Linh La Giới

Chương 1011: Chương 1011: Thánh khí Xích Huyết Thần Kiếm






Thương Tử Danh lĩnh ngộ về lực lượng pháp tắc, đã đạt tới một mức độ cao thâm, hắn vận chuyển pháp tắc không Chỉ có pháp tắc không gian, trong đó còn ẩn chứa pháp tắc thời gian. Pháp tắc không gian thì trói buộc thân hình Hạ Ngôn, mà pháp tắc thời gian lại có thể tới một mức độ nào đó thay đổi tốc độ dòng chảy của thời gian thời không chung quanh Hạ Ngôn. Pháp tắc thời gian hắn nắm giữ có thể làm cho Hạ Ngôn có cảm giác thời gian chậm hơn. Nói cách khác, dưới ảnh hưởng pháp tắc thời gian của hắn, phà ứng của Hạ Ngôn sẽ chậm hơn một ít dưới tình huống bình thường.

Quả thật cũng đúng như thế, lúc này, Hạ Ngôn cảm giác thật giống như mình rơi vào trong một cái hắc động thời không, lực lượng toàn thân đều có, nhưng không thể phát huy ra hết uy lực của nó.

Mà Đại Thần Côn Thuật của Thương Tù Danh thì hình thành vô số luồng côn ảnh trong không gian, mỗi một luồng côn ảnh đều mang theo uy lực Phi thường đáng sợ, quét tới hướng Hạ Ngôn.

Ngay cả các lão già bảo thủ ở chỗ bí mật quan sát, nhìn thấy Đại Thần Côn Thuật đều là sắc mặt hơi biến sắc

Tuyệt kỷ của Thương Tử Danh chính là Đại Thần Côn Thuật này, cũng có thể vì Đại Thần Côn Thuật này, Thương Tử Danh mới giao Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm cho đứa con Thương Mật của mình sử dụng. Bởi vì nếu dùng Tử Tinh Thần Kiếm thi triển. Đại Thần Côn Thuật này, hiển nhiên chẳng ra làm sao, cũng không thể phát huy ra hết uy lực của Đại Thần Côn Thuạt.

Đại Thần Côn Thuật là một loại thần thông vô thượng, từ vô số năm trước Thương Tử Danh tự minh nghiên cứu ra, uy lực cực mạnh.

“Uy lực thật đáng sợ!” Đồng tử trong mắt Hạ Ngôn hiện lên toàn bộ không gian côn ảnh màu vàng, trong lòng cũng rất chấn động.

Tuy rằng đã sớm đoán trước thực lực của Thương Tử Danh có thể rất mạnh, nhưng hiện tại vừa giao thủ, vẫn là khiến Hạ Ngôn có một loại cảm giác kinh tâm động phách. Tuy nhiên, điều này cũng càng kích phát chiến ý của Hạ Ngôn, bởi vì chiến đấu kịch liệt cùng cường giả như vậy, mới có thể làm cho mình phát huy ra sức chiến đấu mạnh nhất.

- Phá vỡ!

Hạ Ngôn cắn răng, đột nhiên hét lớn ra tiếng. Vạn tia sáng màu vàng từ trong cơ thể Hạ Ngôn bắn ra, cà phạm vi thời không bị ảnh hưởng của pháp tắc không gian và pháp tắc thời gian, bị công phá mãnh liệt của Hạ Ngôn nứt ra thành mảnh nhỏ.

- ồ?

“Không ngờ có thể thoát khỏi pháp tắc trói buộc của ta?” Nhìn thấy Hạ Ngôn vùng thoát khỏi trói buộc của mình, ánh mắt của Thương Tù Danh cũng biến đổi, mang theo vẻ kinh ngạc.

Lập tức, trên mặt Thương Tử Danh lại hiện rõ vé dữ tợn:

- Hừ! Cho dù ngươi thoát khỏi trói buộc, thi làm thế nào có thể ngăn cản công kích của Đại Thần Côn Thuật. Cho dù ngươi là thiên tài yêu nghiệt, hôm nay cũng phải chết cho ta!

Một phần vạn khoảnh khắc trong úc đó!

‘Đại Thái Cực Thuật!”

Cánh tay Hạ Ngôn đột nhiên vạch trong không gian một cái, lập tức linh lực màu vàng hình thành một đồ án Thái Cực màu trắng màu đen giao nhau.

Bộ phận thần thông Thứ bốnghi lại trong Linh La tâm pháp.

Hiện tại Đại Thái Cực Thuật so với thời điểm lúc trước Hạ Ngôn vừa mới lĩnh ngộ, không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lẩn.

“Ầm! Ầm!...”

Dưới va chạm của hai lực lượng cực kỳ khủng bố đó, ngay cả không gian Thần Châu đều bắt đầu Sụp đổ từng mảng lớn.

Vô số đạo côn ảnh màu vàng, không ngừng oanh kích lên phía trên đồ án Thái Cực, toàn bộ Thái Cực đều rung động kịch liệt, nhưng vẫn kiên trì ngăn cản từng đạo côn ảnh màu vàng. Cho dù có một số năng lượng thẩm thấu qua đồ án Thái Cực, nhưng cũng không tạo thành uy hiếp quá lớn với Hạ Ngôn, ngay cả thẩn khí phòng ngự Hạ Ngôn cũng không hề thúc động sử dụng.

- Điều đó không có khả năng!

Thấy một màn như vậy. Thương Tử Danh quả thực không thể tin hai mắt của mình. Nên biết rằng, cho dù là những lão già bảo thủ kia, ở dưới Đại Thần Côn Thuật của mình, đều phải nhẹ thì bị thương, nặng thì chết. Thế mà người trẻ tuổi Hạ Ngôn này không ngờ có thể ngăn chặn Đại Thần Côn Thuật của mình? Điều này sao có thể. điều này tuyệt đối không phải là sự thật!

Mà những lão già bảo thủ ở xa xa xem trận chiến kia, lại hoàn toàn như bị á khẩu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đồ án Thái Cực kia ở trong mắt bọn họ xem ra, chuyện này quả thực không có khả năng.

Thương Tử Danh chính là Chấp sự của núi Thủ Vọng, ở toàn bộ Thần Châu thực lực của hắn cũng được công nhận rất cường đại. Mà hiện tại hắn thi triển tuyệt chiêu mạnh nhất Đại Thần Côn Thuật, không ngờ bị một gã vương tộc linh lực màu vàng trẻ tuổi hoàn toàn ngăn cản lại.

Trước kia, Hạ Ngôn có thể giết chết Thương Mật có trong tay Thánh khí, mọi người cũng đã sớm dự đoán được thực lực của Hạ Ngôn không tầm thường, nhưng hiện tại tận mắt xem trận quyầ đấu giữa Hạ Ngôn cùng Thương Tử Danh Chấp sự núi Thủ Vọng, vẫn còn bị rúng động thật sâu sắc

“Thực lực của ta sau khi thông qua một trăm tầng Tiên Kiều, lại trải qua mười vạn năm tích tụ trong Tháp Thời Gian, đúng là có tiến bộ rất lớn. Thương Tử Danh này thật lợi hại, thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Nếu so sánh về lực lượng pháp tắc quả thật ta phải chịu lép vế, cho nên hiện tại ta muốn giết chết Thương Tử Danh, cũng rất khó thực hiện.” Trong lòng Hạ Ngôn rất nhanh tính toán.

- Đánh ta lâu như vậy, bây giờ Thương Tử Danh ngươi cũng nên tiếp của ta một kiếm!

Hạ Ngôn lạnh giọng nói với Thương Tử Danh.

‘Đại Phân Thân Thuật!”

Thân mình của Hạ Ngôn, trong thời gian ngắn hóa thành mười sáu thân ảnh giống nhau nhu đúc.

- Thần kiếm ra!

Mười sáu thân ảnh, đồng loạt phóng xuất ra một luồng kiếm quang màu đỏ, kiếm quang màu đỏ máu xuyên thấu không gian, trong chớp mắt đánh tới trước người Thương Tử Danh.

- Cái gì?

“Khí tức của Thánh Khí, tiểu tử này cũng có Thánh khí!” Thương Tử Danh kinh hãi, vội thúc động thần khí phòng ngự, lực lượng pháp tắc trong thời gian ngắn ngưng đọng lại không gian chung quanh, cùng chung sức ngăn cản mười sáu đạo kiếm quang màu máu uy lực khừng bố tuyệt luân kia.

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Tiếng tinh cầu Sụp đổ truyền ra khắp khu đồng trống Tinh Đồ. Ngay cả một số thành thị ở chung quanh Tinh Đồ, đều cảm giác được rõ làng chấn động kịch liệt, giống như thiên địa sắp nổ tung vậy.

Thân mình Thương Tử Danh lập tức bị công kích của Hạ Ngôn đánh bay ra ngoài xa ngàn dặm, Khóe miệng tràn ra một vệt máu.

“Đại Thôn Phệ Thuật!”

Mười sáu phân thân của Hạ Ngôn họp lại làm một, lúc này linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn hao hết hầu như không còn gì, hắn vội vàng sử dụng Đại Thôn Phệ Thuật bố sung linh lực. Mặc dù là Hạ Ngôn, sử dụng giai đoạn thứ tư của Đại Phân Thân Thuật hóa thân thành mười sáu cái phân thân, lại tế ra Thánh khí phát ra kiếm quang màu đỏ kia, đều có phần cố hết sức. May mà hắn có Đại Thôn Phệ Thuật, có thể trong nháy mắt liền khôi phục linh lực tiêu hao của mình.

“Quả nhiên là khó có thể giết chết hắn! Nếu ta có thể tiến thêm một bước về mặt pháp tắc, như vậy giết chết Thương Tử Danh này, hẵn là không khó. Thật đáng tiếc...” Hạ Ngôn lắc đầu.

Công kích vừa rồi đã xem như là công kích mạnh nhíu của Hạ Ngôn hiện nay, nhưng cũng chỉ có thể làm cho Thương Tử Danh bị một chút vết thương nhẹ. Chút thương thế đó đối với vương tộc linh lực màu vàng, gần như không có ảnh hưởng gì. Thời gian chi một phần mười lần hô hấp, vết thương nhẹ này liền khỏi hẳn.

Tuy nhiên dù vậy, Thương Tử Danh cũng đúng là kinh sợ thật sâu sắc đến ngây người. Hắn tu luyện biết bao nhiêu năm? Hạ Ngôn mới tu luyện có bao nhiêu năm? Còn trẻ tuổi như thế mà đã có sức chiến đấu như vậy, cho dù là những cường giả cuối cùng trở thành Thần chủ kia, ở thời điểm bằng tuổi của Hạ Ngôn này, cũng không có khả năng có chiến lực mạnh như vậy.

“Thánh khí của hắn dường như là bị hư hao, bằng không chỉ sợ ta bị thương còn phải nặng hơn một ít. Tiểu tử này, không thể lưu lại được, lúc này mới bao nhiêu tuổi chứ? Nếu để cho hắn tu luyện thêm mấy ngàn năm, chẳng phải là có thể giết chết ta sao?” Thương Tử Danh xoay chuyển tâm tư rất nhanh, sắc mặt liên tục biến đổi. Tuy rằng hắn muốn lập tức giết chết Hạ Ngôn, nhưng hiện tại xem ra, chính hắn căn bản không đủ bản lãnh giết chết Hạ Ngôn.

“Vừa rồi đó là thần thông gì?”

“Dường như đã nghe nói qua, trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra! Khẳng định không phải là thần thông bình thường, hình thành một mặt đồ án Thái Cực, lực phòng ngự đạt tới mức độ khủng bố Như vậy...”

Trong lòng Thương Tử Danh toát ra vô số ý niệm.

Mà các lão già bảo thủ trong bóng tối kia, mức độ khiếp sợ cũng không kém gì Thương Tử Danh. Bọn họ tu luyện năm tháng Phi thường dài lâu, kiến thức rộng rãi, biêt thần thông Hạ Ngôn sử dụng không tầm thường, đều rất nhanh nhớ ỉại có hay không nghe nói qua tbẩn thông như vậy.

- Thánh khí Hạ Ngôn sử đụng kia, dường như là Thánh khí Xích Huyết Thần Kiếm!

Một lẫo già đột nhiên cất tiếng nói, lão mặc một thân hắc y, ánh mắt có vẻ nghiêm trọng.

- Cái gì?

- Xích Huyết Thần Kiếm?

- Ngươi nói chính là thanh xích Huyết Thần Kiếm kia?

Lời vừa nói ra, mấy lão già bảo thủ ở gần bên lập tức kêu lên.

- Đúng vậy! Ta từng tận mắt thấy Xích Huyết Thần Kiếm! Mới vừa rồi kiếm khí của người trẻ tuổi kia tế ra, cùng Xích Huyết Thần Kiếm hoàn toàn giống hệt nhau, tuy nhiên đường như là bị hao tổn. Nếu thật sự là Xích Huyết Thần Kiêm, vậy làm thế nào người trẻ tuổi lấy được vào tay? Xích Huyết Thần Kiếm, không phải vẫn luôn ở trong tay Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng sao?

Lão già hắc y có vẻ nghi hoặc thật ngưng trọng thấp giọng nói

- Nêu thật sự là Xích Huyết Thần Kiếm, thân phận của tiểu tử Hạ Ngôn này...

Một lão già đầu bạc, nói một nửa rồi không có nói thêm.

Mấy vạn năm trước đã xảy ra một đại sự, đại sự này tuy rằng không có bị truyền bá rộng rãi ra ngoài, nhưng những lão già bảo thủ họ cũng đều có nghe được một chút tin tức, Chỉ có điều không có cách nào khác đề chứng mink Bởi vì, đó là chuyện liên quan tới bí ẩn của giới cao tầng núi Thủ Vọng. Lúc ấy cũng có một số người đò la tin tức, cuối cùng tất cả những người đó đều vô thanh vô tức biến mất trên đời!

- Thương Tử Danh! Ngươi muốn báo thù cho con của ngươi, hiện tại xem ra rất khó!

Hạ Ngôn nhìn Thương Tử Danh bị đánh bay ra ngoài xa ngàn đặm. bình thần nói:

- Xem ra trước khi ngươi bước vào Thần chủ, cũng không có cơ hội giết chết ta. Chờ sau này ngươi trở thành cảnh giới Thần chủ, hãy tim tới ta!

- Hiện giờ ta cũng khôngrãnh tiếp ngươi!

Hạ Ngôn nói xong, ánh mắt phía quét về phía những lão già bào thủ âm thầm ẩn núp kia, chợt Phi thân rấtnhanh về hướng bên trong phạm vi Tinh Đồ.

- Hạ Ngôn này đi Tinh Đồ! Một ngàn năm trước hắn thông qua một trăm tầng của giai đoạn thứ nhất Tiên KiềuỄ Lúc này, chẳng lẽ hắn muốn tiến vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều?

Một lão già thấy Hạ Ngôn phóng về phía Tinh Đồ, liền lên tiếng nói.

- Quả thực là một quái thai! Ngàn năm trước, thời điểm ta nghe nói hắn ở khu đồng trổng Tinh Đồ đại chiến cùng con của Thương Tử Danh, Đại Phân Thân Thuật mới tu luyện thành giai đoạn thử ba, hiện tại không ngờ đã tu luyện thành giai đoạn thứ tư. Tốc độ tiến bộ như vậy... cho dù bước vào cảnh giới Thần chủ, cũng không còn xa lắm đây!

Lại có một lão già lắc đầu cảm thán nói

- Ha ha ha... Thương Tử Danh! Không nghĩ tới ngay cả một gã tiểu bối tu luyện thời gian không đến năm vạn năm, ngươi cũng không làm gì được. Ha ha!

Một lão già bảo thủ hiển nhiên là có ân oán cùng Thương Tử Danh, lúc này lên tiếng cười ha hả, châm chọc Thương Tử Danh.

- Ha ha ha...

Không ít lão già bảo thủ, đều cười ha hả phụ họa theo.

- Ai?

- Tên khốn nào nói đó? Đi ra đây cho ta!

Thương Tử Danh sắc mặt lúc trắng lúc xanh, muốn tìm kiếm nơi phát ra thanh âm, nhưng trong lúc nhât thời không thể phát hiện ra. Hắn không có đuổi theo Hạ Ngôn, bởi vì hẳn biết rõ, hiện tại một mình hẳn quả thật không giết chết được Hạ Ngôn, Đuổi theo kịp cũng không có biện pháp gì, hơn nữa tiến vào Tinh Đồ, cho dù là hắn cũng không đám tùy tiện ra tay, đó là phạm vi quản hạt của Chưởng Khống Giả Tiên Kiều.

- Đáng giận! Giấu đầu giấu đuôi, rùa đen rút đầu!

Thấy không ai hiện thân, Thương Tử Danh giận dữ, hung tọa mắng chửi.

Hôm nay xem như hắn đã mất hết mặt mũi, chỉ sợ không tới một ngày, toàn bộ Thần Châu đều sẽ biết chuyện này, hắn đường đường là Chấp sự của núi Thủ Vọng, ở khu đồng trống Tinh Đồ chiến đấu cùng tu luyện giả trẻ tuổi Hạ Ngôn, không những không đủ sức báo thù cho đứa con của mình, cuối cùng lại còn bị đối phương đánh cho bị thương. Kêt quả cứ Như vậy mà chấm dứt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.