Linh Vũ Cửu Thiên

Chương 184: Q.4 - Chương 184: Độc Hạt võ sĩ




Lôi báo có màu da lông màu đen đã dùng lôi điện công kích Hàn Phi lúc trước dưới răng nanh của Ốc Kim cũng không chịu được một kích. Mà hiện giờ chính nó cũng đã đi theo chủ nhân của mình.

Thực lực của Ốc Kim hiện giờ đã không sai biệt lắm tương đương với hải dương võ sĩ sơ cấp. Tuy rằng thực tế chiến lực còn kém hải dương võ sĩ một chút, thế nhưng đối phó với đại địa võ sĩ mất đi đấu khí hộ giáp hoàn toàn có thể một kích tất sát được.

Răng rắc! cổ của man tộc thám báo bị Ốc Kim bẻ gãy, tên linh cung võ sĩ thân thủ tương đối bất phàm này co quắp tay chân một vài cái, vĩnh viễn không thể nhúc nhích được nữa.

Bụi bặm lắng xuống, Hàn Phi thả người từ trên cành cây nhảy xuống, chuẩn bị đi đoạt lấy chiến lợi phẩm, hai khối hồn bài đã vững vàng trong tay rồi.

Thế nhưng làm cho Hàn Phi không thể ngờ được chính là, chiến giày của hắn vừa mới rơi xuống đống cỏ khô dưới mặt đất thì bỗng nhiên cả người mất trọng lượng chìm xuống! Bẫy rập. Đây hoàn toàn ngoài dự liệu của Hàn Phi, thật có chút không thể tin được. Tuy rằng sự việc đột nhiên nhưng hắn vẫn cả kinh không loạn. Tay trái lập tức đánh xuống phía dưới một chưởng, ngũ hành đấu khí hùng hồn vô cùng từ trong kinh mạch tuôn ra, hóa thành kình khí mạnh mẽ nặng nề đánh xuống đáy của bẫy rập.

Rầm rầm! nương theo lực phản chấn, Hàn Phi bay vút lên trên cao, ngay lập tức thoát khỏi phạm vi của bẫy rập mà nhảy lên không trung.

Ngay khi hắn nhảy dựng lên, một mạt ngân quang trong bẫy rập tối om lập tức lướt qua. Khí tức mãnh liệt làm cho một tảng lớn đất bùn dưới chân sụp đổ. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Hàn Phi đang trên không trung vẫn cảm giác được sát khí ở bên dưới. Bẫy rập này không phải đã được bày từ lâu rồi, có người còn ẩn nấp trên mặt đất đánh lén. Nếu như không phải Hàn Phi phản ứng đúng lúc, thật có chút nguy hiểm rồi! Tâm niệm thay đổi thật nhanh, Hàn Phi trên không trung xoay người hướng mặt về phía mặt đất. Nhưng chỉ thấy một đoàn sương màu lục từ trong bẫy rập phun ra, lấy tốc độ cực nhanh mà lan tràn ra bốn phía chung quanh vây hắn ở chung quanh! Xuy xuy, sương màu lục cùng với luyện thạch hộ giáp của Hàn Phi chạm vào nhau. Không ngờ nó trực tiếp bám lên luyện thạch hộ giáp hơn nữa còn có hiệu quả ăn mòn nữa. Mặt ngoài của đấu khí hộ giáp lập tức bị ăn mòn đi hàng trăm lỗ. Đồng thời còn mở rộng nhanh chóng. Luyện thạch hộ giáp được xưng là đấu kỹ phòng ngự địa cấp cực mạnh không thể ngờ được là cũng không chống đỡ được.

Đây là khói độc gì vậy! Hàn Phi nhất thời lấy làm kinh hãi, đấu khí hộ giáp có một khuyết điểm là không thể cắt đứt không khí, có thể bị chướng khí, độc khí xâm nhập. Thế nhưng võ sĩ cao giai có năng lực dễ dàng xua tan đi tốc độ xâm lấn của độc tố, cũng không sợ công kích bằng độc tố. Thế nhưng sương màu lục này có thể có năng lực ăn mòn thôn phệ đấu khí hộ giáp địa cấp, thực sự là quỷ dị cùng quá cường đại rồi.

Chân trái đánh về phía trước, Hàn Phi thả người bay về phía sau vun vút. Trong nháy mắt hắn thoát khỏi phạm vi bao phủ của màn sương màu lục này. Thế nhưng tình huống của đấu khí hộ giáp vẫn nghiêm trọng không gì sánh được, mắt thấy sắp bị ăn tới bì giáp bên trong rồi.

Hàn Phi liếc mắt, hàn quang trong mắt chợt lóe ra, luyện thạch hộ giáp đột nhiên biến mất. Thân thể bỗng nhiên chấn động, ngũ hành đấu khí từ trong kinh mạch toàn thân tuôn ra ngoài, thổi bay độc khí tàn dư ra ngoài thân thể.

Trong khoảnh khắc này, một cảm giác cực kỳ nguy hiểm bỗng nhiên nảy lên trong lòng. Hàn Phi không chút nghĩ ngợi, chân phải dậm xuống đất phóng người lên, chân trái hung hăng đạp vào thân cây bên cạnh, mượn lực bay về phía sau vun vút.

Tại địa phương Hàn Phi đứng, trên mặt đất đột nhiên có mười đạo khí mang sáng như tuyết bắn từ trong lòng đất xuyên lên. Nó rậm rạp không có một chút khe hở nào cả, từng đạo khí mang mọc lên cao khoảng chừng hai mét. Hoàn toàn có thể đâm thủ một người từ lòng bàn chân cho tới đỉnh đầu. Công kích cực kỳ sắc bén, nắm bắt thời cơ cũng tinh chuẩn làm người khác phải than lên sợ hãi.

Nếu như không phải thần thức của Hàn Phi cực kỳ nhạy cảm, sớm cảm thấy uy hiếp ngầm, sợ rằng thực sự gặp phải nguy hiểm rồi! Đối thủ này tuyệt đối cường đại. Tránh thoát một kiếp này Hàn Phi rơi xuống mắt đất, hai tay cầm kiếm đâm thẳng xuống mắt đất. Ngũ hành đấu khí hóa lửa thôi phát lên trên thân kiếm! Mặt đất chấn động, phía trước đó hơn chục mẹt, một hỏa điểu từ trong lòng đất chui ra bắn thẳng lên trên trời cao, còn bị bám theo vô số mảnh lá vụn nữa. Một quái vật màu ám hồng từ trong lòng đất nhảy lên, mang theo từng tảng lớn bùn đất. Quái vật bị một chiêu Long Thăng Cửu Thiên bức chui ra khỏi lòng đất. Hàn Phi ánh mắt ngưng trọng, quái vật này đúng là một hạt tử (bọ cạp) có hình thể thật lớn, nó quỳ rạp trên mặt đất nhưng cũng phải cao tới hơn hai mét. Toàn thân nó bao trùm giáp phiến màu ám hồng. Ngao trảo huy vũ bên cạnh làm cho người khác phải sợ hãi. Hạt vĩ (đuôi bò cạp) nhếch lên cao cao, cây châm độc nhọn hoắt nhằm ngay trên đỉnh đầu, trên đầu của nó còn có một đôi mắt to bằng nắm tay người phát ra lục quang yếu ớt. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Mà trên lưng của nó còn có một võ sĩ mặc giáp đen, hắn rất khác thường, để lộ ra bộ ngực chắc chắn. Trên cánh tay quấn đầy hoa văn màu hồng, bên hông còn có một vật màu đen.

Tên võ sĩ này tay trái cầm một trường đao màu vàng hình cung, trên thân đao vẽ lên từng vệt màu lục sắc. Đôi mắt màu xanh của hắn không chút biểu tình nhìn chằm chằm vào Hàn Phi, mang theo sát khí thị huyết không gì sánh được.

Độc Hạt võ sĩ! Hàn Phi lập tức đoán ra thân phận của đối phương, đây là một trong những tinh nhuệ của võ sĩ thám báo Man tộc. Bọn chúng lấy độc hạt làm chiến sủng chính là tiêu chí rõ ràng nhất. Hơn nữa những độc hạt võ sĩ này cao to cường tráng hơn võ sĩ Man tộc phổ thông nhiều. Bọn chúng có thể đánh lén bất ngờ dưới lòng đất, đó là phong cách chiến đấu của họ. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

-Ngươi là võ sĩ nhân loại thứ ba thoát được công kích của ta.

Tên độc hạt võ sĩ này mở miệng nói, thanh âm dị thường khó nghe vô cùng:

-Ngươi trẻ tuổi như vậy làm ta rất là kinh ngạc, để tôn trọng ngươi, ta sẽ lấy đầu của ngươi làm chén rượu để chiêu đãi khách quý!

-Ngươi là võ sĩ độc hạt đầu tiên ta đụng phải, ta nghĩ hồn bài của ngươi sẽ là chiến lợi phẩm tốt nhất của ta ngày hôm nay!

Hàn Phi cười nhẹ, trường kiếm vung lên, hỏa diễm bốc lên trên thân kiếm.

Không phải ngươi chết thì ta mất mạng, ở nơi này không có bất luận sự thỏa hiệp nào cả.

Ngao rống! ~ Ốc Kim phi thân tới bên người Hàn Phi, quay đầu nhe răng phát ra tiếng gầm nhẹ với độc hạt. Bên người nó bao phủ một tầng hộ giáp màu trắng, trông có vẻ uy phong lẫm lẫm.

Cự hạt lùi về phía sau nửa bước, ngao trảo bất an huy vũ vài cái. Hàn Phi lập tức nhìn ra được đầu cự hạt này không bằng được Ốc Kim. Linh thú trung đê giai sợ hãi cao giai đã là phản ứng bản năng rồi.

Độc hạt võ sĩ hiển nhiên cũng hiểu được điểm này, ánh mắt của hắn đảo qua bên người Ốc Kim. Tay trái đột nhiên nặng nề đặt lên trên cái trống da ở bên hông.

Rầm rầm! trong rừng cây u ám đột nhiên vang lên tiếng trống dồn. Không khí theo đó mà chấn động, vô số lá cây run rẩy rơi xuống. Hàn Phi cảm thấy một áp lực cực kỳ trầm trọng hạ xuống người mình. Trái tim hắn cũng theo tiếng trống đập mà nhảy lên, hơi có chút khó chịu.

Lực lượng lĩnh vực! độc hạt võ sĩ này không ngờ dùng đánh trống để thôi phát ra lực lượng lĩnh vực, là cường giả hải dương cấp! Công kích như vậy hoàn toàn vượt qua tri thức về độc hạt võ sĩ trong trí nhớ của Hàn Phi. Những độc hạt võ sĩ bình thường giỏi về sử dụng cự hạt chính diện tấn công dây dưa, sau đó từ bên cạnh phát động đánh lén, công kích cực kỳ nhanh chóng sắc bén.

Tên độc hạt võ sĩ này hiển nhiên cũng không phải bình thường. Nói không chừng là nhân vật đầu lĩnh của thám báo Man tộc. Hàn Phi trong mắt hiện lên hung mang, hắn bước tới trước nửa bước, hai tròng mắt đen kịt tinh thần thoáng hiện. Ngũ hành lĩnh vực chợt phóng ra ngoài! Lấy lĩnh vực đối kháng lĩnh vực tranh đoạt quyền khống chế thiên địa chung quanh. Đây chính là khảo nghiệm thực lực song phương cơ bản nhất, loại chiến đấu đẳng cấp này không có bất luận động tác võ thuật đẹp mắt nào.

Áp lực theo đó mà biến mất, hai lĩnh vực khác nhau hung hăng va chạm vào nhau. Nhìn không thấy, sờ không được, nhưng trong thiên địa chung quanh, trên đất rừng giữa hai người gió xoáy đột nhiên hiện lên, vô số lá cây bị gió cuốn lên rồi hạ xuống.

Lĩnh vực của độc hạt võ sĩ có lực lượng cuồng bạo, thị huyết, có chứa lực lượng hủy diệt thô bạo. Mà của Hàn Phi lại thâm trầm, ngưng thực còn nặng hơn cả đá tảng. Mặc cho đối phương áp bách thế nào thủy chung vẫn đồ sộ bất động! Sặc mặt của độc hạt võ sĩ hơi đổi, tay trái đỡ lấy trống da một chút, rồi lại rầm rầm rầm rầm!

Tiếng trống hùng hồn, toàn bộ thiên địa phảng phất như bị chấn nhiếp, ngay cả không khí cũng dường như đọng lại!

Cũng không biết vì sao, tiếng trống làm cho trái tim của Hàn Phi cũng nhảy lên một chút. Độc Hạt võ sĩ này vỗ trống càng nhanh, trái tim của Hàn Phi nhảy càng nhanh, dĩ nhiên không tự chủ được mà nhảy lên theo tiết tấu của đối phương. Trong lòng khó chịu, khí huyết từ đó bốc lên, lĩnh vực ngũ hành dĩ nhiên có dấu hiện không thể duy trì được.

-Cẩn thận, đây là Vu chi chiến cổ của Man tộc!

Thanh âm lạnh lùng nhưng trong trẻo của Dạ Võ Đế đột nhiên vang lên trong đầu Hàn Phi:

-Không nên để cho thần hồn bị nhiễu loạn!

Hàn Phi sợ hãi cả kinh, phía sau lưng trong nháy mắt đã chảy ra mồ hôi lạnh ướt sũng. Hắn không chút nghĩ ngợi, nhấc trường kiếm lớn, tay bấm vào thân kiếm! thương! Nhật Tinh Kim Kiếm phát ra tiếng long ngâm trong trỏe. Trong nháy mắt đã đánh bại tiết tấu của trống trận. Ý nghĩ trong đầu Hàn Phi lập tức trong trẻo trở lại, đấu khí lưu chuyển một chút, nhịp đập trái tim đã khôi phục lại bình thường.

Nguy hiểm thật! thủ đoạn của đối phương ùn ùn xuất hiện làm cho Hàn Phi cảm thấy một chút kiêng kỵ. Ngũ hành đấu khí trong tinh khí hải cùng nguyên khí hải toàn lực thôi động. Ngũ hành lĩnh vực chợt tăng vọt lên thừa cơ đè ép qua đối phương.

Xèo xèo! Cự hạt liên tục lùi về phía sau vài bước, nó cũng cảm nhận được áp lực tới từ Hàn Phi. Đây đại biểu cho việc lĩnh vực của độc hạt võ sĩ đang rơi vào thế hạ phong.

Tiếng trống trận im bặt, tên độc hạt võ sĩ kia âm trầm liếc mắt nhìn Hàn Phi nói rằng:

-Tính ngươi gặp may đi!

Đang lúc nói chuyện, dưới chân đầu cuồng độc cự hạt bỗng nhiên lộ ra quang mang màu vàng. Mặt đất bỗng nhiên trầm xuống, cả người nhanh chóng hạ xuống biến mất, dĩ nhiên không chiến mà chạy! Hàn Phi cũng không có cách nào truy kích trong lòng đất, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn đối phương thong dong bỏ chạy.

Thở phào một hơi, hắn đột nhiên hỏi:

-Vu chi chiến cổ là vật gì vậy?

-Vu chi chiến cổ có người nói là di bảo của vu thần Man tộc. Tổng cộng có mười hai cái, mỗi một cái đều có uy lực đặc biệt…

Dạ Võ Đế nói:

-Man tộc này khẳng định không phải là người bình thường, bằng không cũng không có khả năng mang theo một cái bên mình. Nhưng mà thực lực hắn thực sự quá kém, nếu như là thần cấp võ sĩ, mượn lực của trống trận có thể trong nháy mắt làm cho trái tim của ngươi bạo liệt ra, phi thường đơn giản!

-Cho nên ngươi nhanh chóng đề thăng thực lực một chút, ta không thể lần nào cũng giúp ngươi được!

Cuối cùng nàng ý vị thâm trường nói rằng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.