Hồng y cẩm tố , tóc mượt như tơ , ngón tay trắng nõn khơi kim đến thành thạo .Đây là một mĩ nhân đang cẩn thận khâu áo khiến người nhìn cảnh đẹp ý vui . Đương nhiên mĩ nhân làm gì cũng tốt – nhưng mĩ nhân này rất hung tàn .
Lí Mật ngồi co ro trong góc phòng lệ rơi đầy mặt , khắp người hắn chỉ quấn đến mức hóa nhện rồi . “ Ô ô ô ô ” Ta không còn mặt mũi gặp ai nữa. Khúc Y Nhiên đỡ trán .
“ Đừng khóc nữa Lí Mật ngươi đã khóc hơn nửa ngày rồi ” Không ngờ quỷ có nhiều nước mắt như vậy , lệ mà tích tụ chỉ sợ phòng y ngập nước rồi .
Lí Mật trừu cái mũi đỏ hồng “ Hắn đem quần áo của ta cấp …”không phải chỉ ngắm chút thôi sao đã bị châm thành như vậy .Tình hình nhìn rất thảm thiết .
Chính mình chứng kiến một màn này Khúc Y Nhiên bị bộ dạng của hắn chọc cười “ ha ha , người ta không phải cấp ngươi sửa sao , Đông Phương đang cố gắng rất nhiều , ngươi xem ..”
Lí mật sợ hãi rụt cổ như đứa trẻ núp trong góc tường hoàn toàn không từ bỏ ý định ăn vạ “ Ô ô là viện trưởng cô nhi viện tự tay khâu cho ta đó ”kết quả công phu bán trời của hắn là Đông Phương Bất Bại tự tay khâu .
“Hơn nữa dù chết rồi ta vẫn là người hiện đại còn hắn nha chính cổ đại khụ ” bị “ Cổ nhân ” lườm kết quả áo bay lên đỉnh đầu của hắn , thanh âm giáo chủ bình tĩnh “ Thử ”
Hừ hừ Lí Mật mở áo ra, tên bán kim này tưởng là thổ phỉ hóa ra lại làm thợ may không biết khâu thành bộ dáng gì ,
Lí Mật không hi vọng gì nhưng cái áo mới tinh làm hắn kinh sợ ,vẫn như thế nhưng lại thêm hoa văn tinh xảo làm cho áo hưu nhàn lại vô cùng quý phái tinh xảo , ta .. quả nhiên là làm may , tay nghề chính hảo .
Tâm tính thiếu niên bùng nổ nhanh cũng ổn nhanh ,hắn đã khâu cho mình rồi mình còn so đo làm gì giống đàn bà ẻo lả .
“Cám ơn Đông Phương ca ca ” Lí Mật gan lớn mà gọi giáo chủ .
Giáo chủ đại nhân thu châm “ Không có gì ”dừng một chút , lập tức đứng dậy đi đến góc tường , cái bóng hoàn toàn bao phủ Lí Mật , Đông Phương Bất Bại bẻ lại cổ áo cho người nào đó mà nói “ Lần sau vào ngọc , trước tiên phải gõ cửa ‘
Lí Mật “….”
Không có cửa a ?
Đông Phương “ Cào một chút cũng được ”
“ Nha ,đã biết ” Lí Mật ngoan ngoãn gật đầu , nhìn qua công phu khâu áo của hắn , Lí Mật cũng bình ổn lại thái độ coi như không sai ta không nên chấp .
Kết quả Đông Phương Bất Bại nhìn hắn, trong mắt lại lộ ra biểu tình hiếm lạ rối rắm . Lí Mật hỏi “ Làm sao vậy ?”
“ Không có gì ” Đông Phương khôi phục vẻ đạm mạc “ Cởi quần ”
Lí Mật kinh hãi “ Làm gì ”
Đông Phương Bất Bại “ Khóa đứt ”
Lí Mật QAQ “…””
Khúc Y Nhiên nhìn một màn hài hòa trong góc tường lắc đầu tiếp tục thu dọn hành lí .
Phòng ở sau khi thu Đông Phương thì lại bình thường nhưng Khúc đại ca lại vào ở , nghe nói là muốn thực hiện kế hoạch từ Mĩ về Trung kế hoạch đã vào giai đoạn gấp rút , trụ sở xây tại S thị .
Khúc gia vui mừng vì con về đang đêm mà tận dụng nhà chính chủ của Khúc Y Nhiên , y đương nhiên đồng ý vì có thư của Kí túc xá trường gọi .
Kí túc xá xây nhiều năm mới xong , hai người một phòng , tuyên truyền thuyết minh màu sắc rực rỡ , thoạt nhìn điều kiện không sai , trong ấn tượng của y thì một gian kí túc phải có 6 người .
Tuy rằng người trong nhà có thể đưa đón nhưng đi về cũng phiền toái thời gian trên đường cũng tốn . Nếu muốn tìm nhà trọ gần trường thì an ninh không tốt nên tiện lợi là vào kí túc sau đó thỉnh thoảng đi về .
Buổi chiều Ngụy Tấn đến giúp y chuyển đồ còn không tin “ Y Nhiên ngươi thực buông tha sao , nhà ngươi và nhà ta không giống nhau , ba mẹ muốn ta tự lập còn ba mẹ ngươi sủng ngươi như vậy sao cho ngươi ở trong trường ”
“ Không sao , ba mẹ đều đồng ý ” Chỉ là chưa nói cho ông nội cùng ông ngoại mẹ không muốn cho họ biết mà y cũng thế không nên để cho hai người già lo lắng .
Ngụy Tấn lắc đầu “ Không nghĩ Đường tỉ đồng ý , về sao ta và ngươi là đồng học , Khúc đại trạng nguyên ngươi tùy thời phải giúp ta ”
Ngụy Tấn vừa đủ điểm vào A đại, tuy không như Khúc Y Nhiên là trạng nguyên nhưng cũng hơn bao người .
“Ngươi cũng vậy ” Y cao hưng vì có Ngụy Tấn học cùng chính là mình học văn đi học sẽ không gặp nhưng kí túc xá lại gần nhau bình thường hẹ ăn ở căn tin cũng nhanh .
Ngụy Tấn tưa hồ nhớ ra cái gì mà cười “ Ngươi biết không, Phương Ngôn và Cao Tuấn cùng đậu một hệ ở B Đại , Phương Ngôn còn nói cả đời không muốn cùng Cao Tuấn làm đồng học , kết ủa cả đời không thoát khỏi hắn ! ”
Một hệ ?
Ừ một hệ
“ Phốc , ha ”
Nhân sinh thật là khéo kết hợp .
Đương nhiên nhân sinh cũng có nhiều việc không tưởng được .
Tỷ như khi Ngụy Tấn chuẩn bị gọi Lưu Bá mang hành lí của hắn và y ra kí túc thì Khúc đại ca cầm chìa khóa đi tới đoạt nhanh bao hành lí của Khúc Y Nhiên sau đó đi đến cửa trước mà nói “ Ca đưa em đi ”nhưng chữ này hung hăng nện vào đầu Ngụy Tấn và Khúc Y Nhiên .
Khúc Y Nhiên nửa ngày mới hồi thần “Nha ” một tiếng chạy nhanh để bắt kịp anh trai .Không gọi người nên không ai sắp đồ .
Đem đồ của em trai để ghế sau ,toàn là chăn màn quần áo và đồ dùng chỉ có một bọc nhỏ , Khúc đại ca lái xe nhưng khi em trai muốn ra ghế sau thì ý tứ đuổi Ngụy Tấn ra sau vô cùng rõ ràng , Khúc Y Nhiên không trái ý anh trai ,đối Ngụy Tấn cười xin lỗi rồi chạy ra ghế trước .
Kết quả Ngụy Tấn đến giúp bị anh em họ quay tròn suốt đường đi chỉ nghe hai anh em nói chuyện .
“ Mẹ cho tiền không ”Kì thật thẻ kia là hắn đưa .
“ Ân , cầm rồi ”Khúc Y Nhiên gật đầu .
Khúc đại ca vừa lòng nói “ Cổng trường có ATM không có tiền tùy thời tự rút ”
“ Đã biết, ca”Khúc Y Nhiên chỉ giữ ít tiền còn lại cho vào thẻ dù sao y cũng đang đi học không nên cầm nhiều nói ra là nhà trợ cấp nhưng y không biết là anh đưa mẹ , mẹ đưa y , tùy thời y làm gì có thể quản lí .
Ngụy Tấn úp mặt ở ghế sau nghe anh em họ nói chuyện , không dinh dưỡng dặn dò cùng trả lời . Đây là quan hệ anh em không tốt sao . Không nên tin lời người ngoài nói .
Lần sau phía ngoài ai nói lời không tốt Ngụy Tấn hắn sẽ là người đầu tiên phản bác , đồ khốn khiếp lời như vậy mà các ngươi nói được !
Kết quả làm Ngụy Tấn và Khúc Y Nhiên không nghĩ đến là Khúc gia đại ca chưa lái xe đến kí túc mà lại vòng một đường đến khu đồ nam ,sau đó Ngụy Tấn bị Khúc đại ca che trước mặt .
Khúc Lăng Phong mang theo đệ đệ vào cửa hàng , Ngụy Tấn chỉ như oán linh đi sau hai người .
Nguyên lai là nơi này , cha hắn cũng hay mua đồ ở đây …. nhưng Khúc đại ca ngươi mang em trai 18 tuổi của mình đến nơi đàn ông trung niên đi mua sắm là thế nào .
Thực hiển nhiên Khúc đại ca sau khi đi vào cũng nhận thức vấn đề này . Hắn mỗi ngày trừ bỏ hắc y là tây trang còn đệ đệ dang 18 xuân hoa , khuôn mặt cân đối , dáng người thon gầy thấy thế nào cũng không thể mặc lên một cái áo khoác to sụ cùng sơ mi có nề nếp .. càng không thể mặc tây trang đi học …
Khúc gia đại ca cuối cùng cũng phát hiện ra Ngụy Tấn tồn tại hắn buosc vào gian hàng kế mà nói “ Ta dẫn y đi xem đồ , ngươi trông xe ”
Ngụy Tấn “..” Không cho ta vào thì nói thẳng sao lại bảo là trông xe . Ngụy Tấn chui vào sau xe mà nói “ Ban ngày ban mặt mà xe tối dữ ”hắn đang nói thì hai linh hồn bên trong nhìn về phía hắn , Ngụy Tấn đột nhiên thấy âm trầm mà rụt cổ “ Bằng không mình cũng vào mua quần áo đi ”
***