Linh La Giới

Chương 493: Chương 493: Oai Kinh Lôi Kiếm!






Ở trên lôi đài Hạ Ngôn cùng Tống Ngọc Giản đứng đối diện nhau, khí thế hai người không ngừng tăng lên, linh lực trong cơ thể phát ra tiếng vang như ngàn quân vạn mã cùng nện vó.

Người tu luyện thực lực càng mạnh, linh lực vận chuyển càng kịch liệt, kinh mạch võ đạo cùng ngày càng cứng cỏi. Nếu kinh mạch võ đạo thiếu cứng cỏi, vậy nháy mắt sẽ bị linh lực cuộn trào phá hoại thân thể, càng không cần nói sử dụng linh lực đánh giết kẻ địch.

Kinh mạch Hạ Ngôn cứng cỏi, người bình thường căn bản không cách nào so sánh. Tụ Linh Huyệt của Hạ Ngôn phát tán ra linh lực mang theo những đốm sáng màu bạc, không ngừng tưới mát thân thể bất luận Hạ Ngôn đang làm gì, cho dù là ngủ, quá trình tưới mát này cũng sẽ không ngừng lại. Ngày tháng tích lũy, cho nên thân thể Hạ Ngôn mới mạnh hơn rất nhiều những người tu luyện bình thường.

- Trận đấu bắt đầu!

Thánh Hoàng thấy hai người tích súc đủ khí thế hét lớn một tiếng. Thân thể hai người trên lôi đài nháy mắt này hóa thành hai cái bóng mông lung, mang theo tiếng gió gào thét không ngừng. Trong những người nơi này, Linh Tông sơ kỳ căn bản là không nhìn rõ được động tác của hai người.

Nếu không đạt tới cảnh giới Linh Tông, ở nơi này quan sát xem chừng chỉ nhìn thấy hai luồng sáng không ngừng chớp động. Một luồng sáng trắng, một luồng sáng vàng!

- Hạ Ngôn, trước tiên tiếp ta một chưởng!

Tống Ngọc Giản vươn tay phải đẩy về trước, trong mắt chợt lóe lệ quang, một tay hung hăng đè xuống Hạ Ngôn. Một chưởng này, uy lực võ kỹ khoảng năm mươi vạn độ, chưởng ảnh khắp bầu trời, lấp trọn không gian lôi đài.

Thân thể Hạ Ngôn giống như bị chưởng ảnh bao phủ trọn, bốn phương tám hướng đều đông nghịt chưởng ảnh cùng chưởng phong.

- Chỉ là một bộ chưởng pháp, cũng dám khoe khoang trước mặt ta!

Hạ Ngôn quát lạnh một tiếng, Thần Hi Kiếm trong tay chợt lóe quang mang, hóa thành ngàn vạn kiếm khí, trực tiếp đâm về phía chưởng ảnh bốn phương tám hướng đánh về phía mình.

Chưởng ảnh tiếp xúc với kiếm quang, lập tức tuôn ra tiếng nổ liên tiếp.

Xoạt!

Mọi người chỉ thấy từng cái chưởng ảnh trực tiếp bị kiếm khí đâm xuyên cắt xé, trong lòng không khỏi rung động.

Tuy rằng lôi đài bị linh lực Thánh Hoàng ngăn cách, dư âm hai người chiến đấu bên trong sinh ra sẽ không tạo ra ảnh hưởng bên ngoài, thế nhưng khoảng cách gần như vậy vẫn làm cho đám người cảm thấy kinh tâm động phách.

- Thực lực thật mạnh, không biết lúc nào ta mới tu luyện đến trình độ này.

- Tống Ngọc Giản một chưởng, Hạ Ngôn một kiếm, uy lực võ kỹ đều khoảng năm mươi vạn độ. Chúng ta thi triển toàn lực, uy lực võ kỹ cũng không tới năm vạn độ, chênh lệch thật quá lớn!

- Ta thấy bọn họ còn không dùng toàn lực, lúc này chẳng qua là thử, hai người đều đang thăm dò thực lực của đối phương!

Không ít người đều đang bàn tán, con mắt trừng lớn nhìn hai người giao chiến kịch liệt trên lôi đài.

- Hạ Ngôn, thực lực của ngươi quả thật không tệ, kiếm kỹ của ngươi ở trong bí điển Thần cấp, chỉ sợ cũng là thượng thừa.

Tống Ngọc Giản bị Hạ Ngôn phá vỡ một chưởng, thân người vừa thu lại, bóng người rõ ràng một chút, miệng nói

- Chưởng pháp của ngươi, lại kém hơn ta, nên lấy ra bản lãnh thật đi! Hạ Ngôn cười to nói

Tống Ngọc Giản sắc mặt tối sầm, linh lực trong cơ thể một lần nữa điên cuồng chuyển động.

"Thực lực Hạ Ngôn này quả nhiên rất mạnh, dễ dàng phá vỡ chưởng phong của ta như vậy, thời gian càng kéo dài chỉ sợ càng bất lợi với ta. Ta muốn thắng hắn, hẳn trực tiếp sử dụng Kinh Lôi Kiếm, một chiêu đánh bại! Như vậy những người bên dưới cũng biết được sự mạnh mẽ của ta!"

Trong lòng Tống Ngọc Giản xoay chuyển, Kinh Lôi Kiếm trong cơ thể đã bắt đầu mơ hồ rung động.

- Đã như vậy, lại tiếp ta một chiêu đi!

Khóe miệng Tống Ngọc Giản hiện một tia cười lạnh, trong mắt lóe sáng, linh lực dưới chân đánh xuống mặt đất, thân thể trực tiếp bay vụt lên.

"Cái gì?"

Trong lòng Hạ Ngôn cả kinh, ánh mắt đột nhiên ngưng tụ. Hắn cảm giác được khí tức kinh khủng phát ra trên người Tống Ngọc Giản, loại khí tức này, trước giờ chưa từng đụng phải

"Lẽ nào hắn muốn sử dụng Kinh Lôi Kiếm?"

Hạ Ngôn vội vàng ngưng thần đề phòng, mở ra ngũ giác, vô cùng cẩn thận nhìn Tống Ngọc Giản.

Xoạt!

Một tiếng vang rất nhỏ, đột nhiên trên người Tống Ngọc Giản xuất hiện một mảnh kiếm quang như thực chất. Kiếm quang này, hóa thành một con rồng dài, rít gào cắn nuốt về phía Hạ Ngôn

Mọi người, lúc này đều trợn tròn mắt! Ngay cả hô hấp cũng không thoải mái! Khiếp sợ! Toàn bộ khiếp sợ!

- Đây là cái gì?

- Thật đáng sợ!

Một người kinh ngạc nhìn kiếm khí như thực chất trên lôi đài.

Kiếm khí đã biến thành thực chất, nơi kiếm khí đi qua thật giống như lưỡi kiếm cắt nát, hơn nữa uy lực mạnh làm người ta líu lưỡi. Những kiếm khí này thoáng cái vây quanh Hạ Ngôn, giống như muốn cắt nát Hạ Ngôn tại chỗ.

"Quả nhiên là Thần khí!"

Hạ Ngôn rùng mình, toàn thân từng đợt cảm giác bị xé rách truyền vào đầu óc.

- Đó là Kinh Lôi Kiếm!

Ánh mắt Tuần Tộc trưởng nhìn kiếm khí hỏa thành một chuỗi dài, kinh hô.

- Không hổ là thần khí, uy lực lớn đến mức người ta khó có thể tưởng tượng. Tống Ngọc Giản có Kinh Lôi Kiếm trong tay, Hạ Ngôn thua chắc rồi. Chỉ là thật sự không nghĩ tới Tống Ngọc Giản vừa bắt đầu liền sử dụng Thần khí

Hà tộc trưởng lắc đầu nói

- Có thể là Tống Ngọc Giản cảm thấy nếu mình không dùng Thần khí sợ rằng không cách nào chiến thắng Hạ Ngôn. Như vậy nếu phải dùng thì không bằng dùng sớm, sớm đánh bại Hạ Ngôn, cũng làm danh tiếng hắn càng lớn hơn!

Lương tộc trưởng cười nói

- Trước đây nghe nói Kinh Lôi Kiếm là do Bích Thanh Đường ngươi đoạt được, hiện giờ vào trong tay Tống Ngọc Giản. Có lẽ là Vương Đường chủ đưa cho Tống Ngọc Giản phải không?

Thường tộc trưởng nhướng mày, nhìn Vương Hóa Vũ hỏi

- Không sai, Kinh Lôi Kiếm là do ta đưa cho Tống Ngọc Giản. Tống Ngọc Giản gia nhập Bích Thanh Đường. Ta làm Đường chủ, tự nhiên không thể keo kiệt.

Vương Hóa Vũ cũng không phủ nhận, đây đã không phải là bí mật gì, tự nhiên không cần phủ nhận.

- Vương Đường chủ quả nhiên là bạo tay, ngay cả thần khí cũng bỏ được. Thực lực bản thân Tống Ngọc Giản, phối hợp Thần khí trong người, sợ rằng dưới cảnh giới Linh Hoàng đã không còn ai là đối thủ của hắn nữa? Cho dù là cường giả Linh Hoàng, cũng không nhất định có thể giết chết Tống Ngọc Giản!

Thường tộc trưởng nói

Đột nhiên, mấy người này cảm giác được một ánh mắt bắn tới, trong lòng đều chấn động, vội chuyển mắt nhìn lại, chính là ánh mắt Thánh Hoàng nhìn về phía bọn họ.

Vương Hóa Vũ rùng mình, hạ thấp ánh mắt.

"Tống Ngọc Giản này ngay cả Thần khí cũng có được, như vậy Hạ Ngôn gặp nguy hiểm rồi. Tuy rằng linh lực Hạ Ngôn rất mạnh, thế nhưng uy lực thần khí quá lớn. Tống Ngọc Giản có được thần khí không phải Hạ Ngôn có năng lực chống lại. Nếu biết sớm, ta đã rèn thanh trường kiếm trong tay Hạ Ngôn thành Thần khí rồi."

Thánh Hoàng thu hồi ánh mắt khỏi mấy người Vương Hóa Vũ, chân mày nhíu lại, ánh mắt nhìn kiếm khí của Tống Ngọc Giản bao vây Hạ Ngôn

Những kiếm quang trên kiềm khí này, hoàn toàn là thực chất, đang liên tục xoay tròn cắt xé linh lực phòng ngự xung quanh cơ thể Hạ Ngôn.

"Đó là thần khí?"

Ánh mắt Liễu Vân nhìn giữa sân, trong lòng khẩn trương.

Tuy rằng không thể tự mình cảm nhận loại uy lực này, thế nhưng chỉ cần nhìn cũng làm người ta không cách nào chống cự.

- Nếu ta ở vị Trí Hạ Ngôn, sợ rằng hiện giờ đã sớm chết rồi! Một gã Linh Tông trung kỳ thở dài một tiếng, sắc mặt có chút trắng bệch.

"Tống Ngọc Giản này cố ý muốn đẩy ta vào chỗ chết!"

Hạ Ngôn bị kiếm khí vây quanh, cảm giác trên kiếm khí truyền tới hơi thở tử vong, trong lòng thầm nghĩ.

Kiếm khí này Tống Ngọc Giản dường như còn không thể hoàn toàn khống chế, hiển nhiên là Tống Ngọc Giản đang toàn lực thúc đẩy kiếm khí muốn đánh chết mình.

Hạ Ngôn mang Thần Hi Kiếm trong tay, hình thành một vòng tròn màu trắng ba trăm sáu mươi độ, bao quanh bốn phía thân thể.

Rắc rắc!

Kiếm khí của Tống Ngọc Giản va chạm với trường kiếm của Hạ Ngôn phát ra tiếng rít nặng nề. May là Thần Hi Kiếm phẩm chất cực tốt, nếu như phẩm chất kém một chút, chỉ sợ đã sớm bị kiếm khí Kinh Lôi Kiếm bẻ gẫy rồi!

"Kinh Lôi Kiếm này. Ta nhất định phải có được! Giết Vương Hóa Vũ, lấy được Kinh Lôi Kiếm!"

Hạ Ngôn ánh mắt hung ác nhìn về phía Tống Ngọc Giản, thúc đẩy linh lực toàn thân. Hạ Ngôn ra tay toàn lực, có thể phát ra võ ky uy lực một trăm hai mươi vạn độ. Nếu không để ý hậu quả bộc phát uy lực võ kỹ khoảng chừng một trăm năm mươi vạn độ. Uy lực võ kỹ mạnh như vậy, trong Linh Tông đỉnh đã không ai có thể chịu được.

"Tiểu tử này quả nhiên lợi hại có thể chống đỡ thời gian dài như thế!" Tống Ngọc Giản thấy Hạ Ngôn bị kiếm khí của mình bao bọc, lại vẫn có thể chống đỡ như thường, không khỏi cả kinh.

Tiếp đó, Tống Ngọc Giản lại cười lạnh:

"Bằng linh lực của ta, thúc đẩy Kinh Lôi Kiếm liên tục mấy canh giờ không ngừng nghỉ, cũng sẽ không có vần đề. Tiểu tử Hạ Ngôn này bị kiếm khí của ta bao vây, căn bản không thể đột phá ra. Ta muốn xem, tiểu tử này đến cùng có thể kiên trì trước kiếm khí Kinh Lôi Kiếm bao lâu! Chỉ cần hắn không chủ động đầu hàng, vậy hắn chắc chắn phải chết!"

Tống Ngọc Giản liên tục cười lạnh.

Nếu Hạ Ngôn chủ động đầu hàng, trước mặt nhiều người như vậy, nhất là có Thánh Hoàng ở đây. Tống Ngọc Giản cũng chỉ có thể thu hồi Kinh Lôi Kiếm, không thể cố ý giết Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn bị kiếm khí Kinh Lôi Kiếm bao vây, phải tiêu hao rất nhiều linh lực chống đỡ mới không bị kiếm khí tổn thương. Thời gian càng dài, linh lực tiêu hao càng lớn, một khi Hạ Ngôn không cung cấp đủ linh lực, tất nhiên sẽ bị kiếm khí xé nát.

Hạ Ngôn có thể ngăn cản kiếm khí Kinh Lôi Kiếm đã làm rất nhiều người giật mình rồi. Nên biết rằng, đây chính là kiếm khí từ Thần khí vô cùng bá đạo, nếu là Linh Tông đỉnh bình thường, căn bản không cách nào chống đỡ được, sẽ trực tiếp bị kiếm khí đả thương. Những kiếm khí này, không đâu không chui lọt, chỉ cần có một khe hở, là có thể lan tràn.

Mà phòng ngự do Hạ Ngôn dùng Thần Hi Kiếm tạo thành, ngay cả một khe hở cũng không có, lại thêm linh lực mạnh mẽ có thể hoàn toàn cản trở kiếm khí Kinh Lôi Kiếm vây quanh người ở bên ngoài.

"Quả nhiên cực kỳ tiêu hao linh lực, nếu tiếp tục như thế, cho dù là ta thì không tới nửa canh giờ, linh lực sẽ cạn kiệt, cuối cùng bị hắn giết!"

Trong lòng Hạ Ngôn xoay chuyển, trầm ngâm nghĩ đủ mọi phương pháp, thế nhưng kiếm khí này không đâu không có. Hạ Ngôn không tìm được kẽ hở lọt ra ngoài.

Nếu Hạ Ngôn tụ tập linh lực. Toàn lực đột phá, vậy dù là có phá vỡ kiếm khí Kinh Lôi Kiếm cũng sẽ bị thương. Nên biết rằng kiếm khí Kinh Lôi Kiếm công kích toàn thân Hạ Ngôn, mỗi khi linh lực phòng ngự Hạ Ngôn không đồng đều, vậy chỗ linh lực yếu kém nhất sẽ bị kiếm khí Kinh Lôi Kiếm đánh phá. Sau đó trực tiếp đánh lên thân thể Hạ Ngôn, thậm chí xé nát Hạ Ngôn.

"Hôm nay ta coi như thấy được uy lực Thần khí rồi! Cũng may Tống Ngọc Giản còn không thể phát huy hoàn toàn uy lực của Kinh Lôi Kiếm, nếu không thì sợ rằng hiện giờ ta đã không đỡ được"

Tuy rằng Hạ Ngôn bị kiếm khí vây khốn. Thế nhưng cũng không sốt ruột. Lúc này, Hạ Ngôn vẫn đang vô cùng bình tĩnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.