Tần Liệt đâu rồi?
Thiên Khải nhẹ giọng nói.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, bởi vì câu nói này của Thiên Khải, đột nhiên trầm mặc.
Dĩ nhiên là ở Mặt trời luyện ngục.
Tần Sơn lãnh đạm nói.
Thiên Khải cười cười, nhìn Ma Long A Bố Lợi Đặc trong hồ sâu, lại một lần nữa hỏi:
Vậy... phân thân của hắn thì sao? Theo ta được biết, phân thân Ám Hồn thú của hắn vẫn ở trong Linh Vực? Có thể gọi hắn tới đây, để ta nói chuyện với hắn không?
Không cần thiết.
Tần Sơn không kiên nhẫn nói.
Thiên Khải chăm chú nhìn Tần Sơn, trầm ngâm trong chốc lát, chậm rãi nói:
Nếu như không có Âm Ảnh Sinh Mệnh xâm lấn, ở trong mắt ta, Tần Liệt và các ngươi đều là địch nhân của ta. Thứ ta cố gắng theo đuổ, là sự cường đại của Linh tộc, chuyện này cũng xung đột với sự cường đại của các ngươi.
Nhưng Âm Ảnh Sinh Mệnh là thiên địch của tất cả sinh linh trên tinh hà của chúng ta! Nếu bọn chúng đến đây sẽ phá huỷ tất cả mọi thứ của chúng ta, dĩ nhiên cũng bao gồm Linh tộc của ta!
Như vậy chúng ta có chung địch nhân, ta dĩ nhiên sẽ đứng về phía các ngươi.
Trước chuyện phải trái rõ ràng, ta vẫn phân biệt rất rõ, tuyệt đối sẽ không cùng Âm Ảnh Sinh Mệnh đi gây tai họa cho tinh hà.
Thiên Khải trịnh trọng nói.
Tần Sơn ngẩn người, một lúc sau, hắn nói:
Sau khi cường giả các tộc trở về, đều lập tức muốn đột phá cảnh giới cuối cùng, Tiểu Liệt cho là những người trở về đó đều bị thánh thần đầu độc, phân hồn của hắn tiến vào hồn hải của A Bố Lợi Đặc, cố gắng...
Hắn cẩn thận nói rõ tình huống thực tế với Thiên Khải, không cố ý giấu diếm cái gì.
Thiên Khải nghe xong, sắc mặt thay đổi.
Có lẽ không phải chỉ có A Bố Lợi Đặc, theo ta thấy, mặc dù Tần Liệt đang ở Mặt trời luyện ngục. Nhưng hắn nhất định đã phân ra nhiều linh hồn, đi ứng phó với tất cả những người trở về.
Ta nhận được tin tức, bên phía Hồn tộc... tất cả cường giả hồn mạch cấp mười, đều muốn rót hồn lực vào hồn các.
Ý vị Tần Liệt tự biết linh hồn lực của hắn chưa đầy.
Nhưng hắn là Ngự Hồn Đại Đế, ngay cả hắn cũng cảm giác hồn lực chưa đầy, vậy đối thủ của hắn...khẳng định không chỉ có một mình A Bố Lợi Đặc!
Ngươi, làm sao ngươi biết Tiểu Liệt là….?
Tần Sơn kinh hãi.
Tin tức Tần Liệt là Ngự Hồn Đại Đế, phía ngoài chỉ có lời đồn đãi, không có bất kỳ người nào dám khẳng định.
Một số cường giả của Linh Vực, sau khi Tần Liệt tự mình thừa nhận, cũng mới biết chân tướng của chuyện này.
Bọn họ cho là ngoài bọn họ ra, những người khác không thể khẳng định chắn chắn về thân phận của Tần Liệt.
Không ngờ...
Hắc, ta có lẽ là người đầu tiên khẳng định thân phận chân thật của hắn. Tin tức truyền lưu bên ngoài, cũng là trải qua miệng ta, mà tiết lộ ra ngoài .
Thiên Khải mỉm cười nói.
Ngươi!
Tần Sơn tức giận nói.
Thiên Khải khoát khoát tay, ý bảo hắn không nên kích động:
Vừa rồi ta đã nói, trước khi Âm Ảnh Sinh Mệnh xâm lấn, chúng ta là địch nhân. Ta vì mình, vì Linh tộc, dĩ nhiên cần làm một số chuyện. Nhưng hiện nay Âm Ảnh Sinh Mệnh đã động thủ. Hơn nữa có lẽ dốc hết sức lực! Dưới tình huống như vậy, chúng ta đã không còn là địch nhân, mà là đồng minh sóng vai chiến đấu. Ta bảo đảm với các ngươi, trước khi Âm Ảnh Sinh Mệnh bị đuổi đi, ta sẽ không bao giờ ... làm chuyện có hại đến người khác, điểm này các ngươi nhất định phải tin tưởng ta!
Được rồi.
Tần Sơn kiên trì nói.
Chuyện Tần Liệt xâm nhập vào đầu óc những người trở về, phải làm vô cùng bí mật, bởi vì tộc trưởng các tộc đó cũng không có phản ứng dị thường.
Thiên Khải suy tư.
Một lát sau, hắn tiếp tục nói:
Đối kháng với Âm Ảnh Sinh Mệnh, cần tất cả chủng tộc hợp lực, để nội bộ ổn định, ta hi vọng các ngươi nhất định phải giữ nghiêm bí mật, không nên báo những chuyện Tần Liệt làm cho tộc nhân các tộc khác.
Dù sao, những người trở về đều là lão nhân đức cao vọng trọng của các tộc, ký thác vào bọn hắn mơ ước và hi vọng bước chân vào cảnh giới cuối cùng.
Bất kể Tần Liệt bắt nguồn từ lý do nào, chỉ cần Tần Liệt động thủ, bọn họ sẽ không cao hứng.
Chuyện này, nhất định phải giấu diếm bọn hắn.
Tần Sơn hừ một tiếng, nói:
Ta dĩ nhiên biết.
Tốt lắm.
Thiên Khải gật đầu:
Bây giờ điều kiện tiên quyết là Kình Thiên thành, lấy danh hiệu của Tần Liệt thông truyền tộc trưởng các tộc, nói cho bọn hắn biết Âm Ảnh Sinh Mệnh đã quay trở lại. Ngoài ra, muốn mời tất cả tộc trưởng các tộc tới Kình Thiên thành trao đổi, xem liên hiệp như thế nào để có thể dốc lực đánh đuổi Âm Ảnh Sinh Mệnh!
Tần Nghiệp, ngươi phải lập tức trở về Kình Thiên thành!
Tần Sơn phân phó.
Thiên Khải lại nói:
Chúng ta cũng sẽ lập tức qua đó.
Hắn nhìn A Bố Lợi Đặc trong hồ sâu, nói:
Ở lại đây, thật ra các ngươi cũng không giúp đỡ được cái gì. Phương diện chiến đấu của linh hồn, các ngươi cũng không am hiểu, các ngươi có thể làm, chính là lúc Tần Liệt và thánh thần chiến đấu, làm hết sức giết chết Âm Ảnh Sinh Mệnh!
Hắn và thánh thần đã tranh tài rồi?
Tần Hạo hoảng sợ.
Thiên Khải cười khổ:
Nói chính xác, từ khi những người kia trở về, cuộc chiến của Âm Ảnh Sinh Mệnh thánh thần và Tần Liệt đã bắt đầu. Mà Tần Liệt, bất kể có nguyện ý hay không, cũng chỉ có thể tiếp chiêu.
Tần Liệt phân ra nhiều phân hồn như vậy, đi chống lại đông đảo người trở về, có lẽ hắn đoán được thánh thần đã hành động.
Đây là hắn muốn lợi dụng những người trở về, dốc sức tiêu hao linh hồn lực của Tần Liệt, để cho khi Tần Liệt và hắn quyết chiến, linh hồn đã hao tổn khổng lồ.
Đây là nguyên nhân Tần Liệt muốn tìm thấy dấu vết của thánh thần trong đầu những người trở về, tiêu diệt từng cái một.
Nếu thắng, chỉ sợ Tần Liệt cũng thương tích đầy mình, chiến đấu với thánh thần cũng không phải bắt đầu từ thế lực ngang bằng.
Nếu như Tần Liệt thất bại, không đợi hắn hiện thân xuất thủ, Tần Liệt cũng sẽ bị những người trở về hao hết linh hồn mà chết.
Đến lúc đó bọn hắn sẽ là tồn tại vô địch trên tinh hà chúng ta.
Ài.
Thiên Khải lắc đầu thở dài:
Không hổ là Âm Ảnh Sinh Mệnh thánh thần, trí giả trong miệng người trở về. Hắn giam cầm rất nhiều cường giả đỉnh cao, không giết chết người nào, mà giữ lại bọn họ, lĩnh ngộ lực lượng bọn họ tu luyện, sau đó giả vờ truyền thụ bí thuật để bọn họ bước vào cảnh giới cuối cùng, để lặng lẽ ảnh hưởng lên bọn họ, lưu lại ấn ký trong linh hồn của bọn họ, để vào lúc này đối phó với Ngự Hồn Đại Đế mới ra đời.
Thánh thần thật quá đáng sợ. Việc chúng ta có thể làm, cũng chỉ là giúp Tần Liệt giết chết những Âm Ảnh Sinh Mệnh kém hơn kia, để cho Tần Liệt không bị quấy rầy.
Chiến đấu vốn không công bằng, hi vọng... Tần Liệt có thể chống đỡ.
Nếu không, khi thánh thần hiện thân trong tinh không của chúng ta, chúng sinh đã tiêu vong toàn bộ.
Tinh không của chúng ta cũng sắp bị Âm Ảnh Ám Giới hoàn toàn nuốt hết đồng hóa.
Cường giả bên trong sơn cốc, nghe xong phân tích của Thiên Khải, cũng trầm mặc.
Tâm tình của mọi người đều trầm trọng như núi, cảm thấy nguy cơ kinh khủng.
Đến Kình Thiên thành, dốc sức giết chết Âm Ảnh Sinh Mệnh xâm phạm, để cho Tần Liệt có thể buông tay quyết chiến với thánh thần.
Thiên Khải nói.
Đi!
Tần Sơn gấp gáp nói.
Khi tinh hà sắp hủy diệt, gặp phải nguy cơ cực lớn, Thiên Khải vẫn luôn là đại nhân vật phản diện, ngược lại trở thành tâm phúc của mọi người.