Linh La Giới

Chương 945: Chương 945: Một cái tát






- Nêu ta không cút thì lại làm sao?

Hạ Ngôn ngồi yên như núi, cười lạnh nói, ánh mắt nhìn tu luyện giả Diêu Lập vẻ mặt ngạo nghễ kia.

- Hửh?

Diêu Lập dường như không nghĩ tới thái độ Hạ Ngôn lại cứng rắn như thế không khỏi hơi sửng sốt Hắn cho rằng Hạ Ngôn không dám chống đối mình, nhưng sự tình phát triển, lại ra ngoài dự đoán của hắn.

- Tiểu tử, ngươi dám chống đối Diêu Lập đại nhân?

Tên tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ kia lập tức nhảy ra, chỉ vào Hạ Ngôn lớn tiếng tru lên.

- Ồn quá!

Cánh tay Hạ Ngôn nhấc lên, trực tiếp đánh ra một chưởng. Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ kia từ tại chỗ bay ra, red ở trên mặt đất ngoài mấy chục thước, đầu lập tức biến thành một cái đầu heo thật to.

Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ ở trước mặt Hạ Ngôn căn bản là ngay cả năng lực ngăn cản cũng không có.

- Nếu là ở ngoài thành, hiện tại ngươi đã là một người chết. Lần sau nói chuyện tốt nhất chú ý một chút, bằng không chết như thế nào cũng không biết.

Ánh mắt Hạ Ngôn lạnh lẽo nhìn tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ kia, rồi sau đó chuyển sang nhìn vào tu luyện giả Diêu Lập kia.

- Ngươi cũng cút ngay cho ta, bằng không ta cho ngươi nằm trên đát ngủ một hồi.

Thanh âm Hạ Ngôn kiên định mà lạnh băng, nghe vào trong tai Diêu Lập, thân thể hắn

lập tức chấn động.

- Đáng giận, ngươi dám láo xược với ta như thế?

Khuôn mặt Diêu Lập máu nóng dâng lên, phẫn nộ gầm lên:

- Chết tiệt, đánh người của Diêu Lập ta, ngươi tìm chết.

Diêu Lập nhìn thuộc hạ mình đang giãy dụa dưới đất muốn đứng lên, sắc mặt biến đổi, nhấc tay định ra tay với Hạ Ngôn.

- Không biết tự lượng sức mình!

Hạ Ngôn khẽ hừ một tiếng, lại nhấc tay, đánh qua một tát. Lần này, Diêu Lập cũng không thể tránh thoát, một tát đánh lên mặt hắn, thân thể hắn đồng dạng theo tiếng vang lùi sau mấy bước, tuy rằng không ngã xuống đất nhưng cũng đủ chật vật.

Trong tửu lâu này, Hạ Ngôn đương nhiên không thể thi triển, lực lượng chân chính. Vạn nhất đánh phá tửu lâu, chính là chuyện lớn. Nên biết, ở trong thành Chu Tước này, không thể chém giết tranh đấu. Đừng nói là Hạ Ngôn, cho dù là những cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ cũng không dám chém giết trong thành Chu Tước.

Một số tu luyện giả trong viện nguyên bản nghĩ rằng Hạ Ngôn sẽ thua thiệt, nhưng lúc này mới qua vài hô hấp, cảnh tượng lại hoàn toàn ngược lại bọn họ tưởng tượng, cả đám đều kinh ngạc không thôi. Bọn họ đều không nghĩ tới, tu luyện giả thoạt nhìn trẻ tuổi như vậy không ngờ lại có thực lực cường đại như thế

Trong đó một số người cũng biết thực lực Diêu Lập. đó là cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ. Tuy rằng mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ, thực lực còn chưa hoàn toàn củng cố nhưng chiến lực đã rất kinh người. Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ bình thường xa xa không phải đối thủ của Diêu Lập.

- Nếu lại kêu gào trước mặt ta, ta cho ngươi bò khỏi nơi này. Hiện tại, cút!

Hạ Ngôn mặt không biểu tình nói.

-Ngươi...

Sắc mặt Diêu Lập tối sầm, dấu tay trên mặt rõ ràng có thể thấy được, ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm Hạ Ngôn nhưng cũng không dám động thủ lần nữa

Chi vẻn vẹn một chưởng hắn liền biết tu luyện giả áo trắng trước mặt này, thực lực ở trên mình, động tác cực nhanh.

- Chờ coi. Chúng ta đi!

Diêu Lập trước tiên là nói một câu ác độc với Hạ Ngôn rồi sau đó mới nói với thuộc hạ vừa đóng dậy.

- Thật sự nhìn ra không ra, thực lực vị huynhđệ này thật mạnh.

Chờ sau khi Diêu Lập rời khỏi, tu luyện giả nguyên bản ngồi ở phía trước kia lúc này đi tới Hạ Ngôn chắp tay cười nói.

- Ha ha, quá khen.

Hạ Ngôn cũng cười chắp tay đáp lại.

Tu luyện giả này là Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ đỉnh, vừa rồi ngồi ở trên ghế hôm qua Hạ Ngôn từng ngồi.

- Tuy nhiên huynh đệ ngươi cũng phải cẩn thận một chút nha. Người vừa rồi tên là Diêu Lập, là tu luyện giả của Lăng Phong đại thế giới. Hắn có một ca ca cũng ở trong Kim Diễm tửu lâu này. Thực lực ca ca hắn mạnh hơn hắn rất nhiểu, chính là Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ đỉnh.

Tu luyện giả này nghiêm mặt, nói với Hạ Ngôn.

- Ồ?

Hạ Ngôn khẽ nhíu mày, rồi sau đó khôi phục bình thường, cười cười:

- Không sao. ở trong thành Chu Tước bất kỳ người nào cũng không dám chém giết. Cho dù thực lực ca ca của Diêu Lập kia có mạnh mấy đi nữa, ta ở trong thành Chu Tước cũng là an toàn.

Hạ Ngôn cũng không biểu, lộ ra ý gì.

Mà Mạc Ngôn ở bên cạnh Hạ Ngôn, trong lòng lại thầm nói: “Vị tiểu tổ tông này thật đúng là điệu thấp nha. Hắn ở không gian Kim Di giết tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ cũng không phải một người. Ta đều hoài nghi, vị tiểu tổ tông này thậm chí có chiến lực của cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. Thật không biết... Rốt cục hắn tu luyện như thế nào, thoạt nhìn tuổi hắn còn không lớn bằng ta”.

- Ừm, nói cũng đúng. Không cần phải lo lắng. Đồ ăn trong Kim Diễm tửu lâu này thật là không tồi, không bằng cùng đi thưởng thức, thế nào?

Tu luyện giả này ánh mắt xoay chuyển, nhìn hướng cửa không gian đi thông nhà ăn, nói với Hạ Ngôn.

- Đồ ăn?

Hạ Ngôn nguyên bản không nghĩ muốn đi nhà ăn ăn cơm, tuy nhiên lúc này ý niệm trong đầu Khẽ chuyển, liền gật gật đầu:

- Được, cùng đi xem có những thứ gì.

- Mạc Ngôn, ngươi cũng đi cùng đi.

Hạ Ngôn nói với Mạc Ngôn.

- Vâng. Cảm ơn đại nhân, cảm ơn đại nhân.

Mạc Ngôn vui mừng vô cùng.

Ba người cùng đi không gian thông đạo tới nhà ăn.

***

- Đại ca, người nhất định phải báo thù cho ta a!

ở trong một phòng càn khôn, Diêu Lập vẻ mặt bi thống khóc lóc. ở phía trước hắn là một tu luyện giả tuổi khá lớn, để một chòm râu thưa thớt.

- Ngươi gây chuyện?

Tu luyện giả đối diện Diêu Lập nảy mở mắt, lên tiếng hỏi.

- Đại ca, ta không có gây chuyện, mà là tiểu tử kia khinh người quá đáng. Không ngờ trước mặt nhiều người như vậy đánh mặt ta Đại ca, hắn đánh mặt ta, không phải tương đương đánh mặt huynh sao?

Hai mắt Diêu Lập ửng đỏ, cơ hồ muốn rơi nước mắt.

Diêu Lập này có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ cũng là may có ca ca hắn. Nếu không phải ca ca hắn, hắn Chỉ sợ ngay cả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ đều không tu luyện tới. Ca ca Diêu Hằng của hắn cũng yêu quý hắn nhất, bất kể Diêu Lập gặp phải Phiền toái như thế nào. Diêu Hằng đều nghĩ mọi biện pháp giải quyết.

- Rốt cục là chuyện gì xảy ra, ngươi kể lại kỹ càng từ đầu tới cuối cho ta

Diêu Hằng cau mày, tuy rằng không hài lòng với đệ đệ này, nhưng chung quy là đệ đệ hắn, không có biện pháp thay đổi.

Kế tiếp, Diêu Lập liền thôn mắm đặm muối chuyện đã xảy ra trong viện kể lại một lần, chuyện sau khi trải qua tự nhiên hoàn toàn thay đổi.

- Hừ. Nhất định là ngươi chủ động trài chọc đối phương đúng không?

Diêu Hằng trừng mắt nhìn đệ đệ một cái, cả giận nói.

- Đại ca, không phải mà. Ta thật sự không chủ động trêu chọc hắn.

Diêu Lập lập tức kêu oan.

- Được rồi, đừng diễn trò trước mặt ta.

Diêu Hằng đứng lên, đi tới vài bước, mắt hơi híp lại:

- Tuy nhiên, đánh đệ đệ Diêu Hằng ta, chẳng khác nào đánh ta. Hừ, ta thật muốn đi xem, đây rốt cục là nhân vật gì. Đi, chúng ta đi tiểu viện xem.

Diêu Hằng nhìn thoáng qua Diêu Lập nói.

- Vâng, đại ca. Ta biết đại ca nhất định sẽ báo thù cho ta, đại ca tốt với ta nhất.

Diêu Lập lập tức hưng phấn liên tục nói.

Hai người tới tiểu viện Kim Diễm tửu lâu lại không phát hiện hai người Hạ Ngôn, trải qua hỏi han mới biết đối phương đi nhà ăn.

- Còn có tâm tình ăn uống!

Diêu Hằng ánh mắt hung ác, nhìn về phía cửa không gian đi thông nhà ăn.

- Đại ca, chúng ta nhanh đi nhà ăn tìm hỗn đản này.

Diêu Lập lập tức lên tiếng thúc giục.

“Tiểu tử đáng chết này, ta nhất định phải nhục nhã hắn một trận, vừa rồi không ngờ đánh mặt ta trước mặt nhiều người như vậy?” Trong lòng Diêu Lập không ngừng nảy sinh ác độc, nghĩ lát nữa sẽ nhục nhã Hạ Ngôn như thế nào.

ở trong thành Chu Tước đương nhiên hắn không dám để ca ca mình đánh chết đối phương. Tuy nhiên nếu chỉ là nhục nhã thì không thành vấn đề. Cũng giống như vừa rồi đối phương làm nhục minh.

- Đi, qua xem.

Diêu Hằng nói.

Hai người cũng đi không gian nhà ăn.

- Ha ha, có trò hay để xem.

- Ha ha, đúng vậy. Đã nhiều ngày ở trong Kim Diễm tửu lâu này cũng có chút buồn. Hiện tại có kịch vui để xem. đương nhiên phải nhanh chân đến xem.

- Đi, đi, đi. Chúng ta cùng đi không gian nhà ăn xem sự tình phát triển như thế nào.

Rất nhiều tu luyện giả nguyên bản ngồi trong tiểu viện đều đứng lên, đi tới cửa không gian đi thông nhà ăn, biến mất ở trong đó.

Bên trong nhà ăn Kim Diễm tửu lâu xa hoa.

- Thật đúng là...

- Cái gì đều có a. Các thứ trên người hung thú, chậc chậc, còn nói là san hào hải vị.

Hạ Ngôn vừa nhìn thực đơn vừa lắc đầu, hắn còn chưa từng ăn những thứ trên thực đơn, nhìn có chút lạ mắt

- Những thứ này đều không tồi đâu. Có một số tu luyện giả chúng ta ăn cũng có lợi. Tỷ như thứ này, có thể khiển tố chất thân thể tu luyện giả chúng ta được tăng cường.

Tu luyện giả ngồi ở đối diện Hạ Ngôn, cười nói với hắn.

- ồ?

Ánh mắt Hạ Ngôn hơi sáng ngời:

- Những đồ ăn này còn có lợi với tu luyện giả chúng ta?

- Đại nhân. Trong những đồ ăn này, quả thật có một bộ phận có lợi với tu luyện giả chúng ta.

Mạc Ngôn ở bên cạnh, vội vàng lên tiếng.

- Đại ca, hỗn đản kia ở kia kia!

Một thanh âm đột ngột vang lên trong nhà ăn. Hạ Ngôn nhíu mày nhìn về phía thanh âm phát ra, lại thấy được tu luyện giả Diêu Lập bị mình cho một tát xuất hiện. Bên cạnh Diêu Lập còn có một tu luyện giả điện mạo ba phần tương tự với hắn.

- Đại ca, mau giáo huấn người này.

Diêu Lập lại thúc giục.

Hạ Ngôn cười lạnh trong lòng, thản nhiên nhìn hai người đối phương.

- Chính là ngươi đánh đệ đệ ta?

Diêu Hằng tự nhiên thấy được Hạ Ngôn, chính đang bước tới nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, mang theo uy áp hỏi.

- Đúng vậy.

Hạ Ngôn gật đầu.

- Chuyện này, là đệ đệ ngươi sai trước.

Tu luyện giả ngồi chung bàn với Hạ Ngôn chen vào nói, hắn không ngờ lên tiếng nói chuyện cho Hạ Ngôn.

- Ngươi là?

Diêu Hằng nhìn về phía tu luyện giả kia, mày nhăn lại. Hắn cảm thấy được thực lực tu luyện giả lên tiếng cũng rất mạnh, tuy rằng không thể phán đoán chuẩn xác nhưng cũng có thể đoán ra đại khái. Người như vậy, không thể dễ dàng đắc tội.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.