Linh La Giới

Chương 320: Chương 320: đan dược




Lương Sơn Bạc -Khi Cao Thượng Phong nói chuyện, Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu đều im lặng, trên mặt rất bình tĩnh mỉm cười nhìn Hạ Ngôn.

- Đa tạ tộc trưởng đại nhân khích lệ.

Hạ Ngôn vội vàng cười khom người nói:

- Sư phụ cùng ta đến Thánh thành, nhưng đột nhiên nói có chuyện trọng yếu muốn đích thân đi xử lý cho nên hiện tại cùng không ở cùng ta.

- Ổ! Là vậy à!

Cao Thượng Phong gật gật đầu, lại nói với Hạ Ngôn:

- Vậy... Hạ Ngôn, ngươi ở chỗ này thêm mấy ngày đi, ta sẽ nghĩ biện pháp cho người báo với sư phụ ngươi, ông ấy biết ngươi ở chỗ của ta, nhất định sẽ tới.

Cao Thượng Phong cũng muốn kéo gần quan hệ với Liễu Vân.

Hai người bọn họ tuy rằng đều là Nội các trưởng lão Thường gia, nhưng bình thường cũng không tiếp xúc nhiều. Hơn mười năm trong quá khứ, quan hệ của hai người vẫn đều rất bình thường.

Mặc dù là cùng thuộc về một tập đoàn ích lợi, cũng không tránh khỏi nội bộ có các loại mâu thuẫn. Cứ nói ngay Nội các Thường gia này, kỳ thật có rất nhiều lúc ý kiến của những Nội các trưởng lão đều rất khó thống nhất.

Nhất là những trưởng lão như Cao Thượng Phong này. Hắn thân là tộc trưởng Cao gia, đương nhiên là muốn giành lợi ích lớn nhất cho Cao gia. Mà các tộc trưởng gia tộc còn lại cùng đều muốn gia tộc mình đạt được ích lợi lớn nhất.

Mà những người không có gia tộc như Liễu Vân, chính là lực lượng mà bọn họ rất cố gắng lôi kéo. Nhưng Liễu Vân bình thường không ở Thánh thành, cho dù Cao Thượng Phong muốn lôi kéo cũng đều có chút cảm giác ngoài tầm tay.

- Sư phụ nói ta hai ngày nữa quay về hội họp ở thành Tử Nguyệt, khả năng khi ông ấy xử lý xong việc liền trực tiếp quay về thành Tử Nguyệt. Sư phụ mang ta đến Thánh thành, chính là muốn cho ta nhìn xem Thánh thành như thế nào.

Hạ Ngôn nói luôn.

-ồ?

Cao Thượng Phong nao nao nhìn Cao Minh Nguyệt đang đứng thẳng bên cạnh. -Phụ thân!

Cao Minh Nguyệt tiếp lời, đưa chuyện hai người gặp Hạ Ngôn nói qua một lần. Đương nhiên bao gồm cả Hạ Ngôn khiêu chiến với huynh đệ Lưu Hải, Lưu Dương.

Nghe xong Cao Minh Nguyệt nói, Cao Thượng Phong trầm tư một hồi.

- Hai tên bại hoại đó cũng chỉ là có quan hệ với Tuần gia mà thôi. Cao Thượng Phong phì cười nói.

- Phụ thân, Con nghĩ trong kho Cao gia chúng ta hắn là cùng có dự trữ hai loại đan dược này. Không bằng, trước lấy ra cho Hạ Ngôn huynh đệ sử dụng.

Cao Minh Nguvệt nói tiếp.

Ánh mắt Cao Thượng Phong chợt lóe, trong nháy mắt tinh quang bắn ra.

- Ha ha! Trong kho Cao gia chúng ta, quả thật có Súc Linh Đan và Đoán Thần Đan bát phẩm. Được, Minh Nguyệt. Lát nữa ngươi cầm lệnh bài của ta, đi ra kho lấy hai viên đan dược này ra cho Hạ Ngôn tiểu huynh đệ sử dụng

Cao Thượng Phong chỉ trầm ngâm trong giây lát liền lặp tức nói.

Với tâm cơ của hắn, trong nháy mắt liền sưy nghĩ ra lợi hại trong quan hệ này. Cho dù là ngày mai Hạ Ngôn thua đan dược trong trận khiêu chiến ngày mai, như vậy chi cần Hạ Ngôn vẫn còn, vậy Liễu Vân cũng không thể không quản, không hỏi đến chứ?

Hạ Ngôn hiện tại có thể mua được hai viên đan dược bát phẩm này, chẳng lẽ về sau lại mua không nổi?

Cho nên, Cao Thượng Phong không lo Cao gia sẽ tổn thất cái gì. Hơn nữa, đan dược này đặt ở trong kho thời gian đã rất lâu, vẫn không có con cháu đạt tới điều kiện để sử dụng, đặt ở đó cũng chỉ là cất đi mà thôi.

Nếu là bây giờ cho Hạ Ngôn mượn, như vậy có thể khiến Hạ Ngôn thiếu nợ Cao gia một nhân tình.

- Vâng, thưa phụ thân!

Cao Minh Nguyệt vội vàng lên tiếng trả lời, trên mặt cũng lộ ra vẻ vui mừng.

Uyển Thu bên cạnh, ánh mắt cũng lưu chuyển khóe miệng mang theo một tia ý cười'

Những gia tộc cổ xưa ở Thánh địa, trong kho tồn một số đan được đó là chuyện rất bình thưòng. Nếu là trong gia tộc có một số đệ tử con cháu kiệt xuất xuất hiện, hoặc là có đệ tử vì gia tộc làm ra cống hiến trọng đại, như vậy rất có khả năng sẽ trải qua tộc trưởng cùng Trưởng lão hội thưởng đan dược cho tên đệ tử đó sử dụng.

Hạ Ngôn đi theo Cao Mình Nguyệt cùng Uyển Thu tới kho Cao gia.

Bẽn trong kho, sắp xếp rất ngăn nắp, các loại vật phẩm khác nhau đều được phân loại rõ ràng.

Loại vật phẩm như đan dược được xếp ở nơi gần nhất trong khố phòng.

Cầm lệnh bài tộc trưởng, Cao Mình Nguyệt lấy ra một viên Súc Linh Đan cùng một viên Đoán Thần Đan bát phẩm.

Ở trong kho Cao gia, những đan dược cao cấp dự trữ nậy cùng rất ít. Đan dược thất phẩm cùng chỉ dự trữ mỗi loại hai viên, đan dược bát phẩm thì là một viên. Còn có một số loại đan dược ngay cả một viên dự trữ cùng không có.

Mà ngay cả đan dược trung cấp, sơ cấp, dự trữ trong kho cũng không nhiều lắm.

- Hạ Ngôn! Lát nữa ta đưa đệ đi phòng khách xem thử, nếu vừa lòng chúng ta sẽ đi ăn cơm.

Cao Mình Nguyệt giao hai viên đan dược cho Hạ Ngôn, cười nói.

- Được. Đa tạ Cao đại ca!

Hạ Ngôn cũng nhếch miệng cười nói.

Sau khi xem phòng khách, ăn cơm xong, một mình Hạ Ngôn trở lại phòng khách.

Trước khi về, Hạ Ngôn đã fặn Cao Mình Nguyệt tốt nhất đừng cho người quấy rầy, cho nên sau khi hắn trở lại phòng liền đóng cửa, lấy đan dược mình mua sắm trong Nhất Phẩm Đường ra.

- Một viên Súc Linh Đan, một viên Đoán Thần Đan, ta sử dụng viên nào trước nhỉ? Hạ Ngôn nhìn hộp ngọc bày trên bàn, mày hơi nhíu lại.

Hai viên đan dược đều có trợ giúp rất lớn đối với hắn.

Cao Mình Nguyệt giao cho Hạ Ngôn hai hộp ngọc, được hắn đặt ở một bên. Hạ Ngôn muốn sử dụng đan dược, đương nhiên là sử dụng thứ mình mua sắm. Về phần đan dược Cao gia, ngày mai đưa ra Đại Sảnh Khiêu Chiến.

Suy nghĩ hồi lâu, Hạ Ngôn trước tiên cầm lên Súc Linh Đan.

"Trước tiên ta tăng linh lực lên rồi tính. Không biết sử dụng một viên Súc Linh Đan bát phẩm có thể khiến cho linh lực của ta tăng lên bao nhiêu". Ánh mắt Hạ Ngôn sáng lên, chờ mong vạn phần nghĩ thầm.

Hạ Ngôn ngay cả Súc Linh Đan nhất phẩm cùng chưa từng dùng. Tuy rằng hắn luyện chế ra gần mười loại đan dược nhưng vẫn còn chưa thể luyện chế ra Súc Linh Đan. Súc Linh Đan ở trong tất cả các loại đan dược, được xem như có chút khó luyện chế.

Đối với hiệu quả của Súc Linh Đan, Hạ Ngôn cũng không rõ ràng lắm.

Mở hộp ngọc, một cỗ hơi thở đặc thù của đan dược tràn ngập trong không khí. Hạ Ngôn hít một hơi thật sâu, rồi sau đó cầm đan dược vào tay ném vào miệng.

Hắn chỉ cảm giác được Súc Linh Đan ở trong miệng trong nháy mắt hóa thành một dòng nước mát, chui thẳng vào trong bụng. Dòng nước mát này vừa vào trong bụng lập tức biến thành một đoàn ngọn lửa thiêu đốt.

Linh lực cuộn trào mãnh liệt gần như khiến Hạ Ngôn cảm giác được thân thể của mình đều muốn vỡ tung.

Hạ Ngôn vội khoanh chân dưới đất thật cẩn thận vận chuyển Linh La tâm pháp khống chế linh lực đột nhiên tăng mạnh trong cơ thể.

Cỗ linh lực này quá mãnh liệt, trong lúc nhất thời không thể trải qua Tụ Linh Huyệt chuyển hóa hấp thu, chỉ có thể trước tiên khai thông tiến vào bên trong một trăm lẻ tám đường kinh mạch toàn thân.

Tuy rằng như thế, toàn thân Hạ Ngôn vẫn rung động dữ dội, linh lực trong cơ thể dường như có thể lao ra bất kỳ lúc nào.

Lúc này linh lực trong Tụ Linh Huyệt cùng rất nhanh tràn vào kinh mạch toàn thân. Linh lực mang theo điểm sáng phân bố ở ngoài rìa kinh mạch, không ngừng củng cố kinh mạch Hạ Ngôn.

-Dường như...

Lúc này ý thức Hạ Ngôn vẫn rất rõ ràng. -... Kinh mạch của ta đang trở nên thô to.

Linh lực lưu chuyển trong kinh mạch, trải qua Tụ Linh Huyệt có mang theo điểm sáng. Tụ Linh Huyệt của Hạ Ngôn đặc thù, linh lực qua Tụ Linh Huyệt từ trước đến giờ vẫn chăm sóc, cường hóa kinh mạch cốt cách cùng cơ bắp. So với người thường, thân thê của Hạ Ngôn cứng cỏi hơn rất nhiều. Nhất là một trăm lẻ tám đường kinh mạch lại càng không phải người bình thường có thể so sánh.

Hiện tại đột nhiên xuất hiện đại lượng linh lực tràn vào kinh mạch, kinh mạch Hạ Ngôn tự nhiên mà trở nên thô to cứng cỏi, sau đó chứa đựng những linh lực nhiều thêm này.

Mà cảm giác đau đớn toàn thân truyền đến cũng không quá kịch liệt, đối với Hạ Ngôn mà nói cùng không ảnh hưởng quá nhiều.

Hai mắt hắn nhắm nghiền, vẫn vận chuyển Linh La tâm pháp khống chế linh lực, không ngừng tiêu hóa linh lực.

-Hả?

Cùng không biết trải qua bao lâu, Hạ Ngôn đột nhiên ý thức được thân thể có một chút biến hóa.

Linh lực vốn đã yên tĩnh lại không ngờ bắt đầu tràn ra hai tay Hạ Ngôn, cho dù Hạ Ngôn vận chuyển tâm pháp khống chế cũng không thể ngăn cản.

- Không xong. Không khống chế được! Sắc mặt Hạ Ngôn đại biến.

Vốn tưởng lẳng linh lực trong cơ thể đã yên lặng, hiện tại linh lực lại đột nhiên bùng nổ toàn điện khiến trên mặt Hạ Ngôn trong nháy mắt mồ hôi đổ như tắm, nhưng lại căn bản không có cách nào khống chế.

- Không đúng!

Sau một lúc lâu, tâm niệm Hạ Ngôn đột nhiên xoay chuyển. Linh lực này tut rằng tràn vào hai tay, nhưng kinh mạch hai tay cũng không truyền đến cảm giác bành trướng.

- Sao thế nhỉ?

Hạ Ngôn cảm ứng biến hóa kinh mạch hai tay, lập tức chấn động. Ở trên hai tay hắn không ngờ hình thành hai thứ gì đó đạng lốc xoáy. Hai lốc xoáy, điên cuồng hấp thu toàn bộ linh lực vào trong.

- Đây chẳng lẽ là Tử Châu theo như lời sư phụ sao? Dấu hiệu Đại Linh Sư trung kỳ? Hạ Ngôn nhanh chóng nhắm hai mắt, toàn thân giống như vững chắc như đá tảng.

Ước chừng qua nửa canh giờ linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn không ngờ toàn bộ bị hấp thu vào trong hai lốc xoáy này. Tuy nhiên, lốc xoáy này hấp thu linh lực vẫn chưa bởi vậy mà chấm dứt.

Kế tiếp, linh lực bên ngoài không ngờ cũng bắt đầu điên cuồng tràn vào thân thể Hạ Ngôn.

Ở xung quanh thân thể hắn, nếu có người nhìn vào thậm chí có thể nhìn thấy có sự vặn

vẹo.

Bời vì linh lực khổng lồ tràn vào với tốc độ rất nhanh, ánh sáng đều bị vặn vẹo.

Trong phạm vi mười thước xung quanh thân thể Hạ Ngôn, đều có khí tràng khổng lồ, người bình thường căn bản không thể bước vào.

Buổi tối, Cao Minh Nguyệt từng tới tìm Hạ Ngôn, muốn gọi Hạ Ngôn đi ăn cơm chiều, tuy nhiên hắn thấy trong phòng Hạ Ngôn cùng không đốt đèn, hơn nữa trong phòng yên tĩnh không có bất kỳ tiếng động. Ở ngoài cửa một lát, Cao Minh Nguyệt liền yên lặng rời đi.

Hạ Ngôn điên cuồng hấp thu linh lực vô cùng vô tận ở ngoại giới, thẳng đến đêm khuya mới dần dần ngừng lại.

Lốc xoáy ở hai tay, cùng với Tử Châu Tụ Linh Huyệt ở bụng đều có sự liên kết chặt chẽ. Hạ Ngôn có thể cảm giác được rõ ràng giữa chúng nó có sự liên hệ nào đó.

Chỉ cần tâm tư khẽ động, như vậy mấy nơi này đều có thể lập tức làm ra phản ứng. Hiện tại nếu hai tay Hạ Ngân muốn dùng linh lực, như vậy tâm niệm khẽ chuyển liền có thể từ hai lốc xoáy phát ra linh lực khổng lồ.

-Phù!!!

Hạ Ngôn thở ra một hơi, mở to mắt.

Tuy rằng trong phòng tối lờ mờ tuy nhiên cùng không ảnh hưởng gì tới Hạ Ngôn. Hắn đứng lên, linh lực vận chuyển, "Vèo" thân thể liền lặp tức bắn ra ngoài nhanh như tia chớp.

- Linh lực của ta không ngờ lại tăng cưòng nhiều như vậy.

Hạ Ngôn hít sâu một hơi, giật mình nhìn hai tay mình. Linh lực trong cơ thể tăng trưởng vượt qua dự đoán trước của hắn.

Lúc này sử dụng Súc Linh Đan bát phẩm, không ngờ khiến Hạ Ngôn một phát đột phá lên cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ. .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.