Linh Vũ Cửu Thiên

Chương 322: Q.4 - Chương 322




Quang minh hồi xuân thuật! Đây là một trong các thuật trị liệ lớn hệ quang minh, sở trường nhất chữa trị các vết thương cũ. Thực lực như Dạ Võ Đế cộng với lực lượng quang minh chi thư tuyệt đối có hiệu quả cường đại xương cốt sinh ra huyết khí.

Nhưng chỉ bấy nhiêu đó còn chưa đủ. Khi Dạ Võ Đế niệm một câu chú ngữ cuối cùng, Hàn Phi xòe tay ra dán lưng Hạ Trường Phong, tiên thiên chân khí cực kỳ hùng hồn rót vào người gã.

Có kinh nghiệm lần trước nên dù lòng Hạ Trường Phong rất kích động vẫn giữ sự bình tĩnh, không nhúc nhích. Hạ Trường Phong nghe theo Hàn Phi chỉ điểm cẩn thận thúc đẩy đấu khí cùng tiên thiên chân khí của Hàn Phi tiến vào cái chân bị thương, quán thông kinh mạch vốn đã bế tắc cứng ngắc.

Bình thường thì trừ lực lượng trị liệu ra lực lượng bên ngoài, lực lượng của Võ Sĩ sẽ xảy ra xung đột, không phải một bên hoàn toàn bị phá hủy chính là lưỡng bại câu thương. Hạ Trường Phong chủ tu đấu khí hỏa hệ, tính chất mạnh mẽ nóng nảy nhất, bài xích lực lượng bên ngoài nhất, thế nhưng nó gần như hoàn mỹ dung hợp cùng tiên thiên chân khí của Hàn Phi, như thủy triều hùng hồn trùng kích kinh mạch.

Quang minh thánh lực còn sót lại bị lực lượng liên hợp này đánh tan. Hạ Trường Phong rên rỉ, cơ mặt giật giật, kinh mạch mới hồi phục bị trùng kích sinh ra đau đớn khiến trán gã toát mồ hôi.

Nhưng Hạ Trường Phong biết đây là phút mấu chốt, hơi do dự là sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, bởi vậy cắn chặt răng cố chống, mặc kệ Hàn Phi khống chế khí kình chui vào kinh mạch chân mình.

Một kinh mạch, hai kinh mạch quán thông. Hạ Trường Phong không biết mình chống chọi bao lâu, mãi khi sắp hôn mê thì khí kình Hàn Phi đưa vào chợt tăng mạnh, một hơi công phá hai kinh mạch còn lại. Đấu khí lửa của Hạ Trường Phong vui vẻ từ bàn chân chạy một vòng sau đó quay ngược trở về.

Điều này đại biểu cho cái chân bị thương của Hạ Trường Phong đã hoàn toàn bình phục , nhưng Hàn Phi không ngừng lại. Hàn Phi đưa tiên thiên chân khí vào người Hạ Trường Phong k ogiảm mà còn tăng, kéo theo đấu khí của gã di chuyển trong tinh khí hải, nguyệt khí hải, các kinh mạch đấu khí.

Một lần, hai lần, ba lần. Tất cả những nơi bị kẹt tan vỡ như con đê dài, lực lượng hoàn toàn mới kích động trong người Hạ Trường Phong. Hạ Trường Phong rớt cảnh giới khiến hai khí hải co rút giờ bỗng tỏa ánh sáng rực rỡ, liều mạng hấp thu lực lượng này tăng mạnh cho bản thân.

Hạ Trường Phong chợt mở mắt ra, trong mắt bắn ra tia sáng. Hạ Trường Phong nhảy cẫng lên, toàn thân xương cốt kêu răng rắc, đấu khí lửa nóng cháy nhảy nhót quanh thân.

- A!

Nam nhân trung niên Võ Sĩ trải qua nhấp nhô siết chặt đôi tay, mạnh đá tới trước, vững vàng đứng trên mặt đất. Nam nhân trung niên Võ Sĩ Hạ Trường Phong phát ra tiếng hú dài vui sướng, vì lực lượng từng có đã trở lại với gã, càng cường đại hơn trwóc.

Hàn Phi đứng sau lưng Hạ Trường Phong chậm rãi rụt tay lại, cực kỳ vừa lòng.

Lầnn ày Hàn Phi ra tay không chỉ vì trị thương cho Hạ Trường Phong mà còn nghiệm chứng một cách nghĩ hắn đã suy tư rất lâu.

Hàn Phi tu luyện Huyền Môn chân khí khác với lực lượng ở thế giới này, không bị quy tắc thế giới này hạn chế. Ví dụ như Võ Linh trận không có chút hiệu quả chế tài chân khí. Huyền Môn chân khí có hiệu quả hữu hiệu hơn đấu khí về mặt quán thông kinh mạch, lúc trước Hàn Phi nhờ vào lực lượng Huyền Môn chân khí mới thành công quán thông đấu khí kinh mạch trở thành một Võ Sĩ.

Quan trọng nhất là tiên thiên chân khí không có tác dụng phụ rót vào thân thể người khác, trợ giúp kẻ đó quán thông kinh mạch, so với đấu khí của thánh đường bá đạo xông vào kinh mạch thì tốt hơn nhiều.

Hàn Phi càng hiểu nhiều về lực lượng Võ Sĩ, cảnh giới võ đạo thì phát hiện hắn có thể dựa vào tiên thiên chân khí giúp người khác quán thông kinh mạch, mở ra khí hải, cho dù là đấu khí xung mạch thất bại hoặc vượt qua hạn chế tuổi tác cũng có thể lặp lại thi triển, hoàn toàn đánh vỡ thiết luật Võ Sĩ.

Nhưng Hàn Phi biết rõ nếu năng lực của hắn bị lan truyền ra ngoài mang đến hiệu quả sợ là người thứ nhất không tha cho hắn chính là thánh đường. Bởi vì điều này ý nghĩa một Võ Sĩ sẽ không là mấy chục người mới có một, khả năng trở thành Võ Sĩ tăng lớn.

Thế nên tuy Hàn Phi có được năng lực này nhưng hắn không thi triển trên người ai khác, bây giờ nương cơ hội chữa trị cho Hạ Trường Phong tiến hành thí nghiệm, kết quả cực kỳ thành công.

Điều này ý nghĩa chỉ cần tìm được người có thiên phú Võ Sĩ thì Hàn Phi có thể giúp kẻ đó trở thành Võ Sĩ.

Tuy nhiên, Hàn Phi không vội vã, vì lực lượng của hắn chưa đủ chấn nhiếp người khác hoặc là thế lực khác. Dưới tình huống này lộ ra năng lực như thế chẳng khác nào tăng thêm tai họa.

Dạ Võ Đế cất đi quang minh chi thư liếc Hạ Trường Phong, kinh ngạc nói:

- Ủa? Đột phá rồi, ngươi gặp họa mà được phúc.

- Ừm! Chắc là cảnh giới đỉnh cấp hải dương?

Hạ Trường Phong không vì đắc ý mà quên thân phận, cung kính hành địa lễ với Dạ Võ Đế, nói:

- Đúng vậy. Đại nhân . . .

- Đa tạ người trợ giúp!

Dạ Võ Đế xua tay, mất kiên nhẫn nói:

- Muốn cảm ơn thì đi tạ Hàn Phi ấy.

- Ngươi đi được rồi.

Hạ Trường Phong nhìn Hàn Phi, hắn gật đầu với gã.

Thế là Hạ Trường Phong hành lễ với Hàn Phi:

- Lĩnh chủ đại nhân, ta sẽ không nói nhiều lời cảm ơn, sau này mạng của ta thuộc về đại nhân.

Hàn Phi cười nói:

- Ta không cần mạng của ngươi.

- Sau này cố gắng làm việc là được, ngươi đi về trước nghỉ ngơi mấy ngày. Về sau ngươi chính là đội trưởng vệ đọi Úc Kim Hương lĩnh, cố gắng tranh thủ sớm ngày đột phá thiên không cảnh giới đi.

Có Hạ Trường Phong, Võ Sĩ đỉnh cấp hải dương trung thành, cộng với lão Uy cường giả cấp thiên không, Dạ Võ Đế, còn có đám người Hàn Thành Nghiệp là Võ Sĩ hải dương, dựa vào linh pháp trận phòng ngự, trận pháp công kích của Úc Kim Hương thành bảo, cho dù sau khi Hàn Phi rời đi thì an toàn thành bảo không có gì đáng lo.

Dạ Võ Đế bỗng hỏi:

- Nghe nói ngươi chuẩn bị đi đại hải đi một chuyến?

- Đúng vậy.

Hàn Phi gật đầu, nói:

- Sau một tuần ta sẽ đi theo một đội buôn thuyền đi biển du lịch, kiến thức phong cảnh ngoài biển.

Có suy gnhĩ này không chỉ vì Hàn Phi muốn có cốt châu của Lam Kỳ Sa, quan trọng hơn là khoảng thời gian này bạn rộn chuyện trong lãnh địa khiến cảnh giới Võ Sĩ của hắn giẫm chân tại chỗ. Cứ tiếp tục như vậy sẽ ảnh hưởng lớn đến khả năng tăng tiến đỉnh cấp thiên không, đột phá thần cấp.

Đọc vạn quyển sách không bằng đi vạn dặm, tu luyện võ đạo cũng là như vậy. Chỉ có không ngừng rèn luyện bản thân, chiến đấu với đối thủ cường đại mới là cách tốt nhất để Võ Sĩ tăng thực lực.

Dạ Võ Đế lạnh nhạt nói:

- Vậy cũng tốt, nhưng ngươi phải cẩn thận, biển khác với lục địa, tuy ngươi có được đấu sí nhưng bão tố trên biển dù là cường giả thần cấp cũng không chịu nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.