Linh Vực

Chương 1333: Chương 1333: Lực lượng thêm vào (2)




“Lực lượng linh lực và huyết mạch mạnh như nhau, còn có thể ngưng luyện tinh huyết, gã này... rốt cuộc cất dấu bao nhiêu bí mật?” Ánh mắt nàng âm u thầm nghĩ.

Cũng ở giờ phút này, toái quang cùng lôi mang của Tần Liệt bên kia chậm rãi biến mất.

Tần Liệt cũng là đầy người vết máu từ trong đó hiện ra.

Ngoài thân hắn tràn ngập vết máu tinh mịn như đã bị roi vụt, còn có một đám lỗ máu như vết kim.

Bộ dáng thê thảm của hắn giờ phút này cùng Huyền Lạc lúc trước có chút tương tự.

Toàn bộ hàn diễm đã không thấy, linh hồn vốn đã mơ hồ, trên người Huyền Lạc lần nữa truyền đến linh hồn dao động mãnh liệt.

Hắn xa xa nhìn về phía Tần Liệt mình đầy thương tích, lại vẫn như cũ như bàn thạch sừng sững bất động, khóe miệng băng lạnh giống như đột nhiên run rẩy một cái.

“Được rồi, đừng đánh nữa!”

Một thanh âm âm trầm như cơn gió lạnh buốt, từ cửa vào bí cảnh thâm uyên ma khí nồng đậm truyền đến, chợt một cái bóng đen như mực hiện ra.

“Có cái sức này, chờ tiến vào bí cảnh, tìm những ác ma bậc cao kia phát tiết đi. Nếu cứ muốn tiếp tục, hai người các ngươi...” Hắn nhìn về phía Tần Liệt và Huyền Lạc, hừ lạnh một tiếng, “Không cần nghĩ tiến vào bí cảnh nữa! Hai kẻ bị thương nặng sắp chết, tiến vào bí cảnh, chỉ có thể trở thành trói buộc đồng bạn, một chút tác dụng cũng không có!”

Một đám thanh niên tài tuấn của Thần tộc đều không khỏi trầm mặc xuống, không ai dám nhiều lời.

Mắt Thương Diệp cũng hiện ra vẻ xấu hổ, chủ động nói: “Ám Vân đại nhân, đều là ta sai, xin lỗi.”

“Ngươi thu thập tốt tàn cục cho ta, đừng làm ra chuyện gì nữa là được! Ồ đúng rồi, Minh Hú và Hạo Kiệt đã đến, hẳn là không cần quá lâu, bọn họ sẽ dẫn người đến chỗ này, ngươi tuyệt đối đừng để ta nhìn thấy nơi này lại nổi lên chiến cuộc nữa!” Cường giả Hắc Ám gia tộc được xưng hô là Ám Vân lạnh lùng nói.

“Ta rõ.” Thương Diệp không dám phản bác, ngoan ngoãn cúi đầu nói.

“Ừm.” Ám Vân hài lòng gật gật đầu, lại biến mất trong bóng đêm.

Tần Liệt chỉ nhìn thấy một cái bóng qua đây, ngay cả bộ dáng chân thật của hắn cũng chưa thấy, chỉ thấy hắn lại hoàn toàn biến mất vào bóng tối.

“Minh Hú và Hạo Kiệt cũng sắp tới đây rồi...” Kiền Bao cười khổ.

“Hy vọng hai gia hỏa đó có thể an phận chút.” Trong mắt Thương Diệp cũng hiện lên một tia lo lắng.

Tin tức Minh Hú của Quang Minh gia tộc cùng Hạo Kiệt của Thị Huyết gia tộc sắp tới đây, sau khi từ trong miệng Ám Vân nói ra, làm rất nhiều người ở đây đều cảm giác được áp lực.

Lúc này, Lưu Dạng đã đến đỡ Tần Liệt, nói: “Minh Hú và Hạo Kiệt hai gia hỏa đó, so với Huyền Lạc, chỉ sợ còn khó đối phó hơn một chút.”

“Ồ.” Tần Liệt hờ hững nói.

Ám Vân đến, làm chiến đấu của Tần Liệt và Huyền Lạc cũng không tiếp tục đến cuối cùng.

Huyền Lạc giờ phút này được các đồng bạn Huyền Băng gia tộc vây quanh, các khối thịt ác ma ẩn chứa dư thừa huyết nhục tinh khí, đã được các đồng bạn kia của hắn nhét vào trong miệng hắn.

Cách xa mấy chục thước, Huyền Lạc và Tần Liệt hai người vừa vặn có thể nhìn thấy đối phương.

Huyền Lạc sắc mặt trắng bệch, trong con ngươi lóe ra hào quang lạnh như băng, lạnh lùng nói: “Nếu không phải Ám Vân đại nhân ngăn cản, ta nhất định khiến ngươi bị thương nặng đến không có sức tiến vào bí cảnh!”

Hắn vừa nói chuyện, vừa xé rách miếng thịt, dùng sức nhai nuốt.

Hắn tựa như đem khối thịt trong tay coi là Tần Liệt.

Đối diện, Tần Liệt đặt mông ngồi dưới đất, nhếch môi cười hắc hắc, nói: “Chúng ta chiến đấu nếu tiếp tục, người cuối cùng ngã xuống kia, nhất định sẽ là ngươi.”

Trong mắt Huyền Lạc chợt hiện hàn quang.

Thương Diệp vừa mới bị cảnh cáo, hờ hững đứng ở giữa hai người, lạnh lùng nói: “Đủ rồi!”

“Được rồi, không cần tranh đấu vô vị.”

Nam Khi đi đến cạnh Tần Liệt, nghĩ một chút, lấy ra một khối thịt khô lấy bí pháp hun qua, tùy tay đưa tới, “Ngươi hiện tại cần mau chóng khôi phục lực lượng huyết mạch, mà không phải đấu võ mồm với Huyền Lạc. Ám Vân đại nhân nói không sai, ngươi và Huyền Lạc hai gia hỏa này nếu tiếp tục, hai người các ngươi... Chỉ sợ đều không thể tiến vào bí cảnh.”

“Nhanh ăn đi, thịt nướng Nam Khi thằng cha này làm ra, hương vị so với chúng ta còn tốt hơn, trước kia chúng ta đều không kiếm được đâu.” Lưu Dạng thúc giục nói.

Tần Liệt tiếp nhận một khối thịt ít nhất nặng bảy tám cân đó, cái gì cũng không hỏi, lập tức xé rách nuốt.

Ở nơi này không thể mượn dùng Huyết Nhục Phong Bi bổ sung huyết nhục tinh khí, hắn chỉ có thể thông qua loại biện pháp nguyên thủy nhất, cũng là đơn giản nhất này để khôi phục lực lượng huyết mạch -- ăn thịt.

Một khối thịt hun do Nam Khi đưa ra, quả nhiên cực kỳ mỹ vị. Nhưng lại ẩn chứa có chút đầy đủ huyết nhục tinh khí.

Từng miếng thịt, sau khi bị hắn nuốt vào trong bụng, lập tức bị thân thể hắn hấp thu luyện hóa, biến thành các tia lực lượng huyết nhục lắng đọng lại ở trong máu tươi.

Lực lượng huyết mạch hắn vừa rồi kịch liệt tiêu hao, rõ ràng đang được bổ sung, khiến tinh lực của hắn cũng chậm rãi tràn đầy hẳn lên.

Lúc này, hắn mới nhìn về phía Nam Khi qua đây.

Nam Khi cùng năm đồng bạn của hắn, cũng đang lấy một loại ánh mắt hoàn toàn mới, tiến hành nhìn kĩ đánh giá đối với hắn.

“Ta không biết ngươi có đáng tín nhiệm hay không, chẳng qua... Sức chiến đấu của ngươi, quả thực đủ tư cách đi chung với chúng ta.” Nam Khi trầm ngâm một chút, lại nói: “Hy vọng ở trong bí cảnh, ngươi đừng khiến đội ngũ chúng ta xảy ra chuyện. Nếu ngươi ở trong bí cảnh làm ra chuyện tổn hại Liệt Diễm gia tộc, bất lợi với tiểu đội ta, ta sẽ dốc hết toàn lực đánh giết ngươi!”

Năm tên thanh niên huyết mạch cấp bảy phía sau hắn, trong mắt cũng chợt hiện ra từng cái ánh mắt sắc bén, hiển nhiên sẽ vĩnh viễn đứng chung một chỗ với Nam Khi.

Thông qua chiến đấu với Huyền Lạc, bọn họ đều đã tiếp nhận thực lực của Tần Liệt, ý thức được Tần Liệt quả thực đủ tư cách làm đồng đội với bọn họ.

Nhưng thân phận hỗn huyết giả của Tần Liệt, vẫn làm bọn họ khó có thể yên tâm, nhất là... đối tượng huyết mạch Tần Liệt hỗn hợp, còn là nhân tộc Linh Vực bọn họ sắp xâm nhập.

Bọn họ một thế hệ mới, từ trong miệng thế hệ trước, đã nghe rất nhiều lời không hay về nhân tộc.

Ở trong ấn tượng của bọn họ, nhân tộc vĩnh viễn liên quan với giả dối, không biết xấu hổ, âm hiểm vân vân các từ ngữ.

Bởi vậy, Tần Liệt được bọn họ tán đồng về thực lực, vẫn bị bọn họ âm thầm đề phòng.

“Ta cho dù muốn làm ra chuyện tổn hại Liệt Diễm gia tộc, cũng là ở lúc các ngươi xâm nhập Linh Vực, hơn nữa sẽ không lén lút.” Tần Liệt lạnh nhạt nói.

“Như vậy ít nhất coi như hán tử.” Nam Khi gật gật đầu, trầm giọng nói: “Hy vọng ngươi thật có thể làm được.”

Nói xong, hắn dẫn năm đồng bạn kia rời khỏi bên cạnh Tần Liệt.

Lúc này, Kiền Bao, Diễm Phong và Vũ Sa ba người mới đi lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.