Linh Vực

Chương 1327: Chương 1327: Hắc ám thâm uyên




“Ồ, ngươi cảm giác một chút nữa thử xem.” Tần Liệt mỉm cười nói.

Nói xong, trong mắt hắn chợt lóe tia lửa, đột nhiên một lần nữa phóng ra một luồng linh hồn ý thức, để Kiền Bao đến cảm thụ lần nữa.

Kiền Bao nheo mắt, lấy linh hồn ý thức của hắn cảm giác, chợt mắt sáng lên, nói: “Một lần này đúng rồi!”

Vũ Sa và Lưu Dạng ở bên cũng nhắm mắt, lấy linh hồn ý thức của mình cảm giác, phát hiện linh hồn khí tức Tần Liệt một lần nữa phóng ra, quả nhiên ẩn chứa các tia khí tức riêng của Liệt Diễm gia tộc.

“Ngươi sao lại làm được?” Lưu Dạng kinh dị hỏi.

Tần Liệt mỉm cười, nói: “Vốn không phải đặc biệt khó khăn, chỉ là bởi vì ta tu luyện pháp quyết bí thuật linh lực của Linh Vực bên kia, từng lấy sấm sét rèn luyện linh hồn, cho nên mới khiến các tia hồn lực ẩn chứa lôi điện. Ta chỉ cần kích phát lực lượng huyết mạch, đem năng lượng huyết mạch trong cơ thể bám vào trên tơ hồn, liền có thể giống với các ngươi.”

Đám người Lưu Dạng nghiêm túc nghe, nhưng vẫn tỏ ra có chút cái hiểu cái không.

Chỉ có Liệt Diễm Dương như có chút đăm chiêu, gật gật đầu, nói: “Xem ra Hồn chi thuỷ tổ năm đó, dẫn dắt đối với linh hồn nhân tộc Linh Vực quả thực rất lớn. Hồn chi thuỷ tổ tồn tại, nhận thức khác của nhân tộc đối với linh hồn, thậm chí còn có thể mạnh hơn chúng ta. Tần Liệt mang huyết mạch nhân tộc, ở Linh Vực trong loại hoàn cảnh đó thành tài, tất nhiên cũng có nhận biết độc đáo đối với linh hồn.”

“A bá, ngươi là nói... nhân tộc Linh Vực, so với chúng ta còn hiểu biết linh hồn hơn?” Kiền Bao ngạc nhiên nói.

“Sao? Khó có thể tiếp nhận?” Liệt Diễm Dương hừ một tiếng, nói: “Không nên xem thường nhân tộc Linh Vực, bọn họ tuy trời sinh gầy yếu, cũng không có bất cứ lực lượng huyết mạch nào, nhưng bọn họ có thể là chủng tộc có thể dung hợp các phương nhất của thế gian. Nhân tộc, vốn am hiểu học tập, hơn nữa máu tươi đó của bọn họ không có bất cứ nguồn huyết mạch nào, vừa vặn có thể dung hợp rất tốt với huyết mạch các phương.”

“Ở Linh Vực, có kẻ gọi là Huyết chi thuỷ tổ, còn thành công tìm được bí pháp lấy máu tươi nhân tộc, đi dung hợp huyết mạch các đại thái cổ cường giả bên kia. Phương hướng hắn năm đó nghiên cứu, cùng con đường tộc ta tìm tòi ‘Máu hoàn mỹ’, có hiệu quả kì diệu như nhau.”

“May mà, hắn cuối cùng bị chính nhân tộc hại chết, nếu mặc kệ hắn nghiên cứu tiếp, nhân tộc có lẽ...”

Nói đến đây, Liệt Diễm Dương nhìn Tần Liệt một cái, không tiếp tục nói nữa.

Sắc mặt Tần Liệt thâm trầm, không nói một lời, trong lòng lại nhấc lên sóng lớn cuồn cuộn.

Thông qua phen lời này của Liệt Diễm Dương, hắn rốt cuộc có thể xác định, năm đó, Huyết chi thuỷ tổ thật là bị chính nhân tộc hại chết.

Lấy cách nói của Liệt Diễm Dương, Huyết chi thuỷ tổ chính là bất thế kỳ tài của nhân tộc, nếu hắn chưa chết, vẫn luôn nghiên cứu ảo diệu phương diện huyết mạch, có lẽ nhân tộc so với hôm nay còn mạnh hơn rất nhiều lần.

Thậm chí, thực lực chỉnh thể nhân tộc, có thể sớm đã đột phá Linh Vực hạn chế, như Thần tộc tiến vào vũ trụ càng thêm mênh mông.

“Đáng tiếc...” Hắn ở trong lòng thở dài thật sâu.

Phi hành như thế một thời gian, Liệt Diễm Dương dẫn theo mọi người, tới một khu rừng rậm tối như mực.

Trong rừng rậm, có một nguồn sáng cực kỳ sáng ngời, cẩn thận nhìn, đó là quảng trường do các khối tinh thể lát.

Không ít tộc nhân Hắc Ám gia tộc phân tán ở phụ cận, tựa như đang đợi cái gì.

Sau khi tới gần nơi đây, Liệt Diễm Dương hô to một tiếng, toàn thân lưu chuyển ánh lửa đẹp mắt, như một ngọn núi lửa hình người phun trào mà đến.

“Liệt Diễm gia tộc cũng đến rồi!”

Khu vực phát sáng kia truyền đến thanh âm vang dội, sau đó chỉ thấy các quỷ mỵ như bóng đêm trôi nổi tới.

“Kiền Bao!”

Đột nhiên, từ trong một đạo ám ảnh trong đó, vang lên thanh âm lành lạnh của Thương Diệp.

“Tỷ, có ta!” Kiền Bao đáp lại.

“Mấy người các ngươi theo Thương Diệp, nó sẽ phụ trách an bài các ngươi, ta phải đi tìm mấy lão gia hỏa Hắc Ám gia tộc, đem các đám ác ma bậc cao trên đường gặp phải nói rõ một chút.” Liệt Diễm Dương phân phó một câu, liền từ bọn họ bên này bay đi, nháy mắt không còn bóng dáng, cũng không biết đã đi nơi nào.

Không bao lâu, vẫn đeo mặt nạ, Thương Diệp như một u hồn hiện ra.

Ở phía sau nàng đi theo chín thành viên Hắc Ám gia tộc huyết mạch cấp bảy, chỗ xa hơn, còn có tiểu đội khác cũng ở trong ánh sao mỏng manh, âm thầm đánh giá đám người Tần Liệt cùng Kiền Bao.

“Các ngươi theo ta, bọn Huyền Lạc của Huyền Băng gia tộc đã đến ở trước các ngươi, ta mang các ngươi đi điểm tụ tập.” Thương Diệp nói.

Kiền Bao cợt nhả, lập tức ghé lên, bắt đầu thấp giọng nói chuyện với nàng.

Thương Diệp và hắn thấp giọng nói chuyện với nhau hai câu, đột nhiên quay đầu lại, một đôi con ngươi sâu thẳm không thấy đáy chợt rơi xuống trên người Tần Liệt, nói: “Không nghĩ tới ngươi thế mà cũng có thể tới đây.”

“Lại gặp mặt rồi.” Tần Liệt thản nhiên nói.

Thương Diệp nhìn hắn thật sâu, gật gật đầu, quay đầu nhìn về phía Kiền Bao, khẽ quát lên: “Ngươi cũng thật là to gan, ngay cả hắn cũng dám mang theo, ngươi không sợ...”

“Tỷ, ngươi bớt nghĩ linh tinh, ta có chừng mực.” Kiền Bao vội nói.

“Hy vọng như thế.” Thương Diệp hừ một tiếng.

“Thương Diệp tỷ tựa như không quá thích ngươi.”

Phía sau Tần Liệt, một thân chiến giáp đỏ như lửa, mặc dù ở rừng rậm u ám không ánh sáng, vẫn tỏ ra quang diễm bất phàm, Lưu Dạng tò mò chen lên.

“Ngươi trước kia từng có thù oán với nàng sao?” Lưu Dạng hỏi.

“Ở sâu trong hư không loạn lưu vực tầng ngoài Linh Vực, ta từng động thủ cùng cô ta, cũng chỉ có một lần gặp mặt mà thôi.” Tần Liệt nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Ta cũng không biết đắc tội cô ta như thế nào.”

“Ngươi từng giao thủ với cô ta? Thắng bại như thế nào?” Vũ Sa rất hưng phấn hỏi.

Tần Liệt sờ sờ cái mũi, cười gượng một tiếng, nói: “Ta khi đó chỉ có huyết mạch cấp sáu.”

“Ồ.” Vũ Sa hiểu ý gật gật đầu, nói: “Ngươi ở lúc đó, hẳn vẫn là lấy thân phận nhân tộc động thủ với cô ta, ngươi có thể sống... Đã rất không dễ dàng.”

Lưu Dạng cũng rất cho là đúng, “Thương Diệp tỷ ở trong người huyết mạch cấp bảy của Hắc Ám gia tộc, hẳn là công nhận người mạnh số một, hơn nữa nghe nói nàng sắp đột phá đến huyết mạch cấp tám.”

“Kiền Bao hẳn là cũng không phải đối thủ của cô ta.” Vũ Sa bình luận.

Tần Liệt chưa lên tiếng, mà là yên lặng đánh giá Thương Diệp phía trước đội ngũ.

Giờ phút này, trừ Kiền Bao và Thương Diệp song song, bọn họ chín người khác đều rụt lại phía sau.

Phương hướng Thương Diệp dẫn bọn họ hướng tới, dần dần rời xa nguồn sáng của mảng rừng rậm này, hướng tới khu vực càng lúc càng u ám mà đi.

Cùng lúc ấy ở không gian vũ trụ loạn lưu vực của Linh Vực so sánh, Thương Diệp lần này cũng không mang giáp nặng, cũng chưa để lộ ra sát khí bóng tối nồng đậm.

Chẳng qua không mang giáp nặng, nàng vẫn lấy một cái mặt nạ màu xanh đậm, đem khuôn mặt kia hoàn toàn bao trùm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.