Linh Vực

Chương 1996: Chương 1996: Nhận chủ?




U hồn nàng lặng lẽ diễn biến thành trạng thái vòng xoáy Cửu U hồn ngục.

Vòng xoáy linh hồn nàng nhẹ nhàng xoay, đem ngàn vạn đường nét quầng sáng đan xen trong Địa Tâm Nguyên Mẫu kia lần lượt tụ họp hấp thu.

“Nàng, nàng đang luyện hóa Địa Tâm Nguyên Mẫu sao?” Tần Liệt kinh hô.

Tần Sơn lắc đầu, đã bị trường cảnh trước mắt làm choáng váng, “Ông xem không hiểu.”

“Căn cứ cách nói của Áo Tư Đốn, nàng hẳm lâm vào Hỗn Độn Hồn Vực, vì sao sẽ đột nhiên tới đây?”

Tần Liệt ngơ ngác nhìn Địa Tâm Nguyên Mẫu, mắt dại ra, không biết trường cảnh trước mắt, rốt cuộc là chuyện gì.

Lăng Ngữ Thi bị vận mệnh lực của Thiên Khải ảnh hưởng, lúc dung hợp linh hồn áo nghĩa của U Minh Quân Chủ trước kia, vô ý tẩu hỏa nhập ma.

Sau đó, Tần Liệt cũng ở trong U Minh thành, quan sát gắt gao nhất cử nhất động của nàng.

Về sau, linh hồn nàng lại có dị biến, được Áo Tư Đốn báo cho Tần Liệt, nàng thần kỳ tiến vào Hỗn Độn Hồn Vực.

Hỗn Độn Hồn Vực, chính là vùng đất lạ thần bí nhất trong tinh hải, ngàn vạn năm qua, chỉ có ít ỏi mấy người may mắn bước vào trong đó.

Ngự Hồn đại đế, Tạp Tư Thác Nhĩ, còn có anh em Áo Tư Đốn, Áo Tư Đinh, đều từng đi Hỗn Độn Hồn Vực, sau đó lĩnh ngộ một loại linh hồn áo bí kỳ lạ, lại thành công trở về.

Ngự Hồn đại đế nắm giữ áo nghĩa khống chế vạn ngàn linh hồn, nô dịch hồn phách chúng sinh, Tạp Tư Thác Nhĩ lĩnh ngộ bí thuật luyện hóa tử hồn.

Anh em Áo Tư Đốn, thì lĩnh ngộ bí pháp đem sinh hồn luyện hóa, dùng để tăng lên lực lượng linh hồn của mình.

Bọn họ từ trong Hỗn Độn Hồn Vực thu hoạch áo nghĩa, đều có quan hệ với linh hồn.

Lăng Ngữ Thi chính là trăm vạn năm nay, lại một người may mắn bị kéo vào Hỗn Độn Hồn Vực, Áo Tư Đốn phán đoán nàng muốn giãy thoát ra, chỉ sợ cần rất rất lâu.

Cũng bởi thế, Tần Liệt mới rời khỏi U Minh thành, rời khỏi Cửu U Luyện Ngục.

Hắn tuyệt đối không ngờ, hắn sẽ ở sâu trong lòng đất Linh Vực, ở trong Địa Tâm Nguyên Mẫu kia, nhìn thấy u hồn Lăng Ngữ Thi sau khi xuất khiếu, hãm sâu Hỗn Độn Hồn Vực.

Hắn không biết ở trên người Lăng Ngữ Thi đã xảy ra cái gì.

“Vù vù vù!”

Trong Địa Tâm Nguyên Mẫu, những tia sáng kỳ lạ đan xen kia, theo u hồn Lăng Ngữ Thi diễn biến thành hình thái vòng xoáy như hồn ngục, giống như không ngừng bị kéo vào.

Tần Liệt cảm giác được, khí tức Lăng Ngữ Thi đã dần dần tràn đầy trung ương tinh thể này.

Tần Sơn sợ hãi động dung, nói: “Khí tức của nó, từ trong những tinh mạch kia lan tràn ra!”

“Cái gì?” Tần Liệt ngạc nhiên.

“Trong địa tâm, trong từng dải tinh mạch đan xen kia, đều bắt đầu có khí tức cô bé.” Tần Sơn ngưng trọng nói.

“Ông là nói?” Sắc mặt Tần Liệt khẽ biến.

“Cô bé đang lấy phương thức chúng ta không thể tìm hiểu, giao dung với Địa Tâm Nguyên Mẫu, hơn nữa loại dung hợp này... Cũng không phải luyện hóa.” Tần Sơn hít sâu một hơi, nói: “Ông chưa cảm giác được Địa Tâm Nguyên Mẫu tiêu hao, cũng chưa cảm giác được vận mệnh Linh Vực, bởi vì linh hồn cô bé xuất hiện ở trong Địa Tâm Nguyên Mẫu, mà có biến hóa gì đặc biệt. Nhưng... linh hồn hình thái vòng xoáy đó của con bé, lại là đang hấp thu quy tắc lực nào đó Địa Tâm Nguyên Mẫu tồn tại, lấy kiến giải của ông, cũng không thể lý giải dị biến nơi đây.”

Tần Liệt trầm ngâm chút, nói: “Ông nội, mang cháu rời khỏi, chúng ta dò hỏi ba người Ám Hạo một chút.”

“Con bé ở trong Địa Tâm Nguyên Mẫu, có thể... Có gì phiền toái hay không?” Tần Sơn lo âu nói.

Tần Liệt lại nhìn thoáng qua Địa Tâm Nguyên Mẫu, lắc đầu nói, “Cháu cảm thấy nàng không có vấn đề.”

Tần Sơn gật đầu, “Vậy được rồi.”

Hắn có thể tự do ra vào nơi đây, cho nên muốn ở sau khi dò hỏi ba người bọn Ám Hạo, lại tới đây quan sát tình huống Lăng Ngữ Thi.

Hắn cần làm rõ trước nguyên nhân Lăng Ngữ Thi xuất hiện Địa Tâm Nguyên Mẫu.

“Đi!”

Ánh sáng rực rỡ đem lão và Tần Liệt bao lấy. Một lát sau, lão đã dẫn Tần Liệt trở về khu tinh mạch long lanh kia.

Đám người Viêm đế và Băng đế, ở sau khi bọn họ rời khỏi đều đang thảo luận, lúc này đề tài cũng chưa bỏ dở.

Lão và Tần Liệt vừa xuất hiện, mọi người lập tức chuyển lực chú ý qua trên người bọn họ.

“Thế nào rồi? Địa Tâm Nguyên Mẫu lấy được chưa?” Viêm đế dẫn đầu hỏi.

Ba người bọn Ám Hạo cũng toát ra tò mò.

Tần Sơn lắc đầu, “Xảy ra chút ngoài ý muốn.”

“Cái gì ngoài ý muốn?” Băng đế kinh dị nói.

Tần Sơn nhìn về phía Tần Liệt.

Tần Liệt nghiêm sắc mặt, hướng Ám Hạo, Liệt Diễm Chiêu, Hàn Triệt thỉnh giáo: “Trong Địa Tâm Nguyên Mẫu, nếu bỗng nhiên xuất hiện một linh hồn, ý nghĩa điều gì?”

Hàn Triệt nghẹn họng. “Ta không quá hiểu ý tứ ngươi.”

“Vị hôn thê của ta, lúc trước ở Cửu U Luyện Ngục, nàng vốn đang dung hợp linh hồn áo nghĩa của cựu U Minh Quân Chủ Áo Tư Đinh, kết quả bởi vận mệnh lực của Thiên Khải tẩu hỏa nhập ma...”

Tần Liệt nói rõ trước sâu xa trong đó, chợt nói: “Ngay vừa rồi, u hồn nàng, thế mà bỗng dưng xuất hiện ở trong Địa Tâm Nguyên Mẫu!”

“Ngươi là nói, vị hôn thê của ngươi lúc trước đã lâm vào Hỗn Độn Hồn Vực?” Ám Hạo chấn kinh nói.

Tần Liệt gật đầu, “Nàng hiện tại không ở Hỗn Độn Hồn Vực, mà là ở trong Địa Tâm Nguyên Mẫu kia. Tựa như còn đang lấy phương thức chúng ta không hiểu, đang hấp thu năng lượng quầng sáng kì dị trong Địa Tâm Nguyên Mẫu.”

“Ông trời, sao có thể xảy ra chuyện như vậy? Chẳng lẽ là Lăng nha đầu đang luyện hóa Địa Tâm Nguyên Mẫu?” Hoa Thiên Khung thốt lên.

“Địa Tâm Nguyên Mẫu nếu bị luyện hóa, Linh Vực... liền ý nghĩa tử vong hay không?” Cơ Đán vội vàng nói.

Hắn không muốn nhìn thấy nhất, chính là Địa Tâm Nguyên Mẫu của Linh Vực khô kiệt, không muốn Linh Vực tử vong, căn cơ nhân tộc từ nay trở đi bị chém đứt.

Mặc kệ là ai, trong mắt hắn chỉ cần muốn luyện hóa Địa Tâm Nguyên Mẫu, chính là kẻ thù chung của chúng sinh Linh Vực.

Cơ Đán rõ ràng có chút tức giận.

“Địa Tâm Nguyên Mẫu không có dấu hiệu tiêu giảm, tinh mạch xuyên lòng đất cũng chưa có dấu vết năng lượng khô kiệt.” Tần Sơn vẻ mặt nghiêm túc, nói: “Vận mệnh Linh Vực chưa có một chút biến hóa, chỉ là... ở trong từng dải tinh mạch đó, dần dần có khí tức con bé. Nhận biết của chúng ta đối với Địa Tâm Nguyên Mẫu đều quá thiếu hụt, chúng ta cần một đáp án rõ ràng.”

Hắn nhìn về phía ba người Thần tộc Ám Hạo.

Hắn chú ý tới, Tần Liệt sau khi đem nguyên nhân trong đó nói rõ ràng, ba người bọn Ám Hạo đều trầm mặc.

Bọn họ đều toát ra nếu có chút đăm chiêu vẻ mặt.

Điều này khiến Tần Sơn ý thức được, ba người Thần tộc bọn Ám Hạo, hẳn có hiểu biết đối với chuyện này.

“Ngươi là luyện khí sư trác tuyệt nhất Linh Vực, ngươi có từng nghĩ hay không, Địa Tâm Nguyên Mẫu của Linh Vực... Cũng là sinh mệnh thể đặc thù có trí tuệ?” Ám Hạo không đáp mà hỏi.

Tần Sơn trầm tư nói: “Có lúc, là sẽ có ảo giác như vậy.”

Ám Hạo gật đầu, “Nếu ngươi đem Linh Vực cũng coi là một vật to lớn, vậy Địa Tâm Nguyên Mẫu sẽ là cái gì?”

“Khí hồn!” Tần Sơn vô ý thức trả lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.