“Thịch!”
Lồng ngực Tần Liệt ánh vàng như nước hắt ra, một lực lượng to lớn đột kích, thân thể lăng không mà đến của hắn nhịn không được mất đi cân bằng nặng nề rơi xuống biển lửa sâu thẳm.
“Ô!”
Trong biển lửa, hắn cũng thét lớn một tiếng, sắc mặt có chút khó coi.
Viêm Ma cấp bảy này nháy mắt lấy ra một thanh hỏa diễm chiến phủ, còn trực tiếp sử dụng thiên phú huyết mạch, ở sau khi cánh tay tráng kiện phình to gấp ba, lực lượng cũng nháy mắt tăng vọt.
Hỏa diễm chiến phủ trong khoảnh khắc bộc phát ra lực lượng quá mức cuồng bạo.
Nếu không phải hắn mới đạt được thiên phú Kim Giáp, trực tiếp lấy lực lượng huyết mạch ở toàn thân bao trùm chiến giáp màu vàng, hắn chỉ sợ sẽ vừa đối mặt đã chịu thiệt to.
Dù vậy, bóng người tiêu sái của hắn vẫn là bị Viêm Ma huyết mạch cấp bảy này trực tiếp từ không trung đánh xuống.
“Ngươi thế mà chưa chết!”
Viêm Ma cấp bảy, sau một đòn, thấy Tần Liệt chưa bị chém thành hai nửa, còn từ trong biển lửa thò đầu ra, cũng tỏ ra kinh dị hẳn lên.
Trên khuôn mặt nhìn như lỗ mãng kia của hắn hiện ra sắc thái khác, trong con mắt đỏ toàn bộ còn lóe ra hào quang suy tư.
Tần Liệt thân ở trong biển lửa chợt chấn động, đột nhiên hiểu ra, quát: “Thì ra là ác ma bậc cao!”
Viêm Ma cấp bảy này có trí tuệ rất cao, hắn biết lấy tảng đá lửa to lớn ra tay trước, ở lúc Tần Liệt bay tới, đột nhiên lấy ra hỏa diễm chiến phủ, lập tức kích phát thiên phú huyết mạch Trọng Kích.
Viêm Ma cấp bảy bình thường, chưa đột phá đến tầng thứ thâm uyên lĩnh chủ, không có khả năng có được trí tuệ cao như thế.
Mặt khác, hỏa diễm chiến phủ thằng cha này cầm, cũng rõ ràng giống với vũ khí của Phất Lạc Lí Tư, hơn nữa thoạt nhìn chính là hàng cao cấp.
Chỉ hai điểm này đã có thể chứng minh hắn không phải từ Viêm Ma cấp thấp, từng bước tiến giai thành cấp bảy, không phải loại Viêm Ma bình thường trí tuệ không đủ kia.
“Phất Lạc Lí Tư là cha ta.”
Vừa thấy thân phận bị Tần Liệt nhìn thấu, hắn cũng không che che dấu dấu, nhếch miệng cười hung dữ hắc hắc, xách hỏa diễm chiến phủ hướng tới cái ót Tần Liệt đánh xuống.
Giờ phút này, Tần Liệt vừa mới từ trong biển lửa thò đầu, mà hắn lại lơ lửng ở trên biển lửa.
Hắn rõ ràng có ưu thế trời cao.
Trong biển sâu chung quanh, các con Viêm Ma hình thể lớn hơn nữa, như quỷ mỵ, cũng liên tiếp từ phía dưới biển lửa ló ra.
Những Viêm Ma ló mặt sau, mắt lóe ra quang mang hiếu sát cuồng bạo, lại chưa có sắc thái trí tuệ.
Bọn hắn mới là Viêm Ma bình thường thực sự.
“Thế mà lại bị ác ma bậc cao tính kế.”
Vừa thấy những Viêm Ma bình thường kia, từng con ló mặt ra, Tần Liệt kinh ngạc cười, lập tức hiểu ra.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía hỏa diễm chiến phủ ở trên không rơi xuống, sắc mặt thoải mái, trong mắt bắn ra hào quang tia chớp.
“Xẹt!”
Như một tia chớp lướt qua, bóng người hắn từ trên biển lửa biến mất.
Ác ma bậc cao xách hỏa diễm chiến phủ toàn lực chém đến, cả người lẫn hỏa diễm chiến phủ, cắm đầu ngã vào sâu trong biển lửa.
“Độn thuật đáng giận!”
Trong biển lửa, ác ma cấp bảy này vừa thò đầu ra, liền lập tức tức giận mắng lên.
Theo tiếng mắng của hắn vang lên, dịch lửa quanh hắn điên cuồng sôi trào.
Từng cái bọt khí từ trong biển lửa sôi trào cuộn lên.
Trong những bọt khí đó, thế mà lại đều có một giọt máu tươi màu đỏ tím, mỗi một giọt máu tươi đều lóe ra ngọn lửa đẹp đẽ.
Lấy “Tật Lôi Độn” tránh thoát đòn thứ hai, vừa mới hiện hình ở trên không biển lửa, Tần Liệt cúi đầu nhìn thoáng qua bọt khí phía dưới, đột nhiên đầu váng mắt hoa.
Các sợi hồn lực như tơ nhện đột nhiên xâm nhập linh hồn thức hải hắn.
“Thế mà còn biết vận dụng lực lượng linh hồn!” Tần Liệt cả kinh nói.
Trong thâm uyên, ác ma am hiểu lực lượng linh hồn, tuyệt đối là số rất ít.
Tần Liệt đầu váng mắt hoa, sau khi nhìn thấy trong linh hồn thức hải rót vào các sợi tơ nhện, lập tức kinh ngạc hẳn lên.
Những tơ nhện kia rõ ràng là một loại năng lượng kỳ dị khóa linh hồn hắn.
Viêm Ma cấp bảy trong biển lửa phía dưới lợi dụng phương thức này, là vì biết vị trí xác thực của hắn, phòng ngừa hắn lại lợi dụng “Tật Lôi Độn” nháy mắt chạy mất.
“Múa búa trước cửa Lỗ Ban!”
Trong lòng Tần Liệt cười thầm, hắn thoáng vận dụng Thiên Lôi Cức, trong linh hồn thức hải sấm chớp cuồng bạo ập lên.
Tơ hồn mỏng manh thẩm thấu thức hải hắn, theo tâm thần hắn biến động, bị các tia sét oanh kích.
Toàn bộ tơ hồn trong khoảnh khắc hóa thành khói bụi.
Trong biển lửa, ác ma bậc cao huyết mạch cấp bảy cầm hỏa diễm chiến phủ, trong một đôi mắt lửa thật lớn cũng tràn đầy kinh dị khó hiểu.
Từng cái bọt khí bên cạnh hắn, bên trong tinh huyết ngưng tụ thành ngọn lửa, lúc này nhảy nhót một lát, thế mà lại tắt hết.
Hắn cũng chặt đứt liên hệ với các sợi tơ hồn đã phóng ra.
Cái này ý nghĩa những hồn lực hắn thẩm thấu trong linh hồn Tần Liệt đã bị tiêu diệt sạch sẽ, không lưu lại một chút nào.
“Gia hỏa Liệt Diễm huyết mạch cấp bảy, thế mà cũng có thể quét sạch linh hồn ấn ký của ta, kỳ quái...”
Viêm Ma cũng âm thầm nghi hoặc, vẻ mặt nhìn về phía Tần Liệt có thêm một tia ngưng trọng.
Hắn là con của thâm uyên lĩnh chủ Phất Lạc Lí Tư, thuộc về tầng thứ ác ma bậc cao, hắn từng có tiếp xúc với tinh hải thương nhân bên ngoài, lấy rất nhiều tài liệu lửa trân quý của Cực Viêm Thâm Uyên, đổi một số thứ hắn cảm thấy hứng thú.
Các sợi tơ hồn hắn dùng ở linh hồn Tần Liệt, chính là một thiên pháp quyết linh hồn thô lậu hắn đổi lấy. Hắn đã tiêu phí rất nhiều tinh lực, mới chậm rãi lĩnh ngộ ảo diệu trong đó.
Hắn khác với phụ thân Phất Lạc Lí Tư, hắn có hứng thú nồng hậu đối với thiên địa bên ngoài.
Hắn đối với lực lượng linh hồn cũng ôm sự tò mò thật lớn.
Thiên pháp quyết linh hồn hắn đổi lấy đó, sau khi trải qua hắn tỉ mỉ tu luyện, đã khiến hắn dần dần sờ soạng đến ảo diệu của linh hồn.
Hắn tự nhận là phương hướng hắn nghiên cứu, sẽ giúp thực lực hắn trưởng thành, có thể đi lên con đường huyết mạch khác với phụ thân Phất Lạc Lí Tư.
Đáng tiếc địch thủ hắn đối mặt chính là Tần Liệt.
“Duy Tháp Tư đáng chết! Ngươi đang ngốc cái gì?”
Nhưng vào lúc này, từ sâu trong biển lửa truyền đến một tiếng rít gào không kiên nhẫn.
Một ác ma bậc cao khác huyết mạch cấp bảy, đứng ở trên một tảng đá đỏ rực trôi nổi ở trong biển lửa, hướng về phía bên này quát to.
Trong biển lửa bên cạnh khối nham thạch đỏ rực đó có rất nhiều Viêm Ma, những Viêm Ma đó bao bọc hắn, trong mắt toát ra ánh lửa hiếu sát tàn bạo, trong miệng “Hồng hộc” phun ra lửa.
“Đại ca! Con mồi này là của ta!”
Viêm Ma cấp bảy được xưng hô là Duy Tháp Tư, hiểu được một chút ảo diệu linh hồn, vừa thấy gia hỏa kia hiện thân, như tuyên bố chủ quyền, bất mãn thét to lên.
“Duy Tháp Tư, mẫu thân ngươi chỉ là Mị Ma thấp hèn, ngươi có thể mang một chút huyết mạch của phụ thân, xem như ngươi đã đi vận cứt chó. Ngươi chẳng lẽ dám tranh đoạt con mồi với ta?”