Linh Vũ Cửu Thiên

Chương 55: Q.4 - Chương 55: Đêm trăng khuynh tình




Giai nhân đứng trước mặt, vóc người hoàn mỹ không gì sánh được, mái tóc dài tú lệ xõa ngang vai, khuôn mặt cười duyên, đôi mắt đen sáng như các vì sao trên trời.

Nàng đi nơi nào cũng không thể che dấu được phong vận thành thục quyến rũ của mình, xinh đẹp còn có vài phần hơn những nữ nhi Tô gia. Đây chính là tộc tỷ Hàn Bích Tuyền của Hàn Phi.

-Bích Tuyền tỷ, sao lại ở đây?

Hàn Phi cười nói.

Hàn Bích Tuyền tuy rằng cũng có tư cách tham gia thi đấu thu thú, thế nhưng trên thực tế không chri có nàng, còn có vài võ sĩ nữ khác ở võ đường cũng phù hợp với điều kiện nhưng không ai tham gia cả. Bởi vì ai cũng rõ ràng ý nghĩ chân chính của thi đấu này, những gia tộc khác cũng không ngoại lệ, có thể nói là cam chịu quy tắc thi đấu.

-Ta sẽ không thể được sao?

Hàn Bích Tuyền nhìn qua tâm tình không tồi, mỉm cười trợn mắt nói rằng:

-Ta muốn đến xem vị Huân Tước của vương quốc mới được sắc phong thế nào, sao không chào đón hả?

Tuy rằng nói trang viên mục trường của vương gia cũng không xa Tắc Ân lắm, thế nhưng tin tức không phải truyền quá nhanh đi.

Hàn Phi cười ha hả, buông chén rượu xuống nói rằng:

-Bích Tuyền tỷ, theo ta ra bờ hồ một chút đi, ở đây thực sự nóng quá.

Hàn Bích Tuyền đôi mắt đẹp lưu chuyển, hướng tới sân rộng ở cách đó không xa nói:

-Ngươi thật không để ý tới những nữ nhi Tô gia xinh đẹp này sao? Bỏ lỡ cơ hội tối nay, cẩn thận sau này hối hận đó!

-Các nàng nếu so sánh với Bích Tuyền tỷ thì còn kém xa lắm!

Hàn Phi cười nói:

-Ta vẫn cho rằng minh châu của Vương đô phải thuộc về Bích Tuyền tỷ mới đúng!

Trong võ đường Hàn thị, thân cận nhất với Hàn Phi không thể nghi ngờ chính là Hàn Bích Tuyền rồi. Hai người đã ở chung nhiều tháng, hắn sao không nhìn ra Hàn Bích Tuyền có một phần hảo cảm với mình chứ?

Tất cả nữ nhân ai cũng thích dỗ ngon dỗ ngọt, nhất là từ trong miệng của người mình thích nói ra. Hàn Bích Tuyền trên mặt cũng không nhịn được mà xuất hiện dáng cười tươi sáng lạn, nhưng ngoài miệng lại nói mạnh:

-Hừ, ngươi lại lừa ta vui vẻ rồi!

Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Lời nói tuy là như vậy, nhưng nàng lại tới ôm lấy cánh tay của Hàn Phi, hai người cùng nhau hướng về phía bên hồ đi tới.

Dưới màn đêm hồ Kính Tú lại có một loại phong tình rất khác. Ánh trăng sáng tỏ soi sáng trên mặt hồ, gió thổi vi vu qua lưu lại những điểm sáng bạc, thi thoảng lại có vài chú cả nhỏ nhảy lên khỏi mặt nước phát sinh ra những âm thanh lao xao, hai bên bờ hồ cây cỏ xôn xao trong gió.

Bước chậm bên hồ, dường như mọi phiền não đều bay theo gió, hai người ngồi xuống một bãi cỏ bên bờ hồ thật lâu không nói gì. Bất tri bất giác Hàn Bích Tuyền tự nhẹ đầu lên trên vai của Hàn Phi.

-Bích Tuyền tỷ…

Hàn Phi nhẹ giọng gọi, hắn có thể cảm nhận được vài phần yếu đuối của Hàn Bích Tuyền lúc này.

-Ngươi không cần phải nói gì, để ta lẳng lặng dựa vào ngươi một lúc đi!

Hàn Bích Tuyền nhỏ giọng nói rằng:

-Ngươi có biết không, hôm nay là sinh nhật của ta?

Không đợi Hàn Phi trả lời, nàng tự nói một mình:

-Qua ngày hôm nay, ta đã 23 tuổi rồi, nếu như là nữ nhi trong các gia tộc khác, tuổi tác của ta thế này sợ rằng sớm đã có hai ba hài tử rồi.

Dựa theo tập tục của Cửu Thiên đại lục, vô luận nam nữ tới 16 tuổi là có thể thành hôn. Rất ít người ngoài 20 tuổi còn chưa có thành thân, nhất là giống như Hàn Bích Tuyền vậy. Luận dung mạo, năng lực, thân phận đều là nữ nhân đứng đầu, có thể nói nàng tới bây giờ tuyệt đối là một khác biệt rồi.

-Ngày hôm nay lại có một trưởng lão hướng mẫu thân ta cầu hôn rồi, tuy rằng mẫu thân không có nói gì thêm, thế nhưng ta biết mẫu thân đã mong ta có thể gả ra ngoài sớm một chút.

Trong thanh âm của Hàn Bích Tuyền lộ ra vài phần bất đắc dĩ.

Hàn Phi rốt cuộc cũng biết nguyên nhân nàng chạy tới đây tìm mình, là do tinh thần không tốt. Vì vậy len lén khoác tay lên vai của nàng thoải mái nói rằng:

-Bích Tuyền tỷ, ta nghĩ lập gia đình hay không là tuyển chọn của tỷ, không cần phải vì áp lực của người khác, dù cho là cô cô đi nữa, ta ủng hộ tỷ!

-Ngươi nói thì dễ dàng lắm!

Hàn Bích Tuyền không nhịn được ngẩng đầu trợn mắt nhìn hắn, thế nhưng cũng không hất tay Hàn Phi ra.

Nàng dừng ở trên mặt Hàn Phi hỏi:

-Hàn Phi nếu như tương lai có một ngày, ta cần giúp đỡ của ngươi, mà khả năng cái giúp đỡ này đối với ngươi mà nói là hơi khó xử, như vậy ngươi có nguyện ý giúp ta không?

-Yên tâm đi, Bích Tuyền tỷ…

Hàn Phi kéo bàn tay nhỏ bé của Hàn Bích Tuyền vào trong lòng bàn tay mình ôn nhu nói rằng:

-Mặc kệ tương lai xảy ra chuyện gì, ta nhất định sẽ đứng ở bên cạnh tỷ, tin tưởng ta!

Lúc này, Hàn Bích Tuyền mới cảm thấy hai người trong lúc này rất thân mật, trên khuôn mặt của nàng không nhịn được mà hơi ửng đỏ. Thế nhưng lời hứa của Hàn Phi làm cho nàng cảm thấy vô cùng an tâm, trong lúc nhất thời cũng luyến tiếc không muốn thoát ra.

Cũng không biết từ lúc nào, Hàn Bích Tuyền biết rõ Hàn Phi tuổi tác so với mình thì nhỏ hơn rất nhiều, thế nhưng nàng luôn có một loại cảm giác tin cậy có thể dựa vào. Cho nên hôm nay nghe thấy tin tức của Hàn Phi mới chạy tới.

Đêm trăng chiếu giai nhân, nhìn trên khuôn mặt của giai nhân lộ ra dung mạo kinh tâm động phách, ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt trên người nàng. Trong lòng Hàn Phi đột nhiên dâng lên xung động không thể kìm chế. Cánh tay trái khoác lên vai nàng thuận thế kéo một cái, đưa thân thể thon thả mềm mại của Hàn Bích Tuyền vào trong lòng hắn, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng không gì sánh được của nàng.

Hàn Bích Tuyền bị bất ngờ chỉ kịp “Ưm” một tiếng, nàng xấu hổ hai tay muốn đẩy Hàn Phi ra ngoài. Thế nhưng lực lượng từ hai tay của nàng không thể lay động được lồng ngực kiên cố của Hàn Phi. Mà dưới cái hôn gần như tham lam của Hàn Phi, thần trí nàng dần dần cũng mơ hồ.

Đôi mắt động lòng người chậm rãi nhắm lại, cánh tay đấm lên ngực Hàn Phi dần dần cũng vô lực, chậm rãi biến thành ôm lấy thắt lưng của Hàn Phi. Dưới công kích bá đạo của Hàn Phi nàng chỉ có thể ngây ngô đáp ứng, cánh mũi thở ra nhẹ nhàng mà say lòng người.

Chiếm lấy đôi môi của Hàn Bích Tuyền được rồi nhưng Hàn Phi vẫn chưa dừng lại ở đó, thừa dịp đối phương vẫn còn đang mơ hồ, hắn dùng đầu lưỡi đẩy nhẹ hàm răng của nàng. Hàn Phi vừa dùng đầu lưỡi thâm nhập vào trong, vừa dùng đôi bàn tay to của mình dọc theo lưng áo tiến về phía trước, đánh lén ngọn hương phong cao vút.

-A nha!

Mắt thấy sẽ đắc thủ tới nay, Hàn Phi hàm hồ kêu lên một tiếng, sau đó bị Hàn Bích Tuyền tỉnh lại cố sức đẩy ra.

Khuôn mặt của nàng đỏ bừng như sắp nhỏ máu vậy:

-Ngươi …quá lớn mật rồi!

Hàn Phi hé miệng liên tục hít hà, đấu khí của hắn có mạnh tới mấy cũng không thể tu luyện lên đầu lưỡi được. Nhưng mà tuy rằng như vậy một tay hắn vẫn nắm chặt lấy tay của Hàn Bích Tuyền.

-Bích Tuyền tỷ, ta thích tỷ!

Nam nữ chính chiến trên hết là công tâm, thường thường rất nhiều thời gian nói trắng ra lại mang tới hiệu quả tốt nhất. Huống chi lúc này Hàn Bích Tuyền vốn cũng rất có hảo cảm với Hàn Phi.

Tuy rằng nói hai người trên danh nghĩa là tỷ đệ, thế nhưng huyết thống thực tế lại cách xa không ít. Đại gia tộc như Hàn thị thế này, chỉ cần không phải quan hệ huyết thống ba đời, đồng tộc kết thân là chuyện bình thường à, duy nhất cố kỵ chỉ là tuổi tác của hai bên chênh lệch khá nhiều.

Cho nên khi nghe thấy Hàn Phi biểu lộ trực tiếp như vậy, Hàn Bích Tuyền chưa từng có kinh nghiệm tình trường khí thế lập tức tiêu tan hết, phương tâm triệt để bị mơ hồ rồi.

Vốn đây là cơ hội có thể truy kích trực tiếp, nhưng mà Hàn Phi lo lắng khả năng chịu đựng của vị tộc tỷ nhà mình, cho nên không tiếp tục hạ thủ, chỉ ôm nàng vào trong ngực mà thôi.

Mà Hàn Bích Tuyền ở trong lòng Hàn Phi, nghe thấy tim hắn đập mạnh, tâm tình ngượng ngùng cùng sợ hãi dần dần dẹp xuống, ý nghĩ của thanh tỉnh lại.

Thế nhưng dù vậy, nàng cũng luyến tiếc không muốn rời khỏi lòng ngực ấm áp của Hàn Phi, chỉ phát ra một tiếng thở dài ở sâu trong lòng.

Cũng không biết qua bao lâu, hai người mới chậm rãi rời xa nhau, Hàn Bích Tuyền nhỏ giọng nói rằng:

-Hàn Phi, chuyện này không được nói cho người khác biết!

-Bích Tuyền tỷ, chuyện gì vậy?

Hàn Phi kinh ngạc hỏi thăm.

Rặng mây đỏ trên mặt nàng vừa mới hết một lần nữa lại nổi lên, Hàn Bích Tuyền xấu hổ đưa tay nhéo một cái bên hông của Hàn Phi hung hăng nói rằng:

-Ngươi còn giả vờ nữa, sau này không được gọi là Bích Tuyền tỷ! chờ khi trở về ta sẽ tính sổ với ngươi!

Tiếng nói vừa dứt, nàng lập tức nhảy dựng lên, nhanh chóng biến mất trong tầm nhìn của Hàn Phi.

Hàn Phi cười ha hả, nhưng mà hàm răng vừa nhe ra cười lập tức hút ngược một ngụm không khí, vừa rồi bị cắn quả nhiên là rất đâu, đúng là thâu hương cũng phải trả cái giá lớn à!

Dạ hội lửa trại mang tính thân cận cuối cùng cũng kết thúc, vương thất thi đấu thu thú mỗi năm một lần rốt cuộc cũng bế mạc. Sáng hôm sau toàn bộ đệ tử gia tộc đều rời khỏi trang viên mục trường, trở về võ đường của mình.

Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Nhưng mà trận thi đấu này đã được định trước là trong vòng một tháng, trở thành đề tài luận bàn của những đại gia tộc cùng quý tộc vương đô. Kha Nhĩ Tư Đình đệ nhất thi đấu không thể nghi ngờ là tiêu điểm của luận đàm, từ một ý nghĩa nào đó chỉ cần hắn nguyện ý có thể lưu vào tầng lớp thượng lưu ở Tắc Ân.

Mà tên tuổi của Hàn Phi cũng đồng thời được truyền khai dần dần, thiên tài võ sĩ mười sáu tuổi, dũng cứu công chúa, tuổi còn trẻ đã là Huân Tước của vương quốc….các loại hào quang bao phủ lên người hắn, khiến cho hắn càng có nhiều người quan tâm hơn. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Đương nhiên, loại quan tâm này chưa hẳn đã là chuyện tốt.

Lúc trở lại võ đường, Hàn Phi cũng được gia tộc thưởng cho. Tuy rằng nói bài danh của hắn trên hai mươi vị, thế nhưng vẫn chiếm được ban thưởng của trước ba, thu được 100 điểm gia tộc cống hiến, cùng một địa cấp đấu kỹ.

-Vốn là, Thiên Quân đại nhân có ý định thu ngươi làm đệ tử thân truyền…

Đêm đó trong bữa cơm ở nhà Hàn Kỳ Ti, Hàn Kỳ Ti có chút không cam lòng nói rằng:

-Thế nhưng bị vài trưởng lão cực lực phản đối, nói là thưởng cho ngươi trước ba đã là phá vỡ quy củ rồi.

Vừa nói, nàng vô ý liếc mắt nhìn nữ nhi mình một cái, Hàn Bích Tuyền chỉ cúi đầu uống trà, phảng phất như không nghe thấy gì.

Hàn Phi cũng cười nói:

-Cô cô, ta đã thỏa mãn rồi, không phải tham lam lắm làm gì?

Trên thực tế, nếu như Hàn Thiên Quân muốn thu hắn làm thân truyền đệ tử, Hàn Phi cũng không nguyện ý. Hắn có con đường võ đạo khác cùng với rất nhiều bí mật, thứ hai chiếm nhiều lợi ích quá sẽ bị không biết bao nhiêu người âm thầm đố kỵ, nói không chừng sau này rất khó ở võ đường này nữa.

-Ngươi có thể nghĩ như vậy là hay nhất, Phi nhi, tuổi tác của ngươi còn nhỏ, tiền đồ vô lượng, nhất định phải cố gắng lên nhé!

Hàn Kỳ Ti thở dài nói rằng.

-Cảm tạ cô cô nhắc nhở!

Hàn Phi kính cẩn trả lời:

-Ta nhất định sẽ nỗ lực!

Đang lúc nói chuyện, hắn thấy Hàn Bích Tuyền ngồi đối diện len lén liếc mắt nhìn mình, cũng mang theo một loại mỹ lệ không nói lên lời


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.