Linh Vực

Chương 1917: Chương 1917: Lợi hại (1)




“Tận diệt chi quang...”

U Minh thành Tần Liệt cũng là khuôn mặt đầy kinh ngạc, cũng chấn kinh không hiểu.

Hắn biết rõ tận diệt chi quang đáng sợ, nhưng linh hồn hắn cũng có thể không chịu tận diệt chi quang ảnh hưởng, thậm chí có thể dẫn dắt tận diệt chi quang.

Lúc này, hắn lại hoài nghi hắn khác thường, miễn dịch đối với tận diệt chi quang, cũng bắt nguồn từ cha hắn Tần Hạo.

“Theo ta biết, cha ngươi chính là một sinh linh duy nhất có thể sống từ Âm Ảnh Ám Giới đi ra. Tận diệt chi quang, tựa như đến từ một nơi thần bí của Âm Ảnh Ám Giới, hắn có thể không chịu tận diệt chi quang ảnh hưởng, còn có thể dẫn dắt tận diệt chi quang, tất nhiên là vì vì hắn từng đi Âm Ảnh Ám Giới, cũng thành công đi ra.” Sắc mặt Minh Kiêu nghiêm túc, lúc nói phen lời này, cũng tràn đầy kính ý đối với Tần Hạo, “Không lâu trước đây, hắn nói hắn ở sau khi đúc ra chín tầng hồn đàn, có tự tin chiến một trận với Liệt Diễm Diên, ta còn có chút hoài nghi.”

“Ta bây giờ tin tưởng hắn có thực lực cùng tư cách này.”

“Hắn đã là người số một từ khi có sử tới nay của Linh Vực chúng ta.”

“Tê tê!”

Lúc Minh Kiêu nói chuyện, từ khóe mắt Lăng Ngữ Thi bên cạnh bay vút ra từng sợi điểm sáng màu đen.

Những ánh sáng màu đen đó, xuất hiện như giọt nước mắt, lại chưa nhỏ xuống.

Tần Liệt nhạy cảm chú ý tới, ở trong những điểm sáng màu đen đó khắc rất nhiều bí thuật linh hồn, đều là tinh hoa linh hồn của Áo Tư Đinh sau khi hủy diệt.

Nhưng lúc này, có lẽ là vì Lăng Ngữ Thi ở lúc hấp thu đã xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, những linh hồn ấn kí đã bị nàng hấp thu lại lưu lại ngoài cơ thể.

Đây là dấu hiệu phi thường không ổn.

“Không ổn! Vẫn là cần giải quyết vận mệnh chi lực ảnh hưởng mới được!” Tần Sơn âm trầm quát.

“Cháu thử một lần đi!”

Phân hồn cấp mười của Tần Liệt, từ trong phân thân Ám Hồn Thú trôi nổi ra, lần này không là hình thái ban đầu Linh Hồn Thụ nữa, mà là hóa thành một luồng u hồn.

Hắn là nhớ tới quá trình kỳ diệu năm ấy, hắn lấy hồn mạch cấp chín chiến thắng Tích Dịch Thủy tổ.

Mấu chốt chính là tận diệt chi quang!

Phân hồn của hắn ở lúc cấp chín, chính là mượn dùng tận diệt chi quang, chiến thắng Tích Dịch Thủy tổ.

Nay hồn mạch của hắn đột phá đến cấp mười, mà trước mắt còn có rất nhiều tận diệt chi quang, hắn muốn thử một lần, xem có thể lại một lần nữa lợi dụng tận diệt chi quang để sáng tạo kì tích hay không.

“Hô!”

Một đám u hồn kia của hắn như lửa quỷ màu biếc thiêu đốt, từ trong U Minh thành nháy mắt bay ra.

Sau một chớp mắt, u hồn của hắn, hiện thân ngay giữa những đại ác ma kia cùng Viêm đế, Băng đế.

“Tần Liệt!”

Băng đế nhạy cảm cảm ứng được khí tức của hắn, sau khi cả kinh, vội nói: “Linh hồn ngươi có chút suy yếu, ngươi bây giờ đến làm gì?”

Trải qua Áo Tư Đốn giải thích, những đại ác ma nổi nóng kia đều đã bình tĩnh lại.

Đạo Sâm cũng đang khuyên bảo ác ma từ tầng Thâm Uyên khác tới.

Lúc này, thế cục vừa mới bình tĩnh xuống, Tần Liệt biến thành u hồn, khí tức rõ ràng yếu hơn so với lúc trước rất nhiều.

Băng đế tự nhiên cũng biết, hắn đem “Cửu U Hồn Ngục” tàn hồn Áo Tư Đinh ngưng tụ thành hủy đi, đã hao phí rất nhiều hồn lực.

Hắn không cảm thấy Tần Liệt linh hồn yếu ớt, lại chỉ vẻn vẹn thuần hình thái linh hồn, sau khi qua đây có thể thay đổi cái gì.

“Vù!”

Nhưng, ngay sau khi Băng đế dò hỏi, hắn kinh ngạc phát hiện, những tận diệt chi quang từ trong cái hang lớn một lần nữa bắn tung tóe ra, lại ùn ùn bay về phía một đám u hồn kia của Tần Liệt.

Tận diệt chi quang lúc trước tràn ra, lúc này đều đã bị Tần Hạo dắt đi, đã trở thành vũ khí sắc bén Tần Hạo đối phó A Tát Đức cùng các cường giả Linh tộc kia.

Ở sau khi u hồn Tần Liệt đến, tận diệt chi quang một lần nữa bắn tung tóe ra đều bay vút về phía Tần Liệt.

Nháy mắt thời gian, những tận diệt chi quang đó đã đem Tần Liệt bao trùm.

“Cái này...”

Sắc mặt Viêm đế biến đổi, còn cho rằng Tần Liệt ở trong nháy mắt, đã bị tận diệt chi quang hòa tan.

Hắn biết rõ tận diệt chi quang khủng bố, biết tận diệt chi quang không chỉ có sức ăn mòn khủng bố đối với cơ thể, ngay cả linh hồn... Dính vào tận diệt chi quang, cũng phải bị hòa tan thành hư vô.

U hồn Tần Liệt bay đến, vừa bị tận diệt chi quang bao trùm, hắn liền cho rằng Tần Liệt xong đời rồi.

“Tần Liệt!”

Cơ Đán và Hoa Thiên Khung, còn có những cường giả nhân tộc tới từ Linh Vực cũng thất thanh kinh hô.

Nhất là cường giả Vực Thủy cảnh dựa vào Tần gia, mắt thấy hắn bị tận diệt chi quang nuốt, đều toát ra ý cực độ nôn nóng.

“Hắn không sao, linh hồn hắn... còn có động tĩnh.” Băng đế bỗng nhiên nói.

“Cái gì?” Viêm đế sau khi sửng sốt, chợt an tĩnh lại, cũng lấy linh hồn cảm giác.

Mắt Viêm đế đột nhiên sáng ngời.

“Ồ! Tên kia...”

Đại ác ma Lạp Tắc Nhĩ đến từ Hàn Tịch Thâm Uyên kinh ngạc nhìn hồn Tần Liệt bị tận diệt chi quang bao trùm, khuôn mặt tràn đầy không thể tưởng tượng.

“Chuyện gì xảy ra?” Đạo Sâm dò hỏi.

Linh hồn cảm giác lực của hắn hơi yếu hơn Lạp Tắc Nhĩ một bậc, hắn chưa thể ngay lập tức phát hiện khác thường.

Nhưng, chỉ một lát, Đạo Sâm đã trợn tròn mắt.

Rất nhiều tận diệt chi quang từ trong hố không gian lớn bay vút ra, bắn lượng lớn về phía chỗ u hồn Tần Liệt, từng luồng tận diệt chi quang đan xen lóe ra, như gân mạch xương máu, dần dần ngưng tụ thành hình người.

Một người lấy tận diệt chi quang ngưng kết!

Trong từng mảng tận diệt chi quang, chỗ con mắt đột nhiên toát ra quỷ hỏa như lửa biếc.

“Tần Liệt! Hắn giống cha hắn, cũng có thể nắm giữ tận diệt chi quang!” Đạo Sâm kinh hãi.

“Hắn, hắn...” Viêm đế cũng kinh dị không thôi.

Một khắc này, bất luận là ác ma, hay là cường giả nhân tộc đều kinh ngạc phi thường.

“Ô!”

Ngay cả Tần Hạo không ngừng lấy tận diệt chi quang đánh A Tát Đức, cũng bị tiếng kinh hô bên này hấp dẫn, nhịn không được xoay đầu nhìn tới.

Sau khi hắn phát hiện phân hồn Hồn tộc của Tần Liệt, thế mà đem từng luồng tận diệt chi quang dẫn dắt, ngưng luyện ra một cơ thể do tận diệt chi quang hợp thành, hắn lập tức nhếch miệng cười to hắc hắc.

Tiếng cười của hắn tràn đầy vui vẻ cùng tự hào.

“Hô!”

Tần Liệt có một cơ thể tận diệt chi quang, tầm mắt liếc về phía Thiên Khải, hóa thành một ngôi sao băng rực rỡ, hung hăng bắn về phía Thiên Khải.

“Xẹt xẹt!”

Tận diệt chi quang hóa thành sao băng, lao vút đi trên không, như đao sắc, đem bầu trời Cửu U cắt ra một dòng thiên hà lấp lánh.

Từ trong thiên hà đó bay tung tóe ra càng nhiều dải ánh sáng không biết tên, còn có vực ngoại cuồng phong quỷ dị.

Cửu U quân chủ Áo Tư Đốn vừa thấy Tần Liệt động thủ, tựa như đang hô ứng hắn, cao giọng rít gào.

Tiếng rống giận của hắn vừa ra, mặt đất Cửu U bắt đầu kịch liệt lay động, bầu trời như hóa thành ngọn núi khổng lồ vô hình, hướng Thiên Khải áp bức đến.

Đồng thời, trong con ngươi của Áo Tư Đốn, vô số ma văn thần bí màu tím, như hoa sen màu tím trôi nổi ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.