Linh Vực

Chương 126: Chương 126: Khí Cụ Thành




Trên sông băng, cả người Tần Liệt toát ra khí tức lạnh lùng.

Lý Mục híp mắt, nhìn những sợi băng nhỏ từ khắp nơi bay tới, quấn quanh người Tần Liệt, ngấm dần vào trong người hắn.

"Hàn ý… hàn ý đang dần chui hết vào trong người Tần Liệt!" Lý Mục biến sắc.

Mắt Nham Băng Tuyết Lang Vương lóe sáng, nhìn Tần Liệt chằm chằm, chính xác là nhìn sự biến hóa của hàn ý quanh người Tần Liệt.

Nó cảm giác cả khu vực băng giá này hình như đã mất đi linh hồn, mất đi một thứ đồ quan trọng nhất. . .

Lý Mục không nói gì, chỉ hờ hững ở đó cùng với Nham Băng Tuyết Lang Vương, bảy ngày sau, hàn ý của cả khu vực băng tuyết hoàn toàn biến mất.

Tần Liệt mở mắt.

Đồng tử hắn lạnh như băng, khí tức trên người thay đổi, hàn ý bừng bừng khiến người khác phải nghẹt thở.

"Răng rắc!"

Hắn nhúc nhích cánh tay, lớp băng dày bao phủ vỡ vụn, rớt lả tả xuống đất.

"Lý thúc." Tần Liệt khẽ gọi.

Hắn vừa từ trong cảnh giới thể ngộ tỉnh lại. . .

Nhìn vào trong người, hắn nhìn thấy bên trong Trấn Hồn Châu ngoài bốn trận đồ trụ cột còn có một bức họa đồ mới.

Nó không phải đồ hình, mà giống như một bức tranh.

Một bức tranh do băng tinh ngưng tụ mà thành, trắng toát, óng ánh, lạnh buốt.

Chỉ nhìn một cái, Tần Liệt ngỡ mình vừa rơi vào hầm băng, toàn thân băng hàn thấu xương.

Bức tranh thế giới hàn băng này do hàn ý của sông băng ngưng tụ mà thành, hàn ý đã lượn lờ nhiều năm không tan của thế giới bên ngoài đã hoàn toàn biến mất, mà Trấn Hồn Châu trong đầu hắn lại có thêm một bức họa. . .

Tần Liệt nghĩ một hồi mới hiểu ra.

Nhìn vào trong linh hải, hắn nhìn thấy hai nguyên phủ mới đã hình thành.

Hai quả cầu băng cực to mang hình dạng nguyên phủ đang lăn tới lăn lui bên trong linh hải, trong đó, một cái hàn ý rất đậm đặc, tinh thuần, còn cái kia hình như chỉ vừa mới hình thành, lực băng hàn còn chưa đầy.

Hắn thử vận chuyển lực lượng, lập tức nghe được tiếng sấm sét, lực lôi đình từ trong nguyên phủ lôi điện dũng mãnh tràn tới các huyệt khiếu.

Lực hàn băng trong băng cầu lại không chút biến hóa, rõ ràng không bị ảnh hưởng của Thiên Lôi cức.

Hắn lại ngưng tụ linh lực, phát hiện lực băng hàn trong băng cầu không hề phản ứng.. . .

Không thể triệu tập lực hàn băng, nghĩa là không dùng được sức mạnh của hai nguyên phủ mới. Tần Liệt nhíu mày, hiểu mình chưa thực sự nắm được sự tinh diệu của hàn ý nên mới không khống chế được lực hàn băng trong nguyên phủ.

"Hàn ý ở đây đã biến mất, còn khí chất của ngươi lại biến đổi, như đã biến thành một người khác." Lý Mục nhìn hắn, "Trên người ngươi xảy ra cái gì, ta cũng không muốn kiểm tra, nhưng khí chất của ngươi biến hóa, thì sẽ rất có lợi cho ngươi sau này. . ."

"Lý thúc, hàn ý của sông băng này tạo thành một bức tranh vẽ, trông giống như một bức Linh trận đồ trong đầu ta."

sau khi linh Hải có thêm hai nguyên phủ mới, khí chất của hắn trở nên lạnh lùng, không còn sự nhiệt tình như ngày xưa, khiến người ta có cảm giác hắn không cảm xúc.

Sắc mặt Tần Liệt hờ hững: "Trong linh hải cũng hình thành hai nguyên phủ hàn băng, cảm giác. . . hơi kỳ kỳ, ta vừa tỉnh lại cũng chưa hiểu rõ lắm."

Lý Mục khẽ gật đầu, "Không sao cả, ngươi cứ từ từ thích ứng. Tạo nên một ức tranh vẽ hàn băng trong óc, xem ra trên người tiểu tử ngươi có không ít bí mật nhỉ."

Nói xong, Lý Mục ra hiệu cho Nham Băng Tuyết Lang Vương.

Nham Băng Tuyết Lang Vương phun ra một quả băng cầu cỡ nắm tay, sáng lấp lánh, tầng tầng băng quang lưu chuyển, phóng ra năng lượng băng hàn cực mạnh.

Tần Liệt, Lý Mục và nó đều bị hàn băng trùm lại. Chốc lát sau hàn khí tiêu tán, ba người biến mất.

Ba người hiện ra bên trong một đình viện nhỏ bên trong Khí Cụ Thành!

Đình viện này có bố cục giống hệt đình viện ở trong cửa hàng Lý Ký.

"Nơi này là Khí Cụ Thành, một thành trì của Khí Cụ Tông, cũng là trung tâm giao dịch của Sâm La Điện, Thất Sát cốc, Ám Ảnh Lâu và tất cả các thế lực cấp Hắc Thiết." Lý Mục chỉ ra sau lưng, nơi ấy có một ngọn núi lửa đỏ thẫm cực lớn, miệng núi khói đặc cuồn cuộn, thỉnh thoảng phun lửa ra, "Tông môn Khí Cụ Tông ở ngay phía sau núi lửa."

Trên sườn núi lửa có rất nhiều huyệt động lớn nhỏ không đều, rất nhiều huyệt động đã có người sinh hoạt bên trong.

"Khí Cụ Tông và Sâm La Điện, Thất Sát cốc đều là thế lực cấp Hắc Thiết, nhưng nó là thế giới của Luyện Khí Sư, tông phái này lấy luyện khí làm chủ, trong tông môn từng xuất hiện rất nhiều Luyện Khí Sư trứ danh." Lý Mục giới thiệu, "Gần như toàn bộ linh khí của Sâm La Điện, Thất Sát cốc, Ám Ảnh Lâu đều do Khí Cụ Tông luyện chế ra, vì vậy Khí Cụ Tông địa vị rất cao trong giới thế lực.” Tần Liệt không mấy chuyên tâm nghe Lý Mục nói, hắn đang bị ngạc nhiên.

Lần đầu ở ngoài Băng Nham, hắn bị băng tinh đông cứng, mọi ý thức trong đầu đều đình trệ, khi tỉnh lại đã thấy mình xuất trên sông băng bên trong lòng đất của Cực Hàn Sơn Mạch.

Lúc ấy hắn tưởng sau khi bị đông kết, Lý Mục và Nham Băng Tuyết Lang Vương phải tốn rất nhiều thời gian rất lâu để đưa hắn tới Cực Hàn Sơn Mạch.

Bây giờ, lúc hắn lại bị băng tinh đông cứng, ý thức lại vẫn còn, nên hắn biết. . . chỉ mất một tích tắc mà thôi.

Chỉ cần nghe tên Khí Cụ Tông, hắn đã biết đây là một tông phái có thế lực lớn, biết đại khái địa điểm của Khí Cụ Tông.

Nó cách Cực Hàn Sơn Mạch cả hơn ngàn dặm!

Nói cách khác, chỉ trong một cái chớp mắt, hắn đã từ sông băng dưới đất ở Cực Hàn Sơn Mạch cách đây cả ngàn dặm tới thẳng Khí Cụ Thành ngay dưới chân Khí Cụ tông!

Hắn rúng động, kêu to: "Lý thúc! Chúng ta, chúng ta là trực tiếp từ lòng đất trong Cực Hàn Sơn Mạch tới đây à?"

Lý Mục gật đầu.

Nét mặt Tần Liệt vô cùng đặc sắc, muốn cố gắng nói cái gì đó, lại nghẹn không nói ra được chữ nào.

"Không cần hỏi. Ta nói, ngươi nghe là được." Lý Mục cười, ra hiệu cho hắn ngồi xuống, mới nói: " Ta lập ra cửa hàng Lý Ký ở Băng Nham thành là để chờ quyết định của Tiểu Băng chứ không phải vì ngươi. Lúc ngươi tới cửa hàng của ta bán Tụ Linh bài, ta sở dĩ tiếp nhận ngươi, vì Tụ Linh Trận của ngươi là cái phức tạp nhất trên đời ta mới thấy, ta là vì tò mò nên mới cho ngươi ở lại."

"Về sau, ta phát hiện tiểu tử ngươi hợp khẩu vị của ta, có tiềm chất trở thành một Luyện Khí Sư tài ba, nên mới thỉnh thoảng chỉ điểm cho ngươi một ít. Ta đưa ngươi ra khỏi thành, một là vì không muốn ngươi bị giết, hai là vì gia gia của ngươi đã từng giúp Tiểu Băng."

"Cho ngươi thể ngộ hàn ý là Tiểu Băng đáp tạ gia gia của ngươi năm đó đã từng giải thích về tu luyện chi đạo cho nó, cũng là để sau khi nó rời đi, ngươi giúp trông chừng chỗ đó cho nó."

Nham Băng Tuyết Lang Vương lại phun ra một băng cầu. Lý Mục cầm lấy băng cầu, đưa cho Tần Liệt, "Đây là Hàn Băng chi nhãn, là chìa khóa để ra vào chỗ đó, sau này ngươi có thể nhờ Hàn Băng chi nhãn ra vào đó tu luyện lực hàn băng."

Tần Liệt tiếp nhận Hàn Băng chi nhãn, thực thần kỳ, lúc mới cầm chỉ thấy bên ngoài hơi lành lạnh, không ngờ bên trong lại vô cùng băng hàn.

"Cách thức sử dụng Hàn Băng chi nhãn rất đơn giản, chỉ cần lấy lực hàn băng tác động vào chỗ then chốt, hàn lực sẽ đóng băng thân thể của ngươi, đưa ngươi truyền tống vào hoặc ra khỏi khu vực băng hàn." Lý Mục giải thích rõ ràng xong, bật cười, "Sở dĩ phải nói nhiều như vậy với ngươi nói là vì ta với Tiểu Băng phải đi rồi, có lẽ rất lâu sau này mới trở lại, cũng có thể sẽ không trở về. . ."

"Lý thúc. . ." Tần Liệt thở nhẹ.

"Cái mặt nạ mỏng này cho ngươi, ngươi dán lên má sẽ khiến gương mặt thay đổi, cộng với khí chất của ngươi hôm nay đã thay đổi, vô cùng lạnh giá, sau này dù có là bằng hữu của ngươi tới Khí Cụ Thành mua linh tài luyện linh khí, sợ là cũng sẽ không nhận ra ngươi." Lý Mục đưa cho hắn một cái mặt nạ, "Thứ đồ chơi này ngươi nên dùng, võ giả của Sâm La Điện, Thất Sát cốc, Ám Ảnh Lâu rất thường xuyên tới Khí Cụ Thành, nói không chừng cả Nguyên Thiên Nhai cũng có thể tới, và đụng phải ngươi."

Thấy Tần Liệt muốn nói chuyện, Lý Mục giơ tay ngăn lại, tiếp tục nói: "Những linh trận đồ ngươi có rất huyền diệu, bên trong ẩn chứa đạo lý Thiên Địa, nếu ngươi có thể tiến thêm một bước, suy nghĩ sâu xa, có thể lĩnh ngộ được các linh quyết linh kỹ thời cổ từ chúng nó. Cả bức tranh thế giới hàn băng cũng vậy, do hàn ý diễn biến mà thành, bên trong cũng có tinh diệu huyền ảo, nếu ngươi có thể lĩnh ngộ, thì sẽ nắm giữ được sự tinh túy của lực hàn băng."

"Khí Cụ Tông là một nơi tốt, ngươi muốn học luyện khí, trước tiên có thể tới đó thi làm đệ tử ngoại môn của Khí Cụ Tông, chỉ cần ngươi không hơn hai mươi tuổi, lại có kiến thức nhất định về luyện khí, thì thông qua chắc có lẽ không quá khó khăn. Ha ha, hồi đó ta cho ngươi đi theo Diêu Thái học tập, cũng là hi vọng ngươi có thể đi vào Khí Cụ Tông, ta nghĩ chắc không có vấn đề gì chứ?"

"Tần Liệt, trước mắt phải đổi tên, đổi thân phận, đợi ở Khí Cụ Thành một thời gian ngắn. Ngươi có thể vừa học luyện khí, vừa đến băng hàn chi địa tu luyện, lĩnh ngộ tinh túy của lực hàn băng. Đến chừng nào trở thành đệ tử hạch tâm của Khí Cụ Tông mới được lấy lại tên thật, đến lúc đó dù Nguyên Thiên Nhai có muốn đối phó ngươi thì cũng khó mà làm được."

". . ."

Lý Mục không cho Tần Liệt chen ngang, mà nói luôn một tràng dài, nói xong thì cũng thấm mệt.

"Những gì nên nói ta đã nói hết, ta và ngươi có thể gặp nhau ở cửa hàng Lý Ký, coi như là có duyên, ta thấy tiểu tử ngươi cũng vừa mắt, nên lắm mồm vài câu giúp cho con đường phát triển của ngươi. Ừ, chỉ thế thôi. " Lý Mục tiêu sái phất tay, "Cái nhà nhỏ này để lại cho ngươi, ta với Tiểu Băng đi đây, nếu sau này ngươi thật có thể trở thành một Luyện Khí Sư trác tuyệt như ta mong muốn, có lẽ, sẽ có một ngày Lý thúc tới năn nỉ ngươi giúp đỡ đó."

Nói xong, hắn ngăn không cho Tần Liệt đưa tiễn, một người một chó khoan thai đi ra, hòa nhập vào dòng người tấp nập.

Tần Liệt yên lặng đứng nhìn, đến khi hắn khuất khỏi tầm mắt, một hồi sau mới thì thào, "Lý thúc, sau này nếu Tần Liệt ta thành công, chắc chắn sẽ đáp tạ ân tình của người hôm nay."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.