Linh Vũ Cửu Thiên

Chương 383: Q.4 - Chương 383




Hiện tại là mùa thời tiết Đông Đại Dương biến đổi nhiều nhất trong năm, thường xuất hiện cuồng phong bạo vũ. Nhưng chỗ này không có bóng dáng hải tặc nữa, cũng khó thấy bóng dáng động vật biển hung dữ, khiến đoạn hành trình về sau của con thuyền số hiệu Tuyết Âu thuận lợi nhiều.

Lại trải qua hơn nửa tháng hàng hành, rốt cuộc con thuyền số hiệu Tuyết Âu đến mục đích cuối cùng của chuyến đi, Lam Kình đảo.

Lam Kình đảo ở trong Đông Đại Dương, phạm vi diện tích hơn vài chục bình phương, là một mấy đảo lớn nhất Đông Đại Dương, cũng là nơi cư ngụ quan trọng của con thuyền số hiệu Tuyết Âu. Bỉ Mông Đặc, Minh Châu, Lai Nhã, Tô Cách Nạp Đặc, Cự Kình, Nộ Đào, Ác Thái Mông, bảy hải tộc xây dựng vương quốc chia cắt Lam Kình đảo thành bảy khối đều đều như bánh ngọt.

Trong mỗi vương quốc hải tộc đều có đường biển, bến cảng của mình. Bởi vì thói quen sinh hoạt nên đa số tộc nhân các hạ tụ tập ở khuvực ven biển, đa số thành thị giáp biển. Thật ra phúc địa trên Lam Kình đảo là rừng rậm nguyên thủy, sơn mạch mênh mông. Trong đó có vô số linh thú, thậm chí có long tộc ẩn hiện, không nằm trong tầm khống chế của những vương quốc, có thể nói là đất hoang chưa bị đào móc.

Lúc du lịch Cửu Thiên đại lục Hàn Phi từng nghe nói truyền thuyết về Lam Kình đảo. Đảo biển, núi lửa khủng bố, cự thú tồn tại từ thời hồng hoang, long tộc vô cùng mạnh mẽ. Bây giờ Hàn Phi đã có cơ hội bước lên vùng đất truyền thuyết này, nếu không đi vào xem thử thì sẽ cực kỳ tiếc nuối.

Còn có một nguyên nhân là Dạ Võ Đế muốn Hàn Phi tìm mấy loại tài liệu đặc biệt chỉ trên Lam Kình đảo mới có, nếu không thu mua được thì hắn sẽ phải tốn thời gian đi vào sâu trong đảo tìm kiếm.

Đi trên biển hơn một tháng sau, thấy đất đai bao la rắn chắc là chuyện khiến người vui sướng. Nhưng thương nhân mập La Cách mang theo con thuyền số hiệu Tuyết Âu dọc theo ven biển hướng đông nam hai ngày, mãi khi cái cảng to lớn xấut hiện trong tầm mắt mọi người.

Thương nhân mập La Cách chỉ vào hải cảng đằng trước, hưng phấn nói:

- Đây chính là Trân Châu cảng của Bỉ Mông Đặc vương quốc, minh châu rực rỡ nhất Đông Đại Dương, hải cảng lớn nhất nguyên Lam Kình đảo.

Hàn Phi gật gù, công nhận lời thương nhân mập La Cách nói.

Trân Châu cảng có khí thế loại siêu cấp cảng trong kiếp trước của Hàn Phi, vịnh to lớn cung cấp cảng tránh nhỏ thiên nhiên, vô số hải thuyền đủ mọi hình dáng neo đậu. Cột buồm dựng thẳng dày đặc như rừng rậm. Một thành thị phồn hoa dựa vào Trân Châu cảng kéo dài vào trong đất liền, không thấy tận cùng.

So với Trân Châu cảng thì Mã Lạp Ni cảng của Đa Lan vương quốc chỉ là cảng nhỏ.

- Bỉ Mông Đặc trong ngôn ngữ của hải tộc ý là kiếm tiền. Nghe nói ngàn năm trước một đám thương nhân hải tộc xây dựng vương quốc này, mỗi năm nó ngoại thương xếp số một nguyên hải tộc. Hải tộc trong Bỉ Mông Đặc vương quốc giàu có hơn, quốc gia cường thịnh.

Thương nhân mập La Cách tiếp tục bảo:

- Cho nên khá thân mật với nhân tộc thương nhân chúng ta.

Mắt Hàn Phi chớp lóe hỏi:

- Không phải nhân tộc chúng ta và hải tộc cắt đứt mậu dịch rồi sao? Tại sao còn có nhiều thương thuyền nnhư vậy?

Thương nhân mập La Cách cười khổ nói:

- Đại thương hội, thương đoàn đã rút khỏi buôn bán với hải tộc, nhưng còn có những tiểu thương nhân như chúng ta và thương khách trên biển. Trân Châu cảng là lựa chọn buôn bán hàng đầu giữa chúng ta và hải tộc . . .

- Nhưng không chỉ hải tộc là đối tuọnwg buôn bán của chúng ta, thú tộc, thiên linh tộc, thậm chí là Man tộc ở phương bắc. Đại thương thuyền chỗ này đa số là Man tộc, thiên linh tộc. Cho nên hải tộc và nhân tộc chúng ta chấm dứt buôn bán bình thường không có quan hệ lớn, nhưng chúng ta . . .

- Bọn buôn nô lệ đáng chết, bây giờ nhân tộc thương nhân chúng ta ở trong hải tộc chịu kỳ thị, chèn ép, hoàn toàn không thể so với tình huống lúc trước. Nếu không phải vì kiếm tiền thì chúng ta cũng muốn mạo hiểm đến đây.

Hàn Phi nhiều ít hiểu tình huống, quan trọng nhất là vì quốc gia nhân tộc giống như năm bè bảy mảng, có nhiều quốc gia thậm chí ngầm dựa vào buôn bán nô lệ tồn tại. Một người đắc tội hải tộc liên lụy nguyên chủng tộc cũng là chuyện bất đắc dĩ.

Khi con thuyền số hiệu Tuyết Âu đến gần Trân Châu cảng thì một con thuyền nhỏ phá sóng nghênh đón.

Một Chiến Sĩ của hải tộc đứng trên thuyền rống to:

- Ngừng thuyền kiểm tra!

Thương nhân mập La Cách nhỏ giọng giải thích rằng:

- Đây là dẫn thủy thuyền, không có hắn dẫn dắt thì chúng ta không vào cảng được . . .

Con thuyền số hiệu Tuyết Âu lập tức ngừng tiến tới. Chỗ này là địa bàn của hải tộc, đám thủy thủ hạ cầu thang xuống cho đối phương đi lên.

Chiến Sĩ của hải tộc hùng hổ leo lên con thuyền số hiệu Tuyết Âu, ngẩng cao đầu, có vẻ ngang ngược kiêu ngạo. Chiến Sĩ của hải tộc liếc đám người Hàn Phi, thương nhân mập La Cách, Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu.

Chiến Sĩ của hải tộc khinh thường nói:

- Lại là đám thương khách trên biển nhân tộc các ngươi, không ngờ chưa vào bụng cá mập. Ngoan ngoãn trả lời, trên thuyền các ngươi vạn bao nhiêu hàng hóa? Lấy danh sách cho ta xem!

Chiến Sĩ của hải tộc ăn nói khó nghe, không khách sáo. Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu biến sắc mặt, trước kia gã làm gì chịu nhịn như vậy. Hàn Phi không biến sắc mặt, vì có thương nhân mập La Cách ở đây.

Thương nhân mập La Cách cười toiw như hoa đi lên nói:

- Vị đại nhân này, chúng ta chỉ là thuyền nhỏ, vạn chuyển lương thực thiết liệu không đáng giá . . .

- Hàng hóa trong thuyền chỉ có mấy vạn kim tệ, chắc không cần xem danh sách đâu?

Chiến Sĩ của hải tộc lạnh lùng cười:

- Ngươi thấy ta giống người dễ bị lừa không?

- Đám nhân tộc thương nhân các ngươi là gian trá nhất. Ta thấy chiếc thuyền này rất đáng giá sẽ vận thiết liệu lương thực sao? Lập tức mở cửa khoang thuyền cho ta kiểm tra, nếu không thì đừng trách ta không khách sáo!

Chiến Sĩ của hải tộc rất có ánh mắt. Hiển nhiên thương nhân mập La Cách đã sớm chuẩn bị, vừa cười nịnh vừa tới gần sát, nhét một túi tiền sa da nặng trĩu qua.

- Vị đại nhân này, chúng ta thật sự không có lừa người . . .

Tiền đưa qua, uy lực tỏ rõ ngay. Chiến Sĩ của hải tộc không khách sáo nhận lấy, cân đo, khuôn mặt kiêu ngạo dần nở nụ cười.

- Coi như các ngươi biết điều. Được rồi, dựa theo quy mô thuyền các ngươi, coi như lấy thuế kim một ngàn kim tệ!

Thuế kim một ngàn kim tệ đối với hàng hóa con thuyền số hiệu Tuyết Âu chở thì không tính là gì, nếu thật sự mở khoang thuyền cho người ta kiểm tra thì thuế kim tăng gấp mười lần cũng không đủ. Bởi vậy dĩ nhiên là sảng khoái nộp tiền thuế ngay. Chiến Sĩ của hải tộc lấy được ích lợi cũng sảng khoái giao ngay văn thư chứng minh nộp thuế thông quan, còn dẫn con thuyền số hiệu Tuyết Âu chạy vào Trân Châu cảng, tìm một nơi neo đậu.

Hàn Phi nhìn thấy hết hình ảnh này, trong lòng đánh giá thấp hải tộc vài phần.

Con thuyền số hiệu Tuyết Âu mới ngừng lại thì có mấy người vạm vỡ sớm đứng trên bến cảng trèo mép thuyền nhảy lên sàn tàu, ai nấy bộ dáng dữ dặn. Trong đó có một Võ Sĩ thú tộc cực kỳ vạm vỡ rõ ràng là thủ lĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.