Linh La Giới

Chương 980: Chương 980: Tính chất bất đồng






Tháp Thời Gian của Hạ Ngôn là lúc trước Huyền Thượng Vũ đưa tặng, hiện tại Hạ Ngôn tặng một số vật phẩm tài nguyên cho Huyền Thượng Vũ sử dụng coi như là báo ân.

- Chủ nhân!

Rời khỏi Lang Tà Giới, ở ngoài Bãi săn thú ngoại giới có hai cái bóng nhanh như tia chớp. Đột nhiên, cái bóng xám trong đó bỗng kêu lên một tiếng.

- Cái gì?

Một cái bóng khác ứng tiếng.

- Những quả bảy màu người vừa lấy ra... dường như rất ngon...

Nghe được những lời này, Hạ Ngôn lập tức bất đắc dĩ trọn trắng mắt, con tử cầu nảy vẫn giống như trước đây.

ở trong một Bí Cảnh ồ Bãi săn thú ngoại giới, bốn bóng người đang cẩn thận tiến về trước trong một vùng sương mù màu xám. Ngẫu nhiên có thể nhìn thấy, trong đám sương mù xám này có xuất hiện một chút năng lượng màu đen quỷ dị, tản mát ra khí tức đáng sợ kinh người. Bốn bóng người đang tận lực né tránh những năng lượng màu đen thường xuyên xuất hiện này.

- Rốt cục cũng sắp đến nơi. Bí Cảnh này thật đúng là rất hung hiểm, nếu không phải vận khí tốt, năm chúng ta Chỉ sợ đều phải chết ở chỗ này. ôi, lão Tam hắn...

Sau khi bốn bóng người rốt cục xuyên qua sương mù xám đi vào trong một dãy núi, nơi này chính là trung tâm Bí Cảnh. Lúc này, lão già mặc hắc y trong bốn người thở dài thật sâu nói

- Đúng vậy. Tam ca bị năng lượng màu đen kia đánh trúng, không ngờ trực tiếp hình thần câu diệt, chúng ta đều không có cách nào cứu. viện.

Một nam tử mặt dài khác cũng lên tiếng nói.

- Bí Cảnh này hung hiểm như thế Không ngờ dựng dục ra loại hắc linh vụ, dãy núi này ở giữa hắc linh vụ, rất có thể sẽ có Hắc Linh Thảo sinh trường.

Lão già đứng ở bên phải cùng ánh mắt chợt lóe lên nói.

Nêu Hạ Ngôn ở nơi này, nhất định có thể nhận ra lão. Chính là tu luyện giả Vương Lăng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ đã xuất hiện ở thành Chu Tước.

- Đi, chúng ta tiến vào trung ương dãy núi nhìn xem.

Lão già hắc y mở miệng đầu tiên khẽ nhoáng lên, thân hình bay vọt về phía dãy núi.

- Hả?

Đúng lúc này, sắc mặt Vương Lăng đột nhiên biến đổi. Vừa rồi bởi vì hắn ở trong hắc linh vụ toàn lực né tránh những năng lượng màu đen kia cũng chính là tia chớp hắc linh cho nên không có Phân Thân xem thủy tinh truyền âm của mink Lúc này ý niệm trong đầu đảo qua thủy tinh truyền âm, lại thu được một ý niệm mà tu luyện giả Lữ Tam Lai cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ truyền tới. Nhận được tin tức này, sắc mặt Vương Lăng lập tức thay đổi.

- Lão Nhị, làm sao vậy?

Lão già hắc y thấy sắc mặt Vương Lăng biến đổi, không khỏi lên tiếng hỏi, thân thể đang muốn tiến lên cũng tự nhiên dừng lại.

Hai người khác cũng đều nhìn về phía Vương Lăng.

- Đã xảy ra chuyện. Từ Lâm đã chết, mà Lữ Tam Lai cũng có thể đã chết rồi.

Trong lòng Vương Lăng toát ra một cỗ hàn khí, vừa rồi hắn liên tục thông qua thủy tinh truyền âm truyền vài ý niệm trở về Lữ Tam Lai, nhưng vẫn không thấy đáp lại, hiển nhiên là dữ nhiều lành ít.

- Rốt cục xảy ra chuyện gì?

- Chó? Hạ Ngôn ở cùng một chỗ với một con chó? Đậy rốt cục là loại chó gì?

Trong lòng Vương Lăng cũng vô cùng kinh ngạc.

- Chuyện gì thế?

Lão già cầm đầu. nhíu mày. Hắn cũng nhận thức Từ Lâm cùng Lữ Tam Lai, lúc này nghe Vương Lăng nói hai người kia đã chết, không khỏi kinh ngạc hỏi.

- Ta cũng không rõ ràng lắm. Đại ca, trước hết chúng ta vẫn nên tiến vào trung ương dậy núi nhìn xem có Hắc Linh thảo hay không, chờ sau khi rời Bí Cảnh này rồi lại nói chuyện này.

Vương Lăng hít vào một hơi, bình phục tâm tình rồi sau đó ánh mắt thoáng ngưng nói với lão già cầm đầu.

- Được.

Lão già Cầm đầu ứng tiếng.

- Ha ha...

- Quả nhiên có Hắc Linh Thảo! ừ, nơi dựng dục ra Hắc linh vụ, tám phần là đều có Hắc Linh thảo sinh trưởng. Không ngờ... có những tám gốc Hắc Linh Thảo.

Lão già hắc y cầm đầu kích động đến mức sắc mặt ửng đỏ, thân hình run lên nhè nhẹ.

Hắc Linh Thảo là một loại linh dược cực kỳ trân quý, ở trung tâm giao dịch thành Chu Tước cũng không mua được, trừ khi là hội đấu giá thành Chu Tước. Mà giá trị một gốc Hắc Linh thảo đại Khái khoảng 3000 vạn Quy Nguyên Đan. Nơi này có tám gốc Hắc Linh Thảo, cũng chính là tương đương hơn hai ức Quy Nguyên Đan.

Ba người Vương Lăng cũng rất kích động.

- Chúng ta bốn người, mỗi người hai gốc Hắc Linh Thảo, vừa đủ đề chia đều. ôi, đáng tiếc lão Tam đã chết ở trong Hắc linh vụ...

Lão già cầm đầu hơi lộ chút thương cảm.

Mấy người bọn họ ở cùng một chỗ cũng đã có vài ngàn vạn năm, cảm tình lẫn nhau đều có thể nói là Phi thường thâm hậu. Hiện tại đã chết một người, quả thật sẽ có chút Thương tâm.

- Đại ca. Chúng ta chia nhau tìm khắp nơi một chút, xem có bảo vật gì khác không?

Hai mắt lão Tứ tỏa sáng nói.

- ừ, đi quanh tìm xem.

Lão già cầm đầu gật đầu.

Sau một lát, mấy người đều trở về. Trong dãy núi này cũng không có bảo vật quý báu gì khác, có một chút dược liệu cũng không phải thực quý. Sau khi phân chia Hắc Linh Thảo, bốn người lập tức rời đi.

Lúc tiến vào thời gian chậm trễ nhiều, ước chừng dùng mấy trăm năm mới đến được dãy núi trung ương, nhưng đi ra ngoài lại rất nhanh, chi vài ngày ngắn ngủi bốn người liền thành công rời khỏi Bí Cảnh hung hiểm này.

- Lão Nhị, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?

ở một nơi tại Bãi săn thú ngoại giới, bốn người dừng lại, lão già cầm đầu lại hỏi về chuyện cái chết của hai người Từ Lâm cùng Lữ Tam Lai.

- Đại ca. Các ngươi có nghe đến chuyện người thừa kế của Thần chủ Thương Hà?

Vương Lăng không trà lời mà hỏi ngược lại, trên mặt hiện vẻ hung ác.

- Đương nhiên có nghe nói, một vạn năm trước ta đã biết chuyện này.

Lão già cầm đầu nhướng mày, tự nhiên nói.

- Chuyện này cùng người thừa kế kia có liên quan!

Vương Lăng hạ thấp giọng, trầm thấp nói.

- Cái gì?

- Chuyện này dĩ nhiên là thật? Thần chủ Thương Hà thật sự có người thừa kế?

Lão Tứ Giật mình.

- Nhị ca, làm sao ngươi biết chuyện này là thật?

Lão Ngũ hít sâu một hơi, ánh mắt chợt lóe hỏi.

- Nói ra thì dài, các ngươi hẳn là biết thù hận của ta với Khương Vân chứ? Người thừa kế của Thần chủ Thương Hà chính là ở đại thế giới mà tên hỗn đản Khương Vân này mở ra.

Vương Lăng thuật lại đại khái chuyện đã xảy ra lúc trước ở thành Chu Tước một lần.

Ba người khác cũng đều có chút cảm khái, hai mặt nhìn nhau rồi nhìn về phía Vương Lăng.

- Sau đó, ta thuyết phục được Lữ Tam Lai cùng Từ Lâm giết chết Từ Lâm. Nhưng là ở trên người Khương Vân cũng không tìm được bảo vật đáng ngạc nhiên gì. Không thể tưởng được, Hạ Ngôn này hiện tại bắt đầu báo thù.

Ánh mắt Vương Lăng âm độc, xiết chặt tay.

- Tiểu tử kia nhất định sẽ đến Quang Ảnh đại thế giới tìm ta trả thù. Đây... chính là cơ hội!

Vương Lăng nhìn ba người kia, đôi mắt híp lại.

- Người này có thể giết chết Từ Lâm cùng Lữ Tam Lai, chỉ sợ không dễ đối phó.

Lão già cầm đầu trầm tư một lát, mới chậm rãi lên tiếng. Thực lực mấy người bọn họ cũng không đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ, cũng chỉ tương đương với Khương Vân.

- Lữ Tam Lai truyền tin nói, bên cạnh Hạ Ngôn kia có một hung thú thực lực Phi thường lợi hại Bản thân tiểu tử Hạ Ngôn kia, thời gian tu luyện không quá một vạn năm, cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ mà thôi, căn bản không đáng nhắc tới.

Vương Lăng lộ vẻ khinh thường nói.

- Mặc kệ thế nào, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút mới được. Tuy nhiên nếu có thể giết chết tiểu tử kia, chiếm được truyền thừa của Thần chủ Thương Hà...

Lão già cầm đầu nghĩđến đây cũng trở nên hưng phấn.

- Đi, chúng ta trước tiên về Quang Ảnh đại thế giới rồi chậm rãi tính kế. Nơi này cách Lang Tà Giới Phi thường xa xôi Hạ Ngôn kia muốn chạy tới Quang Ảnh đại thế giới, ít nhất phải cần mấy tháng.

Lão già cầm đầu hạ quyết định lên tiếng nói.

- ừ, đi thôi!

Bốn bóng người rất nhanh bay về hướng Quang Ảnh đại thế giới.

Ở trong một kiến trúc thành Đông Quang trong Quang Ành đại thế giới, bốn người vì ổn thỏa còn mời tới một người khác. Người này không ngờ có ba con mặt, bộ dạng cực kỳ đáng sợ.

- Tần Hòa, các ngươi tìm ta đến là có chuyện gì?

Lão già ba mắt đi vào trong kiến trúc, nhìn thấy bốn người Tần Hòa, tiầm giọng nói.

- Phong Hành tiền bối!

Bốn người Tần Hòa, Vương Lăng cung kính thi lễ với lão già ba mắt này. Người này tên là Phong Hành, cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ. Hơn nữa, hai ức năm trước đã là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ.

- Nói!

Phong Hành khoát tay chặn lại, có chút không kiên nhẫn liếc mấy người một cái.

- Phong Hành tiền bối. Chúng ta dám mời người đến tự nhiên là có chuyện lớn, bằng không chúng ta cũng không có lá gan Phiền toái người.

Tần Hòa cười xun xoe, vừa nhìn nhìn đám người Vương Lăng.

- Rốt cục là chuyện gì?

Phong Hành nhướng mày.

- Là như thế này...

Tần Hòa nói ra chuyện liên quan đến Hạ Ngôn.

- Hả? Đám hỗn đản các ngươi, muốn ta dẫn lửa tự thiêu sao? Hạ Ngôn kia là người thừa kế của Thần chủ Thương Hà, một đoạn thời gian trước rất nhiều tu luyện giả đi khu vực bên ngoài thành Chu Tước chặn đường hắn, cuối cùng ngay cả Thương Ngưng con gái Thần chủ Thương Hà đều hiện thân, bảo hộ cho hắn. Sau đó, Trọng Thiên Giới chủ dường nha cũng xuất hiện ra tay bảo hộ hắn. Các ngươi hiện tại không ngờ nói với ta, mời ta ra tay đánh chết hắn!

Phong Hành giận dữ, trợn to mắt nhìn bốn người Tần Hòa.

Nghe vậy, bốn người Tần Hòa cũng trợn mắt há hốc mồm. Bốn người bọn họ mấy trăm năm nay đều ở trong Bí Cảnh kia, đối với chuyện bên ngoài cũng không quá rõ ràng.

- Phong Hành tiền bối bớt giận!

Vương Lăng vội vàng thi lễ.

- Tuy rằng Trọng Thiên Giới chủ ra mặt, nhưng đó là bởi vì có tu luyện giả đi vây giết Hạ Ngôn. Mà hiện tại, tên Hạ Ngôn kia lại là muốn tới tìm ta báo thù. Nếu hắn muốn giết chết ta, chẳng lẽ ta chỉ có thể mặc hắn giết mà không thể đánh trả sao? Mà nếu ta đánh trả, tự nhiên sẽ không thể cam đoan hắn sẽ không chết dưới công kích của ta.

Ánh mắt Vương Lăng liên tục lóe rạ, cân nhắc chậm rãi nói:

- Nếu là hắn chết Như vậy, cho dù là giới chủ đại nhân của Trọng Thiên Giới cũng không thể trách ta chứ?

Nghe Vương Lăng nói vậy, ánh mắt mấy người Tần Hòa đều lại sáng rực lên.

Vương Lăng nói không sai, hai chuyện này cơ bản hoàn toàn Khác nhau. Nếu bọn họ chủ động đánh chết Hạ Ngôn, có lẽ Trọng Thiên Giới chủ đại nhân còn có thể có lý do ra tay với bọn họ. Nhưng nếu là Hạ Ngôn tìm tới cửa động thủ với bọn họ sau đó bị giết, vậy hoàn toàn không giống nhau.

Phong Hành ba mắt nhướng mày, ba con mắt nhìn về phía Vương Lăng, trong lúc nhất thời không nói gì. Mà Vương Lăng cũng yên lặng chờ Phong Hành tỏ thái độ.

- Ha ha... Không tệ, không tệ...

- Tiểu tử ngươi, thật khôngtệ...

Phong Hành tiến lên, vỗ vỗ bả vai Vương Lăng.

- Rất tốt, nếu. là như vậy, truyền thừa của Thần chủ Thương Hà kia... Hắc hắc...

Trong ba con mắt của Phong Hành đều lộ ra ý cười.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.