Linh Vực

Chương 174: Chương 174: Huyết trì tôi thể




Trong khu rừng núi biển mây máu, đằng sau núi của Khí Cụ Tông.

Rất nhiều huyết trì lớn nhỏ bốc lên mùi máu tanh nồng đặc, phun ra những sợi huyết vụ màu đỏ tươi.

Trong mỗi huyết trì đều có võ giả toàn thân trần trụi ngâm mình, nam nữ lẫn lộn, không hề cố kị tuổi tác và giới tính.

Nhờ Ứng Hưng Nhiên dẫn đường, Tần Liệt bước vào trọng địa HuyếtMâu, vừa tiến vào đã bị mùi máu tươi trùng thiên làm cho khiếp sợ.

Những võ giả trong huyết trì, ai cũng tận lực vận công chống cự huyết thủy ăn mòn, thần sắc dữ tợn đáng sợ, ánh mắt điên cuồng.

Không ít võ giả mặc huyết y đứng rải rác xung quanh, nhếch môi cười tàn nhẫn.

Thấy Ứng Hưng Nhiên tiến đến, những người tài giỏi này mới thu liễm khóe miệng hung tàn, trở nên cung kính, nhao nhao hành lễ: “Bái kiến tông chủ.””Ta tìm Lang Tà.” Ứng Hưng Nhiên đơn giản nói.

“Đại nhân ở bên trong.” Một người cung kính đáp, rồi xoay người dẫn Ứng Hưng Nhiên và Tần Liệt vào sâu bên trong.

Trên đường đi, không ít võ giả Huyết Mâu, và những người ngâm mình trong huyết trì, thấy Tần Liệt đều kinh ngạc.

Ứng Hưng Nhiên và Tần Liệt được dẫn tới một nơi đầy xương trắng, sâu trong rừng, rải rác khắp nơi đều là hài cốt vụn vỡ, có những cái còn óng ánh sáng, có cái còn mang theo tơ máu.Một con linh thú tam giai Thiết dực kim giác tích bị hai võ giả Huyết Mâu vừa chọc chết, nhốt trong lồng,.

Bụng con kim giác tích tuôn máu ồ ồ vạo một cái thùng gỗ lớn, máu trong thùng sền sệt, mùi tanh gay mũi, khiến người ta muốn nôn mửa.

Xung quanh chỉ có sáu cái huyết trì, mỗi huyết trì to cỡ một gian phòng.

Hai võ giả thấy máu trong thùng gỗ sắp đầy, lập tức đổi thùng khác, rồi đổ thùng máu vào trong huyết trì.Máu trong huyết trì sôi lên, tản ra hơi nóng kinh người.

Lang Tà ngồi tĩnh tọa ngay giữa sáu huyết trì.

Bên cạnh hắn còn có một người Tần Liệt từng gặp —— Phùng Dung.

Tần Liệt từng gặp Phùng Dung ở chỗ của Mặc Hải, Phùng Dung không trần trụi như những người khác, mà mặc một lớp áo da sát người, ngâm trong một huyết trì.

Nghe thấy tiếng bước chân, Phùng Dung mở mắt.”Bái kiến tông chủ, bái kiến... tông chủ tương lai.” Phùng Dung cười với Tần Liệt.

“Lang Tà, ta mang người tới.” Ứng Hưng Nhiên khẽ nói.

Lang Tà mở mắt, khẽ khom người chào Ứng Hưng Nhiên, rồi quay sang nhìn Tần Liệt.

Một luồng khí nồng nặc mùi máu đột nhiên bắn thẳng về phía Tần Liệt!

Khí thế khủng bố như một con hung thú tuyệt thế muốn nuốt hết thiênđịa ào tới, Tần Liệt giật mình kinh hãi, cảm giác như sắp bị con hung thú kia nuốt sống, như đang bị lún trong một biển máu đỏ tươi vô tận.

Cố nén sợ hãi, Tần Liệt cố gắng vận Hàn Băng Quyết, dùng Hàn Băng ý cảnh để chống đỡ khí thế kia trùng kích.

Thân thể của hắn nhanh chóng kết băng, đồng tử biến thành màu trắng bạc, trên mặt không có một tia tình cảm, lãnh khốc vô tình.

Nhưng mà, cái khí tức hung hãn kia vẫn xuyên qua tầng phòng ngự, xông thẳng vào trong óc hắn, tấn công vào linh hồn hắn.Dù hắn có cố gắng đến cỡ nào, lập ra bao nhiêu tầng phòng ngự, cũng đều bị huyết thủy phá nát.

Hắn nỗ lực tụ tập ý thức tinh thần, lập nên tầng tầng phòng tuyến, dốc hết sức cố gắng chống lại sự công kích của khí tức Huyết sát, thống khổ ngăn cản...

Đột nhiên, luồng khí tức kinh khủng kia rút đi cực nhanh như thủy triều, chỉ trong tích tắc đã hoàn toàn biến mất.

Toàn thân Tần Liệt cứng ngắc, như vừa trải qua một cuộc tra tấn dài dằng dặc cả thế kỷ, tập trung cảm nhận, phát hiện máu huyết toàn thânnhư muốn ngừng chảy, tay chân chết lặng, toàn thân hư thoát.

Hắn kinh hãi nhìn Lang Tà, thầm nghĩ: “Mạnh thật!” Chỉ là phóng ra một tia khí tức, đã khiến hắn không phản kháng nổi, lún mình trong biển máu vô tận, kể cả giãy giụa cũng không làm được.

Cảm giác kinh khủng ấy khiến hắn nhận ra mình yếu đến mức nào, hiểu rõ thực lực cảnh giới của mình hiện giờ không đáng được nhắc tới trong mắt cường giả chân chính.

“Lang Tà, thế nào? Ta nói không sai chứ?” Phùng Dung cười.”Không tệ.” Lang Tà nhẹ gật đầu, chỉ một cái huyết trì bên cạnh, nói với Tần Liệt: “Ngươi cởi hết đồ ra, ngâm vào chính giữa cái huyết trì kia.”

“Cởi hết?” Tần Liệt nhíu mày.

Lang Tà hờ hững gật đầu.

Phùng Dung cười khanh khách, trêu chọc: “Ta ở Huyết Mâu hơn ba mươi năm, thấy nhiều cơ thể trần trụi lắm rồi, không biết ngươi có nhiều hơn người khác cái gì không, đừng có ngại, cởi hết ra đi.”Tần Liệt nhìn Ứng Hưng Nhiên.

Ứng Hưng Nhiên có vẻ xấu hổ, “Đừng nhìn ta, ở đây chính ta cũng phải nghe theo lời Lang Tà.”

Tần Liệt không nói gì thêm, mau chóng cởi sạch quần áo, mọi người còn chưa kịp phản ứng, hắn đã nhảy ùm vào trong huyết trì Lang Tà chỉ định.

“Ồ ồ!”

Máu trong huyết trì sôi trào lên, từng gợn từng gợn sóng rung động, tỏara sức nóng kinh người.

“Hử?” Tần Liệt biến sắc.

Huyết thủy chui vào lỗ chân lông, biến thành hàng tỉ con sâu nhỏ, điên cuồng gặm cắn máu huyết hắn, khiến toàn thân hắn đau nhức, cảm giác như đang bị ăn sống.

Đau nhức vừa giảm, thì lại mạnh hơn, đám sâu chui vào cắn xé gân mạch hài cốt Tần Liệt, xâu xé lục phủ ngũ tạng, toàn thân không có một chỗ nào không đau đớn.Hắn nhíu chặt mày, dưới con mắt soi mói của Lang Tà, Phùng Dung và Ứng Hưng Nhiên, nghiến răng chịu đựng, ánh mắt bất loạn.

Loại đau đớn này, so với Cửu Thiên Lôi Đình trùng kích, còn kém khá nhiều.

Dùng Thiên Lôi Thánh Thể tiểu thành chịu đựng cơn đau cỡ này không khó.

Nhất là, trong cơn đau đớn, hắn vẫn cảm nhận được trong huyết thủy có một loại cái gì đó nóng rực đang bị huyết nhục của hắn chậm rãi thu nạp.Hắn hiểu ngay huyết thủy này có lợi cho hắn.

Nên hắn thoải mái tinh thần, dụng tâm cảm giác, thử tăng cường hấp thụ thứ hữu ích bên trong huyết thủy.

“Độ nồng đặc trong huyết trì này là bao nhiêu? Dùng cho võ giả bậc nào?” Ứng Hưng Nhiên đứng nhìn một lúc, rồi hỏi.

Vì hắn nhận ra ánh mắt của Lang Tà và Phùng Dung nhìn Tần Liệt dần đã chuyển sang ngạc nhiên.

“Độ đặc không cao, dành cho Khai Nguyên cảnh hậu kỳ, cho mấy kẻmới gia nhập như Bàng Phong, Dĩ Uyên.” Phùng Dung đáp.

Ứng Hưng Nhiên ngạc nhiên, “Không phải đã được pha loãng ra sao?”

“Không.” Phùng Dung lắc đầu: “Không pha loãng chút nào, ta không điều chỉnh lại độ đặc cho hắn. Chín hôm trước Bàng Phong và Dĩ Uyên tới, Dĩ Uyên gào khóc thảm thiết, còn Bàng Phong lại không rên tiếng nào, êm ái vượt qua.”

“Bàng Phong từ Vân Tiêu Sơn tới, tu luyện bí quyết kim thạch, chuyên rèn luyện thân thể, Tần Băng làm sao so với hắn được?”Ứng Hưng Nhiên biến sắc, quát to: “Tần Băng! Không được cố gượng! Huyết thủy trong huyết trì là lấy máu của linh thú làm chủ dược, phối với hơn bảy mươi loại linh dược mà thành, tuy có thể nhanh chóng cường hóa thân thể, nhưng người thường không thể thích ứng nhanh được, ngươi chầm chậm thôi!”

“Ngươi ra đi.” Lang Tà lên tiếng.

Tần Liệt có vẻ không tình nguyện, bất đắc dĩ lội ra, trần truồng đứng trước mặt họ.

Ứng Hưng Nhiên thở ra một hơi.”Ta xem thường ngươi rồi.” Lang Tà nói, “Huyết trì đó độ đặc quá thấp, không thích hợp với ngươi, ngươi vào huyết trì kia đi.”

Hắn chỉ vào một huyết trì màu đỏ thẫm.

Ứng Hưng Nhiên bật kêu sợ hãi, Tần Liệt không nói hai lời, phóng vào trong huyết trì kia.

Vừa chìm vào trong, cơn đau gấp ba lần khi nãy lập tức tràn khắp thân hắn!

Cảm giác như bị hung thú cắn xé từng miếng từng miếng, vô cùng kinhkhủng.

Tròng mắt Tần Liệt rụt lại, mạnh mẽ hít sâu một hơi, cố nén tiếng kêu thảm thiết, nghiến răng nhịn xuống.

Huyết trì có độ đặc càng cao, sức nóng càng nặng, những tơ nhện chứa đầy năng lượng kỳ dị lặng lẽ chui vào hài cốt gân mạch, ngũ tạng lục phủ.

Hắn có thể cảm nhận được cơn nóng bỏng đau đớn, cũng có thể cảm nhận được tim phổi yếu hẳn đi, nhưng cùng lúc lại có cảm giác đang được tẩm bổ, vô cùng kỳ diệu.Hắn nghiến răng chống đỡ, bắt đầu điều chỉnh như đang tu luyện Thiên Lôi cức, dốc hết ý chí chống lại cơn đau trên người.

Thời gian dần trôi qua.

Ứng Hưng Nhiên sầm mặt, nhìn Tần Liệt, rồi nhìn Lang Tà: “Ta giao người cho ngươi rồi, hi vọng ngươi đối xử cho thích đáng, ta không muốn hắn xảy ra chuyện gì cả!”

“Sức khỏe tông chủ càng ngày càng giảm, sức thừa nhận cũng trở nên yếu đi rồi, nếu như tông chủ không thể giữ tâm bình tĩnh, vậy thì trở về trước đi.” Phùng Dung ân cần: “Yên tâm, ở đây cứ giao cho ta, nhấtđịnh không xảy ra chuyện gì đâu, ta cam đoan.”

“Giao cho ngươi?” Ứng Hưng Nhiên biến sắc, “Phùng giáo quan! Người chết trong tay ngươi chưa đủ hả? Nếu không phải ngươi đổi tính, lại có A Hải đến, không biết còn bao nhiêu người mất mạng trong tay ngươi nữa!”

Phùng Dung cười ha ha, “Ta khác trước rồi, bây giờ ta rất ít khi hạ thuốc mạnh. Hơn nữa, mấy người bị chết kia, đều là chọn từ đám khách khanh ra, dù sao tông chủ cũng đâu có để ý tính mạng họ, để tạo ra được người phù hợp cho Huyết Mâu, chết mất mấy người cũnglà bình thường mà.”

“Dù sao Tần Băng cũng tuyệt đối không thể giao cho ngươi!” Ứng Hưng Nhiên hừ lạnh, rõ ràng không tin lời cam đoan của Phùng Dung.

“Tần Băng, ra đây.” Đột nhiên, Lang Tà lại lên tiếng, chỉ vào một cái huyết trì khác: “Ngươi thử vào cái kia, lần này, ngươi không cần miễn cưỡng, nếu không chịu được, ngươi có thể nhảy ra ngay, không cần chờ ta gọi.”

Phùng Dung và Ứng Hưng Nhiên đều biến sắc, hai võ giả Huyết Mâu vừa lấy máu cũng giật mình.Chưa ai kịp nói tiếng nào, Tần Liệt đã quát một tiếng, nhảy dựng lên, vọt sang cái huyết trì Lang Tà vừa chỉ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.