cho dù có đi con đường nào đi nữa, kẻ địch cũng sẽ chặn đường họ mà thôi.
- Mọi người, tạm nghỉ ngơi.
Bỗng nhiên, Lando liền đưa ra một hiệu lệnh rồi dùng tay đặt xuống đất và tạo thành một vỏ đất bao bọc bao bọc lại tất cả mọi người.
- Ý của anh là gì hả đội trưởng?
Nhận ra Lando đã bao bọc mọi người lại bằng tường đất để không muốn cho bất kỳ ai lắng nghe cuộc hội thoại tiếp theo, Lutos liền thì thầm hỏi.
- Mặc dù cậu phân tích rất đúng, kẻ địch có thể tùy thời chặn đánh chúng ta, vì vậy cho dù chúng ta có tiến vào bằng cách nào đi nữa, cũng sẽ không thể thành công được. Nhưng mà cậu đã đánh giá sai một chuyện, đó là lực lượng của kẻ thù là gì.
Không cho Lutos cơ hội suy nghĩ, Lando liền phân tích tiếp:
- Phải biết, kẻ thú có năng lực điều khiển động vật, và kẻ thù chúng ta không chỉ là một đống côn trùng chim chóc, mà còn là linh thú!
- Linh thú? Anh lấy đâu ra cái tình báo này vậy? Sao theo như báo cáo từ tổ điều tra lại không có? Và làm sao có chuyện linh thú xuất hiện bên dưới nơi này được?
Nghe Lando nói, Lutos trong đầu liền đặt lên rất nhiều nghi hoặc.
Nhìn Lutos với ánh mắt nghi ngờ, Lando liền bắt đầu hỏi”
- Cậu có nhớ Joker không?
- Có!
- Vậy cậu có nhớ vụ Thảm Sát Đỏ tại thành phố A không?
- Ý anh là, Joker đã đem một vài con linh thú đến đây?
- Đúng! Có vẻ như, từ lúc đưa quái vật kia đến thành phố này, thì hắn cũng đưa thêm vài con linh thú vào cùng nữa.
- Khoan chẳng lẽ ý anh là hắn muốn lật tung cái thành phố này lên? Mà sao anh lại biết?
- Anh không nghĩ là như vậy đâu. Muốn lật đổ thành phố này, không chỉ đơn giản là vài con linh thú là có thể làm được đâu. Mặc dù linh thú có làn da dày đến mức có thể chặn được đạn thường, và bị trầy xước bởi đạn linh năng, nhưng mà đối với một thành phố có hệ thống quốc phòng tốt như L thì bọn chúng sẽ tan biến ngay trước khi kịp làm gì đó thôi. Còn cậu muốn hỏi vì sao anh lại biết ư? Tất nhiên là khi dùng Đá để điều tra, anh cũng đá thấy ngoại trừ nguồn linh năng lớn nhất là quái vật kia, cũng có một vài nguồn linh năng khác đang bao quanh ả ta rồi.
- Ủa? Vậy quái vật kia là một người phụ nữ à?
Ngay tại lúc Lando và Lutos đang nói chuyện với bầu không khí nghiêm túc, Rosen liền đột ngột chêm vô một câu.
- …
Nghe Rosen nói, cả Lutos lẫn Lando liền quay đầu nhìn chằm chằm hắn.
- Ủa, em có nói sai gì à? Ha ha…
Dưới ánh đèn nhân tạo, cảm giác bị hai người kia nhìn chăm chú, Rosen liền ngại ngùng gãi đầu rồi cười.
Mặc dù hành động đó cũng chẳng có thể cứu giúp gì được cho cậu cả.
Ngược lại, sát khí lại bắt đầu nổi lên rồi. Khiến cho Rosen cảm thấy vô cùng áp lực.
- Ực!
Nuốt một ngụm nước miếng, Rosen có cảm giác giống như chỉ cần hắn làm thêm một điều gì đó, ngay lập tức liền có ai đó sẽ ấn đầu hắn xuống dưới mặt bùn của cống vậy.
Những giọt mồ hôi đang đỗ nhễ nhãi làm áo quần của hắn bị ướt đẫm chính là minh chứng cho nỗi sợ vô hình của hắn nãy giờ.
- Thôi mà, mọi người đừng đùa giỡn nữa. Ai cũng biết Rosen của chúng ta ngốc đến mức nào mà!
Vỗ về vai của Rosen, thiếu nữ má tàn nhan Daisy liền lên tiếng giảng hòa.
- Được rồi. Đội trưởng, ý tưởng của anh là gì nào.
Bỏ tay ra đang thở phào nhẹ nhõm như vừa mới thoát nạn Rosen, Daisy liền nhí nhảnh tiếp tục câu chuyện.
- Theo tôi… chúng ta hiện tại tốt nhất cứ đi càng xa kẻ thù càng tốt rồi chờ đợi mà thôi.
Lando bắt đầu nói chiến lược của mình:
- Năng lực của kẻ địch có lẽ là ngự thú. Mà hiện tại thì bên trên cảnh sát cũng đã bắt đầu phong tỏa đường cống ngầm. Muốn nuôi dưỡng 3 – 4 con linh thú cũng không phải là một công việc dễ dàng. Nếu đường nuôi dưỡng ở bên trên đã hoàn toàn bị cắt đứt, chắc chắn là kẻ địch sẽ phải chịu chết đói thôi. Nếu không muốn như vậy, quái vật kia chỉ còn có hai cách, một là cầu cứu Joker, hai là tìm cách tấn công chúng ta…
- Nhưng mà Joker đã tốn công như vậy, chắc chắn sẽ không có chuyện rút lui đâu đúng không? Cho dù Joker có bằng cách nào đó mà cung cấp lương thực, nhưng mà cũng không thể làm hoài được. Vì thế, kẻ địch kiểu gì cũng buộc phải tấn công mà thôi. Đến lúc đó, có đội trưởng ở đây tạo áp lực, kẻ địch sẽ phái quân đội đến để tấn công của chúng ta. Thế này thì lực lượng của chúng sẽ bị chia nhỏ ra, chúng ta cũng sẽ không phải chịu quá nhiều áp lực từ kẻ địch. Đội trưởng, đây quả là một cách hay.
Lutos liền phụ họa.
- Chính xác!
Nghe Lutos nói, Lando liền gật đầu đồng ý.
Nguyên bản, ý của hắn cũng không đầy đủ như vậy, nhưng mà nhờ có Lutos nói ra, hắn cũng mới hiểu ra.
- Nhưng mà có một chuyện mà em vẫn thắc mắc nãy giờ.
Nghe mọi người nói chuyện rôm rả, Rosen liền tiếp tục chen vô.
Có vẻ như cậu ta chẳng bao giờ rút ra được kinh nghiệm gì cả.
- Nói đi!
Mặc dù rất khó chịu với khả năng phá vỡ bầu không khí Rosen, nhưng mà Lando vẫn hậm hực nhịn nhẫn để đáp lại.
- Nếu theo như mọi người nói, chuyện xảy ra bây giờ đều do một tay Joker mà làm nên, nhưng tại sao hắn lại phải tốn công như vậy chứ? Mục đích của hắn để gây ra chuyện này là gì cơ?
Lutos nỏi lên điểm nghi hoặc của mình.
Qua nhiều lần nhóm kỵ sĩ chạm mặt Joker, hắn cũng biết rằng Joker cũng không sẽ phá hoại mọi thứ một cách vô cớ.
Nói chính xác, đây là một bước trong âm mưu hủy diệt loài người của nó. Nếu nó đi một bước vô nghĩa như vầy, thì chắc chắn nó sẽ còn có những bước sau nữa.
Mà nếu như vậy thì tình hình không còn đơn giản như trước nữa.
- Kệ đi, phong cách làm việc của Joker anh cũng rõ ràng rồi. Một khi hành động, hắn sẽ không để lại bất kỳ kẽ hở nào đâu Kế hoạch của hắn cho dù chúng ta biết được cũng không thể tương kế tựu kế được đâu. Cho nên hiện tại thì chúng ta cứ cố được chừng nào hay được chừng đó thôi.
Lando đơn giản đáp.
- Đội trưởng…
Nghe vậy, Rosen liền nhìn Lando với ánh mắt ngưỡng mộ.
Không hổ là đội trưởng, luôn là người tính trước mọi chuyện.
- Được rồi… chúng ta đi tiếp thôi.
Lando bình tĩnh rồi gỡ bỏ tường đất để đồng đội có thể tiếp tục hành trình.
Nhìn bề ngoài thì có vẻ là như vậy. Nhưng mà nếu nhìn được khuôn mặt của hắn trong bộ giáp hiện tại, thì hiện tại có thể nhận ra rằng Lando không hề bình tĩnh chút nào.
Rốt cuộc là Joker muốn gì cơ chứ?
Đó cũng là chuyện mà hắn cũng đang tự hỏi.
Ngay từ khi dùng Đá để dò xét tình hình dưới lòng đất, hắn liền biết mọi chuyện vốn không hề đơn giản như vậy.
Không thể vô cớ mà Joker lại tốn công đem nhiều linh thú xuống nơi đây được!
“Xem ra, chỉ có lực lượng mới có thể giải quyết được tất cả!”
Nghĩ hoài không ra động cơ của kẻ địch, Lando liền nắm chặt tay lại rồi nghĩ.
Chỉ cần hắn đủ mạnh, thì kẻ thù sẽ không còn uy hiếp được hắn nữa. Đến khi đó, hắn có thể bảo vệ được hành tinh này rồi.
Đơn giản là như vậy thôi.
- Đội trưởng, kẻ địch đã đuổi kịp!
Cầm laptop trên tay, Rosen liền báo cáo.
- Oành!
Cũng lúc đó, bức tường trước mặt nhóm người cũng nứt ra, để lộ ra một cái đầu cá sấu dữ tợn.
- Mọi người!
Nhìn thấy đầu cá sấu hung tợn như muốn cắn nát mọi thứ kia, kỵ sĩ lại ra lệnh.
- Sẵn sàng chiến đấu!