Mấy tên tụ tập ở ngoài gian phòng thứ hai áp chót này, vừa rồi chính là mấy người bọn họ nhìn chằm chằm Hạ Ngôn đi vào trong phòng, trong mắt lóe ra tia âm độc. Lúc này, một gã trong đó kêu một tên khác tiếng nói rít trong kẽ rằng.
- Ừ!
Tên kia mặc áo trường bào màu xanh, ánh mắt vừa chuyền, hàn quang chớp động.
- Khổn! Vừa rồi tên tiểu tử đó đi vào phòng Trương Thanh Tuyền.
Một tên khác mặc áo xám tro cũng đầy âm khí nói.
- Ta thấy rõi!
Tên gọi là Khổn chậm rãi gật đầu:
- Tiều tiện nhân Trương Thanh Tuyền kia, không ngờ lại chủ động mời tiểu tử kia vào. Mới vừa rồi tiểu tử kia vừa mới đi vào khu cư xá số 8, nàng liền đưa ra lời mời. Hừ! chỉ vì bộ dáng tiểu tử đó đẹp trai à?
- Khổn! Chẳng lẽ ngươi có thể nhường nhịn cho tiều tử đó tranh Trương Thanh Tuyền, nàng chính là ngọc quý trên tay Trương gia ở thành Tinh Đấu, nếu có thể thu phục được nàng, về sau các loại tài nguyên tu luyện...
Một gã nói tới đây, ánh mắt quỷ dị rổi ngưng bặt không có nói tiếp.
Mấy người này hiền nhiên đều là người địa phương ở Chủ thế giới, hơn nữa đều là thực lực Linh Hoàng nhất cấp, nhị cấp. Trong đó người tên Khổn mặc áo xanh là cảnh giới Linh Hoàng nhị cấp.
Người dân ở Chủ thế giới nếu muốn bước vào cảnh giới Linh Hoàng, so với người tu luyện ở Phân thế giới dễ dàng hơn gấp trăm gấp ngàn lần. Chủ thế giới linh lực nồng đậm, lực lượng pháp tắc uyên thâm, các loại tài nguyên phong phú. Cho dù là người không có thể lực gì, chỉ cần chuyên cần và nỗ lực tu luyện, cũng có thể rất nhanh đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng.
Nhưng luận về thiên phú, về chỉnh thể mà nói vẫn là người tu luyện ở Phân thế giới tài giỗi hơn rất nhiều. Đương nhiên, người tu luyện ở Chủ thế giới cũng không thiếu người thiên phú Phi thường cao, bằng không, Tinh Đấu Điện cũng sẽ không tổ chức cho người tu luyện ở Chủ thế giới cũng tham gia khảo hạch môn nhân. Dù sao, dân cư Chủ. thế giới quá nhiều! Cho dù trong mười vạn người có một người tư chất cao, thì tính tổng số, số lượng cũng không ít.
- Ta đương nhiên biết rõ!
Ánh mắt người tên Khổn sa sầm xuống, nghiến răng nói:
- Trương gia tuy rằng không phải là đại gia tộc gì, nhưng thế lực, là mấy người chúng ta không nên đắc tội. Nêu thực đắc tội với Trương gia, về sau chúng ta đều không thể sống ở thành Tinh Đần.
Tên Khổn hít vào một hơi nói.
- Khổn này! Chúng ta chỉ cần vào được Tinh Đấu Điện, Trương gia đâu làm gì được chúng ta? Còn nữa, chúng ta cũng không nên đắc tội với Trương gia, vừa rồi tên tiểu tử đó, hiển nhiên là lần đầu tiên nhìn thấy Trương Thanh Tuyền, chúng ta xử lý tên tiểu tử đó, Trương gia cũng đâu thể nói gì được?
Gã mặc áo bào xám tro lóe sáng ánh mắt nói.
- Đúng vậy! Khổn! Mặc dù ở trong phạm vi Tinh Đấu Điện này chúng ta không thể giết người, tuy nhiên dạy cho tên tiểu tử đó một bài học, cũng không vi phạm quy định của Tinh Đấu Điện.
Một tên khác cũng xúi giục nói.
- Ừ...
Tên Khổn lại trầm ngâm một lát. nhìn quanh bốn phía, hắn thật ra có vẻ hơi thận trọng:
- Tên tiểu tử đó trước giờ ta chưa từng gặp, không biết là từ đâu tới. Nếu là người ở Phân thế giới, chúng ta phải cẩn thận một chút Người Phi thăng lên, một đám đều xương cốt đặc biệt cứng rắn, không dễ chọc.
Đám tên Khổn này, hiển nhiên là thuộc loại bản tính du côn lưu manh.
Vừa rồi Trương Thanh Tuyền nói với Hạ Ngôn có người luôn quấy rầy nàng, thực có thể đúng là mấy người này.
Thành Tinh Đấu là một cái thành thị chiếm diện tích mấy trăm vạn dặm vuông. Dân cư trong thành rất đông, cũng chỉa làm các khu vực. Lúc này tại khu vực khảo hạch Nhất Trọng Thiên ở Tinh Đấu Điện, đã tụ tập người tu luyện đến từ các khu vực địa phương. Đương nhiên, dân địa phương đến nơi đây, cũng không chỉ có tu luyện giả trong thành, mà còn có một số là người tu luyện của các bộ lạc chung quanh thành Tinh Đấu.
Bốn phía thành Tinh Đấu, tụ tệp không ít tu luyện giả nghèo nàn, bọn họ không đủ điều kiện sống trong thành thị, nên tụ tập ở ngoài thành thị! Thành lập một số bộ lạc. Bởi vì ở gần
thành Tinh Đấu, cho nên cũng coi như an toàn, bình thường không có dã thú, mãnh thú quấy nhiễu.
- Khổn này! Chẳng lẽ chúng ta có mấy người còn phải sợ hắn sao? Hừ! Cho dù là người Phi thăng thì sao chứ! Cứ đánh cho hắn một trận phải ngoan ngoãn cầu xin tha thứ! Ha ha ha...
Tráng hán áo bào xám tro không cho là đúng bĩu môi nói.
“Không biết thân phận của nàng rốt cuộc là gì, quả nhiên là giàu có!”
Hạ Ngôn ở trong phòng, ngắm nhìn Trương Thanh Tuyền này một hồi, không ngờ nàng ta nuốt một hơi không dưới một trăm viên Nhất Nguyên Đan. Sử dụng số lượng nhiều đan được tu luyện như thế, thực lực tăng lên sao có thể không nhanh được?
Lắc lắc đầu, Hạ Ngôn lại thu liễm tâm thần, đắm chìm trong tu luyện.
Vận hành linh lực trong cơ thể Trong cơ thể Hạ Ngôn có tới hơn một ngàn đường kinh mạch. Đây là người tu luyện bình thường, không thể bằng được. Cho dù là Linh Hoàng nào khác, cũng chỉ có thể sử dụng một trăm lẻ tám đường kinh mạch. Mà Hạ Ngôn, lại có hơn một ngàn đường kinh mạch đều có thể vận chuyển linh lực.
Nếu không kinh mạch của Hạ Ngôn dù có vững chắc mấy đi nữa, cũng không có khả năng cất chứa nhiều linh lực như vậy. Hiện tại linh lực cất chứa trong cơ thể Hạ Ngôn ước chừng năm trăm ngàn độ.
Mà linh lực của Linh Hoàng lục cấp bình thường, cũng chỉ có một trăm ngàn độ. Cho dù Linh Hoàng lục cấp có thực lực cường đại hơn một chút, cũng sẽ không vượt qua hai trăm ngàn độ. Cùng một cảnh giới, Hạ Ngôn gần như có thể giết chết ngay một Linh Hoàng lục cấp khác. Cho dù là Linh Hoàng thất cấp, chỉ sợ cũng khó có thể ngăn cản công kích của Hạ Ngôn.
Hơn nữa thần khí công kích của Hạ Ngôn cường đại! Thần khí của chủ nhân Hư Ảo lưu lại đó, hiện nay Hạ Ngôn cũng không rõ làng lắm rốt cuộc thuộc loại phẩm chất cấp độ nào, tuy nhiên khẳng định là rất cao. Chủ nhân Hư Ảo nhưng lại là tồn tại có thể mở ra không gian độc lập!
“Ầm!”
Đúng lúc này, trên cửa phòng truyền đến một tiếng động thật lớn, tiếp sau đó, cửa phòng liền bị đẩy ra.
Hạ Ngôn nhướng mày nhìn chỗ cửa phòng, chợt hiện ra mấy nhân ảnh.
“Mấy người này...” Hạ Ngôn nhớ rõ, mấy người này, đúng là mấy tên vừa rồi không có hảo ý nhìn chòng chọc mình và Trương Thanh Tuyền Đều là thực lực Linh Hoàng nhất cấp, nhị cấp.
Lúc này, mấy người đó cũng đang dùng ánh mắt âm độc nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.
- Tiểu tử! Cút khỏi phòng này!
Tên tráng hán áo bào xám tro, quát lớn.
Mà Trương Thanh Tuyền đang tu luyện ở bên cạnh, lông mi khẽ giật giật. Nàng đang trong tu luyện, vừa mới nuốt xong một trăm viên Nhất Nguyên Đan, hiện tại còn chưa có hoàn toàn hấp thu xong những dược lực này.
- Các ngươi là ai?
Hạ Ngôn mày mặt nhăn nhó hỏi.
- Hừ! Chúng ta là ai ngươi không cần quan tâm! Hiện tại mau cút đi! Nếu không... Hừ hừ...
Người áo xanh âm hiểm cười nói.
- Ta ở trong này đâu có liên quan gì tới các ngươi?
Hạ Ngôn đứng lên, nhìn mấy người hỏi.
Chính mình vào trong phòng này, là Trương Thanh Tuyền mời. Mà mấy người này, lại có thái độ bảo mình đi ra ngoài như thế. Xem ra, mấy người này có thể chính là mấy tên thường xuyên quấy rầy Trương Thanh Tuyền tu luyện đây.
- Khổn này! Đừng phí lời với tên tiểu tử! Chúng ta ném hắn ra ngoài đi. Hắn ở trong này rất ảnh hưởng tới việc tu luyện của Trương Thanh Tuyền muội muội đấy.
Một gã cười hì hì nói.
- Các ngươi muốn làm gì?
Trương Thanh Tuyền lúc này rốt cục vẫn mở to mắt ra. Mấy người này vào trong phòng la lối om sòm, nàng căn bản không thể tập trung tinh thần tu luyện.
- Ái chà! Trương Thanh Tuyền! Thật là ngại quá, quấy rầy nàng tu luyện rồi. À! Tuy nhiên, chúng ta cũng là vì an toàn của nàng thôi! Tiểu tử này hiển nhiên không có hảo ý, hắn ở trong này mấy người chúng ta đều lo lắng.
Gã Khổn cười hì hì nói với Trương Thanh Tuyền.
- Bọn khốn các ngươi!
Trương Thanh Tuyền tức giận đến mặt đỏ bừng.
Trương Thanh Tuyền quả thật quá đơn thuần, hơn nữa ở trước mặt những tên lưu manh này, liền trở nên cà lăm không đủ lanh lợi. Bình thường chỉ sợ cũng không ít lần bị những tên này bắt nạt, cho nên mới chạy loạn tìm thầy, vớ đại lấy Hạ Ngôn kéo lại đây để làm lá chắn.
- Trương Thanh Tuyền! Ngươi quen biết bọn họ?
Hạ Ngôn nhìn về phía Trương Thanh Tuyền hỏi.
- Ta làm sao quen biết bọn họ! Hai tháng trước ta tới Tinh Đấu Điện, báo danh tham gia khảo hạch môn nhân, sau đó liền ở chỗ này chờ ngày khảo hạch. Những người này, không biết vì cái gì luôn quấy rầy ta, không cho ta an tâm tu luyện.
Trương Thanh Tuyền nhăn cái mũi nhỏ, nổi giận đùng đùng, như một con dê con phẫn nộ.
- Là như thế à!
Hạ Ngôn gật đầu.
- Ta đếm tới ba, các ngươi lập tức đi ra ngoài cho ta, không được phép tới gần phòng này nửa bước.
Hạ Ngôn đột nhiên phát ra khí thế, chỉ vào mấy người đó chậm rãi nói.
Mấy tên kia đều hơi chấn động. Khí thế của Hạ Ngôn khiến bọn chúng có một loại cảm giác bị đè ép, làm cho bọn chủng rất không thoải mái. Tiếp đó bọn chúng nghe được lời nói của Hạ Ngôn, sắc mặt đều tối sầm xuống.
“Tiểu tử này đường như không đơn giản, có vẻ thực lực rất mạnh, ta cũng tra không ra cảnh giới của hắn.” Trong lòng tên Khổn sau một lúc chấn động ý niệm trong đầu vừa chuyển, ánh mắt nhìn về phía mấy tên bên cạnh.
- Một!
- Hai!
- Khổn này! Tên tiểu tử này rất ngông cuồng, để ta dạy cho hắn một bài học!
Gã tráng hán áo bào xám tro hét lớn một tiếng, dưới chân bước tới ba bước, trong nháy mắt chụp về phía Hạ Ngôn một trảo.
“Phù!”
Gã áo bào xám tro đang chụp về phía Hạ Ngôn, thân thể đột nhiên dừng lại, đứng khựng tại chỗ, trông giống như đụng phải một bức tường cứng rắn, ngay cả cơ thịt trên mặt đều bị đè ép biến hình méo xẹo.
- Bà ơi...
Tên Khổn giật mình cả kinh, ngay cả Trương Thanh Tuyền cũng trợn cặp mắt hạnh tròn xoe, kinh ngạc nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Ba!
Hạ Ngôn lạnh lùng cười, trong miệng đếm tới số ba
Trong lòng bàn tay Hạ Ngôn chợt phát ra một luồng linh lực, bóng người chớp động, trong vòng một phần mười cái nháy mắt, chỉ nghe được ba tiếng vang “Bịch! Bịch! Bịch!”
Rồi sau đó ba gã tu luyện giả kia, toàn bộ bay xuyên qua cửa phòng chính, cùng nhau bay đi thật xạ, rồi rơi xuống mặt đất. Phải biết rằng, bọn họ nhưng đều là cảnh giới Linh Hoàng, tuy rằng thực lực ở Chủ thế giới không tính là mạnh, nhưng có được cảnh giới Linh Hoàng, bất kể ở chỗ nào cũng có thể được tính là vật hi sinh, có thể tìm được một số công tác.
Mà hiện tại, ba người không ngờ lập tức liền bị người ta trừng trị, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có. Tốc độ của Hạ Ngôn quá nhanh, bọn họ hoàn toàn không kịp thấy rõ. Chờ bọn hắn phản ứng lại đã cảm nhận lực lượng đánh vào trên thân thể, thân thể cứ như thế bắt đầu bay ngược lại. Bọn họ nhanh chóng vận chuyển linh lực muốn ổn định thân thể, nhưng lại không có cách nào khống chế.
Ba người từ trong phòng áp chót thứ hai bay ra ngoài rơi xuống lăn mấy vòng, lập tức hấp dẫn không ít người tu luyện ở khu cư xá số 8 chú ý tới. Rất nhiều người đều đi tới, vây xem ba người thật thảm hại này, thầm cười trộm.
Ba người từ trên mặt đất lồm cồm đứng lên, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, ánh mắt phúc tạp nhìn Hạ Ngôn và Trương Thanh Tuyền chỗ cửa phòng.