Linh Vũ Cửu Thiên

Chương 162: Q.4 - Chương 162: Diệu thủ chú vũ khí




Sau khi lấy tài liệu ra, Hàn Phi thu vũ khí lại gần, đặt ở trong tay.

Một thanh thiên đoán tinh thiết kỵ sĩ kiếm tiêu chuẩn nặng chừng mười hai kg. Khi nó được cát vàng nhỏ xuống trọng lượng đã tăng lên gấp năm lần, người có lực tay hơi yếu một chút là không thể nâng lên được, chứ đừng nói là dùng để chiến đấu.

Nhưng tới tay Hàn Phi thì chút trọng lượng ấy không là gì cả, hắn đưa tất cả vào trong chú khí lô.

Bài trừ toàn bộ tạp niệm ra khỏi đầu, ngũ hành đấu khí trong kinh mạch quán nhập tinh khí hải. Tiên thiên chân khí tinh thuần hồn hậu từ đan điền lần lượt tiến vào song chưởng, hai kinh đạo linh lực nhanh chóng được cấp đầy.

Ti!

Hàn Phi dương song chưởng vỗ vào hai bên chú khí lô, trong lô sáng lên, ngọn lửa hồng sắc liếm vào những khối sa kim màu ám kim khiến nó ánh lên những quang mang thần kỳ.

Hỏa diễm như vậy mà muốn hòa tan viêm sa kim hiển nhiên là người si nói mộng. Tiên thiên chân khí từ trong tay của Hàn Phi tuôn ra ngoài, màu sắc của hỏa diễm nhất thời biến đổi.

Hỏa diễm biến đổi trước tiên là từ hạch tâm ngọn lửa, từ hồng biến thành chanh rồi biến hoàng, hoàng chuyển sang lục, tất cả chỉ mấy có hơn chục giây mà thôi. Màu sắc của ngọn lửa biến đổi liên tục, cuối cùng biến thành màu chàm sau đó cấp tốc mở rộng ra ngoài. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Toàn bộ trong lô, ngọn lửa màu xanh phun ra nuốt vào, nhưng mà kỳ lạ chính là nhiệt độ bên ngoài của lô ngược lại còn không bằng ngọn lửa màu hồng cháy rực lúc đầu nữa. Thế nhưng trong ngọn lửa này, viêm sa kim trong nháy mắt đã bị hòa tan thành một bãi nước vàng!

Đây là Hàn Phi vận dụng tiên thiên chân khí thôi phát linh hỏa. Với thực lực hiện giờ của hắn, linh hỏa tối cao có thể phát ra là màu lam, linh hỏa đẳng cấp càng cao, luyện chất liệu càng thêm tinh thuần. Nhưng mà bởi vì chú khí lô không thể chịu được lam hỏa, cho nên Hàn Phi chỉ có thể giáng cấp sử dụng, nhưng luyện ám sa kim thì có thừa.

Sau khi hòa tan ám sa kim, nước cũng không có chảy xuống dưới lô. Nó bị một lực lượng vô hình giữ lại, trong hỏa diễm không ngừng biến đổi thành nhiều hình dạng. Những tạp chất bị loại bỏ ra ngoài, từng giọt từng giọt rơi ra.

Lúc tạp chất bị bài trừ sạch sẽ rồi, Hàn Phi thu hồi bàn tay phải, lấy tốc độ cực nhanh móc ra lôi ngân thạch cùng xích viêm bạch kim bột phấn đã được chuẩn bị từ trước. Hắn lấy tay rắc đều vào trong bãi nước màu vàng trong lô, sau đó rút tay về lập tức đặt tay lên lô lần nữa.

Màu trắng ngọn lửa trong lô theo động tác của Hàn Phi mà hơi biến đổi, đợi khi chất liệu mới được dung nhập vào rồi Hàn Phi mới thu hồi tay phải. Nước vàng cũng theo đó mà từ từ đọng lại, một thanh trường kiếm kỵ sĩ chậm rãi thành hình. Kiếm phong, thân kiếm, kiếm tích, phần che tay, chuôi kiếm.

Hàn Phi ngưng đọng tinh thần, tay trái hư không nhằm vào kiếm trong lô, năm ngón tay nhè nhẹ co duỗi, khống chế được biến hóa của kiếm hình.

Chiêu thức linh khống thuật tinh diệu không gì sánh được, trong một trăm sang sư cũng không tìm được một người có trình độ như vậy. Đại đa số sang sư đều là nhờ thợ rèn chế tạo vũ khí tốt trước đã, khi nhập vào đó kim loại hiếm có đều nhờ người hiểu biết đi làm cả. Rất ít người có thể trực tiếp dùng tài nguyên luyện chế ra thành phẩm như Hàn Phi.

Nhưng mà giống như Hàn Phi trực tiếp khống chế luyện ra vũ khí chỗ tốt không cần phải nói cũng biết. Tạp chất trong nguyên liệu bị thanh trừ ra ngoài rất nhiều, độ phù hợp của linh lực cùng đấu khí được tối cao, mà bản thân vũ khí cũng sẽ càng thêm cứng cỏi bền chắc. Trọng yếu nhất là loại nguyên liệu cao cấp như ám sa kim này, những thợ rèn phổ thông căn bản không có biện pháp rèn ra được. Cho dù là thợ rèn cao cấp trải qua phụ trợ của linh pháp trận cũng không thể tạo ra được hiệu quả hoàn mỹ như vậy được.

Sau năm phút, một thanh kỵ sĩ kiếm thuận lợi bắn ra khỏi lô. Lúc thêm vào đó hai loại tài liệu đặc thù, màu sắc của nó từ ám kim đã biến thành sắc kim rồi. Mũi kiếm sắc bén mang theo duệ mang kinh người!

Khó khăn nhất của vận dụng linh khống thuật để luyện chế vũ khí chính là gió. Chỉ cần khống chế yếu một chút, gió sẽ làm cho vũ khí bị uốn khúc tạo thành tì vết, đối với bản thân vũ khí có ảnh hưởng rất lớn.

Nhưng chuyện như vậy trong tay Hàn Phi lại không thể xảy ra, không thể nghi ngờ đây là một thanh kỵ sĩ kiếm hoàn mỹ. Chỉ là chuôi kiếm cùng phần che tay cũng không có hoàn toàn thành hình, nhìn qua rất không được tự nhiên.

-Thú vị à, ta thực sự không nghĩ ra ngươi trên phương diện sang sư cũng có tạo nghệ độc đáo.

Thanh âm Dạ Võ Đế đột nhiên vang lên trong đầu hắn.

Tuy rằng đã sớm thích nghi với việc xuất quỷ nhập thần của Dạ Võ Đế nhưng mà lúc đang vô cùng chăm chú mà đột nhiên xuất hiện cũng không khỏi làm cho Hàn Phi hơi run rẩy một chút. Cũng may vừa mới luyện chế xong chứ nếu không có thể thất bại trong gang tấc rồi.

-Ta nói Dạ đại tỷ, tỷ không nên thường thường đi ra như vậy có được không? định hù chết người sao?

Hàn Phi thở phào nhẹ nhõm nói rằng:

-Tỷ hẳn phải sớm biết ta còn là một sang sư đi?

Tuy rằng Dạ Võ Dế là một nhân vật truyền thuyết nghìn năm trước, thế nhưng ở chung đã lâu, Hàn Phi cũng đã quen có một người độc lập tồn tại trong cơ thể của mình rồi. Kính nể cùng thần bí lúc trước đã biến mất từ lâu, cho nên lúc này nói chuyện đã tùy tiện hơn không ít.

-Cũng không có phá hỏng chuyện của ngươi, thật là!

Dạ Võ Đế sẵng giọng nói:

-Ta là muốn nhắc nhở ngươi không nên đặt nhiều tinh lực lên chuyện nhàm chán này. Nắm chặt chuyện đề thăng thực lực đi, ta cũng không muốn cả đời này ở trong thân thể của ngươi mà không ra được!

Nói xong câu đó mặc cho Hàn Phi hô hoán thế nào nàng cũng không thèm nói nữa.

Hàn Phi cười khổ lắc đầu, đợi khi kỵ sĩ kiếm làm lạnh xong. Hắn thu hồi lại chú khí lô ra khỏi phòng luyện tập đi tới thư phòng.

Đặt kỹ sĩ kiếm lên trên bàn, sau khi cố định thật tốt. Hàn Phi chuẩn bị bình thủy tinh đựng máu linh thú cùng với mãng nha linh văn bút. Trên thân kiếm hắn hạ xuống ngòi bút, khói trắng lượn lờ chậm rãi bốc lên.

Hơn hai giờ sau, Hàn Phi lần thứ hai rời khỏi võ hồn tháp, ngày hôm nay là lần thứ hai đi tới đường lớn Kim Lệ.

Lúc này hắn tới chính là một cửa hàng võ sức hạng nhất, đây là cửa hàng chuyên môn chết tạo, tân trang cho vũ khí của võ sĩ. Loại hình kinh doanh này tương đối đặc thù, cửa hàng võ sức như thế này chỉ có thể ở trong những thành thị bậc chung trở nên mới có. Thông thường nó đều được mở ở bên cạnh võ phô sa hoa nhất.

Cả con đường này chỉ có một cửa hàng võ sức Minh Huy, khách nhân trong cửa hàng không nhiều buôn bán tương đối ế ẩm.

Hàn Phi đi tới phía trước quầy hàng, một người trung nên ăn mặc áo bào trắng đã đi tới mỉm cười nói:

-Võ sĩ các hạ, xin hỏi có thể giúp gì được ngài?

Hàn Phi gật đầu, cầm cái túi trong tay đặt lên trên mặt bàn, một thanh kỵ sĩ kiếm lóng láng lập tức hiển lộ ra.

Người trung niên áo bào trắng trong mắt không khỏi toát lên vẻ kinh ngạc. Với nhãn lực của hắn cũng nhìn ra chuôi kỵ sĩ kiếm này cũng không phải dùng chất liệu bình thường mà chế tạo lên đi. Trên thân kiếm còn khắc đầy linh văn đồ phiền phức không gì sánh được, nhìn qua thanh kiếm đã thấy phong cách cổ xưa mà thần bí.

-Ta muốn điêu khắc cho chuôi kiếm cùng phần che tay này!

Hàn Phi chỉ vào chuôi kiếm nói rằng:

-Một bên khắc thành lôi giao sừng bạc, một bên khắc thành xích giao bích nhãn, không có vấn đề gì chứ?

Linh khống thuật của Hàn Phi tuy rằng cao minh nhưng còn lâu mới đạt được tới cảnh giới tỉ mỉ chí cao. Nếu như là vũ khí chế thức theo tiêu chuẩn, hắn một lần hình thành được vũ khí ngay. Nhưng những phần phù văn điêu khắc trên chuôi kiếm, chỉ có thể sau khi thành kiếm mà tìm người gia công thôi. Đương nhiên lúc đúc ra hắn cũng không có thời gian tân trang lại, cho nên nhìn qua mới có vẻ không được tự nhiên cho lắm. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Ngân giác Lôi Giao cùng Bích Nhãn Xích Giao là hai loại thần thú bát giai hiếm thấy. Nếu như trải qua tay của tượng sư cao minh điêu khắc lên, nhưng vậy ngoại hình của chuôi kỵ sĩ kiếm này không thể nghi ngờ là đã đề cao hơn một đẳng cấp.

Người trung niên áo bào trắng trầm ngâm một chút, tiện tay cầm lấy khắc đao vạch lên chuôi kiếm một chút. Nhưng mà chỉ để lại một đường bạch ngân cực nhạt.

-Đây là kim loại gì sao cứng rắn vậy?

Người trung niên áo bào trắng lần thứ hai động dung.

-Là ám viêm sa kim, có chuyện gì sao?

Hàn Phi mặt không đổi sắc mà hỏi thăm, nếu như không được thì phải tìm nhà khác thôi, không biết chung quanh đây còn không.

-Khó trách!

Trung niên áo bào trắng thì thào nói rằng, đại khái thấy Hàn Phi cho là không thể làm được. Hắn hơi ưỡn ngực lên, ánh mắt phi thường tự tin nói rằng:

-Đương nhiên không có vấn đề gì! Không chỉ là ám viên sa kim, cho dù là ô kim tinh thiết ở đây ta cũng có thể khắc hoa văn trang sức được, ngươi chừng nào muốn lấy?

-Càng nhanh càng tốt!

Hàn Phi nói rằng.

Người trung niên áo bào trắng mỉm cười nói rằng:

-Trong vòng một ngày ta đảm bảo có thể hoàn thành, nhưng mà phí dụng cũng đắt một chút, cần 200 đồng vàng!

Điêu khắc một chuôi kiếm mà 200 đồng vàng cái giá này cũng hơi đắt một chút. Nhưng mà Hàn Phi biết rằng người bình thường căn bản không có khả năng khắc được lên ám viêm sa kim.

-Được, ta cần một vỏ kiếm cùng hộp kiếm phối hợp với nó nữa. Giá cả không thành vấn đề!

Hàn Phi đáp ứng ngay.

-Mời vào trong!

Người trung niên áo bào trắng làm một thủ thế mời chào.

Quả thực cũng không phải chém gió, trong gian phòng chuyên môn của tượng sư, người trung niên áo bào trắng này có tay nghề làm cho Hàn Phi mở mắt một lần.

Hắn cũng không phải dùng khắc đao mà trực tiếp điêu khắc ám viêm sa kim. Mà trước tiên dùng một loại bút giống như linh văn bút, dùng một loại dịch thể ăn mòn tiến hành khắc thực lên chuôi kiếm. Sau khi hoàn thành mới dùng ma đao đặc thù tiến hành tân trang lại.

Nói thì đơn giản như vậy, thế nhưng thao tác trên thực tế lại có độ khó không thua gì vẽ linh văn đồ cả. Động tác của tượng sư áo bào trắng này vô cùng thành thạo, cũng không có tham chiếu bản vẽ gì cả. Hai con linh giao từ từ lộ ra dưới ngòi bút của hắn.

Không tới một giờ, hai linh giao đã hoàn thành, đầu giao ở bên trái phải của phần che tay, thân giao cuốn quanh chuôi kiếm có tác dụng chống trơn, mà hai đuôi giao xảo diệu quấn vào nhau ở cuối đốc kiếm.

-Tốt! ~ Hàn Phi không nhịn được mà tán thưởng một câu, thành phẩm cuối cùng còn tốt hơn dự đoán của hắn nhiều lắm. Trải qua một lần tân trang lại, thanh kiếm phảng phất như sống động, làm cho cảm giác đã hoàn toàn khác trước.

Sau khi mài qua ba lần, thanh kiếm một lần nữa về trong tay của Hàn Phi. Trong ánh mắt kinh ngạc của tượng sư, Hàn Phi thôi động linh hỏa hòa tan ba đồng vàng, làm cho thân kiếm được mạ một lớp hoàng kim sáng loáng.

Cuối cùng, hắn đặt ở hai bên trái phải chuôi kiếm hai viên linh tinh to bằng quả trứng nhỏ màu tím và màu hồng.

Cầm kiếm trên tay, Hàn Phi thoáng rót vào đấu khí, một đầu hỏa long từ thân kiếm bốc lên, một thanh linh vũ khí cấp hoàng kim chính thức hoàn thành


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.