Phi Ngư Điện Điện chủ. lúc này sắc mặt trông cực tệ.
Lúc Hạ Ngôn chưa tiến hành nghiệm chứng, trong lòng hắn còn tưởng tượng, một hồi đợi cho Hạ Ngôn nghiệm chứng xong là có thể khoái chí châm chọc đối phương, làm bê mặt Điện chủ của Mặc Thạch Điện. Mặc Thạch Điện xếp hạng thứ năm trong ba trăm sáu mươi điện, luận về thế lực. cũng không kém nhiêu lắm so với Phi Ngư Điện. Cho nên. Trầm Phúc Thủy mới nén nhịn trong lòng, cố ý chờ tên Hạ Ngôn của Tinh Đấu Điện kia nghiệm chứng xong, lúc Càn khôn thủy tinh hiện chữ. lão mới lên tiếng phán bác. chế giễu Điện chủ Mặc Thạch Điện.
Nhưng hiện tại vừa thấy, sau khi nghiệm chứng không ngờ Hạ Ngôn thật sự xếp hạng thứ hai trên Càn khôn thủy tinh, lên trên cả Hứa Nhược Phi Ngư Điện minh. Điều này làm cho mí mắt Trầm Phúc Thủy co giật một trận, sắc mặt xanh mét. Đồng thời trong lòng lão cũng lập tức cháy bùng lên một ngọn lửa. Vào lúc này. lão có cảm giác Mỗi một ánh mắt của Điện chủ các điện nhìn về phía mình, dường như đều mang theo ý tứ chế giễu, trên cánh tay lão gân xanh mạch máu cũng nồi vồng cao lên.
- vẫn là... bị loại rồi!
Lưu Ngọc Đường của Vô Nhai Điện, sau khi nghiệm chứng ở Càn khôn thủy tinh, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài một tiếng. Lưu Ngọc Đường, cũng là một trong hai mươi ba tu luyện giả lọt vào vòng thứ hai. Mà Húc Dương của Ánh Thiên Điện thì vì vận khí không tốt. ở vòng thứ nhất đụng phải một đối thủ mạnh hơn nhiều so với đối thủ của Lưu Ngọc Đường, cho nên không thể lọt vào vòng thứ hai.
Lưu Ngọc Đường tuy rằng vận khí tốt. gặp đối thủ tương đối yếu. nhưng ở vòng nghiệm chứng Càn khôn thủy tinh, vẫn không tránh khỏi vận mệnh cuối cùng bị loại. Sở dĩ có vòng nghiệm chứng này. chính là đê tránh tồn tại loại tinh trạng này. ở vòng nghiệm chứng vẫn như cũ tu luyện giả có thể đi vào tốp mười, thực lực đều rất mạnh.
Hạ Ngôn nghe tiếng nói của Lưu Ngọc Đường, hắn xoay người lên tiếng an ủi Lưu Ngọc Đường vài câu. cũng không biết nên nói cái gì. Lôi đài chiến này bán thân nó đã rất tàn khốc. Một trăm tám mươi tu luyện giả ở Quảng trường Khiêu Chiến đã chiến đấu kịch liệt, trong đó đã chết chín người. Nếu không tranh đấu kịch liệt, như thế nào lại có người chết? Ngay cả Húc Dương ở trận đấu cuối cùng cũng bị trọng thương, và còn bị thua.
Sau khi hai mươi ba người toàn bộ đều được nghiệm chứng lực lượng tại Càn khôn thủy tinh xong. Minh Ly đại nhân khoát tay. Hạ Ngôn liền cảm giác được bên cạnh đột nhiên xuất hiện từng đạo dao động linh lực. Ngay sau đó. những người bị loại, toàn bộ đều bị truyền tống ra ngoài.
Trên quảng trường lúc này chỉ còn lại Minh Ly đại nhân, cùng với mười người bọn họ thông qua nghiệm chứng.
- Chúc mừng các ngươi!
Minh Ly nói với vẻ mặt nghiêm túc. mơ hồ còn lộ ra ý cười.
- Bắt đầu từ bây giờ mười người các ngươi, đều đã là thành viên của Lang Tà Điện. Ừ! về phần lệnh bài thân phận của các ngươi, sau khi chấm dứt giai đoạn quyết chiến, ta sẽ tự mình phân phát cho các ngươi.
Giọng nói của Minh Ly hơi hơi trầm xuống, trong hai mắt một đám tia sáng dường như muốn bắn vọt ra.
- Giai đoạn quyết chiến, sẽ định ra người xếp thứ nhất cuối cùng của Lôi đài chiến tinh anh thiên tài lần này. Lúc khai mạc ta đã nói quạ người xếp hạng thứ nhất này sẽ nhận được lợi ích thật lớn. Chỗ tốt này các ngươi căn bản không thể tưởng tượng. Nói cho các ngươi biết mặc dù là ta. đều cực kỳ đỏ mắt vì chỗ tốt này. Cho nên. mỗi người các ngươi, đều phải dùng hết toàn lực tranh đoạt hạng thứ nhất này!
Giọng của Minh Ly vào lúc này lập tức Trở nên cao vút.
Nghe mấy câu nói đó của Minh Ly. tâm tình Hạ Ngôn lại nhảy tưng lên. Chỗ tốt của hạng thứ nhất rốt cuộc là Cái gì đây?
“Thủy Vụ Điện chủ cũng chưa từng nói với ta!”
“Tranh đoạt hạng thứ nhất, đối thủ lớn nhất của ta. chính là Phiếm Thủy Lưu. Còn Hứa Nhược này lực lượng kém ta cũng không nhiều lắm. không biết có thần thông nghịch thiên gì không?”
Hạ Ngôn đảo ánh mắt nhìn lướt qua mấy người bên cạnh, trong lòng xoay chuyển ý niệm thật nhanh.
Hạ Ngôn suy nghĩ trong lòng, những người khác, cũng đều không khác gì. Cho dù là tu
luyện giả xếp hạng thứ mười, cũng sẽ không dễ dàng buông tha cơ hội tranh đoạt danh vị thứ nhất.
- Tiếp theo, ta nói đơn giản một chút về quy tắc của giai đoạn quyết chiến. Trận quyết chiến này. mười người các ngươi, Mỗi một người đều phải so đấu một trận với chín người kia. Người thắng trận đấu nhiều nhất chính là xếp hạng thứ nhất. Nhớ kỹ. Chỉ có hạng thứ nhất mới là người thắng lợi cuối cùng. Thứ hai đến thứ mười không có gì khác nhau Thứ hai đến thứ mười cũng sẽ không có thường cho thêm cái gì!
- Tốt lắm! Các ngươi đều chuẩn bị đi!
Minh Ly còn chưa dứt lời. Hạ Ngôn liền nhìn thấy cánh tay lão đã giơ lên. Quả nhiên, trước mắt lại là một trận mơ hồ. khi tầm mắt một lần nữa khôi phục bình thường, thì đã tới bên trong một cái Quảng trường Khiêu Chiến.
Hạ Ngôn nhìn thấy tu luyện giả đang đứng đối diện với mình lại là Cổ Hành. Đối thủ thứ nhất của mình lại là Cổ Hành có quan hệ khá tốt.
- Hạ Ngôn!
Cổ Hành cũng nhìn thấy Hạ Ngôn. không khỏi lộ ra một nụ cười khổ.
- Cổ Hành!
Hạ Ngôn gật gật đầu. nhìn Cổ Hành lên tiếng trả lời.
- Ha ha! Không nghĩ tới. đối thủ đầu tiên của ta lại là Hạ Ngôn ngươi. Tuy nhiên, sớm hay muộn cũng phải gặp nhau, sớm một chút muộn một chút, cũng không khác gì mấy!
Cổ Hành đầu tiên là cười khổ lắc đầu. lại gật gật đầu kiên định nói:
- Hạ Ngôn! Ta cũng sẽ không có nương tay. ngươi nếu muốn đánh bại ta. ngươi phải đánh bại ta cứ xuất ra toàn bộ thực lực đi!
Lúc trước Cổ Hành cũng không nghĩ tới Hạ Ngôn lại mạnh như vậy. Sau khi nghiệm chứng hắn mới giật mình hiểu rằng, thì ra Hạ Ngôn cũng không phải yếu nhược như trong tưởng tượng của mình. Cho tới nay. hắn đều chỉ nhìn vào cảnh giới của Hạ Ngôn mà không có suy nghĩ đi sâu vào chi tiết.
- Ta sẽ hết sức! Bắt đầu đi!
Hạ Ngôn gật gật đầu thật mạnh, thần sắc nghiêm túc nói với Cổ Hành.
Trận chiến đầu tiên. Hạ Ngôn đấu với Cổ Hành Hoa Gian Điện, thắng.
Trận thứ hai Hạ Ngôn đấu với Hoa Lạc Thủy Từ Hoa Điện, thắng.
Trận thứ ba Hạ Ngôn đấu với Hác Dương Tứ Phương Điện, thắng.
Trận thứ tư... thắng.
Trận thứ tám. Hạ Ngôn đấu với Hứa Nhược Phi Ngư Điện, ở trước trận đấu với Hạ Ngôn Hứa Nhược cũng đã thắng Hên tiếp mấy trận, khi Hứa Nhược nhìn thấy đối thủ kế tiếp của mình là Hạ Ngôn một thân áo trắng, trên mặt hắn lại hiện lên cái cười âm hiểm. hắn đã chờ thời điểm này thật lâu rồi.
- Ha ha ha... Rốt cục thì đến Phiên tiểu tử ngươi rồi!
Hứa Nhược nhìn Hạ Ngôn cười ha hả.
- Đúng đến ta!
Hạ Ngôn gật gật đầu. Trong lòng Hạ Ngôn vốn từ lâu đã phản cảm với Hứa Nhược này. từ ngày đầu tiên đi vào Tiểu Tinh Cung Lang Tà Điện. Hứa Nhược liền phát sinh xung đột cùng Hạ Ngôn. Lúc ấy. Hứa Nhược ở đại sảnh không gian thí nghiệm, bởi vì thứ tự thí nghiệm đã định ra tay với Hạ Ngôn, sau lại vì có Kha Tang lên tiếng Hứa Nhược mới thu tay lại.
- Để ta dạy cho ngươi một bài học. cho ngươi biết đắc tội với Hứa Nhược ta. cũng không phải là một quyết định sáng suốt, mà là ngu xuẩn!
Hứa Nhược há miệng lớn tiếng nói trong lòng lại rất nhanh toát ra một đám ý tưởng. Thời điểm Hạ Ngôn nghiệm chứng lực lượng ở Càn khôn thủy tinh, biểu hiện thực lực ra ngoài khiến hắn cũng không dám coi thường.
Hứa Nhược tuy rằng lòng dạ hẹp. trừng mắt tất báo. nhưng hắn cũng không phải kẻ ngốc. Ngược lại có thể nói hắn là một người rất thông minh. Trong lòng hắn cũng không cho rằng Hạ Ngôn sẽ không chịu nổi một kích.
Tuy nhiên, quả thật hắn cũng không cho rằng Hạ Ngôn là đối thủ của mình. Tuy rằng trên phương diện lực lượng. Hạ Ngôn so với hắn còn mạnh hơn mấy chuc triệu độ. Nhưng mà chính mình còn có bí pháp thần thông cường đại hơn, cũng không có biểu hiện ra ở vòng nghiệm chứng.
- Muốn dạy ta. Chỉ sợ thực lực của ngươi còn không làm được!
Hạ Ngôn lạnh lùng nói:
- Hãy bớt nói lời thừa đi! Ra tay đi!
“Vù!”
“Xoạt!”
Trong thời gian ngắn một vầng sáng tràn ngập trong không gian, năng lượng mênh mông không ngừng bị kích động lan tràn ra bốn phía. Vừa ra tay. Hạ Ngôn liền phóng xuất ra lực lượng mạnh nhất, linh lực màu vàng bên trong kiếm quang màu đen đó. khiến tâm thần người ta chấn động.
- Giỏi cho tiểu tử! Đánh lén ta!
Hứa Nhược không nghĩ tới. Hạ Ngôn nói đánh là đánh ngay. Kỳ thật hắn còn đang suy nghĩ làm thế nào đê ám toán Hạ Ngồạ thì Hạ Ngôn đã ra tay. Đạo kiếm khí màu đen quét tới. Hứa Nhược vội vàng tế ra một đạo kiếm quang đê thử ngăn cản kiếm khí của Hạ Ngôn.
“Đại Phân Thân Thuật “
Lúc này. thân hình màu trắng của Hạ Ngôn lập tức phân ra thành hai cái. đồng thời cùng công kích, hung hăng chém xuống phía Hứa Nhược. Lực công kích vượt qua năm trăm triệu độ bao phủ toàn thân Hứa Nhược.
- Đáng giận, tiểu tử! Đẻ ta cho biết lợi hại của ta...
Hứa Nhược cắn lăng một cái. dao động linh lực toàn thân lại cuồn cuộn phóng ra gấp đôI từng luồng từng luồng linh lực trong kinh mạch trong cơ thể dường như sóng thủy triều hướng ra phía ngoài cuồn cuộn xuất ra.
“Ầm!”
Lực lượng trong thiên địa đều rơi vào biến sắạ toàn bộ không gian, đều chấn động kịch liệt. Cho dù là ở bên ngoài xem cuộc chiến, đều có thể cảm giác được chấn động từ trên quảng trường truyên ra.
- Phá!
Hạ Ngôn thét dài một tiếng.
“Đại Thôn Phệ Thuật!”
Sau mấy lần công kích điên cuồng, linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn cũng bị tiêu hao không ít. Tuy nhiên điều này cũng không ảnh hưởng đên tính liên tục công kích của Hạ Ngôn. Sau một lần Đại Thôn Phệ Thuật, linh lực tiêu hao của Hạ Ngôn toàn bộ đều khôi phục lại như cũ. Từng đạo từng đạo bóng kiếm cuồn cuộn mãnh liệt cuốn tới.
- Chết tiệt! Ta cũng không tin linh lực của ngươi kéo dài vô tận!
Cảm giác được áp lực cực lớn. Hứa Nhược hung hăng nghiến răng nghiến lợi. cố sức chống đỡ.
Vừa giao đấu hắn liền rơi xuống thế hạ phong, bị Hạ Ngôn áp chế gắt gao. ngaỵ cả đòn sát thủ đều không có cơ hội thi triển ra được. Hạ Ngôn Hên tục công kích, khiến chỉ có thể toản lực thúc động linh lực trong cơ thể để chống đỡ.
“Hừ! Chờ linh lực của ngươi tiêu hao không còn bao nhiêu...” Trong lòng Hứa Nhược còn đang chờ mong linh lực của Hạ Ngôn kiệt quệ. hắn cũng không biết, linh lực của Hạ Ngôn căn bản là không có khả năng hao hết. Bởi vì hắn không biết. Hạ Ngôn có thần thông Đại Thôn phệ Thuật.
Thời gian ngắn ngủn vài lần hô hấp. Hạ Ngôn đã công kích Hứa Nhược không dưới một trăm lần. Một trăm lần công kích này. hầu như mỗi một lần đều là lực công kích năm trăm triệu độ. Linh lực trong cơ thể Hứa Nhược tiêu hao. cũng là cực kỳ kinh người. Tuy rằng thời gian mới ngắn ngủn vài lần hô hấp. nhưng mức tiêu hao này cũng khiến Hứa Nhược có xu thế không chịu nổi.
“Rốt cuộc sao lại thế này? Tiểu tử này vì sao có thể vẫn duy trì cường độ công kích như vậy?” Trong lòng Hứa Nhược dần dần bắt đầu hoảng sợ: “Dưới tình huống bình thường, Hạ Ngôn công kích minh như vậy thì phải bắt đầu yếu bớt. Nhưng trên thực tế. công kích của Hạ Ngôn không có dấu hiệu yếu bót chút nào. Mà linh lực của mình, không sai biệt lắm chỉ còn có thể kéo dài thời gian chừng hai ba lần hô hấp thôi.”
“Đại Thôn Phệ Thuật!”
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, lại một lần nữa thi triển thần thông Đại Thôn Phệ Thuật. Từng luồng từng luồng tia sáng vàng, không ngừng rót vào bên trong kiếm khí màu đen. Kiếm quang càn quét ngang hết thảy trong phạm vị ngàn thước.