Ta nghĩ, có thể chiếu sáng căn phòng này thì được. Thánh Bá Lãng mỉm cười rất ý vị thâm trường nói:
- Rất vui ngài có thể hiểu ý của ta.
Mấy đoạn nói về số phận bao nhiêu chủ đề được hai người nói tới. Có
những thứ nằm ngoài dự liệu của Hàn Phi là, đại pháp sư không có truy
hỏi tỉ mỉ bằng hữu pháp sư Quang Minh trong lời nói của hắn. Thậm chí
cũng không có nhắc tới đi xem thử trong tòa thành, xem giống những gì
Hàn Phi nói không.
Nhưng chính là như vậy, trong lòng Hàn Phi có chút chột da. Vị đại pháp sư tiên đoán này quả thật là có chút cao
thâm bí hiểm, bí mật ẩn chứa của mình cơ hồ bí nhìn thấu một ít.
Nhưng trực giác nhạy cảm nói cho Hàn Phi biết, Thánh Bá Lãng là vì hoài niệm mà đến. Không chỉ không tạo hiệp thương với minh, mà trái lại là
một nguồn lực lượng có thể trợ mượn. Đặc biệt là trong tình huống hắn
vừa tiếp nhận lãnh địa nên có nhiều kẻ thì trong Thánh Kinh. Điều này có vẻ cực kỳ quan trọng.
- Về linh pháp trận dưới tòa thành Úc Kim Hương, Thánh Bá Lãng nghĩ ngợi rồi nói:
- Lúc các người nghiên cứu cố gắng cẩn thận một chút, suy cho cùng xảy
ra chuyện ngoài ý muốn nào đối với mọi người cũng không tốt. Nếu có thứ
gì cần lý giải, ta có thể giúp ngài liên hệ pháp sư trận của công hội
pháp sư.
- Cảm tạ! ta nhất định sẽ nhắc nhở bọn họ, Hàn Phi gật đầu nhật lời, lời nói của hắn bỗng nhiên vừa dứt:
- Nhưng đại sư, trước mắt ta có một chuyện cần giúp đỡ của ngài…
- Cứ nói ra nghe thử… đại pháp sư Thánh Bá Lãng cười nói:
- Ta còn phải nhận trà của ngài!
Cái này tuy chỉ là nói đùa, cũng có thể nhận ra đại pháp sư này có
thiện cảm với Hàn Phi. Có một loại cảm giác như là bạn cũ lâu ngày mới
gặp.
Thế là Hàn Phi đem chuyện mình kết oán với giáo hội Bóng Ma, đánh chết một một tiểu đội và thích khách đột kích của đối phương
từ đầu tới cuối nói cho Thánh Bá Lãng biết. Đương nhiên về Lan Hồng một
chút cũng không bỏ sót.
- Ta quyết định buổi chiều dẫn nàng ấy về kinh, buổi tối lại động thủ cứu người… Cuối cùng hắn nói:
- Nhưng ở Thánh Kinh ra tay cũng không phải là thuận tiện. Giáo hội
Bóng Ma đó đã tổ chức chiếm cứ nhiều năm. Một khi xuất hiện cạm bẫy gì
sợ sẽ gây ra phiền phức lớn. Cho nên ta hy vọng có thể nhận được một
chút trợ giúp của phía đế quốc.
Là thành lớn siêu cấp đứng
đầu Cửu Thiên Đại Lục, lực lượng phòng vệ của đế đô Thánh Kinh tuyệt đối là số một số hai. Đừng nói kẻ mạnh thần giai ở trong trấn, ngàn vạn võ
sĩ chiến sĩ ngày đêm không ngừng tuần tra trên đường thực lực mạnh mẽ
kinh nghiệm phong phú.
Mà những tòa linh pháp đứng sừng sững
trong đế đô đó, tuyệt đối không chỉ là để các pháp sư dùng tu luyện. Nó
có cùng thiết lập cơ bản của linh pháp trận phòng vệ thành thị cực lớn,
cấu thành mạng lưới phòng ngự giám sát giống như mang nhện. Một khi phát hiện có kẻ địch xâm nhập hay nhiễu loạn an toàn, những tháp linh pháp
này dưới khống chế của pháp sư có thể phát huy uy lực cực kỳ kinh khủng. Cho dù là thần giai cũng không dám nếm thử, không có tình huống cho
phép, võ sĩ thiên không tuyệt đối không dám bay trên bầu trời đế đô.
Dưới hệ thống phòng ngự như vậy, bất cứ cường giả nào tiến nhập vào đế
đô cũng phải tuân thủ quy tắc trong đó không thể dễ dàng xằng bậy. Bằng
không sẽ bị giết chết, mà cái này cũng chính là chỗ Hàn Phi nghi kỵ. Tuy hắn và Lam Hồng có thể âm thầm hành động, nhưng nguy hiểm trong đó rất
cao. Nếu có thể nhận được sự ủng hộ từ phía đế quốc, chuyện đó sẽ tương
đối đơn giản rồi.
- Dưới ánh sáng, mãi mãi đều có bóng ma tồn tai. Sau khi nghe Hàn Phi nói xong, Thánh Bá Lãng cảm thán nói:
- Giáo hội Bóng Ma tồn tại mấy ngàn năm, từng làm mưa là gió nhưng
trước giờ chưa tiêu diệt hết. Quả thật là một ác thú của đế quốc.
- Đối phó giáo hội Bóng Ma lực lượng tà ác như vậy, đế quốc còn có công hội pháp sư đều có trách nhiệm gánh vác. Thỉnh cầu của ngài ta đương
nhiên nhận, đại pháp sư kiên quyết nói:
- Nhưng không cần phiền
phức như vậy, sau buổi trưa các người cùng theo ta đi Thánh Kinh. Ta
triệu tập một nhóm pháp sư công hội đến, lại thêm sự giúp đỡ của kỵ sĩ
võ sĩ quân cảnh vệ. Lập tức tiêu diệt cứ điểm tà ác đó.
Cuối
cùng Hàn Phi cũng thấy được mặt kiên quyết cường hãn của vị đại pháp sư
này rồi. Theo cách nói của lão, những kết hoạch và thủ đoạn mình dự tính không còn nữa. Thế lực trước mặt tuyệt đối mạnh mẽ, tất cả mưu tính đều là bỏ đi. Mượn sức lực của đế quốc bao vây kẻ thù, những người của giáo hội bóng ma đó e là có cánh mà không thể bay.
- Vậy thật sự quá tốt rồi! Hàn Phi vui vẻ nói:
- Có giúp đỡ của đế quốc và công hội pháp sư, tất cả nhất định đều
không thành vấn đề. Ta thay Lam Hồng đa tạ sự trợ giúp của ngài
- Tiểu hài nữ đó cũng rất đáng thương. Ta có thể giúp nàng ấy trở về
ánh sáng là một việc thiện… Thánh Bá Lãng khoát tay nói:
- Được rồi, bây giờ ta có chút đói bụng, ngài có chuẩn bị cái gì cho ta ăn không?
Hàn Phi nhất thời thất tiếu. Không hề nghi ngờ, vị đại sư Thánh Bá Lãng này chắc chắn là một cường giả cấp đỉnh thú vị nhất mà hắn từng gặp
qua.
- Đương nhiên, ta lập tức đi bảo nhà bếp chuẩn bị dọn
bàn. Hôm nay đảm nhiệm bếp chính chính là phu nhân Đặc Lệ Tát cũng chính là người pha hồng trà cho ngài… Hàn Phi vừa cười vừa nói:
- Tài nấu ăn của nàng ấy là tuyệt nhất trấn Thải Hồng, người bình thường không được ăn đâu!
- Vậy nhất định phải mở rộng tầm mắt một chút. Đại pháp sư Thánh Bá
Lãng cười giống như một con hồ ly vừa lén trộm được con gà mái.
Tại buổi tiệc trưa của phủ lãnh chúa, vị đại pháp sư tiên đoán này lại một lần nữa làm Hàn Phi mở rộng tầm mắt.
Tuyệt đối là một lão già thành tinh nhiều năm. Lão không chỉ nói ra
chính xác chủ liệu và phụ liệu vủa mỗi món ăn bưng ra là gì. Còn có thể
bình phẩm chất lượng và nguồn gốc của những nguyên liệu này. Đồng thời
thỉnh thoảng kể mấy câu chuyện nhỏ thú vị, làm cho không khí buổi tiệc
càng thêm hòa hợp.
Mà đặc biệt tay nghề của phu nhân Đặc Lệ
Tát cũng không làm đại pháp sư thất vọng, tất cả đồ ăn lão đều tỉ mỉ
thưởng thức qua không ngớt lời khen ngợi.
Sau khi buổi tiệc trưa xong, Thánh Bá Lãng không có ở lại phủ lãnh chúa, dẫn Hàn Phi còn có Lam Hồng cùng trở về đế đô
…
Đế đô Thánh Kinh, khu thành nam.
Khu bắc nơi tập trung quý tộc hào môn. Khu nam Thánh Kinh là nơi tập
trung lớn nhất người bình dân đế đô, hàng triệu người đang sinh sống.
Kiến trúc khu vực này đa phần dọc theo đường phố, khắp nơi vô cùng đông
đúc hỗn độn, ở đế đô mà nói thuộc kém nhất.
Ở đầu một cái ngõ nhỏ của khu nam, tọa lạc một tòa kiến trúc và giáo đường không lớn. Cư
dân lân cận đều biết tòa giáo đường này thuộc sở hửu của một giáo phái
giáo hội Tự Nhiên.
Giáo hội Tự Nhiên là một mạch trong nhiều
giáo hội Cửu Thiên Đại Lục, thế lực xem như tương đối khổng lồ. Nhưng
nội bộ giáo hội Tự Nhiên nhiều phe phái. Mỗi một giáo phái đều có thần
linh tín ngưỡng của mình, như thần rừng, thần núi v.v… bao gồm rất nhiều nhân sĩ giáo hội không rõ ràng. Rốt cuộc không biết giáo hội Tự Nhiên
có bao nhiêu giáo phái.
Mà tín ngưỡng giáo phái Tự Nhiên của
giáo đường này chính là thần rừng, giảng đạo truyền giáo kéo dài hàng
chục năm, cư dân lân cận cũng sớm quen sự tồn tại của nó. Có lúc bọn họ
cũng đi tới giáo đường lấy một số lễ vật nhỏ và lương phẩm miễn phí. Đây là một trong những thủ đoạn giáo hội dẫn dụ thường dùng nhất.
Những giáo phái nhỏ như vậy ở đế đô có thể nói nhiều vô số kể, có thể
có một tòa giáo đường của mình ngược lại không nhiều. Mà mục sư của giáo hội này bình thường hành sự thấp điệu làm người bình thường, tương đối
hòa hợp với cư dân lân cận, ai cũng không cảm thấy có khác thường gì.
Nhưng buổi trưa hôm nay, yên tĩnh của giáo hội bị một nhóm kỵ sĩ và võ
sĩ cảnh vệ quân đế đô đột nhiên đi tới phá vỡ. Với hàng trăm võ sĩ tiến
vào trong nhà cư dân xung quanh giáo đường. Toàn bộ cư dân trong nhà rút ra khỏi nhà, bao vây toàn bộ tòa giáo đường, ngay cả mấy con đường giáo đường cũng bị võ sĩ gác, nghiêm cấm người khác ra vào.
Lập
tức mấy chúc pháp sư áo bào trắng dưới sự bảo vệ của kỵ sĩ chiếm cứ điểm cao xung quanh kiến trúc. Tay bọn họ cầm pháp trượng thần sắc nghiêm
túc, không khí hiện trường trở nên vô cùng căng thẳng.
Những
cư dân đó bị đuổi ra không biết xảy ra chuyện gì. Xuất phát từ tâm lí lo lăm và xem náo nhiệt, bọn họ vây quanh bên ngoài muốn xem xem xảy ra
chuyện gì.
Tốc độ động tác của quân cảnh vệ và công hội pháp
sư nhanh và thành thạo như vậy, ngược lại làm Hàn Phi cảm thấy bất ngờ.
Phương pháp của đại pháp sư Thánh Bá Lãng gọi là sấm rền gió cuốn. Vừa
tới đế đô đầu tiên lão tới công hội pháp sư, một câu nói thì triệu tập
một đội pháp sư chiến đấu thường trú công hội. Và sao đó lại đến thêm
tổng bộ quân cảnh vệ. Một đội quân trên ngàn người được điều đến.
Trong quá trình này, Hàn Phi mới biết vị đại pháp sư tiên đoán này còn
là nguyên lão vinh dự của công hội pháp sư, hơn nữa có quyền lực điều
khiển quân cảnh vệ. Chẳng trách nắm chắc như vậy.
Dưới tập kích bất ngờ không dự đoán trước, người trong giáo đường chưa kịp làm ra phản ứng thì bị bao vây xung quanh.
- Hàn Phi các hạ, ta và ba trăm võ sĩ chiến sĩ trung đội thứ ba phụng
lệnh nghe theo chỉ huy của ngài. Một tên kỵ sĩ cảnh vệ quân khí độ bất
phàm hướng về phía Hàn Phi hành lễ.
Sau khi bao vây triệt để
giáo đường, Hàn Phi dẫn theo Lam Hồng lập tức tới cổng giáo đường. Và
tới bây giờ bên trong vẫn không có chú động tĩnh có vẻ vô cùng bình dị.
Có thể thấy, kiến trúc cửa sổ của giáo đường này thỉnh thoảng có người
lấp lóa, rõ ràng ràng là rình rập kiểm tra.
- Chuẩn bị tiến công! Nếu gặp phải kháng cự, cứ giết không tha! Hàn Phi trầm giọng nói.
Lúc này Lam Hồng theo sau hắn, nàng thay một bộ võ phục, mặt đeo mặt nạ nữa mặt, thần sắc đang nhìn giáo đường vô cùng kích động, trong tay nắm chằm chằm thanh chủy thủ, đã chuẩn bị tốt để chiến đấu.
-
Tuân lệnh đại nhân! Kỵ sĩ hơi gật đầu, tay phải vung lên, những kỵ sĩ và võ sĩ cảnh vệ quân xung quanh lập tức từ những hướng không giống nhau
xông vào giáo đường, bức tường thấp bé hoàn toàn không ngăn được tiến
bước của bọn họ.
Hàn Phi tiến lên trước mấy bước, Tiên thiên chân khí tụ trên nắm tay, chuẩn bị đánh một quyền vào cánh cửa đang đóng chặt.
Đang lúc này chỉ nghe thấy tiếng rít một cái, cổng giáo đường bị người mở ra, một mục sư áo bào lục đi ra.
Vừa nhìn thấy Hàn Phi tư thế thủ quyền, mục sư nhất thời kinh ngạc, liền vội hô:
- Vị võ sĩ đại nhân này, xin đừng động thủ, có chuyện gì thì nói được rồi.