Linh La Giới

Chương 70: Chương 70: Võ kỹ xinh đẹp






Hạ Tử Hân tu luyện võ kỹ là “Lạc Anh Phá Ngọc Kiếm”!

Kiếm kỹ này trong số võ kỹ Bất nhập lưu cũng thuộc loại thượng thừa. Tuy nhiên, ở trong tay Hạ Tử Hân uy lực của “Lạc Anh Phá Ngọc Kiếm” được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Trường kiếm tung bay, khi thì nhẹ nhàng, khi thì hư ảo, khi thì kiếm khí lại hùng hậu mênh mông. Hạ Tử Hân tuy rằng còn chưa thể tu luyện bí tịch Nhân cấp, nhưng Hạ Phi Long cũng đã giảng giải cho nàng bí điển Nhân cấp “Bách Biến Thần Kiếm”, cho nên Hạ Tử Hân hiểu biết về kiếm kỹ hơn xa so với người bình thường.

- - - - - - - - -

- Tộc trưởng! Tới lượt Thu Thủy rồi!

Một trưởng lão ở bên cạnh Tịch Phá Thiên, ánh mắt sáng ngời nói.

Tiếp sau Hạ Tử Hân diễn luyện kiếm kỹ, đó là Tịch Thu Thủy lên sân thi đấu.

- Ừ!

Tịch Phá Thiên gật gật đầu.

Tịch Thu Thủy tu luyện võ kỹ là “Cửu Thiên Tang Môn Kiếm”, kiếm kỹ này tuy rằng Tịch Thu Thủy mới học thời gian có một tháng, nhưng mà bản thân kiếm kỹ đã có uy lực rất lớn, không phải các bí tịch Bất nhập lưu khác có thể so sánh được. Tịch Phá Thiên đối với kiếm kỹ của Tịch Thu Thủy có mười phần tin tưởng.

Trong mắt Tịch Phá Thiên lấp lóe tinh quang, nhìn Tịch Thu Thủy đi vào sân thi đấu, thanh trường kiếm trong tay hắn phát ra kiếm khí kinh người. Tịch Thu Thủy rót nội lực vào thân kiếm, lập tức kiếm quang chớp động, tiếng ‘ong ong’ không ngừng vang bên tai.

Tịch Thu Thủy chân trái chợt lui về phía sau, ‘kịch’ đạp một cái thật mạnh trên mặt đất, ngay sau đó trường kiếm quét một nửa vòng tròn, kiếm phong kèm theo một luồng kiếm khí “bốp’ một tiếng nổ vang.

Chỉ nhìn khí thế này đã thấy phi thường hung ác bá đạo.

- Chậc chậc! Tịch Phá Thiên, thật đúng là cưng chiều đứa con của mình nha!

Vương Nhạc nhìn thấy võ kỹ Tịch Thu Thủy diễn luyện, lắc đầu nói.

“Cửu Thiên Tang Môn Kiếm” này là bí điển quý nhất của Tịch gia. Tịch Phá Thiên, nhưng lại trực tiếp giao cho con của hắn tu luyện.

“Bốp bốp...”

Kiếm khí do bóng kiếm hình thành phủ kín không một kẽ hở, nếu giao chiến cùng Tịch Thu Thủy sử dụng võ kỹ này, muốn công phá màn kiếm khí của hắn, dường như phi thường khó khăn.

Hạ Ngôn ánh mắt vẫn luôn nhìn Tịch Thu Thủy, “Cửu Thiên Tang Môn Kiếm” này không hổ là võ kỹ thượng thừa trong số võ kỹ Nhân cấp. Khi thi triển ra căn bản là nối tiếp nhau có tạt nước cũng không thể lọt vào.

- Quá lợi hại!

Vương Ngữ Yên cả kinh không khỏi buột miệng thốt lên.

Mới vừa rồi nàng thoáng có ảo tưởng nghĩ đến trận giao chiến giữa mình cùng Tịch Thu Thủy, cuối cùng cho ra kết luận: Nếu muốn đánh bại Tịch Thu Thủy, chỉ dựa vào của võ kỹ mình thì rất khó.

- Ừ! Thật không tệ!

Hạ Ngôn cười lạnh một tiếng, sau đó liền tập trung ghi nhớ toàn bộ chiêu thức của “Cửu Thiên Tang Môn Kiếm”.

Tạm thời tuy rằng không thể dung hợp võ kỹ này, nhưng cứ ghi nhớ ở trong đầu vẫn không có vấn đề gì. Có tâm pháp Linh La trợ giúp, năng lực ghi nhớ của Hạ Ngôn đối với võ kỹ tuyệt đối không người nào có thể so sánh được. Chỉ nhìn một lần liền có thể nhớ được tám chín phần mười “Cửu Thiên Tang Môn Kiếm”.

- - - - - - - -

“Không biết hiện tại Hạ Ngôn có thể đánh bại Tịch Thu Thủy hay không!” Hạ Phi Long ngưng tụ ánh mắt, trong lòng thầm nghĩ.

Hiện tại Tịch Thu Thủy quả thật mạnh hơn rất nhiều so với một tháng trước.

“Phù...”

Thân dừng, kiếm ngưng!

- Võ kỹ tuyệt, kiếm pháp hay! Võ kỹ của Thu Thủy thiếu gia, chỉ sợ toàn bộ thành Ngọc Thủy cũng khó tìm được đối thủ rồi.

Cổ Tích vỗ tay, tán thưởng.

Tịch Phá Thiên có vẻ đắc ý vuốt vuốt chòm râu, nói:

- Thu Thủy còn cần cố gắng nhiều mới được nha!

Tịch Thu Thủy diễn luyện một lần đầy đủ bảy bảy bốn mươi chín chiêu thức “Cửu Thiên Tang Môn Kiếm”, trong đó chỉ có ba chỗ thoáng khựng lại không thể trôi chảy tự nhiên. Đối với người tu luyện chỉ mới luyện tập thời gian một tháng mà có thể phát huy kiếm kỹ đến loại trình độ này, đã rất hiếm thấy.

Tịch Thu Thủy sau khi diễn luyện xong, ánh mắt đầu tiên nhìn Hạ Tử Hân. Hắn thấy Hạ Tử Hân hoàn toàn như không xem hắn diễn luyện, trong mắt thoáng lóe lên vẻ hung ác âm độc, thầm nghĩ trong lòng: “Tiện nhân kia! Sớm hay muộn ta cũng thu thập ngươi!” Ánh mắt hắn lại chuyển nhìn về phía Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn là đang nhìn hắn! Tịch Thu Thủy cười cười trên mặt đầy vẻ đắc ý. Hắn tin chắc rằng hiện tại Hạ Ngôn đã không phải là đối thủ của mình. Kiếm kỹ hắn diễn luyện vừa rồi, đã phát huy ra uy lực không dưới tám mươi lăm độ.

Ưu khuyết điểm của kiếm kỹ này, không giống như trắc nghiệm nội lực vừa rồi, liếc mắt một cái đã có thể rõ ràng nhìn ra được cao thấp.

Cho nên, mọi người ở bốn phía quảng trường cũng không có hoan hô náo nhiệt như khi dự thi trắc nghiệm nội lực vừa rồi. Con cháu ba đại gia tộc phần lớn không có nhãn lực cao đến mức có thể liếc mắt một cái phân ra uy lực cao thấp của người diễn luyện kiếm kỹ.

- Tiếp theo mời Vương Ngữ Yên Vương gia ra sân diễn luyện võ kỹ!

Lưu Phương liếc mắt nhìn Tịch Thu Thủy một cái, tiếp tục nói.

Vương Ngữ Yên tu luyện võ kỹ là “Ngọc Nữ Miên Kiếm”, ở trong số bí điển Nhân cấp võ kỹ này chỉ có thể xem như bình thường.

Tuy nhiên, Vương Ngữ Yên hiển nhiên đã luyện tập một thời gian dài. Nàng diễn luyện “Ngọc Nữ Miên Kiếm”, lưu chuyển như nước, kéo dài không dứt, từ lúc bắt đầu thi triển đến khi chấm dứt, lưu loát thuần thục liền một mạch, cảm giác không có đình trệ lại chút nào.

Hạ Ngôn tiếp tục tập trung xem “Ngọc Nữ Miên Kiếm”, ngay cả mắt cũng không chớp, đồng thời dùng hết khả năng ghi nhớ toàn bộ tất cả chiêu thức.

Dù sao hiểu kiếm kỹ nhiều không phải là chuyện xấu. Đối với người bình thường mà nói, có lẽ có vấn đề tham nhiều nhai không kỹ; thế nhưng với Hạ Ngôn mà nói vấn đề này là không tồn tại.

Hạ Ngôn duy nhất cần giải quyết chính làm thế nào rất nhanh dung hợp các kiếm kỹ này. Hiện tại tinh thần của hắn còn chưa đủ độ cứng cỏi, cho nên phải từ từ sẽ đến.” Thiên Vũ Thần Thương” hắn đã dung hợp được chừng ba mươi phần trăm. Dựa theo tốc độ hiện nay có lẽ còn cần thời gian hơn một tháng mới có thể hoàn toàn dung hợp xong “Thiên Vũ Thần Thương”.

- Võ kỹ thật xinh đẹp!

Vương Ngữ Yên diễn luyện vừa chấm dứt, từ đôi môi diễm lệ đỏ mọng của Hạ Tử Hân khẽ nhích động nói.

Hạ Ngôn nghe câu nói của Hạ Tử Hân, thân hình chấn động!

Hạ Tử Hân nếu nói là võ kỹ thật mạnh, có lẽ hắn cũng sẽ không cảm thấy có cái gì khác thường, thế nhưng Hạ Tử Hân cố tình nói chính là võ kỹ thật xinh đẹp...

Nữ nhân này nha, có đôi khi thật sự không thể hiểu được. Uy lực của võ kỹ phải mạnh mới đúng, xinh đẹp có ích lợi gì chứ?

Hạ Ngôn chỉ có thể nhíu mày lắc đầu!

- Ta tu luyện “Ngọc Nữ Miên Kiếm” một năm lẻ ba tháng đến nay, còn không có thể phát huy được uy lực lớn nhất của võ kỹ này.

Vương Ngữ Yên từ trong sân thi đấu quay lại, than nhẹ một tiếng nói.

Tuy rằng nàng than nhẹ dường như muốn nói không hài lòng lắm với bản thân mình, nhưng bên trong giọng nói lại che dấu không được có một tia đắc ý. Hạ Ngôn tự nhiên có thể nghe ra được.

Điều này cũng khó trách, nàng cũng chỉ mới mười lăm tuổi mà đã có thành tựu như vậy, nàng có cái vốn để kiêu ngạo. Vừa rồi nàng phát huy ra uy lực võ kỹ, cũng không sai biệt lắm khoảng chừng tám mươi lăm độ. So với biểu hiện của Tịch Thu Thủy, như vậy là nàng đã phi thường khiêm tốn rồi.

- Nói như vậy, Ngữ Yên tiểu thư đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch, cũng đã có thời gian một năm lẻ ba tháng rồi à!

Hạ Ngôn cười cười nói.

Nếu nói như vậy, hẳn là trước khi tới mười bốn tuổi, Vương Ngữ Yên đã đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch rồi.

Vương Ngữ Yên mắt hạnh trợn tròn xoe, nhìn Hạ Ngôn, rồi sau đó cười khanh khách nói:

- Hạ công tử quả nhiên thật thông minh.

Hạ Tử Hân nghe Hạ Ngôn cùng Vương Ngữ Yên hai người đối thoại, đôi mắt đẹp chuyển động. Nàng cũng không xen vào, lặng lẽ đè ép nỗi khiếp sợ trong lòng xuống. Nàng biết rằng mình so sánh về phương diện thiên phú với Vương Ngữ Yên, quả thật chênh lệch không hề nhỏ.

- Tiểu tử Tịch gia, còn có con gái của Vương gia này thực lực cũng không tệ, phát huy ra uy lực võ kỹ đều đạt tới tám mươi lăm độ.

Một gã Chấp sự Thánh đường so ra trẻ tuổi nhất gật gật đầu nói.

- Ừ! Tương lai hai người này đều có hy vọng trở thành Linh Sư nha!

Lưu Hiên hội trưởng Phòng đấu giá ở thành Ngọc Thủy, cũng gật đầu nói.

- Đến lượt tiểu tử Hạ Ngôn này diễn luyện!

Hồng Phi trầm giọng nói.

Tất cả mọi người chuyển ánh mắt nhìn về phía Hồng Phi, đều có chút kinh ngạc. Dường như Hồng Phi chỉ đang chờ mong Hạ Ngôn diễn luyện, hắn xem tiểu tử Tịch gia cùng con gái Vương gia biểu hiện như thế, vậy mà không có bình luận một câu nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.