Linh Vực

Chương 65: Chương 65: Mượn sách




Tần Liệt tạm biệt Lưu Duyên, Cao Vũ, dùng lệnh bài đăng ký đi vào Tàng kinh lâu.

Tàng kinh lâu chỉ có ba tầng, mỗi tầng đều có giá sách, bên trong đủ loại sách về võ đạo, giới thiệu về các cảnh giới của Luyện thể cảnh, Khai Nguyên cảnh, phân cấp linh khí, tài liệu, vân vân.

Tầng một đều là loại sách này, chỉ mang tính giới thiệu, chưa có nội dung thực chất.

Tầng hai có thêm linh kỹ linh quyết. Võ giả có cảnh giới cao hơn một chút đều tới tầng này để đọc sách.

Tầng ba có linh kỹ linh quyết cao hơn chút nữa, đạt tới Khai Nguyên cảnh mới được vào.

Tần Liệt vào, đi tới đi lui trong tầng một, thấy tầng này toàn là võ giả cảnh giới Luyện thể, đại đa số là ngũ lục trọng thiên.

Đối với các thế lực phụ thuộc, muốn bước vào Tinh Vân Các, nhất định phải đột phá Khai Nguyên cảnh trước hai mươi tuổi.

Nhưng với những võ giả sinh ra ở Tinh Vân Các thì không phải chịu quy tắc này.

Những võ giả Luyện thể cảnh ở đây, có cha chú là võ giả Tinh Vân Các, hoặc cha mẹ là võ giả chết trận vì Tinh Vân Các, hoặc cha mẹ đã đột phá Vạn tượng cảnh đã vào Sâm La điện.

Vì cha chú của họ cả đời cống hiến cho Tinh Vân Các, nên dù họ chưa tới Khai Nguyên cảnh, nên vẫn được sử dụng tài nguyên của các, vừa ra đời đã là người của Tinh Vân Các.

Những người đang ở xung quanh Tần Liệt hiện giờ đều thuộc loại này.

“Chú giải các cảnh giới dưới cửu trọng”, “Phân biệt linh tài cấp thấp”, “Kiến thức chung về luyện khí”,…

Tần Liệt đứng trước giá sách xem xét, nhìn thấy có ba tựa sách khiến hắn thấy hứng thú, ba quyển đặt ở ba vị trí khác nhau. Giá sách ở đây luôn được khóa, muốn lấy phải yêu cầu người tới mở ra.

“Vui lòng lấy giúp ta ba quyển sách này.” Tần Liệt khẽ gọi.

Tầng một có hai võ giả chuyên phụ trách việc này, một người tới chỗ Tần Liệt, xem lệnh bài của hắn xong, nói: “Mượn quyển ‘Chú giải các cảnh giới dưới cửu trọng’ cần năm mươi điểm. ‘Phân biệt linh tài cấp thấp’ ba mươi điểm, ‘Kiến thức chung về luyện khí’ bốn mươi điểm, tổng cộng một trăm hai mươi điểm. Có thể mượn đọc trong vòng một tháng, quá thời hạn không trả, sẽ bị trừ thêm điểm cống hiến, đã hiểu rõ chưa?”

Mượn ba quyển sách, mất một trăm hai mươi điểm, khiến Tần Liệt hơi hãi.

Hắn không ngờ, chỉ mượn đọc ba quyển sách giới thiệu sơ sài bên ngoài cảnh giới võ đạo mà đã tốn nhiều điểm đến vậy, hắn thấy thật may là hồi ở Lăng gia trấn chưa dùng hết điểm, nếu không thì bây giờ khổ rồi.

“Được, cho ta mượn ba quyển này.” Tần Liệt đưa lệnh bài.

Người kia cầm lệnh bài làm sổ sách, sau đó lấy chìa khóa mở giá sách, lấy ba quyển sách đưa cho Tần Liệt, dặn: “Sách bị hư hoặc mất, phải bồi thường gấp mười lần, điều này phải nhớ thật kỹ.”

“Đã nhớ.” Nhận sách xong, hắn nhìn nhìn lên lầu hai, khẽ cười nhẹ, rồi rời khỏi Tàng kinh lâu.

Ba quyển sách tầm thường ở tầng dưới cùng đã mất một trăm hai mươi điểm, có thể tưởng tượng những linh quyết trên tầng kia đòi hỏi điểm phải gấp mấy lần. Lúc này hắn không trả nổi, nên không cần lãng phí thời gian.

Cầm ba quyển sách đi ra, trời cũng đã chạng vạng, hắn đi thẳng về phòng.

Hắn lật quyển “Chú giải các cảnh giới dưới cửu trọng” ra xem trước tiên.

Quyển này chỉ giới thiệu tình trạng các cảnh giới dưới Luyện thể cửu trọng thiên, trong đó, mô tả rõ nhất là thất bát và cửu trọng thiên, nói rất rõ trạng thái cơ thể tương ứng với ba cảnh giới này.

Đúng như hắn đã biết, ở thất trọng thiên, phải làm cho linh lực phát được ra ngoài mới gọi là hợp cách; bát trọng thiên thì trong huyệt khiếu phải chứa đầy linh lực và huyệt khiếu phải phóng thích được linh lực.

Đến cửu trọng thiên… thì trong linh hải phải hình thành luồng khí xoáy, đây chính là tiêu chí để đột phá.

Trong chín cảnh giới của Luyện thể, sáu cái đầu đều là tích lũy linh lực, rèn luyện thân thể, từ thất trọng bắt đầu khó khăn, cách đột phá mỗi trọng đều được chú giải rất rõ ràng.

Quyển sách này viết rất rõ, rằng cảnh giới bát trọng thiên, chỉ cần huyệt khiếu chứa đầy năng lượng, bất kể là loại năng lượng nào cũng đều được.

Nếu hắn sớm được xem quyển sách này, thì cái vấn đề luôn làm khó hắn hồi còn thất trọng thiên đã được giải quyết dễ dàng rồi.

“Cửu trọng thên, phải hình thành luồng khí xoáy ở linh hải trong đan điền, có luồng khí xoáy này, linh lực sẽ dần trở nên tinh thuần hơn…” Tần Liệt suy nghĩ, dần tìm ra phương hướng, “Xem ra trong tu luyện cũng phải tốn thời gian, thử tạo luồng khí xoáy này. Cửu trọng thiên cũng là một vách ngăn, phải sớm vượt qua.”

Hắn không đọc thêm hai quyển sách kia nữa, mà tập trung nghiên cứu cái luồng khí xoáy kia, trầm tư suy nghĩ, và bắt đầu làm thử.

Tần Liệt hít sâu, tĩnh tâm hoàn toàn, nhắm mắt vận chuyển linh lực.

Hắn dùng ý thức tinh thần nhìn vào linh hải, trông thấy một biển linh lực bao la mờ mịt. Hắn thử động linh lực, muốn tạo nên một luồng khí xoáy trong linh hải để tinh lọc cho linh lực tinh thuần…

Biển linh lực hơi cuộn lên, như có một luồng gió nhẹ thổi qua.

Luồng gió càng lúc càng mạnh, linh lực bắt đầu tụ lại càng nhiều, như những đám mây…

Tuy nhiên, những đám mây linh lực này không tồn tại được lâu, chỉ được một lúc rồi tán loạn dần…

Hắn thử mấy lần đều như vậy.

Thử cả nửa ngày, tinh thần Tần Liệt vô cùng mỏi mệt. Hắn tỉnh lại, nhận ra trời đã khuya, mặt trăng đã lên cao.

“Không thể tự nhiên mà thành công ngay được, cứ từ từ rồi sẽ đến. Ừm, ít nhất cũng đã tìm được phương hướng, biết phải làm gì rồi.” Tần Liệt thầm nhủ trong lòng, “Nhưng mà linh lực trong đan điền nhiều thật, có nghĩa luyện tập khắc linh trận đồ thực có thể tăng cường linh lực và tinh thần lực.”

Hắn chuyển sang tập khắc Tụ phúc linh trận đồ, không hề bỏ phí một phút nào.

Khắc linh trận đồ đòi hỏi tiêu hao tinh thần lực và linh lực cực nhiều, hắn tập đến cạn kiệt tinh thần lực và linh lực mới chịu dừng lại, dùng hồi linh đan khôi phục lại. Mỗi lần như thế, hắn đều cảm nhận được linh lực và tinh thần lực tăng trưởng không bằng nhau.

“Tập khắc linh trận đồ giúp tăng tinh thần lực và linh lực, nhưng không đủ để đột phá cảnh giới. Xem ra, sau này phải phân phối lại thời gian, vừa luyện võ vừa luyện khí cho chúng cân bằng với nhau mới có thể tăng nhanh toàn diện được.”

Tần Liệt trong lòng phấn chấn, vì đã có thêm lĩnh ngộ trong việc tăng cảnh giới và luyện khí.

Hắn lại tiếp tục tập tạo luồng khí xoáy trong đan điền, đến khi sắp sáng mới chợp mắt.

Hôm sau đến gần giữa trưa hắn mới thức dậy, tới Tinh Vân Các ăn cơm, rồi đến chỗ luyện khí của Diêu Thái.

Nơi này còn vắng vẻ hơn cả chỗ ở của Tần Liệt, cả trăm mét chung quanh chẳng có lấy một phòng ở.

Nguyên do là vì Diêu Thái trong lúc luyện khí xảy ra sự cố, nổ lớn mấy lần, cho nên có nghiêm lệnh không được ở đây, để tránh gây ngộ thương cho võ giả.

Bên trong Luyện khí điện được xây bằng đá xanh, đặt hai cái đỉnh lớn bằng đồng xanh, trong đỉnh lửa bốc lên hừng hực, phát ra những tiếng lách tách như tiếng tài liệu bị nổ hư.

Trong điện vọng ra tiếng như có ai đó đang làu bàu chửi rủa.

Tần Liệt sững lại một chút, rồi to giọng nói vọng vào: “Diêu đại sư, ta tên là Tần Liệt, hôm nay tới để đăng ký là phụ tá cho ngài.”

“Trợ tá?” giọng nói kia hùng hồn hô to: “Cửa không khóa, tự vào đi.”

Tần Liệt bước vào trong.

Bên trong điện có một gian điện cao hơn mười mét, gồm sáu cột trụ bằng đá, chung quanh có rất nhiều tủ lớn, trong ngăn tủ bày đủ thứ tài liệu, gỗ đá đủ màu, có cả xương thú, kim loại, giáp phiến kỳ lạ, nanh vuốt, da lông linh thú, vân vân…

Giữa điện có một cái lò luyện màu đỏ thẫm, dưới lò luyện toàn là hỏa tinh thạch.

Một nam tử trung niên hơi mập, quần áo xốc xếch, tóc tai bù xù như tổ chim, mặt mũi đầy khói bụi, liếc xéo Tần Liệt: “Bọn họ đã cho ngươi cái gì? Suốt ba năm nay ta đòi người bao nhiêu lần mà có cho ai tới đâu, sao bây giờ lại cho ngươi tới?”

“Ta yêu cầu được tới đây đấy.” Tần Liệt đáp. “Ta sùng bái đại sư, nên yêu cầu được tới đây, đâu có ai hứa hẹn cho cái gì.”

“Phải không?” Diêu Thái híp mắt cẩn thận đánh giá Tần Liệt: “Mặc kệ mục đích tới của ngươi là gì, cũng kệ ngươi ngốc ngay được hứa hẹn gì, ngươi đã tới đây, thì phải nghe theo lời ta sai bảo, ta bảo ngươi làm gì thì ngươi làm cái đó, rõ chưa?”

“Rõ.” Tần Liệt đã sớm chuẩn bị, gật đầu.

“Biết luyện khí không?”

“Chút ít.”

“Vậy thì học từ đầu, đầu tiên là phân biệt linh tài đi, để sau này khỏi đưa sai linh tài làm hư đồ của ta.”

“Nghe theo lời đại sư.”

“Ừ, thái độ xem như cũng được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.