Linh Vực

Chương 1370: Chương 1370: Phụ hồn (2)




Điều này làm hắn không gặp phải bất cứ trở ngại gì, chưa gặp phải bất cứ phản kháng gì, dễ dàng tiến vào trong cơ thể Mộc Linh.

Giờ phút này, linh hồn hắn mượn dùng Mộc Linh kỳ diệu, để một lần nữa quan sát đánh giá Bổn Nguyên Thủy Giới.

Hắn đột nhiên phát hiện, Bổn Nguyên Thủy Giới tối tuyệt đối bản thể hắn chứng kiến, thông qua mắt cùng linh hồn Mộc Linh, vậy mà lại tỏ ra sáng ngời như vậy, rõ ràng trực quan như vậy.

Ở dưới mắt Mộc Linh, Bổn Nguyên Thủy Giới tối tuyệt đối, giống như chính là ban ngày của Linh Vực, toàn bộ cảnh vật đều rõ ràng có thể thấy được.

Hơn nữa linh hồn Mộc Linh, có thể phi thường dễ dàng cảm giác được dấu hiệu sinh mệnh ở gần, tựa như lúc hắn ở Linh Vực, Bạc La giới, linh hồn không có bất cứ trở ngại nào.

Mộc Linh, ở trong Bổn Nguyên Thủy Giới, mắt và cảm giác lực, không chịu bóng tối ảnh hưởng chút nào.

“Thật là kỳ diệu,...” Hắn âm thầm cảm thán.

Một luồng linh hồn vào ở Mộc Linh, hắn bỗng nhiên cảm thấy Bổn Nguyên Thủy Giới biến thành thế giới bình thường hắn quen thuộc, cái gì cũng có thể thấy, cái gì cũng có thể cảm giác.

Sau một phen ngạc nhiên, hắn ở dưới hồn Mộc Linh dẫn đường, hướng một phương hướng bay đi.

Chỉ một lát, ngay cả hắn cũng cảm giác được, các cỗ sinh mệnh từ trường khổng lồ đang rung chuyển.

Hắn lập tức biết có rất nhiều sinh linh ngay tại phía trước.

Quả nhiên.

Vài phút sau, thông qua thân thể kỳ dị của Mộc Linh, hắn thấy được hơn ba mươi tộc nhân Linh tộc.

Ba Cát, còn có Tiên Na từng giao chiến với hắn, đều ở hàng ngũ đám Linh tộc kia.

Một đám tộc nhân Linh tộc, trên đỉnh đầu lơ lửng một khối Ám Diệu Thạch rất lớn, bày ra hình vòng tròn làm thành một đoàn, tựa như đang thương nghị cái gì.

Ở trung tâm các tộc nhân Linh tộc bao vây nhiều tầng kia, có một bóng người nhỏ nhắn, như một tiểu cô nương Linh tộc.

Kì lạ, toàn bộ tộc nhân Linh tộc, hắn thông qua thân thể Mộc Linh, đều có thể thấy rõ rõ ràng ràng.

Duy chỉ có tiểu cô nương kia được tộc nhân Linh tộc che chở như chúng tinh phủng nguyệt, trong mắt hắn, lại vô cùng mơ hồ.

Hắn chỉ có thể nhìn ra đó là một tiểu cô nương.

Chỉ vậy mà thôi.

Đột nhiên, tiểu cô nương Linh tộc đám người Ba Cát và Tiên Na vây quanh, tựa như quay đầu nhìn phía chỗ hắn.

Chỗ Mộc Linh, cách những tộc nhân Linh tộc kia có một đoạn, hơn nữa Mộc Linh còn ở trong bóng đêm.

Dưới tình huống bình thường, các tộc nhân Linh tộc đó tuyệt đối không thể phát hiện Mộc Linh tồn tại.

Hắn chú ý tới ngay cả Tiên Na trong huyết mạch có được “Sinh Mệnh Tham Trắc”, cũng vẫn ngồi như cũ, chưa có bất cứ phản ứng gì.

Nhưng tiểu cô nương Linh tộc tỏ ra cực kỳ mơ hồ kia, lại nhìn về phía hắn.

Hơn nữa hắn phi thường khẳng định, tiểu cô nương Linh tộc kia, đã biết rõ hắn tồn tại.

Bởi vì tiểu cô nương đó giống như hướng tới vị trí hắn chỉ chỉ.

Chợt, tộc nhân Linh tộc lấy Ba Cát và Tiên Na cầm đầu, đều nổi giận đùng đùng bay vút đến.

Tần Liệt cả kinh, lập tức hợp nhất tâm thần với Mộc Linh, vội vàng từ nơi này bay đi.

Phía sau, tộc nhân Linh tộc Ba Cát và Tiên Na cầm đầu còn đuổi theo không bỏ một thời gian, sau đó mới chậm rãi buông tha.

Chờ sau khi xác định đám người Ba Cát quay về, Tần Liệt mới giải trừ phụ hồn, một luồng linh hồn từ trong cơ thể Mộc Linh trở về bản thể.

Cũng ở giờ phút này, máu tươi trong thân thể hắn chợt sôi trào lên.

Trong máu tươi, rất rất nhiều phù văn thần bí sôi trào lên lượng lớn.

“Huyết mạch đến từ Hỏa Linh!”

***

“Tiểu chủ nhân, xin lỗi, chúng ta để gia hỏa kia chạy thoát rồi.”

Ba Cát sau khi trở về, quỳ một gối, tràn ngập áy náy nói.

Tiên Na và tộc nhân Linh tộc còn lại cũng đều quỳ mọp xuống, cúi đầu, tỏ ra rất hối hận.

“Quên đi.”

Trong đám người, tiểu cô nương Linh tộc lấy thanh âm du dương kì ảo đáp lại, nàng vừa nói chuyện, rất nhiều tộc nhân Linh tộc đều cảm thấy tâm thần an bình.

Sau khi được nàng tha thứ, các tộc nhân Linh tộc lấy Ba Cát, Tiên Na cầm đầu mới dám đứng lên.

Bọn họ lấy ánh mắt kính sợ nhìn về phía thiếu nữ Linh tộc đó.

Trong mọi người, tiểu cô nương Linh tộc này làm Tần Liệt lúc trước cảm thấy mơ hồ có bề ngoài kỳ dị.

Nàng có tóc lam tự nhiên, mắt như ngọc bích, khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ.

Toàn thân nàng cho người ta cảm giác, giống như một món đồ sứ tinh xảo đẹp đẽ, làm người ta không đành lòng phá hư.

Làm người ta ngạc nhiên nhất là, cổ, khuôn mặt, còn có tay nhỏ bé như ngọc nàng để lộ bên ngoài, thế mà đều là bán trong suốt.

Chỉ cần tập trung nhìn, liền có thể nhìn thấy mạch máu, gân cốt dưới làn da nàng, còn đang chảy máu tươi màu lam tối ở trong mạch máu...

Tiểu cô nương này thoạt nhìn chỉ mười hai mười ba tuổi, xinh đẹp đáng yêu như búp bê, nhưng đôi mắt trong veo kia của nàng, ở lúc nhìn hướng người khác, lại tựa như có được ma lực thấy rõ lòng người.

Ba Cát và Tiên Na các tộc nhân Linh tộc kia, lúc đối mặt nàng, đều không dám nhìn về phía mắt nàng.

Bọn họ giống như sợ bị liếc một cái thấy rõ bí mật che dấu trong lòng.

“Tiểu chủ nhân, có thể biết là tộc nhân tộc nào không?”

Tiên Na đứng lên, thần thái vẫn là rất cung kính như cũ, không dám có một tia đường đột.

“Không phải chủng tộc chúng ta biết.” Tiểu cô nương nhẹ nhàng lắc đầu.

“Chủng tộc chúng ta không biết?”

Đám người Ba Cát và Tiên Na, nghe nàng nói như vậy, toàn bộ ngạc nhiên vạn phần.

Cho tới nay, nhận thức của Linh tộc đối với các chủng tộc của vũ trụ mênh mông, đều ở địa vị dẫn đầu.

Hồn tộc, Thần tộc, còn thâm uyên ác ma, ở phương diện này đều phải yếu hơn Linh tộc.

Điều này làm tộc nhân Linh tộc tin tưởng, tinh hải mờ mịt vô tận, hầu như không có chủng tộc nào, là bọn họ không quen thuộc.

Vừa nghe nàng nói gia hỏa đến nhìn trộm, thế mà không phải chủng tộc Linh tộc bọn họ biết, đám người Ba Cát và Tiên Na đều chấn động.

Bọn họ tuyệt đối không dám hoài nghi sức phán đoán của tiểu chủ nhân, mà là đang cân nhắc gia hỏa vừa mới tới đây, rốt cuộc là thân phận gì.

“Một loại sinh mệnh kỳ dị, ta tựa như... Từng nghe ở nơi nào, nhưng nhất thời không nhớ ra.”

Tiểu cô nương tinh xảo đẹp đẽ như búp bê sứ cũng có chút hoang mang, nàng nghiêm túc nghĩ một lúc, vẫn không có đầu mối.

Loáng thoáng, nàng cảm thấy một ít ký ức, giống như hỗn độn vô trật tự, không thể tổ hợp cùng một chỗ.

Các tộc nhân Linh tộc lấy Ba Cát và Tiên Na cầm đầu đều chờ mong nhìn về phía nàng, hy vọng nàng có thể cho ra đáp án càng thêm rõ ràng.

Các tộc nhân Linh tộc đó, ở lúc nhìn về phía nàng, trong mắt đều là kính sợ cùng kính yêu chân thành.

Ở sâu trong nội tâm bọn họ, đối với tiểu chủ nhân chỉ có huyết mạch cấp sáu này, thậm chí còn mang theo một loại sùng bái cuồng nhiệt.

Tiên Na theo bản năng nhớ lại thần diệu về tiểu cô nương này.

Nàng biết tiểu cô nương tên là “Thâm Lam” này, ở không lâu trước đây, đã được tộc trưởng Linh tộc, còn có rất nhiều tộc lão đức cao vọng trọng định là tộc trưởng đời tiếp theo của Linh tộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.