Chương đầu tiên của bản “Thương Hà tu luyện chí ký” nói về những điểm tâm đắc trên con đường tu luyện của Thương Hà tiền bối, mà chương thứ hai là giảng về huyền bí của tâm pháp Linh La cùng với năng lực sau khi tu luyện học tập mỗi một bộ phận của tâm pháp Linh La. Nhưng tâm pháp Linh La tổng cộng chia làm bảy bộ phận mà trên bản tu luyện bút ký này chỉ miêu tả hiệu quả của sáu bộ phận.
Như vậy, bộ phận thứ bảy rốt cục là như thế nào đây?
“Chẳng lẽ ngay cả Thương Hà tiền bối cũng chưa tu luyện thành công bộ phận thứ bảy? Cho nên ông cũng không biết sau khi học tập bộ phận thứ bảy rốt cục có dạng gì?” Hạ Ngôn nhìn bản bút ký tu luyện trong tay, trong lòng suy đoán.
Hiện tại một tia linh hồn cuối cùng của Thương Hà tiền bối đều hoàn toàn tiêu tán, Hạ Ngôn tự nhiên không thể đi hỏi dược.
“Hoặc là cũng rất có khả năng Thương Hà tiền bối không muốn nói hiệu quả bộ phận thứ bảy này, hoặc có thể ông cảm thấy nếu sau khi nói ra hiệu quả bộ phận thứ bảy, sẽ có ảnh hưởng không tốt cho người được thừa kế!” Hạ Ngôn suy nghĩ một hồi, tuy nhiên hắn cũng không thể xác định rốt cục là nguyên nhân nào.
Lật qua bộ phận tâm pháp Linh La, phía dưới là chương thứ ba.
“Chương - phân tích bảo vật!”
Hạ Ngôn nhìn mấy chữ này, dường như chương này chuyên môn nói về các loại bảo vật.
“Dược liệu, tài nguyên, khoáng thạch.”
Một chương này miêu tả bảo vật, những cái tên Hạ Ngôn căn bản chưa từng nghe nói. Hắn cố ý tìm hiểu tin tức về Bích Lộ Huyền Thủy lại phát hiện căn bản không có ghi chép gì. Mà những công hiệu dược liệu có ghi lại khiến Hạ Ngôn cảm giác rất khó tin. Đan dược cùng dược liệu ở trên Đại Lục Long Chi so với trong bút ký chẳng khác gì rác rưởi.
“Thương Hà tiền bối nói Bích Lộ Huyền Thủy cũng không tính hi hữu, xem ra ông căn bản không coi Bích Lộ Huyền Thủy là một loại bảo vật!” Hạ Ngôn hít sâu một hơi. Bảo vật vô số người trên Đại Lục Long Chi mơ tưởng có được, trong mắt Thương Hà tiền bối căn bản không là gì cả.
Nghĩ đến cái hũ sứ màu đen thật lớn kia, Hạ Ngôn cũng liền bình thường trở lại. Thứ này có thể kiếm dược một hũ lớn như vậy, khẳng định không phải là phi thường hiếm lạ.
Bỏ qua khoáng thạch cùng rất nhiều dược liệu, Hạ Ngôn đối với chương ghi lại thần khí công kích, phòng ngự cũng phi thường hiếu kỳ. Những thần khí này cũng đều được Thương Hà phân loại dựa theo cấp độ phẩm chất cao thấp.
“Chương này miêu tả thần khí chỉ là một bộ phận thần khí của Hạo Miểu thế giới, là một bộ phận ta hiểu biết được, cho nên nó không đầy đủ”.
Hạ Ngôn đọc những lời này, trong lòng khẽ động.
“Hạo Miểu thế giới?” Lông mày Hạ Ngôn khẽ giật.” Chẳng lẽ thế giới nơi Thương Hà tiền bối tên là Hạo Miểu? Hạo Miểu thế giới rốt cục là có bộ dạng gì? Cường giả như Thương Hà tiền bối ở trên Hạo Miểu thế giới dược coi là cấp bậc gì?”
“Lúc ở Hư Ảo Thần Điện, Thương Hà tiền bối từng nói thực lực của mình có thể đi ngang ở Chủ thế giới, như vậy như thế nào ông lại trọng thương?” Hạ Ngôn liên hệ Chủ thế giới với Hạo Miểu thế giới, Hạo Miểu thế giới hiển nhiên chính là Chủ thế giới, mà đại lục của Hạ Ngôn bao gồm cả Tội Ác Sâm Lâm và Đại Lục Ám Dạ đều thuộc về Phân thế giới.
“Không biết thần khí phòng ngự được ta dung hợp vào thân thể có cấp độ gì?” Hạ Ngôn suy nghĩ trong lòng, trong hộp gấm Càn Khôn này còn có một thanh trường kiếm đỏ thẫm.
Chương thứ tư tu luyện bút ký - Linh Hồn!
“Cường độ linh hồn đạt tới yêu cầu mới có thể hấp thu nội dung của chương Linh Hồn. Trước đó không thể xem dược.”
Ở trên trang thứ nhất của chương “Linh Hồn” Hạ Ngôn nhìn thấy mấy từ ngắn gọn.
Thuận tay lật qua một tờ, quả nhiên là trống không một mảnh, cái gì cũng không có.
“Cường độ linh hồn?” Hạ Ngôn vẫn là lần đầu tiên nghe nói đến cái từ này, trước kia hắn từng tiếp xúc chỉ có độ cứng cỏi linh hồn. Tinh thần của người tu luyện cùng bản chất linh hồn chắc là tương đồng.
Lắc đầu, Hạ Ngôn lẩm bẩm: “Quên đi, chờ khi cường độ linh hồn của ta đủ, tự nhiên có thể xem nội dung một chương này.”
Tu luyện bút ký tổng cộng chia làm năm chương, chương thứ năm là chương - Hạo Miểu.
Một chương này nói về Hạo Miểu thế giới. Hạ Ngôn hết sức xa lạ với Hạo Miểu thế giới, bất tri bất giác lật từng tờ một, rốt cục tới một tờ cuối cùng.
“Hạo Miểu thế giới này so với Đại Lục Long Chi và Đại Lục Ám Dạ chúng ta dường như lớn hơn rất nhiều, cũng không biết rốt cục có bộ dạng thế nào nữa!” Hạ Ngôn đóng bản tu luyện bút ký lại, cảm khái trong lòng.
“Có lẽ có một ngày ta cũng có thể đi nhìn xem Hạo Miểu thế giới. Linh Hoàng mất tích có phải đều đi Hạo Miểu thế giới hay không?’- Hạ Ngôn nghĩ thầm trong lòng.
“Ổ?” Sau khi cất bản tu luyện bút ký, Hạ Ngôn mới ngạc nhiên, phát hiện sắc trời không ngờ đã sáng. Gần một đêm thời gian, Hạ Ngôn mới đại khái xem qua tu luyện bút ký một lần.
Trong đó rất nhiều nội dung, Hạ Ngôn cũng chưa kịp xem kỹ.
-Xuy!
Lúc này, bên ngoài truyền đến từng tiếng vang rất nhỏ, Hạ Ngôn vội vàng thu hồi hộp gấm Càn Khôn, nhấc chân đi ra cửa.
Trong viện, một con dã thú bộ lông màu vàng kim đang đứng, ánh mắt xanh thẳm nhìn vào Hạ Ngôn.
Trên đầu con dã thú này còn có một cái sừng vàng.
- Thổ Cẩu?
Hạ Ngôn giọng không dám tin dò hỏi.
-Ngao!!!
Con dã thú đầu có sừng vàng này lập tức lên tiếng, nhếch môi lộ ra răng nanh trắng bóng, đi về phía Hạ Ngôn.
“Thật sự là Thổ Cẩu, như thế nào lại biến thành như vậy?” Hạ Ngôn xác định dã thú trước mặt chính là Thổ cẩu của mình, tuy nhiên hiện tại Thổ cẩu quả thật là oai phong lẫm liệt, ngay cả linh thú từng gặp trong Hư Ảo Chi Cảnh cũng không có uy thế như nó.
“Hạ Ngôn, ta lột xác lần hai rồi!”
Một giọng nói vang lên trong đầu Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn hoảng sợ vội vàng nhìn chung quanh.
Nhưng ở trong viện chỉ có hắn cùng Thổ cẩu, bốn phía đều im ắng, bầu trời vừa lộ ra ánh rạng đông đầu tiên, Tiểu Thanh còn chưa rời giường.
Hạ Ngôn đưa ánh mắt nhìn về phía Thổ cẩu, hoảng sợ hỏi:
- Ngươi có thể nói?
“Xem như có thể nói, ta có thể lợi dụng năng lượng phát ra sóng âm, sau đó chủ nhân có thể tự nhiên tiếp thu dược loại sóng âm này. Chủ nhân, ta lột xác lần thứ hai đó, hiện tại rất lợi hại nha!”
Giọng Thổ Cẩu đắc ý.
Trong đầu Hạ Ngôn rõ ràng có thể cảm nhận dược tâm tình của Thổ cẩu.
- Vậy ý tứ cuả ngươi là ngươi có thể trao đổi với bất kỳ người nào?
Hạ Ngôn vẫn không thể tin nổi
Hạ Ngôn còn chưa từng gặp qua linh thú có thể nói, cũng chưa bao giờ nghe nói người nào gặp phải linh thú có thể nói. Năng lực của Thổ cẩu khiến Hạ Ngôn khó chấp nhận hồi lâu.
“Chủ nhân, ta không những có thể giao lưu với nhân loại, mà còn có thể giao lưu với bất kỳ linh thú, dã thú nào!”
Giọng nói Thổ cẩu lại vang lên trong đầu Hạ Ngôn:
“Ta có thể dùng năng lượng bắt chước các loại sóng âm!”
“Hắc hắc, chủ nhân! Về sau ta có thể nói chuyện cùng người, cũng có thể nói chuyện cùng Tiểu Thanh. Trước kia chỉ có thể nghe Tiêu Thanh nói chuyện, hiện tại nếu nói chuyện với nàng, nhất định nàng sẽ bị dọa nhảy dựng.”
Thổ Cẩu nhếch miệng, bộ dạng đắc ý dào dạt.
Hạ Ngôn gật gật đầu.
Quả thật ngay cả hắn còn bị dọa nhảy dựng càng không nói Tiểu Thanh. Tuy nhiên, về sau lúc hắn không ở đây,Tiểu Thanh cũng có bạn để nói chuyện.
Hạ Ngôn cảm ứng một chút, hắn phát hiện linh lực Thổ cẩu phát ra cường đại hơn trước rất nhiều.
Lần lột xác này khiến cho thực lực Thổ cẩu dược tăng lên rất nhiều.
- Đi, chúng ta ra ngoài thành luyện luyện.
Hạ Ngôn cười cười, nói với Thổ cẩu.
- Tốt!
Thổ Cẩu gật đầu một cái, thân hình thật lớn nhẹ nhàng nhảy lên, nháy mắt ra khỏi viện.
- Tốc độ thật nhanh!
Hạ Ngôn chấn động.
Thổ Cẩu vốn rất am hiểu tốc độ, sau khi lột xác lần hai, tốc độ dường như lại đề cao rất nhiều. Ngay cả Hạ Ngôn muốn đuổi theo bóng Thô cẩu đều có chút cố sức.
Tâm niệm Hạ Ngôn khẽ chuyển, linh lực tràn ra dưới chân, thân thể vọt đuổi theo.
Hai cái bóng như tia chớp rất nhanh xẹt qua chân trời, phi như bay ra ngoài thành. Trong thành bất kỳ kiến trúc nào đều không tạo thành cản trở đối với cả hai.
Rất nhanh, một người một chó liền tới một cánh đồng hoang bát ngát hẻo lánh, ngoài thành Ngọc Thủy.
- Ngao!
“Chủ nhân, hiện tại ta rất lợi hại đó, người phải thật cẩn thận.” Thổ cẩu đứng thẳng đối diện Hạ Ngôn.
- Đến đây đi!
Hạ Ngôn cười nói.
Linh lực ngưng tụ trong không trung xung quanh thân thể Thổ cẩu. Linh lực khổng lồ hoàn toàn bị điều khiển, da lông màu vàng của Thổ cẩu điên cuồng bay múa trong không khí. Lúc này Thổ cẩu thoạt nhìn có một loại rung động khó nói thành lời, ngay cả Hạ Ngôn đều cảm giác dược một cảm giác áp lực mãnh liệt.
- Rầm!
Móng vuốt thật lớn của Thổ cẩu đập mạnh xuống đất, cả thân hình phi lên không trung thẳng đến Hạ Ngôn.
Linh lực Hạ Ngôn cũng sớm lưu chuyển, trong thân thể, Thần Hi Kiếm trong tay tuy không ra khỏi vỏ nhưng linh lực lưu chuyển trên võ kiếm cũng khiến Thần Hi Kiếm không ngừng phát ra tiếng ngân “ong ong”.
Trong nháy mắt Thổ cẩu phi tới, Hạ Ngôn cũng động. Thân ảnh cả hai một trắng một vàng thật giống như hai tia chớp xẹt qua bầu trời, nháy mắt va chạm vào nhau.
- Ầm!
Trên cánh đồng bát ngát, một tiếng nổ lớn lan tràn, lấy Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu làm trung tâm, mặt đất xung quanh rung lên dữ dội.
Sau tiếng nổ lớn, Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu đều lui về chỗ cũ. Lúc này giao thủ, hiển nhiên là thế lực ngang nhau, Thô cẩu há há miệng, cái đuôi màu vàng phe phẩy.
“Chủ nhân, ta quá cường đại phải không!”
Thổ Cẩu vô cùng đắc ý nói.
- Hừ, không sai. Tuy nhiên, ta chưa dùng toàn lực!
Hạ Ngôn cười nói, Thần Hi Kiếm rung lên bắn ra một đóa hoa kiếm.
“Mới vừa rồi ta dùng võ kỹ uy lực bốn vạn độ, Thổ cẩu không bị sao. Hiện tại Thổ cẩu ít nhất tương đương với Linh Tông sơ kỳ. Xem bộ dạng nhàn nhã của nó dường như rất dư sức. Tiếp theo thử võ kỹ uy lực tám vạn độ”.
Hạ Ngôn nhìn Thổ cẩu, thầm nhủ trong lòng.
“Được, chủ nhân, lại thử một lần. Tuy nhiên, người cũng phải cẩn thận, ta muốn dùng càng nhiều năng lượng.”
Giọng nói Thổ cẩu lại truyền vào trong đầu Hạ Ngôn.
Mới rồi nó cũng không dùng toàn lực.
- Được!
Hạ Ngôn gật đầu một cái, võ Thần Hi Kiếm hình thành một loạt tàn ảnh.