Lương Sơn Bạc Sau đó Hạ Ngôn liền thương nghị chuyện này với sư phụ Liễu Vân. Liễu Vân cũng không phản đối, nói lại với Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết. Dùng Súc Linh Đan để gia tăng thực lực tất nhiên cùng chỉ có thể để Hạ Ngôn lo liệu. Một viên Súc Linh Đan thất phẩm cũng có giá tới ba mươi vạn kim tệ, đây là gánh nặng mà Học viện Tử Diệp khó có thể đảm đương được! Do đó, ở góc độ Học viện, Liễu Vân cũng không chủ trì nhưng không phản đối.
Đương nhiên, Liễu Vân coi như không biết gì. Hắn không chủ động nhúng tay vào việc cho học viên sử dụng đan dược! Ngay trước khi diễn ra Hội giao lưu Học viện siêu cấp mà làm như thế thì quả là không quang mình chính đại lắm!
Kỳ thật, thực lực của học viên Học viện siêu cấp mạnh hơn những Học viện nhất lưu là do có hai nguyên nhân trong yếu: Thứ nhất, với nội tình thâm hậu. Học viện siêu cấp có rất nhiều bí điển, võ kỹ. Thứ hai chính là do Học viện siêu cấp có nhiều tiền tài để mua sắm một số đan dược để thưởng cho những học viên tu luyện nhanh!
Ngày thứ hai, Hạ Ngôn tự mình đi tới Thánh thành.
Lúc này đây, Hạ Ngôn có thể nói là đã quen đường. Sau khi vào thành, hắn trực tiếp đi tới Nhất Phẩm Đường của Kim Long Điện.
Trong Nhất Phẩm Đường, bình thường cũng chỉ có một viên Súc Linh Đan thất phẩm mà thôi. Tuy nhiên, trùng hợp là gần đây, trong kho của Nhất Phẩm Đường lại có tới hai viên Súc Linh Đan thất phẩm.
Dựa theo quy định thì Nhất Phẩm Đường không thể đồng thời bán ra hai viên Súc Linh Đan được. Hạ Ngôn xuất ra ba mươi vạn kim tệ mua một viên, vẫn chưa tư bỏ, lại thử đưa ra Kim Long Lệnh, Nhất Phẩm Đường quả nhiên âm thầm bán thêm một viên nữa cho Hạ Ngôn.
Mua được hai viên Súc Linh Đan thất phẩm rồi, Hạ Ngôn lại rời khỏi nơi này.
Ánh mắt hắn nhoáng lên cái đã thấy được mục tiêu Lưu Dương. Lần trước, hai huynh đệ Lưu Dương, Lưu Hải đã khiêu chiến Hạ Ngôn nhưng chịu tổn thất thảm trọng. Ba tháng qua sợ là vẫn chưa khôi phục nguyên khí.
Dù sao, không phải ngày nào cũng có thể tìm được "dê béo" mà thịt! Người có thực lực kém hơn bọn hắn tự nhiên sẽ không chịu khiêu chiến. Mà kẻ có thực lực cường hơn thì hai người bọn hắn lại không ngu ngốc đi tìm tới bọn họ.
Mà những người tu luyện vô danh thì phần lớn đi vào Thánh địa không lâu, hoặc là chỉ vô tình tới đây đi dạo mua sắm một vòng, hoặc là để đổi lấy công huân. Những người mang theo đồ vật quý giá hay nhiều tiền tài thì chỉ chiếm một bộ phận rất nhỏ. Mà những người đồng ý khiêu chiến với bọn họ thì lại càng ít.
Lưu Dương vừa nhìn thấy Hạ Ngôn thi thân hình đột nhiên chấn động!
Sau đó ánh mắt hắn lại lộ ra vẻ thống khổ. Nhớ tới lần trước từ Công Huân Điện kéo Hạ Ngôn đi tới Đại sảnh khiêu chiến thì Lưu Dương lòng đau như cắt. Hắn vẫn không hiểu vì sao Hạ Ngôn còn trẻ mà thực lực lại cường đại như thế được?!
Vì thế sau trận khiêu chiến đó, Lưu Duơng bị Lưu Hải ca ca hắn giáo huấn cho một trận. Tuy rằng không trách được Lưu Dương nhưng Lưu Hải vẫn trút oán khí của mình lên người Lưu Dương!
Hạ Ngôn thấy Lưu Dương, trên mặt lặp tức lộ ra vẻ tươi cười!
Thân mình Lưu Dương nhưng lại run lên, vội vàng quay đầu quay lại.
Hạ Ngôn đạp chân bước tới, đứng ở phía sau lung Lưu Dương.
- Lưu nhị ca, ta mới mua hai viên đan dược, không biết Lưu đại ca có muốn khiêu chiến với ta nữa không?
Hạ Ngôn nhíu mày nhìn Lưu Dương dò hỏi.
Nghe Hạ Ngôn nói thế, sắc mặt của Lưu Dương lại nháy mắt cụp xuống, kinh hãi nhìn Hạ Ngôn.
- "Còn định "luộc" hai huynh đệ ta sao?!"
Đáy lòng Lưu Dương thầm nhủ, hoảng sợ nhìn Hạ Ngôn, ngay cả đánh rắm cũng không dám.
- Hài, quên đi! Đáng tiếc!
Hạ Ngôn lắc đấu thở dài một tiếng.
Lúc này đây, mua xong hai viên Súc Linh Đan thất phẩm, Hạ Ngôn đã tốn không ít của cải! Sáu mươi vạn kim tệ, không biết là Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết có thể có số tiền này không?! Nếu không thì chẳng khác nào Hạ Ngôn phải tự mình bỏ ra số vốn khổng lồ này! Học Viện Tử Diệp khẳng định không thể xuất ra số tiền này được!
Sau đó Hạ Ngôn lại trở về Tử Nguyệt tửu lâu.
Cửa phòng Địch Xuân Uyển bị đẩy ra, thân mình Hạ Ngôn lướt vào rồi tùy tay đóng chặt cửa lại.
- Vương đại ca, Mễ Tuyết tỷ!
Sau khi Hạ Ngôn đi vào phòng khách, thấy trong đó không có ai liền liên tục hô lớn. -Hạ Ngôn?
Thanh âm của hai người đồng thời từ hai phòng khác nhau truyền ra.
- Sao thế Hạ Ngôn?
Mễ Tuyết mở cửa phòng bước ra. Nàng mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt mới tinh, duyên dáng xinh đẹp, dường như vừa mới chải đầu rửa mặt xong. Hạ Ngôn như ngửi thấy được một cỗ hương khí tươi mát.
Sau đó Vương Thiên Hà cũng từ phòng mình đi ra gặp Hạ Ngôn.
- Hắc hắc, các ngươi đi ra đi, cho các ngươi coi cái này! Hạ Ngôn hạ giọng, ra vẻ thần bí nói.
- Cái gì vậy?!
Mễ Tuyết tò mò, yểu điệu từ trong phòng đi ra, đôi mắt đẹp hiếu kỳ nhìn Hạ Ngôn.
Vẻ mặt Vương Thiên Hà cùng tương tự như thế, Hạ Ngôn thật hiếm khí có vẻ mặt thần bí như thế này. Biểu hiện của Hạ Ngôn lúc này thật sụ khiến Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cảm giác có chút cổ quái.
- Chính là...
Hạ Ngôn đưa tay vào trong ngực lục lọi.
- Thứ tốt!
Nói xong, hai cái hộp ngọc màu xanh hiện ra trong tay Hạ Ngôn. Khối ngọc màu xanh phát ra ánh sáng ôn nhuận, thuần khiết.
- Là ngọc sao?! Thoạt nhìn phẩm chất rất tốt, hẳn là rất đắt tiền. Mễ Tuyết lập tức gật đầu nói.
Vương Thiên Hà lại có chút giật mình, trừng to mắt ra nhìn. Hai khối ngọc này dường như cũng không chỉ là ngọc, Vương Thiên Hà biết những đan dược cực kỳ trân quý đắt tiền đều được đặt trong những hộp ngọc được chế tác đặc biệt để bào trì dược hiệu. Mà trong tay Hạ Ngôn dường như là loại hộp ngọc này!
Vương Thiên Hà thầm nghĩ, trái tim cùng đập nhanh hơn rất nhiêu.
- Mễ Tuyết tỷ, đây không chỉ là ngọc. Nếu chỉ là ngọc thì cũng không đắt tới ba mươi vạn kim tệ!
Hạ Ngôn lắc đầu cười nói, Mễ Tuyết nghe thế, biểu tình trẽn mặt lặp tức trở nên cứng ngắc!
-Cái gì?!
Mễ Tuyết mở cái miệng nhỏ nhắn ra, giật mình hỏi lại.
- Ba mươi vạn kim tệ?! Hạ Ngôn, ngươi nói thứ này có giá ba mươi vạn kim tệ?!
- Hạ Ngôn, chẳng lẽ là đan dược sao?
Vương Thiên Hà không kìm nổi, chỉ vào hộp ngọc kinh ngạc hói. Hạ Ngôn gật đầu:
- Hai viên đan dược này là Súc Linh Đan thất phẩm! Vương đại ca, Mễ Tuyết tỷ, các ngươi hiện tại đều là Linh Sư đỉnh phong, nếu sử dụng đan dược thất phẩm thì quả thật có thể lập tức đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư. Còn có hơn mười ngày nữa là tới Hội giao lưu Học viên siêu cấp rồi! Nếu trước ngày đó mà các ngươi có thể đột phá, sau đó phát huy uy lực của bí điển Thiên cấp thì Học Viện Tử Diệp chúng ta có thể có hy vọng thắng lợi!
- Đan dược này là ta mua từ Nhất Phẩm Đường ở Thánh thành, mỗi viên có giá tới ba mươi vạn kim tệ! Đan dược trong Nhất Phẩm Đường thì đắt hơn một chút nhưng nếu là mua ở phòng đấu giá thì rất khó mua được! Mà cho dù có bán đấu giá thì cũng không biết phải mất bao lâu thời gian mới có một viên thất phẩm xuất hiện!
Hạ Ngôn chậm rãi nói.
Vương Thiên Hà và Mề Tuyết đều hít sâu một hơi lãnh khí!
- Hạ Ngôn, ngươi nói rằng đan dược này là dành cho chúng ta sử dụng!? Mễ Tuyết khó tin nhìn Hạ Ngôn.
Ba mươi vạn kim tệ đối với nàng mà nói thì đúng là thiên văn sổ tự (vô cùng nhiều)! Mễ Tuyết cũng không có được bối cảnh đại gia tộc. Nàng xuất thân từ giới bình dân, là người của thành Hải Đường, hơn nữa cũng không phải là ở ngay trong nội thành.Trong số những thành trấn do thành Hải Đường quản lý thì có một trấn tên là La Lan trấn, Mễ Tuyết chính là người của La Lan trấn.
Lúc trước, Học Viện Tử Diệp cấp cho thành Hải Đường hai mươi bốn chỉ tiêu. Mễ Tuyết dựa vào thiên phú và thực lực của bản thân đạt được một danh ngạch trong đó rồi thuận lợi được tuyển nhập vào Học Viện Tử Diệp. Sau đó nàng luôn tu luyện ở trong Học Viện Tử Diệp.
Cha mẹ Mễ Tuyết từ trước giờ vẫn mặc kệ nàng cho nên tính cách của nàng lạnh nhạt
hơn so với người khác rất nhiều!
Cho dù nàng đều Học Viện Tử Diệp cũng thấy qua rất nhiều cảnh đời nhưng ba mươi vạn kim tệ đối với nàng vẫn là một con sổ cực kỳ khổng lồ!
Mà gia tộc sau lưng của Vương Thiên Hà cùng tương tự như của Hạ Ngôn. Nhưng ba mươi vạn kim tệ đối với hắn mà nói cũng là một con số không nhỏ! Tất cả tài sản của gia tộc hắn nhiều lắm cũng chỉ lên tới hai trăm vạn kim tệ mà thôi!
- Ta hôm nay đặc biệt đi tới Thánh thành để mua hai viên đan dược này! Ta mua chính là để cho hai người các ngươi sử dụng, để có thể đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư! Học Viện Tử Diệp muốn tấn chức Học viện siêu cấp thì các ngươi nhất định phải có thực lực Đại Linh Sư mới được!
Hạ Ngôn nghiêm túc nói.
- Nhưng...
Mễ Tuyết khẽ run lên!
Đan dược này quá quý giá! Dù Mễ Tuyết cũng rất muốn được dùng nhưng làm một học viên đặc biệt của Học Viện Tử Diệp thì Mễ Tuyết đương nhiên hiểu được hiệu quả của Súc Linh Đan! Súc Linh Đan nhất phẩm đã có giá tới một ngàn kim tệ, đối với việc gia tăng thực lực cũng có trợ giúp nhất định! Mà Súc Linh Đan thất phẩm thì hiệu quả cũng không cần nhiều lời!
Nếu nàng có thể sử dụng Súc Linh Đan thất phẩm này thì khá năng đột phá Đại Linh Sư là rất lớn!
- Đừng nói nhiều như thế, càng sớm đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư thì Học Viện Tử Diệp chúng ta lại càng có cơ hội! Đương nhiên hai viên đan dược này là do bản thân ta mua sắm. Cho nên sau này các ngươi buôn bán phát tài rồi cùng phải trả lại cho ta đó!
Hạ Ngôn nửa thật nửa đùa nói.
Nếu Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết có ba mươi vạn kim tệ này thì Hạ Ngôn tuyệt đối cũng sẽ không từ chối!
- Cái này...
Vương Thiên Hà nhìn Mễ Tuyết!
- Được rồi! Đừng do dự nữa! Hạ Ngôn trầm giọng nói.
Sau đó, Hạ Ngôn mở hai hộp ngọc màu xanh này ra, bên trong là hai viên đan dược bóng loáng như ngọc! Chỉ trong khoảnh khắc, trong không khí liền tràn ngập một cỗ dược hương! Mùi hương của Súc Linh Đan này so với Đoán Thần Đan thì tốt hơn rất nhiều!
Hạ Ngôn cũng hít hà mấy hơi rồi đem hai hộp ngọc này cho hai người
- Lập tức sử dụng đi, nếu không đan dược để lâu ra không khí thì dược liệu lại kém đi! Ha hả, ta hy vọng ngày mai các ngươi đã có đột phá! Sau khi phục dụng đan dược phải lập tức vận chuyển tâm pháp để hấp thu dược lực đó!
Hạ Ngôn vội vã nói với hai người!
Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đành nhận lấy đan dược.
- Hạ Ngôn, cảm ơn ngươi!
Mễ Tuyết hít sâu một hơi, thân thể mềm mại khẽ run lên một chút sau đó xoay người trở về phòng.
Vương Thiên Hà cũng cảm ơn Hạ Ngôn rồi trở về phòng.
Hai người cầm lấy đan dược, tâm tình cực kỳ kích động! Sau khi trở lại phòng, cả hai đều xếp bằng trên giường, nhẹ nhàng lấy đan dược ra khỏi hộp ngọc.
Viên đan dược này có giá tới ba mươi vạn kim tệ, bị nuốt vào bụng thì thật sự là không
nỡ!
Một ngụm đã ăn đi ba mươi vạn kim tệ!
Trong khi Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết dùng đan dược để tu luyện, Hạ Ngôn cùng trở về phòng mình, tiếp tục tìm hiểu bộ phận thứ ba của Linh La tâm pháp. Tuy rằng vẫn chưa nắm được trọng điểm nhưng Hạ Ngôn vẫn không có suy nghĩ buông tha!
Thời gian thật sự trôi qua rất nhanh. Từ khi sử dụng đan dược, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết chỉ xuất hiện chút khi ăn cơm, thời gian còn lại luôn một mạch tu luyện ở trong phòng mình! Mà tình hình Hạ Ngôn cũng không khác gì hai người cả.
Ngày thứ ba, Hạ Ngôn đột nhiên mơ hồ nghe được một tiếng gọi trầm thấp.
Rời khỏi phòng, Hạ Ngôn nhướn mắt nhìn ra phòng khách đã thấy Mễ Tuyết đứng ở đối diện. Lúc này Mễ Tuyết cùng đã ra khỏi phòng, vẻ mặt cũng toát lên niềm vui sướng! Nàng cười tươi như một đóa hoa nở rộ!