- Lúc Trương Thanh Tuyền rời đi. nàng cũng không nói với ta nhiều lắm. Tuy nhiên ta cùng với nàng ở cùng một chỗ. làm việc chung với nhau mấy chục năm. nên rất hiêu biết tính cách của nàng. Mấy ngày trước đây nàng vẫn mặt mày ủ rũ. ta biết nàng nhất định có chuyện. Khi nàng rời Tinh Đấu Điện, tâm tinh rất sa sút. còn nói về sau có thể vĩnh viễn cũng không thể về lại Tinh Đấu Điện nữa. Ta cũng tự suy nghĩ thời gian rất lâu. mới báo lên trưởng lão đại nhân chuyện này. ta nghĩ chỉ có trưởng lão đại nhân mới có thể trợ giúp Trương Thanh Tuyền.
ở trước mặt Hạ Ngôn, trên gương mặt thanh tú của Thái Lâm. mới đầu còn mang theo vẻ căng thẳng nói chuyện cũng không lưu loát. Tuy nhiên một lúc san. vẻ căng thăng lại biến thành lo lắng. Nhìn ra được Thái Lâm này quả thật là từ trong lòng lo lắng cho Trương Thanh Tuyền.
Nghe vậy. trên khuôn mặt già nua của Khảo hạch trưởng lão. lại có chút căng lên có vẻ xấu hô. Bởi vì. hắn biết rõ với thực lực cùng địa vị của mình, chỉ sợ cũng khó có thể giúp được gì cho Trương Thanh Tuyền. Hơn nữa. nếu không phải vì Hạ Ngôn có quan hệ thân thiết với Trương Thanh Tuyền, lão cũng rất khó để chuyện này ở trong lòng.
- Hạ Ngôn đại nhân! Ngài có thể giúp Trương Thanh Tuyền không?
Thấy Hạ Ngôn không Có lên tiếng trả lời ngay. Thái Lảm chớp chớp đôi mắt tròn xoe. lại có vẻ khẩn trương đứng lên hỏi.
- Ta sẽ tới gia tộc của Trương Thanh Tuyền xem thử!
Hạ Ngôn gật đầu:
- ở thời điểm ta vừa mới vào Tinh Đấu Điện, bằng hữu duy nhất chính là Trương Thanh Tuyền. Ta tu luyện tiêu hao khoản Nguyên Đan đầu tiên, cũng là Trương Thanh Tuyền cho ta. Nếu Trương Thanh Tuyền gặp nạn, tất nhiên ta phái trợ giúp.
Hạ Ngôn liền nói thẳng ra như vậy. ánh mắt chợt nghiếm lại:
- Cho nên. ta sẽ tới gia tộc của nàng nhìn lại xem!
“Khu vực Ngọc Long... thành Tinh Đấu vô cùng khổng lồ. một cái khu vực Ngọc Long, chỉ sợ diện tích cũng rất rộng lớn. Gia tộc của Trương Thanh Tuyền chỉ là một gia tộc nhỏ mà thôi ta muốn tìm được, Chỉ sợ cũng phải phí không ít thời gian.” Hạ Ngôn xoay chuyển ý niệm trong đầu. hai hàng lông mày không khỏi nhíu lại thành một đoàn. Bất chợt, ánh mắt hắn lại hơi sáng lên. nhìn về phía Khảo hạch trưởng lão.
- Trưởng lão! Ngươi có biết vị trí cụ thể của gia tộc Trương Thanh Tuyền không? Ta chỉ biết là ở khu vực Ngọc Long, nhưng khu vực Ngọc Long rộng lớn như vậy. Trương gia lại là một gia tộc nhỏ trong số hàng trăm hàng ngàn gia tộc.
- Hà hà! Phòng quán lý tư liệu của Khảo Hạch Viện Tinh Đấu Điện, chứa đựng tư liệu, không chỉ có riêng tin tức của tu luyện giả Tinh Đấu Điện, mà trong thành Tinh Đấu. các gia tộc lớn nhỏ đều có lập hồ sơ. Hơn nữa mỗi thời gian một trăm năm. sẽ chỉnh sửa lại một lần.
- Thái Lâm! Lập tức sai người tra tìm tất cả tin tức về Trương gia ở khu vực Ngọc Long, thành Tinh Đấu!
Khảo hạch trưởng lão quay sang phân phó với Thái Lâm.
- Dạ. trưởng lão đại nhân!
Thái Lâm dạ một tiếng, rồi xoay người rất nhanh rời đi.
Thời gian không đến tàn một nén nhang, Hạ Ngôn đã biết tất cả tin tức về Trương gia ở khu vực Ngọc Long. Khu vực Ngọc Long cộng tất cả có bảy gia tộc Trương gia. Bảy gia tộc này. có một là ở một trăm năm trước mới xuất hiện, hiển nhiên không có khả năng có liên quan với gia tộc Trương Thanh Tuyền. Còn lại sáu gia tộc kia có hai gia tộc lịch sử lâu đời. cũng không có khả năng lắm có liên quan cùng gia tộc Trương Thanh Tuyền.
Trương Thanh Tuyền từng nói qua với Hạ Ngôn một ít chuyện về gia tộc của mình. Hạ Ngôn phỏng đoán, gia tộc của Trương Thanh Tuyền, nhiều lắm cũng chỉ tồn tại mấy vạn năm. không có khả năng lâu hơn.
“Còn thừa lại bốn gia tộc. Chỉ cần đi dò xét từng gia tộc một. Tuy nhiên, hiện tại ta đã biết vị trí của bốn gia tộc này. hẳn là rất nhanh tìm được!” Hạ Ngôn cầm trong tay một xấp tư liệu xem qua. trong lòng liền có quyết định.
Khu vực Ngọc Long, chiếm diện tích hơn mười vạn dặm vuông, có mấy trăm gia tộc lớn nhỏ. Mà số tu luyện giả cư ngụ tại đây nhiều như sao trên trời. Không ít tu luyện giả một mình tu hành, trong chỗ ở Chỉ có một số người hầu để sai bảo. Tuy nhiên mặc dù là những tán tu này. trong đó cũng không ít người là cường giả đạt tới cảnh giới Thiên Thần.
Thời điếm Hạ Ngôn rời Khảo Hạch Viện, tiện tay Hển lưu lại một ít Nguyên Đan cho Thái Lâm và Khảo hạch trưởng lão.
ở khu vực Ngọc Long, trong một cái sân rộng lớn. một bầu không khí áp lực tràn ngập khắp mọi ngỗ ngách trong sân. Rất nhiều người hầu thực lực thấp kém đang thu thập hành lý. nhìn qua bộ dáng sắp dời đi. rời khỏi nơi này.
Mà ở trong một gian phòng, vài trong niên bộ dáng bình thường ngồi đó. trong ánh mắt đầy vẻ sầu lo.
Toàn bộ trong phòng không có người nào nói chuyện, thật yên tĩnh. Thậm chí ngay cả tiếng hít thở của mấy người, đều không thể nghe thấy. Bên ngoài ngược lại thỉnh thoảng có một hai tiếng hét tiếng quát tháo truyền vào.
Cứ như vậy. thời gian trôi qua chừng uống cạn chén trà nhỏ.
Một gã nam nhân trung niên ngồi ở bên trái ánh mắt đảo qua đảo lại. rốt cục không kìm nổi thở dài một tiếng, cất tiếng nói trầm trọng:
- Đại ca! Ta thấy không còn hy vọng gì rồi! Từ gia nếu như chịu giúp chúng ta thì sớm đã có tin tức. Hôm nay. là kỳ hạn cuối cùng Hồng gia buộc chúng ta dời đi. Còn có ba canh giờ. con cháu Trương gia ta nếu còn ở lại trong trang viên này. thì sẽ bị bọn họ tản sát toàn bộ.
- Đi. hay là không đi!
Một nam nhân tóc dài ngồi ở bên cạnh người này. cũng nói ra một câu.
- Tộc trưởng! Hồng gia có Đàm gia làm chỗ dựa. chỉ sợ Từ gia cũng bất lực!
Một tu luyện giả tuổi hơi lớn. lắc đầu thở dài. Tiếp đó nhìn nam nhân ngồi đối diện ở trên nói. Người này. chính là Trương Thiện tộc trưởng Trương gia.
Mấy người khác cũng đều chuyển ánh mắt nhìn về phía Tộc trưởng Trương Thiện, đều lộ vẻ lo âu. Bọn họ hiện tại chỉ còn có ba canh giờ; sau ba canh giờ nếu còn ở lại trong trang viên Trương gia này. sẽ bị cường giả Hồng gia giết hại.
“Vù!”
Trương Thiện hít vào một hơi. thân hình hơi nhích động, ánh mắt nhìn lướt qua trên mặt từng người trong phòng.
- Trương gia chúng ta bắt đầu từ tổ gia gia lập nghiệp, ở thành Tinh Đấu đã hơn ba vạn năm. hôm nay. nhưng lại bị hủy hoại chỉ trong chốc lát!
Tiếng nói của Trương Thiện trầm thấp, truyền vào tai mọi người:
- Mấy ngày trước, tổ gia gia ở ngoài thành bị người ta giết chết. Sau đó. Hồng gia hạ tối hậu thư với Trương gia. muốn chúng ta trong vòng ba ngày dọn ra khỏi thành Tinh Đấu. nếu không liền giết hết!
- Chẳng lẽ các ngươi còn nhìn không ra sao? Cho dù chúng ta thật sự dời đi. rời khỏi thành Tinh Đấu. sau khi ra khỏi thành cũng sẽ lọt vào đuổi giết của bọn họ. ơ ngoài thành, bọn họ lại càng không có kiêng dè gì!
Trương Thiện tập trung ánh mắt. giọng nói nghiêm túc. lúc này tự nhiên khí thế toàn thân phát ra. mang theo một vẻ uy nghiêm.
- Từ Hữu Quang của Từ gia. cùng với ta là bằng hữu mấy ngàn năm. chúng ta đã từng cùng trải qua sống chết đau khổ có nhau. Ta không tin. hắn lại khoanh tay đứng nhìn!
Ánh mắt Trương Thiện vừa chuyển, hít vào một hơi lại thấp giọng nói.
- Nếu chúng ta không đi. Hồng gia tất nhiên sẽ động thủ.
Nam từ áo bào tro nhíu mày nói.
- Chờ thêm một chút đi!
Trương Thiện thầm than một tiếng, chậm rãi nhắm mắt lại. Con cháu gia tộc tuy rằng còn chưa có đưa ra quyết định cuối cùng dời đi. tuy nhiên những người hầu trong gia tộc. thì phần lớn đã được sơ tán cho đi chỗ khác.
Từ gia mà Trương Thiện vừa nói. ở Khu vực Ngọc Long cũng xem như là một đại gia tộc. Tuy rằng không sánh bằng Đàm gia cái loại cường hào bá đạo này. tuy nhiên nếu so với Trương gia. Hồng gia. thì cường đại hơn không biết gấp bao nhiêu lần. Nếu Từ gia thật sự không tiếc tất cả chịu ra mặt trợ giúp Trương gia. thì sự việc có lẽ còn có cơ hội chuyển biến tốt đẹp.
Mấy ngày trước, ở một chỗ khu vực hoang dã ngoài thành Tinh Đắn. người của Trương gia phát hiện một bào tàng, trùng hợp là lúc ấy chung quanh lại có con cháu Hồng gia. Vì tranh giành bào tàng này. song phương lập tức chém giết loạn lên. Trương gia cùng Hồng gia
Vốn đã có thù hận thảm sâu. mà bảo tàng lần này không thể nghi ngờ đã trở thành mồi lửa châm ngòi nô.
Tổ tông của Trương gia. một cường giả duy nhất cảnh giới Thiên Thần lúc ấy đã chạy tới ngoài thành, nhưng lại bị một gã tu luyện giả thực lực mạnh hơn giết chết tại đương trường. Trương Thiện phỏng đoán người này là trợ thủ của Hồng gia. rất có thể chính là nhân vật cấp trưởng lão của Đàm gia.
Người có cảnh giới Thiên Thần duy nhất của Trương gia. cũng chính là người thành lập ra Trương gia. và đã chết ở ngoài thành, vì thế địa vị của Trương gia ở trong thành Tinh Đấu. tự nhiên là thậm nguy chí nguy. Ba ngày trước. Hồng gia lại trực tiếp phái người đến Trương gia hạ tối hậu thư. lệnh cho Trương gia trong ba ngày phải rời khỏi thành Tinh Đấu.
Mà rời khỏi thành Tinh Đấu. Trương gia cũng chỉ có thể chọn một chỗ địa vực ở ngoài thành, thành lặp một cái bộ lạc. Nhưng, Trương Thiện lại biết 10 lằng, Hồng gia nhất định sẽ ‘‘nhô cỏ tận gốc” đê diệt trừ hậu hoạn. Nếu Trương gia thật sự rời khỏi thành Tinh Đấu. Chỉ sợ lập tức sẽ lọt vào đuổi giết. Nhưng, nếu không rời thành Tinh Đấu. cũng giống nhau sẽ bị giết hại.
ở trong thành, mặc dù có quy củ không cho phép tùy tiện giết chóc, nhưng Hồng gia nếu như được ủng hộ của Đàm gia. như vậy cho dù có giết sạch người Trương gia bọn họ. chỉ sợ cũng sẽ không có vần đề gì lớn lắm.
Phải biết rằng. Đàm gia chính là lão đại ở khu vực Ngọc Long, cùng với mấy đầu sò Vạn Trọng Lâu. đều có quan hệ sâu đậm với nhau. Lão tổ của Đàm gia đã tu luyện mấy chục vạn năm là lão quái vật thực lực sâu không lường được.
- Tộc trưởng đại nhân!
Đúng lúc này. ở ngoài cửa vang lên tiếng báo cáo. là hộ vệ của Trương gia.
Nghe được thanh âm. Trương Thiện chợt mở to mắt:
- Chuyện gì?
- Bẩm Tộc trưởng đại nhân! Một vị đại nhân Từ gia mới vừa tới Trương gia chúng ta. lúc này đã tới nội viện rồi
Tiếng gã hộ vệ ngoài cửa. dồn dập nói.
- ừ?
Trên mặt Trương Thiện lập tức lộ ra sắc mặt vui mừng.
- Ha ha! Người Từ gia tới rồi!
Nam nhân mặc hắc bào sau lúc sửng sốt. lập tức đứng lên cười ha hả nói.
- Từ gia. quả nhiên không có buông bỏ Trương gia chúng ta!
Nam nhân lớn tuổi gật gật đầu. cũng thờ phào một hơi nói.
Người của Từ gia rốt cục đã đến đây. Mọi người trong phòng liếc nhìn nhau, trong ánh mắt hiển nhiên đều mang theo vẻ vui mừng, há mồm nối tiếp nhau lên tiếng tỏ rõ vẻ mừng rỡ.
- Đi. chúng ta đi nghênh đón người Từ gia! Không biết... người đến là ai?
Trương Thiện nhanh chóng đứng dậy. bước ra ngoài. Đoàn người cùng đi theo ra ngoài
sân.
Mới vừa ra tới bên ngoài liền nhìn thấy một tu luyện giả mặc hoàng bào. đang theo hộ vệ của Trương gia bước nhanh tới.
“Ồ? Chính là Từ Hữu Lượng đích thân tới đây!”
Người này đúng là Từ Hữu Lượng của Từ gia. Trương Thiện nhìn thấy Từ Hữu Lượng, không khỏi xoay chuyển ý niệm trong đầu. thầm nghĩ.
- Trương Thiện!
Từ Hữu Lượng cũng thấy Trương Thiện Tộc trưởng Trương gia. không ngờ ngay cả tộc trưởng cũng không có xưng hô. gọi thăng ra tên tục. hơn nữa là vẻ mặt phẫn nộ. sắc mặt tái xanh.
Nhìn thấy biểu tình như vậy. trong lòng Trương Thiện vừa mới thả lòng, lập tức lại thấp thỏm lo âu.
“Chẳng lẽ. Từ gia thật sự buông bỏ Trương gia sao? Nhiều năm như vậy. Trương gia vằn luôn đi theo Từ gia!” Trương Thiện thầm nghĩ trong lòng: “Từ gia ra mặt nhúng tay trợ giúp Trương gia. là niêm hy vọng cuối cùng của Trương gia. Nếu ngay cả Từ gia cũng không quản tới. như vậy hôm nay có thể xem như là ngày Trương gia bị diệt vong đây.”