Linh Vực

Chương 324: Chương 324: Báo thù




“Như vậy là hắn có thể nghe rõ. nhưng mà không muốn nói chuyện. Cái này ta không có biện pháp”. Tân Liệt xòe tay bât đắc dĩ nói, “Nên ta cũng nói rõ, hắn không chịu mở miệng nói chuyện, vân để không phải ở chô ta chứ?”

Tông Vũ nhíu mày.

Tạ Diệu Dương cùng đám người Tống Trí vẻ mặt thất Vọng, tất nhiên mọi người đối với Huyền Âm Cửu Diệp Liên đều có mong muốn, không nghĩ sẽ buông tha nhanh như vậy.

“Tần Liệt, hay là... Ngươi tiếp tục thuyết phục?” Tống Trí chưa từ bỏ ý định nói.

“Tân Liệt. Nếu ngươi có thể thành công thuyết phục, ta cho ngươi một vạn điểm cống hiến!” Tống Vũ trầm ngâm một chút, cắn răng quát. Tống Đình Ngọc đôi mắt xinh đẹp lóe ra dị quang.

Tạ Diệu Dương. Nhiếp Vân, Tống Trí, vài tên Huyền Thiên Minh cường giả cũng chân kinh.

“Tống huynh, thật khí phách” Tạ Diệu Dương khen ngợi.

“Một vạn điểm cống hiến?” Tần Liệt nhìn về phía Tống Đình Ngọc, nhếch miệng cười hāc hâc.

“Ta mới đến Đối với điểm cống hiến của Huyên Thiên Minh không hiểu biệt nhiều chọ1ăm, Tông tiêu thư có thể cho ta biết một chút, một vạn cống hiến có thể đổi được gì vậy?”

“Chỉ cần một điểm cống hiến, được thuê các loại các loại tu luyện thất cao cấp một ngày. Chưa tới một trăm điểm cống hiến được mượn đủ loại linh quyết tu luyện. Mà một món Huyền cấp ngũ phẩm linh khí. ở Tống gia ta cũng chỉ cần hơn một ngàn điểm cống hiến là có thể đổi. À, đúng rồi, có một phi cầm linh thú cấp tứ của Tống gia chỉ cần ba ngàn điểm cống hiến”. Tống Đình Ngọc đôi mắt xinh đẹp ánh ra tràn ngập màu sắc nói.

“Nói vậy, Hứa Lương, Phùng Nam, Đà Sơn, Vạn Già bốn người tinh cấp Khách khanh cộng lại năm năm làm nhiệm vụ, thu hoạch nhiều nhất cũng chỉ cỡ một vạn mà thôi”.

“Một vạn điểm cống hiến, cũng đủ cho người Tống gia an an nhàn nhàn sống tốt vài năm. nếu đôi linh tài, các loại tài liệu huyên câp có thể chât đây một phòng lớn”. Tông Trí quát.

“Nói như vậy, một vạn điểm cống hiến là không ít?” Tần Liệt ánh mắt dân dân sáng lên.

“Xem như là một khoảng tiền lớn”. Tống Đình Ngọc nhẹ nhàng gật đầu.

Tần Liệt sờ sờ cằm, cười cười nói: “Tốt lắm, ta sẽ cố gắng thử hết sức. Các ngươi cho ta một ít thời gian, ta sẽ ở đây vài ngày cô găng nghĩ biện pháp thuyêt phục hắn”.

“Không thành vấn đề”. Tống Vũ một lời đáp ứng, sau đó phân phó Tống Đình Ngọc, “Ngọc Nhi, con cùng Tân Liệt có vẻ quen thuộc.con giúp hăm an bài chô ở.

“Vâng”. Tống Đình Ngọc nhu thuận đáp ứng lại.

“Tần Liệt, chỉ cần ngươi có thể thông qua hắn hỏi rõ Giác Ma tộc có Huyền Âm Cửu Diệp Liên hay không và danh hiệu, lại lịch hắn. Để hắn phối hợp việc này, vậy một vạn điểm cống hiến có thể dễ dàng tới tay ngươi. Ngươi có thể dùng nó để đổi phi cầm linh thú, linh tài, tùy ý ra vào các loại tu luyện thất Huyền Thiên Minh, khố phòng linh khí...”. Tống Vũ lấy lợi ích dẫn dụ.

“Có thù lao, tất nhiên ta sẽ cố gắng”. Tần Liệt tỏ thái độ.

Tống Vũ gật gật đầu, không nói thêm gì, cùng đám người Tạ Diệu Dương. Nhiêp Vân. Tông Trí đi ra bên ngoài, thâp giọng nghị luận.

Không lâu sau, bên ngoài tù thất chỉ còn lại Tống Đình Ngọc cùng một người là Tông Nguyên Tông gia lão giả.

“Nguyên thúc, làm phiền thúc an bài hai gian phòng, ta cùng Tần liệt ở lại đây nghỉ ngơi vài ngày”. Tống Đình Ngọc dịu dàng nói.

Tống Nguyên nhìn về Tống Đình Ngọc với ánh mắt tràn đầy hòa ái, nhẹ giọng cười cười gật đầu nói: “Nơi này điều kiện đơn sơ, chỉ sợ Đình Ngọc ngươi không quen”.

“Không quen không có gì” “Các ngươi đi theo ta”. Tống Nguyên đi phía trước dẫn đường. Tần Liệt cùng Tống Đình Ngọc theo hắn rời khỏi.

Sau khi tất cả mọi người đi rồi. Trong tù thất, vài tên chiến sĩ Giác Ma tộc trong mắt lóe ra tinh quang âm lãnh.

Những người này nhìn chằm chằm mọi người rời khỏi, mắt lóe ra sát khí nông đậm.

Sau một hồi lâu, bọn họ đều thu hồi ánh mắt, nhìn về lục giác lão giả Giác Ma tộc.

“A thúc, tiểu tử nhân tộc kia. thế mà nói ngôn ngữ chúng ta”. Một chiên sĩ tứ giác bông nhiên cúi đâu nói.

“A thúc, Huyền Âm Cửu Diệp Liên đối với võ giả nhân tộc có trợ giúp rất lớn. Nhưng mà đối với chúng ta mà không có trân quý như vậy. Mà xác thực tộc ta còn vài cọng Huyền Âm Cửu Diệp Liên, vì sao A thúc không chịu nói chuyện?” Lại có một người nữa hỏi.

Lão giả Giác Ma tộc mắt vẫn đang nhắm như đã chết, đột nhiên mí mắt giật giật rôt cuộc cũng mở ra.

Hắn nhìn về đám tiểu bối, đôi mắt thâm thúy sâu không thấy đáy, khiến cho linh hồn người khác như hầm sâu trong ma lực, thanh âm trầm thấp khàn khàn nói: “Ta nên sớm chết đi, không nên vì mạng ta mà dẫn đến tai họa ngầm. Không sai. Huyền Âm Cửu Diệp Liên đối với chúng ta mà nói, không xem là trân quý. Nhưng những vật ấy lại có thể giúp võ giả Thoát Phá cảnh đỉnh phong tộc khác thuận lợi vượt qua Niết Bàn Nghiệp Hỏa thiêu đốt, một bước tiến vào Niết Bàn cảnh!”

Lào giả hít sâu một hơi, bình tỉnh nói: “Trước đây bọn chúng có mấy tên Thoát Phá cảnh, nếu để chúng dùng Huyền Âm Cửu Liên Diệp đột phá lên Niết Bàn cảnh, việc này đối với tộc ta chính là đả kích nghiêm trọng, sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch di dời tộc bộ. Nếu có hai người trong số họ dùng Huyền Âm Cửu Diệp Liên bước vào Niết Bàn cảnh thì tộc bộ chúng ta ở Xích Lan đại lục sẽ tràn ngập tai ương.

Lời vừa nói ra, chiến sĩ tam giác, tứ giác Giác Ma tộc đều ầm ầm chân động đều hiểu ra hậu quả.

“Vẫn là A thúc nhìn xa trông rộng” Tứ giác chiến sĩ kính sợ nói.

“Tà Minh thông đạo đã được mở ra, ta có thể cảm giác được tộc chúng ta hẳn là đã bước vào mảng đại lục này”. Lão giả hiện ra một tia kích động. “Tộc chúng tà nhất định có thể thành công di dời, có thể một lần nữa trở về cố hương!”

Vài tên chiến sĩ Giác Ma tộc nghe hắn nói vậy, vẻ mặt cũng đều hiện lên vẻ kích động.

Những người này đều cúi xuống quỳ lạy, dùng nghi thức kỳ lạ hướng Tà Thần cầu nguyện, hy vọng Tà Thần phù hộ cho bọn họ.

“Năm đó, ta cách điểm di chuyển tôn giả kiến tạo chỉ có ba trăm dặm, chỉ kém chút nữa, chỉ kém một chút là có thể tới điểm di chuyển!”

Lão giả gầm nhẹ. Các chiến sĩ Giác Ma tộc này cũng đều thở dài, tựa như có chút tiếc nuối.

“Tốt, tốt lắm. Tà Minh thông đạo đã mở ra. Sau khi đại quân tộc ta đi vào phiến đại lục này, sẽ từng bước tiếp cận điểm di chuyển”. Lão giả hừ một tiếng. “Chỉ cần có thể trở về cố hương, có thể hoàn thành một vòng truyền thừa mới, thực lực tộc ta sẽ lập tức đi lên một cái cấp bậc! Đến lúc đó, tộc ta sẽ sinh ra thất giác, thậm chính cường giả bát giác chân chính!”.

“Huyền Âm Cửu Diệp có hữu ích với võ giả nhân tộc tu luyện. Nhưng đối với các không quan trọng như vậy, tại sao không giao ra?”

Cách hàng rào, Tần Liệt tận lực khuyên bảo, khẩn thiết nói.

“Chỉ cần tiền bối gật đầu, mở miệng nói chuyện, mọi việc đều có thể suôn sẻ”.

“Tiền bối có điều kiện gì có thể nói với ta, ta liền chuyển lời đến các vị Huyền Thiên Minh, mọi người có thể thương lượng”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.