Mặc dù tới lúc này. trong đầu tu luyện giả áo bào xám tro vẫn không thể tin được mình lại bị một quyên của người trẻ môi áo trắng kia đánh bay đi. còn bị trọng thương.
Bình thường đổi với tu luyện giả mà nói tất nhiên là thời gian tu luyện của bản thân càng dài thực lực tương đối sẽ càng mạnh hơn. Cho dù những tu luyện giả đó có thiên phú tư chất tương đối bình thường, chỉ cần có thể bước vào đên cảnh giới Thiên Thần, và có đủ thời gian tu luyện hơn mấy chục vạn năm hay cả trăm vạn năm. thì đạt tới cảnh giới Thiên Thần trung cấp thậm chí là cao cấp cũng là chuyện bình thường.
Mà tu luyện giả có thiên tư trác tuyệt thì cũng cùng một đạo lý như vậy. Tu luyện giả trong Lang Tà Điện, không có người nào không phải là thiên tư trác tuyệt, nhưng mà bọn hắn trở thành cảnh giới Thiên Thần cao cấp. ít nhất cũng cần khổ tu thời gian mấy vạn năm. còn cần có trợ giúp của tài nguyên không lồ. Mà đó còn là Lang Tà Điện được Trời ưu đãi có đủ các loại tài nguyên.
Nếu Hạ Ngôn dựa theo trình tự tu luyện bình thường, thì đương nhiên cũng không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn như vậy đạt tới cảnh giới Thiên Thần bát câp. Nhưng Hạ Ngôn có nhiều cơ duyên, nhiều may mắn. lần này tiến vào Không gian Hỗn Độn. không ngờ chiếm được Lôi Đình Quả di thường hiếm thấy. Lôi Đình Quả trợ giúp tu luyện giả hiệu suất rất lớn. có thể từ cảnh giới Thiên Thần cửu cấp trực tiếp bước vào cảnh giới Tạo Hóa.
Hơn nữa trên phương diện linh hồn của Hạ Ngôn, đã đạt tới tiểu viên mãn. chi chờ một chút điều kiện, mới có thể giúp cho Hạ Ngôn đột phá nhanh như vậy.
Hai gă tu luyện giả bên cạnh Nữ nhân áo vàng cũng đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Mới vừa rồi bọn họ nhìn thấy qua người áo bào xám tro thực lực cực mạnh, cùng Nữ nhân áo vàng cũng không phân cao thấp. Vì thế khi người áo bào xám tro ra tay đối phó với thanh niên này. bọn họ thậm chí nghĩ rằng người trẻ tuổi này nhảt định sẽ bị một kiếm đánh chết.
Mà kết quả hiện tại lại càng khiến cho bọn họ hoàn toàn bất ngờ. Đổi lại là bất cứ người nào cũng không có khả năng tưởng tượng được.
- Đã xảy ra chuyện gì?
ờ vùng khí trời Hỗn Độn lực mấy tu luyện giả đang thu thập Hỗn Độn lực kia. đều biến sắc. ánh mắt lập tức nhìn về phía Hạ Ngôn bên này.
- Trần Đông vậy mà bị thương rồi!
- Là tên áo trắng kia ra tay!
- Đi! Chúng ta mau qua xem!
Mấy tu luyện giả này rất nhanh trao đổi với nhau mấy câu. rồi đều thu lại Càn khôn đàn đang thu thập Hỗn độn lực của mình, nhoáng một cái liền Phi thân tới chồ đám người Hạ Ngôn.
- Trần Đông! Ngươi không sao chứ?
Một gà dáng người cao gầy. hói đầu chau mày. phóng thích ra một tia linh lực trong cơ thể. rất nhanh kiểm tra thương thế của Trần Đông.
- Tốt hơn rồi!
Trần Đông bị Hạ Ngôn đáiứi một quyền bay đi. sắc mặt hơi đỏ lén. hắn nuốt vào mấy viên đan dược chữa thương, thương thế đã tốt lên rất nhiều. Đối với tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần mà nói thương thẻ trên thân thể rất dễ dàng khôi phục, chỉ cần linh hồn không bị thương tổn bọn họ cũng không thèm để ý thương thế nặng nhẹ thế nào. Cho dù kinh mạch bị tổn hại cũng có thể sử dụng một vài trái cây trân quý rât nhanh khỏi hẳn.
- Ừ!
Gã đầu bóng lưởng gật đầu. sau đó chuyển ánh mắt nhìn Hạ Ngôn, trong mắt lóe ra tia sáng âm độc. khí tức hơi ngưng tụ lại.
- Ngươi là ai? Vì sao lại công kích chúng ta?
Nam nhân đầu bóng lưỡng nheo mắt. cơ thịt trên mặt khẽ giật giật, trầm giọng hỏi.
Có thể một quyền đánh Trần Đông bay đi. thực lực đương nhiên không kém. cho nên hắn mới không động thủ ngay. mà lên tiếng hỏi.
- Dường như là hắn ra tay trước với ta!
Hạ Ngôn nhìn lại phía Trần Đông, không thèm quan tâm cười nói.
- Hỗn Độn lực!
Hạ Ngôn chợt chỉ tay tới vùng khí trời có Hỗn Độn lực nói:
- Chúng ta cứ dây dưa kéo dài như vậy, tất cả đều không lấy được Hỗn Độn lực. Dù sao Hỗn Độn lực có rất nhiều, chúng ta không ngại cùng nhau thu thập, như vậy đối với mọi người đều có lợi!
- Hà hà! Mọi người đều không ngốc, không thể không biết đạo lý này chứ!
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, hai tay chắp sau lưng, ưỡn ngực, chậm rãi nói.
- Người này thực lực rất mạnh!
Trần Đông hít nhẹ một hơi. truyền âm nói với người hói đầu!
- Muốn giết chết hắn chỉ sợ phải mất một số thời gian, sẽ ảnh hưởng việc thu thập Hỗn Độn lực của chúng ta!
- Lực lượng của hắn mạnh cỡ nào?
Người đâu bóng lưỡng truyền âm hỏi.
- Công kích vừa rồi của hắn có tới hơn một ngàn triệu độ lực công kích. Ta có cảm giác hắn còn chưa sử dụng hết toàn lực!
Trần Đông trầm ngâm một chút rồi truyền âm cho gã đầu bóng lưỡng.
- Cái gì? Vượt qua một ngàn triệu độ? Còn không có dùng toàn lực?
Ánh mắt gã đầu bóng lưỡng chợt ngưng trọng, trong lòng khiếp sợ. Ngay sau đó hắn truyền âm nói một chút thực lực của người áo trắng này cho mấy tên bên cạnh mình biết. Mấy người đưa mắt nhìn nhau, trên mặt đều hơi biến sắc. Lực lượng tới một ngàn triệu độ. bình thường đó là lực lượng của cảnh giới Thiên Thần cửu cấp mới có.
- Chúng ta trước thu thập Hỗn độn lực. chờ vùng khí trời này biến mất. hày hợp lực thu thập tên đó! Hừ! Cứ mặc cho hắn thu thập Hỗn Độn lực. rồi cũng thuộc về chúng ta!
Cuối cùng, gã đâu bóng lưỡng hạ quyết định trong lòng, rôi truyền âm nói với đông bọn.
- Được, cứ làm như vậy đi!
Mấy người kia đều truyền âm đáp.
- Ha ha! Huynh đệ nói rất đúng! Vùng Hỗn Độn lực này số lượng có rất nhiều, mọi người cùng chia nhau thu thập, cũng không có ảnh hưởng gì!
Gã đầu bóng lưỡng làm ra vẻ tươi cười trên mặt. gật gật đầu. nói với Hạ Ngôn.
Kỳ thật vừa rồi bọn họ ngầm trao đổi với nhau, tuy rằng là cách không truyền âm. nhưng Hạ Ngôn cũng có thể đoán được đại khái. Nhìn kỳ biểu tình trên mặt bọn họ trước mắt cũng còn có thể nhìn ra. mấy người này khẳng định sẽ không bỏ qua chuyện vừa rồi
Tuy nhiên. Hạ Ngôn cũng không thèm để ý, với thực lực của hắn hiện tại chỉ cần là tu luyện giả dưới cảnh giới Tạo Hóa. muốn giết chết hắn chuyện đó gần như không có khả năng.
- Ha ha! Vây chúng ta còn chờ gì? Nắm bắt thời gian đi!
Nói xong, Hạ Ngôn liền dẫn đầu. thân ảnh chợt lóe một cái. tới diêm khí trời có Hỗn độn
lực.
Ba người Nữ nhân áo vàng cũng liếc mắt nhìn nhau một cái. không nói gì. thân ảnh nhích động bay theo Hạ Ngôn tới vùng khí trời đó. xuất ra Càn khôn đàn chuẩn bị thu thập Hỗn Độn lực.
“Dùng Càn khôn đàn thu thập, thật đúng là chậm!”
Hạ Ngôn xuất ra Càn khôn đàn màu đen. khống chế linh lực của mình, không ngừng hút Hỗn Độn lực vào trong nó. Nhìn Hỗn độn lực giống như những sợi tơ cuốn vào trong Càn khôn đàn. hắn lắc lắc đầu. Thu thập kiểu này cho dù thu thập cả năm. cũng không thu thập được bao nhiêu, mình đang cần rất nhiều tích phân của Lang Tà Điện, đương nhiên cần nhiều rất nhiều Hỗn Độn lực.
“Không biết Tháp Thời Gian của ta. có thể thu vào Hỗn Độn lực hay không?'- Hạ Ngôn xoay chuyển ý niệm.
Từ lâu ở Lang Tà Điện. Hạ Ngôn đã từng nghĩ tới. nếu như có thể lấy Hỗn Độn lực cho vào Tháp Thời Gian, thì cũng có trợ giúp rất nhiều đổi với việc tu luyện của mình.
‘Thử xem. dù sao cũng không thiệt hại gì!” Hạ Ngôn vừa quyết định trong lòng, lập tức liền âm thầm thúc động linh lực khống chế Tháp Thời Gian. ý đồ hút những Hỗn Độn lực này vào tháp trong.
“Ổ?”
Chỉ trong nháy mắt. Hạ Ngôn cảm ứng được trong Tháp Thời Gian không ngờ lại truyền ra một lực lượng kỳ quái dưới dẫn đường của linh lực bắt đầu tự hấp thu Hỗn Độn lực ở bên ngoài. Lực lượng đến từ Tháp Thời Gian di thường quỷ dị. ngay cả Hạ Ngôn cũng không thể
khống chế được, mặc dù chi dùng ý thức tới gần. mỗi khi chạm tới lực lượng này đều bị bắn văng ra.
“Cái này...”
Ngay sau đó. hai mắt của Hạ Ngôn cũng trợn trừng rõ to.
Từng luồng Hỗn độn lực to bằng cái thùng, cuồn cuộn không ngừng chảy vào thân thể của mình.
Dùng Càn khôn đàn để hấp thu linh lực. thì nhìn kỹ chỉ thấy là một dòng chảy li ti. không ngừng chảy vào Càn khôn đàn Mà hiện tại Tháp Thời Gian lại làm cho Hỗn Độn lực ngưng tụ thành to cỡ cái thùng cuồn cuộn chảy vào trong tháp.
So sánh hai thứ. quả thực khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối. Hơn một ngàn dòng chảy li ti của Hỗn độn lực gộp lại. cũng không bằng Hỗn độn lực hình thành dòng chảy lớn như cái thùng này. Gần như thời gian chỉ vài lần hô hấp. mảng lớn Hỗn độn lực đường kính hơn trăm thước này. đã bị Hạ Ngôn toàn bộ hút thu đến nhanh chóng nhỏ đi. biến thành chỉ còn chừng mười thước đường kính.
- Đây là chuyện gì xảy ra?
Gà đầu bóng lưỡng đão ánh mắt nhìn lướt qua một vòng, đám người bọn họ đều đang tranh thủ thời gian thu thập Hỗn độn lực. nhưng Hỗn độn lực đột nhiên bắt đầu biến mắt. vốn tưởng rằng khu vực khí trời sắp biến mất. nhưng vẫn còn có thể thấy rõ Hỗn độn lực không ngừng sinh ra. chứng tò vùng khí trời cũng không có biến mất. Như vậy, số lượng Hỗn Độn lực này vì sao đột nhiên giảm ít đi nhiều như vậy?
Lại thêm thời gian vài lần hô hấp. một mảng lớn Hỗn độn lực này. đều hoàn toàn biến mất không thấy. Cho dù là Hỗn Độn lực vừa mới xuất hiện trong điêm khí trời, cũng liền chảy thẳng vào Tháp Thời Gian trong cơ thể Hạ Ngôn
- Tên khốn kia. rốt cuộc làm như thế nào được vậy?
- Thật không thể tưởng tượng!
- Điều này sao có thể? Thân thể hắn sao có thể hút thu Hỗn Độn lực được?
- Không phải thân thể hắn hút thu Hỗn độn lực. mà là thứ gì đó trên người hắn đang thu thập Hỗn độn lực!
Giờ này. những người khác đã không còn Hỗn Độn lực để thu thập. Hỗn Độn lực vừa mới sinh ra. liền bị Hạ Ngôn hút thu ngay, những người khác ngay cả một chút xíu cũng không thu thập được.
Bao gồm ba người nữ nhân áo vàng, sau một lúc kinh ngạc, sắc mặt cũng sa sầm xuống.
- Trên người tiểu tử này có một kiện bảo vật!
Gã đầu bống lường rất nhanh truyền âm nói với bốn người kia.
- Có nên động thủ hay không?
Trân Đông nghiến lăng nói vừa rồi bị Hạ Ngôn tung một quyền đánh bị thương, hận ý trong lòng hắn cũng còn sôi sục.
- Chờ một chút! Còn có ba người kia ở đây!
Gã đầu bóng nháy mắt ý bào còn có ba người nữ nhân áo vàng ở đây.
Hạ Ngôn, đương nhiên cũng biết đã xảy ra chuyện gì. tuy nhiên lúc này hắn cũng không ngừng được. Luồng năng lượng quý di xuất hiện từ trong Tháp Thời Gian kia. hắn cũng không biết làm thế nào cho nó biến mất. cho dù hắn muốn ngưng thu thập Hỗn Độn lực cũng không được.
ở duói ánh mắt nhìn chăm chú của mấy người kia. Hạ Ngôn đành phải làm ra vẻ tươi cười, bộ dáng làm như không có chuyện gì xảy ra. tiếp tục thu thập Hỗn Độn lực.
- Bành Ngọc! Hỗn độn lực đều bị tiểu tử này thu hết sạch, chúng ta làm sao bây giờ?
Một gã tu luyện giả bên cạnh nữ nhân áo vàng, cũng lóe sáng ánh mắt. truyền âm hỏi nữ nhân tên gọi là Bành Ngọc này.
- Trước cứ chờ một chút thừxem! Khẳng định bọn họ sẽ không dễ dàng bỏ qua. chờ bọn họ ra tay đối phó với người thanh niên này. chúng ta tìm cơ hội ra tay.
“Đám người gã đầu bóng lưỡng khẳng định sẽ không cam tâm cứ như vậy rời đi. khẳng định bọn họ phái ra tay giết chết thanh niên này. cướp đoạt bảo vật trên người hắn. Mà thực lực của người thanh niên này cũng rất mạnh. Chiến đấu với nhau rất có thể sẽ bị “lường bại câu thương”. Đến lúc đó. ba người mình làm ngư ông thủ lợi thu hết thảy vào túi.”