Linh Vũ Cửu Thiên

Chương 288: Q.4 - Chương 288: Cơ hội cuối cùng




Hàn Phi hoàn toàn từ giấc mộng tỉnh dậy. Không hề nghi ngờ, lúc nãy vu yêu phóng ra pháp thuật khống chế thần hồn của hắn, Hung hiểm trong đó tuyệt đối không phải quyết đấu bởi đao thương Nếu hắn không kịp thời tỉnh ngộ và trợ lực của huyền môn sinh tử quyết, e rằng mãi mãi mất đi chính mình!

Nhưng cái gọi là họa thì không phải phúc. Trong cuộc chiến về mặt tinh thần này, Hàn Phi không chỉ chống cự phản kích của vu sư, mà còn phải tiếng hành công kích, trong quá trình này, lực lượng thần hồn của hắn sau khi hấp thụ thiên tiên chân khí, với tốc độ gần như điên cuồng, ý thức hải trong nguyệt khí hải cư nhiên mở rộng, tâm hạch càng bành trướng ra gấp mấy lần, quang hoa đại thịnh như mặt trời chói chang.

Kim châu nguyên thần võ đai trong đan điền khí hải chuyển động, dĩ nhiên đồng thời gia tăng, quang mang lóe lên hòa lẫn cùng với tâm hạch thần hồn, làm cho cảnh giới võ đạo của Hàn Phi lại càng tăng thêm.

Huyền môn sinh tử huyết đỉnh của ngũ trọng thiên.

Đột phá cảnh giới làm cho thực lực tăng vọt, dị biến của nguyên thần kim châu làm khuấy động thiên tiên chân khí tích tụ trầm lắng bấy lâu nay với tốc độ cực nhanh mà mắt thường không nhìn thấy được, kinh mạch toàn thân như được kích động cọ rửa, tiềm lực trong cơ thể hắn hoàn toàn bị kích phát.

Xương cốt toàn thân Hàn Phi phát ra âm hưởng răng rắc, toàn thân nhất thời cao to lên, thịt toàn thân nổi lên từng khối.

Kinh mạch của hắn không thể tiếp thụ được chân khí tăng vọt, chỉ có thể phóng ra bên ngoài. Trong nháy mắt quần áo mặc hàng ngày bị xé rách. Hai cánh ta Hàn Phi nhất thời to ra, thẳng thắng đánh vào ngực vu yêu.

Hai cánh tay này cũng không phát ra tiên thiên chân hỏa, ngưng lại tích tụ sức mạnh gia tăng của Hàn Phi, tất cả chân khí dư thừa đều tập trung trên hai cánh tay, sức mạnh đủ để đánh vỡ thiết!

Thình thịch!

Vu yêu không có pháp thuật bảo vệ mạnh mẽ chịu hai quyền này. Trước ngực của y hoàn toàn bị lõm xuống, tiếng xương cốt nát vụn vang lên, cả người bay ngược ra xa mấy chục thước.

Sức mạnh của hay cánh tay này kỳ thực rất mạnh. Vu yêu từ dàn tế bay qua, nặng nề đánh lên vách tường bên trong cùng, phát ra âm hưởng nặng nề mới rơi xuống đất.

Mặc dù như vậy, Hàn Phi cũng không có bao nhiêu vui mừng, vì hắn cũng không cho rằng một đòn này của mình có thể tổn thương vu yêu nhiều, cũng không cho rằng trong giây phút sống chết mình hoàn thành một lần đột phá chiến thắng đối thủ.

Cho tới bây giờ, vu yêu Dạ Xuất Vân vẫn chưa dùng thủ đoạn tuyệt sát nào, vì mục đích của y là chiếm chứ không phá hủy.

Cùng lúc vu yêu bay văng ra, hắn bỗng nhiên nhích người bay về phía dàn tế, vì ở đó có một thi thể Phượng Y Y đang chờ hồi sinh.

Tuy vị vu yêu này được gọi là đánh mất tất cả tình cảm, nhưng đối với người vợ thân yêu đang chờ hồi sinh hoàn toàn có thể thấy được, không thể mất đi hoàn toàn nhân tính và tình cảm, bằng không giữ lại thi thể làm gì?

Không hề nghi ngờ, thi thể của Phương Y Y tuyệt đối là thứ quý giá nhất của Dạ Xuất Vân cũng tuyệt đối là nơi không thể ai cũng chạm vào. Hàn Phi đánh đòn hiểm này chính là muốn dùng thi thể của Phượng Y Y đổi lấy đường lui của mình. Nếu vu yêu không chịu thỏa hiệp, vậy thì xấu tốt gì cũng hủy hết!

Không thể không thừa nhận, hành vi như vậy là hơi ti tiện, nhưng Hàn Phi trước giờ không cho mình là chính nhân quân tử. Đối thủ cường đại vô cùng không chỉ muốn cơ thể của hắn mà còn muốn thân thể của hắn. Trong tình huống như vậy cái gì nhân nghĩa đạo đúc thật là buồn cười.

Chỗ hắn đứng cách dàn tế chỉ hơn mười thước. Dưới tình huông toàn lực triển khai gần như ở ngay trước mắt. Cơ thể của vu yêu sau khi vừa chạm vào vách tường Hàn Phi đã đáp xuống trước quan tài thủy tinh, giơ cánh tay nặng nề nện lên mặt quan tài!

Thình thịch!

Nắm tay tích tụ tiên thiên chân hỏa và thủy tinh va chạm hung mãn. Chỉ nghe thấy một tiếng rắc, trên mặt quan tài thủy tinh hiện ra một vết rạn nứt hình mạng nhện, khoảng cách bị đánh bị còn kém không ít.

Trong lòng Hàn Phi ít nhiều có chút kinh ngạc. Trong hại tay của hắn tích tụ sức mạnh chân khí ngũ thành, đừng nói thủy tinh dễ vỡ, ngay cả một khối đá cũng có thể đập vỡ, tuyệt đối sẽ không chỉ là một vết rạn nứt, cái này có thể cho thấy quan tài này được làm từ chất liệu rất đặc biệt.

Không chút do dự, Hàn Phi lại vun tay nện xuống, mà lần này tích tụ mười phần sức mạnh, đồng thời giữ lại nội kình phía sau.

Thình thịch! Thình thịch!

Dưới nắm đấm nặng nề của hắn, chỗ vốn bị rạn nứt hoàn toàn bị xuyên thủng, vô số mãnh thủy tinh rơi vào thi thể của Phượng Y Y.

Hàn Phi lấy tay thoạt vào hai cái lỗ, giơ quyền nắm giữ trên quan tài, quát lớn:

-Khởi!

Rắc!

Toàn bộ mặt quan tài bị vỡ tan tát dưới tay Hàn Phi, thi thể của Phương Y Y hoàn toàn lộ ra trước mặt Hàn Phi.

Đang lúc này, vu yêu vừa rơi xuống đất, y nhìn thấy cảnh tượng Hàn Phi phá quan tài, trong hai mắt nhất thời phát ra ngọn lửa u ám.

- Đi chết đi! Vu yêu gầm lên đứng phắt dậy, pháp trượng trong tay bỗng nhiên chỉ về phía Hàn Phi, một đường ánh sáng màu xám cỡ nắm tay bắn nhanh ra!

- Tử vong xạ tuyến!

Hàn Phi đang muốn xoay người ôm lấy thi thể của Phượng Y Y. Tử vong xạ tuyến của vu yêu phát ra trúng thẳng vào ngực hắn.

Hàn Phi nhất thời chấn động cả người, đòn kích ngân mang đang hộ thể hoàn toàn bị tiêu diệt, một nguồn lực lượng cực lạnh từ trong ngực hắn xông vào, máu thịt nhanh chóng khô héo, tà ác tới cực điểm.

Nhưng lòng ngực chính là sở tại đan điền khí hải của Hàn Phi. Người lực lượng gian ác này vừa nhập vào. Tiên thiên chấn khi vô vùng hùng hồn lập tức tự động khai mở phản công chống lại vô cùng gắt gao. Còn Hàn Phi lập tức thôi động chân khí thành Tiên thiên chân hỏa, đốt cháy sạch sẽ.

Có thể tưởng tượng, nếu trúng xạ tuyến này một võ sĩ bình thường, e là tính mạng sở hữu sẽ bị hút lấy tại chỗ trở thành một cương thi!

Nhưng trải qua dừng lại như thế này, vu yêu bỗng nhiên công kích tới. Một thanh mâu màu đen đánh thẳng tới ngực Hàn Phi, mũi mâu chĩa trúng tim của Hàn Phi.

Không hề nghi ngờ, hành động Hàn Phi cưỡng ép thi thể Phương Y Y hoàn toàn chọc giận vị vu yêu này, rat ay của y hoàn toàn không hề cố kỵ!

Trong giây “khắc ngàn cân treo sợ tóc”, Hàn Phi kiệt sức xoay người chỗ hiểm. Thanh mâu xuyên qua vai của hắn, đâm xuyên qua ngực phải.

Khì khì!

Mà lần này cơ thể Hàn Phi không có bảo vệ của chân khí hộ thể, hoàn toàn dựa vào sức lực của mình chịu một đòn này. Thanh mâu đâm vào cơ thể sâu chừng nửa thước, một nguồn máu tươi bắn ra.

Máu nóng thấm vào, thanh mâu chợt mai một, nhưng lực lượng hắc ám thông qua chỗ vết thương nhập vào trong cơ thể Hàn Phi. Hắn cả người một lần nữa bị đánh bay ra ngoài.

Hầu như cùng một thời khắc, bất luận Hàn Phi bị thương nặng hay vu sư nổi giận đều không có chú ý tới một vầng quang cầu màu trắng trong suốt vô thanh vô tức từ trong ngực Hàn Phi bay ra, trong nháy mắt nhập vào trong quan tài thủy tinh!

Hàn Phi nặng nề té xuống đất cách dàn tế mười mấy thước, ho ra mấy vũng máu, lần này hắn đã bị lực lượng hắc ám xuyên nhập vào tim, vết thương rất nặng.

Vai phải bị đánh thủng một lỗ lớn, xương cốt nát vụn ra, vết thương ở đầu càng nặng hơn!

Lực lượng hắc hám xâm nhập thẳng vào trong cơ thể của hắn, tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với đan điền khí hải, lục phủ ngũ tạng bị thương khá nghiêm trọng, sức mạnh mười phần bây giờ còn lại không tới hai phần, không thể kháng cự nổi lực lượng hắc ám tiến vào.

Vết thương như vậy không phải trong thời gian ngắn thì có thể lành được, mà đối thủ vu yêu làm sao có thể cho hắn có thời gian và cơ hội.

Đối thủ lớn mạnh, vết thương nghiêm trọng làm cho Hàn Phi chợt băng lãnh, nhưng ý chí chiến đấu của hắn vẫn tồn tại, từ chiếc nhẫn nạp vật lấy ra kiếm tinh thần cấp linh kỵ sĩ. Hàn Phi mạnh mẽ đứng dậy, chậm rãi đi đến trước mặt vu yêu.

Chuyện tới bây giờ, chỉ có chết mà thôi, trong lòng Hàn Phi hiểu rất rõ, biết rõ mình tới giây phút cuối cùng.

Huyền môn sinh tử huyết vừa rồi đột phá thăng lên, không thể cứu hắn thêm lần nữa, trừ phi là kì tích xảy ra, e rằng hôm nay hắn phải chết ở chỗ này.

- Vốn ngươi có thể không cần chết đau khổ như vậy, vu yêu nắm chắc cục diện khôi phục bình tĩnh, y nhìn Hàn Phi nhàn nhạt nói:

- Nếu ngươi dám động vào cơ thể của Y Y, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi, ta phải đem linh hồn của ngươi nhốt vào địa ngục và thiêu đốt, để ngươi mãi mãi chịu nỗi thống khổ khi bị lửa thiêu cháy.

- Nếu rảnh , ta sẽ vào hố sâu thăm ngươi, tiếng khóc gào thét của ngươi đối với ta mà nói là tiếng nhạc kỳ diệu nhất.

- Quả thật ngươi nói quá nhiều rồi! Hàn Phi lạnh lùng nói, vung kiếm kỵ sĩ trong tay lên, chuẩn bị nghênh tiếp cuộc chiến cuối cùng.

Thà là chết trận, hắn cũng sẽ không để đối phương chiếm lấy cơ thể của mình, càng sẽ không để tên vu yêu này giam cầm thần hồn của mình. Do vậy hắn còn có chiêu cuối cũng vẫn chưa dùng tới _ chiêu nghịch chuyển chân khí.

Trong giang hồ loạn thế của kiếp trước, hắn chính là dùng chiêu này dồn kẻ địch vào chỗ chết, do vậy mới luân hồi đến cửu thiên lục địa này, và bây giờ lại phải dùng thêm lần nữa.

Chân khí nghịch chuyển long trời lở đất, khắp toàn thân như hóa thành bột mịn, không thể còn có thần hồn gì tồn tại, tuy không thể cùng đem vu yêu cùng xuống địa ngục, nhưng Hàn Phi còn có thể giữ được tôn nghiêm cường giả của mình.

- Lần này, còn có thể luân hồi lần thứ tư không? Hàn Phi đột nhiên nghĩ đến, trong lòng lại bật cười.

Không cam tâm! Cuộc đời là đặc sắc như vậy, sinh mạng sáng chói vừa mới bắt đầu cũng sẽ nhanh kết thúc, hắn quả thật rất không cam tâm!

Hàn Bích Tuyền, Đằng Thủy Tú, Hà Vi Nhi... lần lượt các gương mặt quen thuộc nhanh chóng hiện ra trước mặt Hàn Phi.

Đến lúc này, hắn phát hiện trong lòng mình, vẫn yêu nhất là Hàn Bích Tuyền!

- Đón lấy cái chết đi! Vu yêu giơ cao pháp trượng lên, hắc quang linh tinh lóng lánh trên đầu pháp trượng, một pháp thuật mới đang hình thành.

- Xin lỗi đã làm liên lụy người!

Trong lòng Hàn Phi đang thầm nói lời xin lỗi với Dạ Võ Đế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.