Linh La Giới

Chương 129: Chương 129: Đêm Trước Giông Bão




Người có thể tiến vào tầng thứ hai để xem và đặt cược trận so tài khiêu chiến võ đài cao cấp cũng đều không phải người bình thường. Bọn họ mỗi lần đặt đều lấy đơn vị vạn để tính.

Người thắng vui mừng, kẻ thua chán nản. Chuyện này rất bình thường, mặc dù bọn họ đều có gia tài bạc triệu cũng không có khả năng thờ ơ trước việc mất đi hàng vạn kim tệ.

Trong một gian phòng xa hoa bên trong hội trường, Lý Thiên Luân cùng Nhã Phân đều ở trong đó. Phòng này chính là nơi Lý Thiên luân thường dùng làm nơi xử lý công việc. Cũng chỉ có Nhã Phân có thể tự do ra vào nơi này.

Trận so tài khiêu chiến võ đài cao cấp vừa mới kết thúc khiến Lý Thiên Luân cùng Nhã Phân đều phá lệ khiếp sợ. Mặc dù trong mấy trận đấu trước đó, Lý Thiên Luân cùng Nhã phân đã bắt đầu chú ý Tây Xuyên, nhưng trong trận so tài khiêu chiến võ đài cao cấp cuối cùng này, thực lực Tây Xuyên biểu hiện ra vẫn khiến hai người có chút giật mình.

Trên khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của Nhã Phân vẫn còn mang một chút kinh ngạc. Phải biết rằng, hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy đã trải qua không biết bao nhiêu năm không có xuất hiện người khiêu chiến có thể thắng được Phi Vân. Mà trong hai tháng gần đây lại liên tiếp xuất hiện hai người đánh bại Phi Vân. Mà trận này chỉ dùng hai chiêu đã khiến cho Phi Vân trọng thương.

Người đầu tiên chính là Linh La mới xuất hiện không lâu trước. Mà người thứ hai còn lại chính là Tây Xuyên.

Tây Xuyên này cũng không phải người thành Ngọc Thủy, mà tháng trước mới tiến vào thành Ngọc Thủy. Thời điểm mới bắt đầu, Tây Xuyên này cũng giống như Linh La đều không có ai từng nghe nói tới đại danh Tây Xuyên.

Mà sau trận so tài khiêu chiến đầu tiên, Tây Xuyên mới dần dần được mọi người chú ý.

Trận so tài khiêu chiến đầu tiên, hắn chỉ dùng một trảo chặt đứt đùi tên chủ võ đài kia! Lập tức trên võ đài máu tươi phun chảy, khiến rất nhiều người đều khiếp sợ đến không thể nói nên lời.

Mặc dù ở trên võ đài cũng không ít người bị thương thậm chí có lúc bị chết, nhưng trường hợp trực tiếp đánh gãy đùi đối phương một cách đẫm máu như vậy lại rất hiếm khi xuất hiện.

Trận thứ hai, trận thứ ba, trận thứ tư tiếp theo đó.

Cho đến trận thứ mười, Tây Xuyên giành toàn thắng!

Nhã Phân cũng đã từng đặc biệt cho điều tra bối cảnh của Tây Xuyên, nhưng cuối cùng kinh ngạc phát hiện, ngay cả lực lượng hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cũng không thể điều tra ra người này.

Chỉ biết được hắn từ thành Kim Dương đi tới thành Ngọc Thủy.

Thành Kim Dương cũng là một chủ thành cùng cấp với thành Tử Diệp, ở phía đông thành Tử Diệp, cách nhau hơn mười quận thành. Tây Xuyên này đi vào thành Ngọc Thủy dường như cũng không có mục đích gì.

Ban đầu tham gia so tài khiêu chiến dường như chỉ muốn kiếm một chút kim tệ. Tuy nhiên Nhã Phân vẫn hoài nghi trong lòng, ngàn dặm xa xôi đi tới thành Ngọc Thủy chỉ để kiếm kim tệ? Điều này quả thật khiến người khác khó hiểu, nếu muốn kiếm kim tệ vậy ở bất cứ chủ thành hay quận thành nào đều có thể kiếm, vì sao nhất định phải đi tới thành Ngọc Thủy?

sau khi trận khiêu chiến hôm nay kết thúc, Nhã Phân lại càng thêm hoài nghi. HIển nhiên Tây Xuyên này là một gã cường giả Tiên Thiên, người có thực lực mạnh mẽ như vậy nếu muốn kiếm kim tệ, có rất nhiều phương pháp so với tham gia so tài khiêu chiến tại hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến nhanh lẹ hơn nhiều, cũng kiếm được nhiều hơn nhiều.

- Cường giả cảnh giới Linh Sư.

Ngón tay Lý Thiên Luân chậm rãi gõ nhịp trên mặt bàn trong phòng, ánh mắt lóe sáng.

- Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến nhỏ bé thành Ngọc Thủy chúng ta không ngờ xuất hiện một cường giả Linh Sư tham gia so tài khiêu chiến! Có ý tứ! Rất có ý tứ!

Lý Thiên Luân đưa ánh mắt nhìn về phía Nhã Phân, khóe miệng mang vẻ tươi cười quỷ dị, hai vai khẽ di động một chút.

Không khí trong phòng lại có chút ngột ngạt.

- Hội trưởng! Nếu Tây Xuyên này đảm nhiệm chủ võ đài cao cấp vậy sau này...

Nhã Phân sắc mặt ngưng trọng, thân hình gợi cảm cùng bộ lễ phục màu đen cao quý tản mát ra mùi hương khiến người khác mê say.

- Không đâu!

Lý Thiên Luân lắc đầu nói:

- Hắn là cường giả Linh Sư! Ha ha, nếu hắn thật sự muốn đảm nhiệm chủ võ đài cao cấp, ta nghĩ rất nhanh sẽ có Linh Sư đến khiêu chiến hắn. Như vậy đối với hội trưởng chúng ta cũng có lợi.

Lý Thiên Luân khoát tay áo cười nói.

Nhã Phân chân mày nhăn lại, sau đó liền giãn ra, tay đặt trên bàn bĩu môi nói:

- Tôi hiểu rồi! Hì hì, chỉ tiếc thành Ngọc Thủy chỉ là quận thành, nếu là chủ thành thì...

- Xin dừng bước!

Đúng lúc Nhã Phân đang nói, phía ngoài đột nhiên truyền đến âm thanh ồn ào.

- là tiếng của hộ vệ!

Nhã Phân nhíu mày nói.

- Ừ!

Lý Thiên Luân gật đầu.

- Tránh ra! Ta muốn vào gặp hổi trưởng các ngươi!

Một giọng nói khác vang lên.

- Lý Thiên Luân nhướng mày ngạc nhiên nói:

- Ồ? Sao lại là Tây Xuyên?

Nhã Phân cũng khó hiểu như vậy.

Lý Thiên Luân đứng dậy hướng về phía cửa hô lên:

- Để Tây Xuyên tiên sinh vào đi!

Bóng người lóe lên, từ cửa phòng nháy mắt chợt xuất hiện một người. Người này chính là cường giả Linh Sư vừa mới đánh bại Phi Vân trên võ đài cao cấp, Tây Xuyên!

- Ha ha! Ra mắt hội trưởng đại nhân!

Sau khi Tây Xuyên tiến vào, cười ha ha, ánh mắt dạo một vòng trên người Nhã Phân, sau đó mới nhìn Lý Thiên Luân nói.

Hắn cũng biết rõ thực lực Lý Thiên Luân.

Nhã Phân bị hắn nhìn có chút hờn giận cau mày, tuy nhiên đó chỉ là chuyện tình trong nháy mắt, lập tức liền khôi phục dsang tươi cười.

Nhã Phân đương nhiên sẽ không biểu lộ sắc thái để Tây Xuyên thấy. Cho dù có chút mất hứng nàng cũng có thể nhanh điều chỉnh tốt tâm tình của mình. Tây Xuyên này quả thật khiến nàng rất không thích.

Nhã Phân vẫn thích người như Linh la hơn , sạch gọn linh hoạt, những lúc ở gần Linhn La tâm tình Nhã phân đều phi thường toót đẹp, thậm chí có một loại cảm giác chờ mong.

- Tây Xuyên tiên sinh! Không biết ngài tìm ta có việc gì?

lý Thiên Luân đưa mắt nhìn Nhã Phân, sau đó quay lại nhìn Tây Xuyên hỏi, vẻ mặt vẫn tươi cười như cũ.

Tây Xuyên nhướng chân mày, ánh mắt híp lại cười hắc hắc nói:

- Hội trưởng đại nhân! Ta nghe nói thành Ngọc Thủy này không lâu trước có một Linh La đã đánh bại Phi Vân! Ta thấy không bằng Hội trưởng bố trí cho ta chiến một trận cùng Linh La kia đi!

Sau khi Tây Xuyên đánh bại Phi Vân, chợt nghe không lâu trước có một người khiêu chiến tên là Linh La cũng đánh bại Phi Vân, lập tức hắn liền hỏi Linh La là ai. Tuy nhiên , người đó cũng không biết rõ lắm, đương nhiên không thể nói cho hắn. Cuối cùng, người đó chỉ cho hắn đến tìm hội trưởng Lý Thiên Luân để Lý Thiên Luân sắp xếp trận giao chiến này.

- Linh La?

Lý Thiên Luân nhướng mày trầm ngâm một lát, ánh mắt chợt lóe nói:

- Tây Xuyên tiên sinh! Linh La tiên sinh cũng không phải là chủ võ đài của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, ngài muốn giao chiến cùng hắn cần phải được sự đồng ý của hắn mới được!

- Nếu có thể để Tây Xuyên giao chiến cùng Linh La, vậy nhất định sẽ khiến cho thành Ngọc Thủy chấn động. Đến lúc đó thanh danh hội trường cực hạn thành ngọc Thủy càng lớn hơn nữa!

Điều này đương nhiên cũng là điều Lý Thiên Luân mong được thấy nhất.

Tuy nhiên hiện tại hắn cũng không thể xác định Linh La có chấp nhận tham gia trận khiêu chiến này hay không.

- Hắc hắc! Ta tin hội trưởng đại nhân chắc chắn có biện pháp! Hơn nữa, chuyện này đối với hội trường Cực Hạn khiêu chiến cũng là một chuyện tốt mà! Hội trưởng có thể yên tâm, ta nhất định sẽ không lấy tính mạng Linh la kia!

Tây Xuyên nhướng lông mày âm hiểm cười nói.

Nhã Phân ở bên cạnh hô hấp liền nặng nề, trong lòng như bị tắc nghẽn.

Nghe thấy Tây Xuyên muốn giao thủ với Linh La, nhã Phân đột nhiên cảm thấy một trận hoảng hốt.

Linh La tuy rằng thực lực rất mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ là cường giả Hậu Thiên đỉnh. Chênh lệch với Linh Sư cũng không phải một chút xíu. Nếu hai người giao thủ vậy hy vọng thắng của Linh La gần như bằng không.

Nhìn vẻ mặt Tây Xuyên này, tuy rằng nói sẽ không lấy tính mạng của Linh la, nhưng nếu phế đi một cánh tay hoặc một cái chân vậy chẳng phải Linh La trở thành phế nhân sao?

Nhã Phân biết thân phận thật của Linh la, thực ra cũng chẳng phải nói nàng căn bản không có lý do gì phải lo lắng. Nhưng loại lo lắng này chính là thân bất do kỷ. Từ trong nội tâm phát ra không thể khống chế!

Nhã Phân có chút thất thần, cắn cắn đôi môi đỏ mọng.

- Tây Xuyên tiên sinh! Sinh tử trên võ đài do tuyển thủ tự chủ!

Lý Thiên Luân da mặt khẽ giật giật mấy cái, trầm giọng nói. Vừa rồi Tây Xuyên nói sẽ không lấy tính mạng Linh La, hắn thân là Hội trưởng tự nhiên không thể chấp nhận những lời này!

- Ha ha ha! Đúng vậy, ta biết quy củ này.

Ánh mắt âm lãnh của Tây Xuyên xoay chuyển, lại nhìn về phía Nhã Phân thật lâu, sau đó thu hồi ánh mắt:

- Vậy xin hãy bố trí cho ta giao chiến với Linh La kia vào ba ngày sau đi!

- Hội trưởng, Nhã phân tiểu thư! Ta xin cáo từ trước! năm vạn kim tệ tiền thưởng ta đã lấy rồi! Hắc hắc, cảm ơn!

Nói xong, Tây Xuyên xoay người không một tiếng động đi về phía cửa ra ngoài.

Sau khi Tây Xuyên rời đi, đôi chân mày của Nhã Phân cũng đã dính sát lại với nhau.

- Hội trưởng! Ngài thật sự muốn cho Linh La giao chiến với Tây Xuyên này sao?

Giọng nói quyến rũ của Nhã Phân cũng có chút ngưng trọng, ánh mắt cũng có phần hốt hoảng.

Lý Thiên Luân nhìn về phía Nhã Phân, ngón tay không ngừng gõ lên trên mặt bàn, trầm mặc một lát rồi nói:

- Chuyện này còn phải xem ý Linh la, nếu hắn đồng ý vậy ta cũng không có lý do gì không để cho hai người bọn họ giao chiến. Đã vậy, hiện tại cô sai người tới Hạ gia báo tin cho Linh La đi, kêu hắn đến hội trường sau đó cẩn thận thương lượng cùng hắn. Ta thấy hắn có lẽ sẽ đồng ý.

Ha ha! Nếu hắn đồng ý vậy hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến của chúng ta...

Nói xong Lý Thiên Luân có chút đắc ý nở nụ cười.

- Nhã Phân! Cô dường như có chút khôgn thoải mái. Chẳng lẽ cô đang lo lắng cho Linh La?

Đột nhiên, giọng điệu Lý Thiên Luân thay đổi, ánh mắt có chút cổ quái dò hỏi.

Thân thể mềm mại của Nhã Phân khẽ chấn động, vội nói:

- Không phải! Tôi... tôi chỉ cảm thấy Tây Xuyên này quá cổ quái! Linh la là cường giả Hậu Thiên, tuy rằng đã đánh bại Phi vân nhưng cũng không thể là đối thủ của Tây Xuyên này. Nếu để Linh la giao chiến với hắn vậy Linh La sẽ rất nguy hiểm! Linh La mới mười lăm tuổi mà thôi!

- Ôi!

Lý Thiên Luân than nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn xa xa nói:

- Cô cứ làm theo lời ta nói đi! Quyền quyết định chuyện này ở trong tay Linh la, vậy cứ xem bản thân Linh La đi!

lý Thiên Luân chớp chớp mắt khoát tay với Nhã phân.

Nhã Phân trên mặt có chút lo lắng, cũng khôgn nói thêm gì nữa, đành phải chuyển bước chậm rãi lui xuống.

- Hy vọng Linh la không ngu ngốc đồng ý thì tốt! Ừ, chờ Linh La đến ta sẽ thuyết phục hắn không nên đồng ý.

Sau khi ra khỏi phòng lý Thiên Luân, Nhã Phân bắt đầu gia tăng cước bộ đồng thời trong lòng thầm nghĩ.

Đi qua một khúc ngoặt, trên mặt Nhã phân đã không còn vẻ hít thở khôgn thông nữa, lại khôi phục vẻ thong dong tươi cười tự tin như trước.

***

Hạ Ngôn từ trong hiệu thuốc bắc đi ra, đôi chân mày sau chiếc mặt nạ đang nhăn lại.

- Cho dù chưa tính Huyết Lăng Thảo thì vẫn còn thiếu hai vạn kim tệ nữa! Số tiền đó kiếm thế nào được đây?

Hạ ngôn lắc lắc đầu đi ở trên đường:

- Ôi! Gia đình bình thường thu nhập một năm cũng chỉ mười mấy kim tệ! Mà một gốc cây thảo dược cũng cần mấy vạn kim tệ.

Luyện đan phối chế dược quả thật không phải việc người bình thường có thể làm. Hạ Ngôn bất đắc dĩ thở dài.

Hạ Ngôn mặc một thân quần áo màu xanh cũng không có lập tức quay về phủ viện Hạ gia, hắn phải nghĩ ra một biện pháp kiếm tiền mới được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.