Kiếm khí Kinh Lôi Kiếm hình thành cự long, đột nhiên xuất hiện trong vòng chiến. Loại rung động này, kích thích thật sâu trong thần kinh mỗi một người tu luyện. Không ai nghĩ đến, một người tu luyện trẻ tuổi như thế, không ngờ có một bộ thần khí công kích, hơn nữa có thể thúc dục thần khí thoải mái như thế.
Người tu luyện chung quanh, người nào không phải là nhân tài kiệt xuất Linh Tông đỉnh? Nhãn lực của bọn họ, không ai kém cỏi lắm. Hạ Ngôn vừa xuất thủ, bọn họ liền biết thực lực chân thực của Hạ Ngôn, rất cường hãn!
Rung động!
Kinh hãi!
Tiêu điểm toàn trường hoàn toàn tập trung trên người Hạ Ngôn. Hạ Ngôn thúc dục Kinh Lôi Kiếm, hoán thành một con cự long, bỗng nhiên trong lúc đó, mang theo linh lực cường đại không gì sánh được, liền tới gần trước người Chu Phương Anh.
Chu Phương Anh căn bản không nghĩ tới. Không ngờ người tu luyện trẻ tuổi hắn chưa bao giờ gặp qua, không ngờ có thể dùng thần khí phát động công kích hắn. Trong khoảnh khắc, công kích của đối phương đã gần sát thân thể hắn. Sát khí lăng lệ nghênh diện mà đến, khiến hắn hít thở đều ngừng lại, toàn thân đều bị trói buộc!
Ngay tại khoảnh khắc này, Chu Phương Anh theo bản năng, điên cuồng nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt bắn ra một vùng đỏ thẫm, thu hồi Phượng Hoàng sắp đánh chết Trương Liên Khởi, lập tức Phượng Hoàng xuất hiện trước người hắn, ngăn trở cự long khiến thiên địa thất sắc.
Hai loại kiếm khí khổng lồ này va chạm nhau, lập tức thiên địa thất sắc, nhật nguyệt lu mờ. Toàn bộ không gian đều chấn động, run rẩy. Đám người Triệu phó tông chủ cách xa mấy ngàn thước, đều không thể không vận chuyển linh lực tự thân, chống đỡ sóng xung kích cường đại do hai loại kiếm khí tạo thành.
Lúc này, Thánh Hoàng mang theo đám người tu luyện Thiên Cung, cũng tới ngoài vạn thước, nhìn từ phía xa. Tình hình chiến đấu kịch liệt trong trận, hoàn toàn rơi vào trong mắt rõ ràng. Đám người tu luyện Thiên Cung, trên mặt đều dần dần lộ ra vẻ kinh ngạc. Mà ngay cả Thánh Hoàng, vốn ánh mắt ảm đạm, cũng dần dần xuất hiện một chút tia sáng kì dị đặc thù.
- Thực lực Hạ Ngôn này ...
- Khó tin! Rất khó tin! Vừa rồi hắn vừa ra tay, ta theo bản năng không ngờ gần như cho rằng hắn bước vào cảnh giới Linh Hoàng.
- Đó là thần khí Kinh Lôi Kiếm.
- Đúng vậy! Đó chính là Thần khí công kích Tiên Thiên Kinh Lôi Kiếm. Không thể tưởng được Hạ Ngôn không ngờ có thể phát huy uy lực của Kinh Lôi Kiếm đến mức như vậy. Cho dù là ta, đều không thể làm được như thế!
- Khó trách! Khó trách Thánh Hoàng coi trọng người thanh niên Hạ Ngôn như thế. Hiện tại xem ra, thực lực của Hạ Ngôn dường như không dưới ta!
Lữ Hâm chuyển động ý niệm trong đầu, hào quang trong mắt lóe lên.
Về người khác, đám người Triệu phó tông chủ Đông Cực đều mạnh mẽ hít một hơi lãnh khí các loại ý niệm bắt đầu vận chuyển trong đầu.
- Người tu luyện này là ai?
Triệu phó tông chủ lập tức lớn tiếng nói.
- Chẳng lẽ là Hạ Ngôn kia sao? Hạ Ngôn đánh chết một gã phó tông chủ và ba gã nguyên lão của Đông Cực chúng ta sao?
Hoàng nguyên lão thở ra một hơi, kinh ngạc nói.
- Ngoại trừ Hạ Ngôn, còn có ai chứ? Trong người tu luyện Thiên Cung, người tu luyện trẻ tuổi có thành tựu cao nhất!
Một gã nguyên lão Đông Cực khác, hạ giọng, nói khàn khàn.
- Đáng ghét!
Thân hình Chu Phương Anh mạnh mẽ bị chấn bay đi. Vào thời điểm cuối cùng, hắn mạnh mẽ dùng Phượng Minh Kiếm ngăn cản công kích của Hạ Ngôn. Nhưng linh lực khổng lồ kia vẫn trực tiếp đánh bay hắn. Lục phủ ngũ tạng đều gần như lệch vị trí, đang hoàn toàn lan ra toàn thân.
- Như thế nào có thể?
Chu Phương Anh nhìn Hạ Ngôn cách đó không xa với vẻ hoảng sợ, cắn nhanh răng, dường như không muốn tin. Không muốn tin hắn vừa rồi không quan tâm người tu luyện trẻ tuổi này, có thể đả kích hắn trí mạng như thế.
- Một kích vừa rồi kia ẩn chứa lực công kích, vượt qua một trăm năm mươi vạn độ!
Trong miệng Chu Phương Anh phun ra một ngụm đỏ sẫm, nói thầm một câu. Linh lực trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển.
- Ha ha! Nhận một đòn của ta!
Hạ Ngôn cười lạnh, hai tay đưa về trước một phen, cự long được hình thành từ kiếm khí Kinh Lôi Kiếm vừa động, quay cuồng, gắt gao khóa trụ hoàn toàn thân hình Phượng Hoàng kia, cự long mở to miệng ra, một ngụm cắn vào cổ Phượng Hoàng.
Tiếng nghiền nát liên tiếp, từ trên thân Phượng Hoàng truyền ra. Ánh sáng kiếm khí vỡ tan, cũng đồng dạng phát nổ. Kiếm khí do Phượng Hoàng hình thành không ngừng nhăn nhó và quay cuồng trong không trung, nó giẫy dụa muốn thoát khỏi, có vẻ dị thường vô lực.
- Kích thứ hai đến đây!
Hạ Ngôn nhếch mép cười, hét lớn một tiếng, hơi thở ngưng lại, thúc dục linh lực trong cơ thể, chợt phát động công kích thứ hai. Công kích lần đầu tiên, uy lực võ kỹ vượt hơn một trăm năm mươi vạn độ. Công kích lần thứ hai, đồng dạng là uy lực võ kỹ một trăm năm mươi vạn độ.
Dùng công kích với uy lục võ kỹ một trăm năm mươi vạn độ, Hạ Ngôn có thể liên tục công kích mấy mươi lần cũng không hết sạch linh lực. Bởi vì đây không phải công kích mạnh nhất của Hạ Ngôn. Nếu như Hạ Ngôn ngưng tụ linh lực thành một điểm, liền có thể phát ra uy lực võ kỹ vượt hơn ba trăm vạn độ.
Đối phó với Chu Phương Anh, Hạ Ngôn cũng không cần lộ ra toàn bộ thực lực của mình.
Ầm
Lại một tiếng nổ, thân thể Chu Phương Anh lại bị đánh bay. Lúc này đây, hắn phun ra rất nhiều máu tươi trên không trung, một trận ngất trước mắt, gần như ý thức đều bị đánh mất.
- Không tốt! Lại đến mấy lần, ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Không được, chỉ còn chạv trốn! Công kích của người kia quá cường đại!
Chu Phương Anh chuyển động ý niệm trong đầu, bắt đầu kiếm biện pháp chạy trốn. Lúc này hắn đang toàn lực ngăn cản công kích của Hạ Ngôn, một khi linh lực thu về, vậy linh lực chống đỡ công kích đổi thành yếu. Hắn rất có thể còn chưa kịp tránh thoát phạm vi công kích của Hạ Ngôn. Cho nên, hắn không thể trực tiếp chọn chạy trốn.
Mấy người tu luyện của Đại Lục Ám Dạ, nhìn thấy tình cảnh Chu Phương Anh đang chiến đấu kịch liệt đột biến, nháy mắt liền đổi thành bất lợi cho Chu Phương Anh, đều có chút hoảng sợ. Nhưng lúc này bọn hắn cũng đang kịch đấu cùng với mấy người tu luyện Thiên Cung, căn bản không rảnh chăm lo cho hắn.
- Kích thứ ba đến! Ha ha!
Hai tay Hạ Ngôn hợp lai, linh lực thúc dục trong cơ thể, cuồn cuộn ra. Một tiếng rồng gầm to lớn, năm móng vuốt dài mạnh mẽ đập xuống.
Phượng Hoàng kia dĩ nhiên lộ ra vẻ kinh hoảng, ngay cả kiếm quang lông chim trên người cũng bắt đầu tróc ra.
Lúc này đây giao chiến, âm thanh lớn hơn nữa, vết nứt trên người Phượng Hoàng càng có vẻ to lớn, tùy thời đều văng ra.
- Kích thứ tư!
Từ tiếng thét lớn của Hạ Ngôn, hai tay đột nhiên ép lại, trong mắt Hạ Ngôn bắn ra hai luồng tinh quang.
- Dừng tay!
Đúng lúc này, một tiếng thét lớn từ phía xa truyền đến. Âm thanh này, không ngờ trực tiếp xuyên qua trời cao mấy vạn thước, dường như nổ vang bên tai Hạ Ngôn, thật giống như một tiếng sấm quang đãng. Tuy nhiên, Hạ Ngôn căn bản không phân thần, quá trình thúc dục linh lực không hề ngừng lại. Nếu như người tu luyện bình thường, bị tiếng nổ vang bên tai như vậy tất nhiên sẽ phân tâm ngắn ngủi. Khi đang tiến hành thúc dục linh lực, cũng tự nhiên gián đoạn. Nhưng Hạ Ngôn căn bản không do ngoại lực thúc động, nếu như làm vậy, cũng không bị gây trở ngại.
- Không!
Tiếng hét thảm của Chu Phương Anh còn chưa hoàn toàn phát ra!
Rầm!
Cuối cùng, sau khi âm thanh vang lên, thân hình to lớn của Phượng Hoàng, trực tiếp hóa thành mảnh vụn đầy trời. Cự long hộ vệ Kinh Lôi Kiếm, nháy mắt cắn nuốt Chu Phương Anh với thần tình hoảng sợ. Trong phúc chốc, Chu Phương Anh liền trở thành một bãi máu loãng và thịt nát. Mà nơi vị trí của Chu Phương Anh, một thanh trường kiếm màu tím, chậm rãi hiện ra.
Khóe miệng Hạ Ngôn hơi hơi động, hào quang lóe ra trong mắt, ngón tay nhẹ cong lên, một luồng linh lực liên tục liền phát ra từ cánh tay Hạ Ngôn, thu thanh trường kiếm màu tím kia vào trong tay, nhẹ nhàng vuốt ve.
Lúc này, người có âm thanh phát ra mấy vạn thước khiến Hạ Ngôn dừng tay, cũng đã tới trong vòng một vạn thước. Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng tụ, nhìn về phía bóng người, chính là một người tu luyện mặc trường bào màu vàng. Hơn nữa, thoạt nhìn, dị thường trẻ tuổi, toàn bộ trên người, đều bị một tầng linh lực quỷ dị bao bọc lại. Khí chất toàn thân thật ra có mấy phần tương tự Thánh Hoàng.
Vừa xuất hiện linh lực trong thiên địa liền phát sinh từng chút biến hóa yên tĩnh. Hạ Ngôn mẫn cảm với linh lực, lập tức nhận thấy một chút biến hóa này.
“Người tới chỉ sợ là cường giả có cảnh giới Linh Hoàng. Vừa rồi hắn cách xa mấy vạn thước, có thể cách không truyền âm đến bên tai mình, năng lực như vậy, ta cũng không làm được”.
Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, đôi mắt hơi hơi nheo lại, áp chế kinh ngạc trong lòng, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú lên trên người người tu luyện mặc trường bào màu vàng. Hạ Ngôn đương nhiên biết, Thánh Hoàng và đám người tu luyện Thiên Cung lúc này đều ở phía sau mình. Cho nên, hắn cũng không e ngại, tính ra người đến chính là cường giả Linh Hoàng của Đại Lục Ám Dạ, Hạ Ngôn cũng muốn giao thủ thử. Nếu như mình không địch lại, còn có Thánh Hoàng làm hậu thuẫn.
Người mặc trường bào màu vàng kia phi hành đến gần, mắt nhìn thấy máu loãng và thịt nát nằm trên đất, sắc mặt nháy mắt một mảnh xanh mét. Một đôi mắt lợi hại, lập tức dừng trên người Hạ Ngôn. Hắn ở cách mấy vạn thước, liền nhìn thấy Chu Phương Anh cũng sắp bị đối phương đánh chết. Cho nên, mới cách không truyền âm, muốn kinh sợ người tu luyện kia. Nhưng hắn cũng không nghĩ tới, mình truyền âm kinh sợ, không ngờ không có bất kì hiệu quả nào. Nếu như có thể tạo được một chút hiệu quả, khiến tâm thần đối phương đình trệ trong nháy mắt, lấy năng lực như vậy của hắn, có thể tới cứu Chu Phương Anh kịp.
Mà hiện tại, hắn lại không thể cứu Chu Phương Anh. Đối phương trực tiếp đánh chết Chu Phương Anh, thậm chí còn muốn cướp thần khí công kích Tiên Thiên Phượng Minh Kiếm trong tay.
Thấy người tu luyện này niên kỉ còn nhỏ, đại khái còn chưa đến hai mươi tuổi. Thực lực không ngờ mạnh như thế, có thể hoàn toàn đánh chết Chu Phương Anh. Đối phương hiển nhiên chưa đạt tới cảnh giới Linh Hoàng. Chỉ có người tu luyện đạt tới cảnh giới Linh Hoàng, mới có thể đoạt thiên địa tạo hóa, đúc lại thân hình, có được vạn thọ.
Vạn thọ vô cương!
Đối phương nếu chưa đạt tới cảnh giới Linh Hoàng, đương nhiên không thể đúc lại thân thể. Hiện tại xem thân thể hắn lộ ra niên ki, vậy trên cơ bản chính là tuổi chân thật của hắn. Người tu luyện không đến hai mươi tuổi, còn có lực lượng đủ đánh chết Chu Phương Anh. Người tu luyện mặc trường bào màu vàng này đều có chút không thể tin đây là sự thật.
Ánh mắt của hắn từ trên thân Hạ Ngôn, chậm rãi di chuyển lên xuống. Linh lực chung quanh thân thể hắn, không ngừng tràn ra, thật giống như một vùng lửa thiêu đốt. Hạ Ngôn rất rõ ràng, tuy rằng từ trên mặt đối phương nhìn không ra bao nhiêu tin tức, nhưng cường giả có cảnh giới Linh Hoàng lúc này nhất định đang phẫn nộ đến cực điểm.