Linh Môi Sư Trùng Sinh

Chương 17: Chương 17




Lưu bá đi xem hai ông chơi cờ khí thế ngất trời , phòng bếp chỉ còn Vương mụ vì thế công việc thu dọn bà “ Tự động chuyển nhượng ” cho Khúc Y Nhiên .

Đêm nay Khúc gia đại ca vô cùng kiên quyết bị đệ đệ nhà mình kích động không nhỏ , đem rác bỏ túi cầm khăn lau bàn rồi phun nước giống như quen thuộc ,chính là Khúc Y Nhiên , biểu tình chuyên chú làm Khúc gia đại ca không dám nhìn thẳng .

Lí Mật theo khối ngọc đi ra quấn quanh cổ tay Khúc Y Nhiên mà xem người đang cầm tờ báo kia ,thực chất ánh mắt không thể rời khỏi bóng lưng Khúc Y Nhiên chính là Khúc Lăng Phong mà hỏi “ Anh em ngươi chính là tình huống như vậy ”

Khúc Y Nhiên vẫn lau bàn “ Nói thật ra ta cũng không biết ”

Lí Mật “ ???”

Khúc Y Nhiên đơn giản tổng kết “ Vì chúng ta quan hệ không tốt

“ Nha ”

“ Tuy rằng không rõ nhưng có thể nhận thấy ”y nhắm mắt ba mươi giây sau đó càng thêm khẳng định .

Lí Mật lắc đầu “ Ngươi a trừ bỏ thần thông quỷ quái giỏi nhất là nhìn người ”

Khúc Y Nhiên bình thản “ Không như vậy thì làm linh môi sư khổ lắm ”

Trời sinh khác thường ít người sống lâu không đoán người mà đối phó sao tồn tại được , biết xuyên qua trời mà xem thiên nhãn xem vạn vật là trách nhiệm của linh môi sư , bất quá không từ người mà ra sao .

Biết nhưng không thể nói , trơ mắt nhìn người thân ra đi cả những người quen thuộc nữa , tư vị này sao nói ra .Khúc gia vì di truyền linh môi thể chất mà nay chỉ còn y .

Nghiêm trang nói ra nỗi khổ , Khúc Y Nhiên nhìn Lí Mật sau đó hỏi ngươi học ai biểu tình này

“ Cao Tuấn ” Lí Mật phủi mông “ ta đi đây ” Nhà của Đường lão cổ kính lại có tranh chữ , hắn thoải mái lại gần , Khúc Y Nhiên không quản hắn lau nốt cái bàn sau đó không biết nghĩ gì gọi “ Lí Mật ”

“ Có ” Mật quỷ phóng đến .

“ Ông ngoại có cho ta một căn nhà gần đây , ngươi tìm rõ vị trí đi ”y nhớ Lưu bá nói gần nhà ông ngoại lúc trước ,ông cho là vì lo cháu muốn đến ăn chực , Lí Mật kì quái “ Toàn nhà cao tầng sao tìm , có gì đặc biệt ”

“ Cũng không có gì đặc biệt chỉ có một nữ linh giống ngươi thôi ”Lí Mật đầu đầy hắc tuyến “ Được rồi ” Quả thật đặc thù .Xem ra thể chất linh môi sư đặc biệt đi đâu cũng gặp kẻ “Không phải người ”Lí Mật tự nhiên xuyên tường ,từ khi hắn biến thành hảo linh còn có công năng xuyên qua .

Tưởng dày liền dày mỏng liền mỏng mà khi còn là hồn thường chỉ có thể leo cửa sổ .

Lí Mật đi rồi , Khúc Lăng Phong sửng sốt ,hắn giơ tờ báo nhưng vẫn nhìn đệ đệ, y lau bàn xong sắp xếp đẹp đẽ như thường làm vậy .

Nhưng thứ chân chính là hắn thất thần là nụ cười như bảo thạch rubi trong suốt thanh thuần , tìm không ra từ để so sánh , Khúc Lăng Phong không thể tin đây là đệ đệ nhà mình , không tạp chất như vậy .

Vẻ ngoài thay đổi như thường , là ngũ quan tuổi thanh xuân đã rõ rệt , đường nét săn chắc , tính cách thu liễm không thể không có , nói thế nào cũng đọc sách 9 năm nhưng tao nhã từ trong xương như vậy, ba năm , một ngươi biến hóa như vậy sao .

Trong một thoáng Khúc Lăng Phong như thấy lại chính mình cõng một đứa trẻ mập mạp tay nắm hoa chạy điên trong vườn .

Hắn đoạt lấy bình sữa trong tay vú Trương tự đút , cầm bỉm tự thay cho y,hắn ôm y đi công viên anh em chơi trò chơi .

Là từ khi nào đệ đệ hắn chăm lớn lên cuồng ngạo , là khi lên cấp hai đi .Mới đầu là luận văn mất tích , sau đó bản quan trọng nhất bị hủy diệt , đệ đệ híp mắt cười “ Ca , ngươi rời đi , nhà họ Khúc chỉ cần ta là được , ngươi không phải thích đi nước ngoài sao , đi đừng về nữa ”

Đây là đệ đệ không biết bao lần gọi hắn ca ca sao .

“Nhiên Nhiên ” Khúc Lăng Phong thấp giọng thì thào .

Linh môi sư sâu sắc quay đầu nhìn hắn “ Ca ”

“ Chuyện gì ” Biểu tình trên mặt nhạt xuống .

“ Không có gì ” Khúc Y Nhiên thập phần mê man , không phải ngươi gọi ta sao như thế nào hỏi ngược lại ta ?

Bất quá nhìn anh mình sầm mặt Khúc Y Nhiên cúi đầu nhìn quả táo trong tay , ăn mảnh đau bụng sao , huynh đệ không tốt rồi ,lại trước mặt anh ấy anh một mình khó trách người ta lạnh mặt với mình .

“ Thật có lỗi ” Khúc Y Nhiên mặt đốt mặt với ca ca cười mờ mịt sau đó “Xẹt ” một tiếng quả táo bị chia làm hai , phần lớn đưa tới cho Khúc Lăng Phong “ Nhất thời không thấy dao cắt hoa quả , ta rửa tay rồi ”

Ánh mắt mị thành cái động cười giống như con sóc đưa hạt thông lấy lòng người .Khúc Lăng Phong ma xui quỷ khiến cầm lấy mà không định ăn .

Khúc Y Nhiên kì quái nhìn hắn cắm một miếng to , chính mình ăn cho ca xem trước một bên ăn một bên nhỏ giọng báo cáo “ Ca quả táo thực ngọt ”

Nói xong khóe mắt lại loan lên .

Khúc Lăng Phong trong lòng cứng lại , một tiếng “ Ca ” kêu thật tự nhiên .

Vì thế khi Lí Mật bay về nhìn thấy hai anh em yên ổn ngồi cắn quả táo tròng mắt chút nữa rớt ra vì hắn là linh hồn tất nhiên không rới được.

“ Khúc ca , phòng ở tìm được rồi ”

“ rất nhanh ”

“Khụ , đúng vậy ” cái phòng kia viết chói lọi một chữ “ Khúc ”mà cả hai tầng đều bị một cỗ khí kì quái bao phủ ,chắc là cái đó luôn .

Bất quá thực ra có chút tình tiết sai lệch “ Khúc ca, đó là một nam quỷ ”

“ A ” Khúc Y Nhiên kinh ngạc “ Sao lại thế , tóc dài , mặc váy đỏ ”

Lí Mật phủ định “ Người ta là tà áo quá dài , thật sự là nam ta còn vòng một vòng tolet hắn là người cổ đại nên tóc dài thôi” .

“ Ách , phải không ” Khúc Y Nhiên nhu cằm thiếu chút nữa đem hạt táo nuốt xuống .Bên cạnh đột nhiên xuất hiện một cốc nước ấm ,y nhận lấy uống vài ngụm mới nhận ra là ca ca trầm mặc đưa cho mình cười sán lạn “ Cám ơn , ca ca ” .

Lúc này đây Khúc Lăng Phong ứng giọng “ Ân ”tuy rằng chỉ có một chữ .

Xem ra đêm nay có thể đi tìm hồng y nam quỷ tâm sự , Khúc Y Nhiên nhãn châu chuyển động đột nhiên đứng lên “ Ca , ta có điểm buồn ngủ , ta đi trước ”

“ Ân ” Lại một tiếng nặng nề , Khúc Lăng Phong trong lòng mờ mịt ,ông gọi hắn đến rồi để hắn và em trai ở lại , lúc đó Khúc Y Nhiên đang dọn bàn không biết , mắt thấy thiếu niên ngáp dài mắt ướt sũng giống con sóc hơn nữa đi vài bước quay lại hỏi hắn “ Ca , anh trụ phòng nào ?”

Khúc Lăng Phong chậm rãi mà nói “Tầng ba , phòng thứ hai , tay phải ”

“ Tốt ” Khúc Y Nhiên nhìn anh trai sau đó chạy đến là nhanh , ở lầu ba nhẩy cửa sổ có vẻ không tốt .

“ A , thật tốt quá ”Khúc Y Nhiên mở ra rèm của nhìn xuống mà hét ,thì ra có ban công nối xuống thế thì không cần nhảy của sổ .

Lí Mật “..”

“ Ngươi muốn nhảy cửa sổ đi đâu ” Thanh âm trầm thấp từ cửa chính đánh úp xuống

Khúc Y Nhiên !!!

Lí Mật !!!

Kích động mà nói , Khúc Y Nhiên khẩn trương , nhưng Lí Mật khẩn trương cái gì ? Ngươi nói anh ta có nghe được đâu .

Khúc Y Nhiên quay đầu có chút gượng ép mà cười “ Ca ”

Con sóc nhìn mình làm độ ấm của Khúc Lăng Phong đột nhiên tăng lên .

“ Ngươi muốn nhảy cửa sổ đi đâu ”

“ Về phòng ta ở gần đây ” Khúc Y Nhiên vô cùng nhu thuận

“ Gần đây ”Khúc Lăng Phong có chút buồn cười mà nhìn y “ Ta đưa ngươi đi ”

Khúc Y Nhiên “.”

Lí Mât “.”

Khúc Y Nhiên trong lòng vô cùng đau khổ , ca sao ngươi cũng ham vui như Lí Mật vậy .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.