Linh Vực

Chương 76: Chương 76: Sửa đồ




Trong phòng, Tần Liệt vuốt vuốt thanh trường đao, chân mày nhíu chặt.

Tụ linh trận dở dang của trường đao cứ hiện lên trong đầu Tần Liệt, khiến hắn thấy ngứa ngáy, khao khát muốn bổ sung khắc cho hoàn chỉnh Tụ linh trận đó.

Lô đại sư của Sâm La điện đã khắc xong trận đồ chính, chủ trận này có hình tinh vân, khắc ở hạch tâm của trường đao, có thể kích phát lực lượng của Tinh thần tinh thiết, phát huy được uy lực của trường đao.

Tăng phúc trận nằm lồng bên trong chủ trận, cũng đã khắc xong.

Chỉ còn Tụ linh trận mới khắc được một nửa thì dừng, khiến chủ trận không vận chuyển được linh lực.

“Tụ linh trận không dung hợp được với chủ trận đồ, không thể chính thức phát huy được uy lực của trận, nếu cố khắc ra, phẩm giai của linh khí cũng sẽ bị giảm xuống…”

Lời của Đồ Trạch đã giải thích rõ mấu chốt của vấn đề.

Tần Liệt chỉ ngón tay vào mặt đao, ý thức tinh thần truyền vào, tường tận xem xét toàn bộ đồ trận.

“Từ Tụ linh trận trong Long cốt tiên của Trác Thiến so sánh với Tụ linh trận trong trường đao hẳn là cùng một loại với nhau. So với Tụ linh trận của mình, Tụ linh trận này của Lô đại sư kết cấu đơn giản, rời rạc quá, hiệu quả chẳng được bao nhiêu.”

Tần Liệt nghĩ thầm, trong đầu chợt nảy ra một ý: “Hay mình lấy Tụ linh trận của mình khắc vào, không chừng sẽ tạo ra biến hóa.”

Tần Liệt rất phấn chấn với ý tưởng của mình.

Hắn điều chỉnh hô hấp, bỏ hết mọi suy nghĩ trong đầu, hít sâu một hơi.

Ngón tay đặt trên mặt đao lóe ra linh quang!

Ngay lập tức, trận đồ trong trường đao xuất hiện một điểm sáng rực rỡ.

Điểm sáng xuất hiện một cách chính xác ngay tại chỗ Tụ linh trận bị đứt.

Điểm sáng chậm rãi dịch chuyển, nó lướt đến đâu, một đường linh tuyến rõ ràng hiện ra đến đó.

Tần Liệt nhắm mắt, quanh người linh lực chấn động, đầu ngón tay tỏa ra ánh sáng đẹp mắt, không ngừng di chuyển trên mặt đao.

Thời gian trôi dần qua.

Mồ hôi rịn trên trán hắn, rồi từ từ lan khắp toàn thân, quần áo Tần Liệt ướt sũng, sắc mặt vốn hồng hào trở thành tái nhợt.

Linh lực và tinh thần lực của hắn hao tổn cực nhanh.

“xùy!”

Như đèn tắt, hào quang nơi đầu ngón tay của Tần Liệt biến mất, cơ thể hắn hơi run lên, Tần Liệt mở bừng mắt ra.

Trường đao vốn đang sáng rỡ, vì ánh sáng trên ngón tay Tần Liệt biến mất, nên cũng đột ngột trở thành ảm đạm, trông như một khối sắt bình thường.

“Đây mới thực sự là tạo linh khí…”

Tần Liệt thầm khiếp hãi, toàn thân mồ hôi đầm đìa, xụi lơ nằm trên đất, vô thần nhìn lên trần nhà.

Đây là lần đầu tiên hắn chính thức biết khắc Tụ linh trận trong đồ vật khác với khắc trong linh bản nhiều tới mức nào.

Khắc trận đồ lên linh bản như cầm bút vẽ tranh, ngòi bút lướt qua, mực rơi xuống, hình vẽ thấy ngay rõ ràng, vẽ rất nhẹ nhõm thoải mái, không chút nào mệt nhọc.

Nhưng khắc trận đồ vào trong đồ vật cảm giác lại hoàn toàn khác biệt, chẳng những không thoải mái tí nào, còn cực kỳ hao phí tinh lực và linh lực!

Chất liệu của đồ vật do nhiều loại linh tài hợp thành nên cứng hơn linh bản nhiều lần, khắc linh trận đồ phải dùng rất nhiều linh lực và tinh thần lực, vượt xa mức cần dùng khi khắc lên linh bản!

Với cảnh giới của hắn hiện giờ có thể một mạch khắc Tụ linh trận lên linh bản một cách nhẹ nhàng.

Nhưng khắc vào đồ vật lại khiến bao nhiêu tinh thần lực và linh lực của hắn gần như cạn kiệt sạch sẽ, mà đó là mới chỉ khắc một phần năm Tụ linh trận đồ!

“Khó trách các Luyện khí sư cường đại bản thân đều là võ giả cao siêu, giờ ta đã hiểu.” Tần Liệt rung động trong lòng, ‘Không có linh lực tinh thuần hùng hậu mà muốn khắc được một linh trận đồ phức tạp căn bản là không thể nào làm được!”

Cơ thể của hắn đã hết sức rồi nên bắt buộc phải dừng lại, dùng linh đan khôi phục.

“Tần Liệt, cả một ngày một đêm không ra ngoài rồi, lập tức cút ngay ra đây, ăn no cái bụng cho ta!” lúc Tần Liệt hồi phục được một nửa thì nghe thấy tiếng quát tháo của Lý Mục bên ngoài.

“Ra tới.” hắn đẩy cửa phòng đi ra.

“Sao rồi?”

Mặt trời rực rỡ trên cao, trong sân nhỏ, trên chiếc bàn đá dưới bóng cây có để mấy món ăn sáng, Lý Mục đang uống rượu, cau mặt nhìn hắn.

Tần Liệt kể lại mọi việc một cách giản lược.

Lý Mục kinh ngạc, như tỉnh táo hẳn ra: “Bổ sung hoàn tất linh trận đồ trong tàn thứ phẩm? A, thú vị đây! Cái này rất có tính khảo nghiệm công lực, dù sao cũng là tàn thứ phẩm, thất bại cũng không sao, cứ làm thử xem.” Hắn nói, giọng khích lệ.

Tần Liệt ngồi xuống, uống chút rượu, ăn no bụng xong, thấy tinh thần hồi phục không ít.

“Đi đi, nhớ kỹ, trước tiên đi ngủ một chút để hồi phục lại tinh lực.” Lý Mục dặn.

Trở về phòng, Tần Liệt không làm nữa, mà nghe lời Lý Mục đi ngủ, khi tỉnh dậy thấy trời đã tối, nhưng tinh thần quả thật rất tốt.

Hắn lập tức bắt tay vào làm tiếp.

Cứ như vậy, phân ra làm mấy lần, rốt cục vào một buổi sáng sớm, hắn đã khắc hoàn chỉnh Tụ linh trận trong trường đao.

Khi đường linh tuyến cuối cùng được khắc xong, chủ trận đồ hình tinh vân trong trường đao như được thắp sáng, tinh điểm đua nhau sáng chói lập lòe!

Tần Liệt truyền linh lực vào, linh lực trước tiên chạy vào Tụ linh trận, rồi chảy theo đường linh tuyến của Tụ linh trận tới Tăng phúc trận, như được Tăng phúc trận hỗ trợ, tốc độ chảy trở nên nhanh hơn hẳn, khiến mọi đường linh tuyến trong tích tắc sáng bừng…

Cuối cùng, linh lực chảy vào chủ trận đồ, trận đồ hình tinh vân bắt đầu vận chuyển!

Trên mặt đao vô số tinh điểm to cỡ hạt gạo liên tiếp hiện lên!

Mấy trăm tinh điểm tụ lại, tạo thành một đồ án tinh vân, đồ án nà từ từ lặng lẽ biến ảo…

Giờ khắc này, trường đao như đã tính mạng của riêng mình!

Tần Liệt mừng rỡ như điên, biết mình đã thành công.

Vì hắn có thể cảm nhận được khi linh lực lưu động, Tụ linh trận không hề có chút xung đột nào với chủ trận đồ.

Chẳng những không hề xung đột, mà còn dung hợp cực kỳ hoàn mỹ, kích phát toàn diện sức sống của chủ trận!

“Lý thúc, ta thành công rồi, ta thành công rồi!”

Hắn cầm trường đao phóng ra khỏi phòng, hoa tay múa chân vui sướng, hưng phấn không kềm được.

Lý Mục từ cửa hàng đi vào, đôi mắt như điện nhìn thanh đao, nhếch miệng cười, chìa tay ra: “Đưa cho ta xem.”

Tần Liệt đưa trường đao lên.

Lý Mục cầm lấy trường đao, hí mắt cảm thụ, không nhịn được bật cười: “Tiểu tử giỏi lắm, quả thực là tân đoạt chủ, Tụ linh trận của ngươi thế này làm sao ăn nói với chủ của trận đồ chính? Luyện khí sư kia lúc trước vốn khắc Tăng phúc trận và Tụ linh trận núp bên trong trận đồ, để phụ trợ cho chủ trận.”

“Bây giờ ngươi làm thành thế này, Tụ linh trận to ra gấp bảy tám lần, bao vây cả chủ trận lẫn Tăng phúc trận vào bên trong. Như vậy có khác gì Tụ linh trận của ngươi là chủ trận, đâu còn là phụ trợ nữa.”

Tần Liệt xấu hổ: “Chủ trận và Tăng phúc trận cộng lại cũng chỉ khoảng bảy trăm linh tuyến, nhìn rất đơn giản thô sơ. Còn Tụ linh trận của ta hơn ba nghìn linh tuyến tạo thành, vì lúc trước người kia đã khắc một phần ban đầu, ta không có cách nào thu nhỏ cái phần đã khắc đó lại được, mà chỉ có thể dựa theo quy cách của hắn làm tiếp thôi. Kết quả… ra thế này, ta cũng đâu có cách nào.”

Nói chung, diện tích của linh trận đồ lớn hay nhỏ đều do Luyện khí sư quyết định.

Thí dụ như Tụ linh trận này, nếu Tần Liệt muốn thả ra thoải mái, có thể chiếm diện tích tới mười mẫu, còn muốn co lại hết mức, thì chỉ cỡ bàn tay cũng làm được.

Trên nguyên tắc, uy lực của linh trận đồ không bị ảnh hưởng bởi diện tích của trận.

Nói cách khác, Tụ linh trận to mười mẫu hay chỉ nhỏ cỡ bàn tay thì cũng phát ra hiệu quả giống nhau mà thôi.

Dù phóng to ra hay thu nhỏ lại thì cũng chỉ để phù hợp với linh khí.

Chỉ có mức độ tinh tế của linh trận đồ mới mang tính khảo nghiệm trình độ với Luyện khí sư.

Người ta đồn rằng Luyện khí sư cao tay có thể khắc ra tới mấy cái trận đồ kết hợp chỉ trong một cây châm nhỏ.

“A, thì ra là do Luyện khí sư kia, nếu hắn biết ngươi biến chủ trận của hắn thành phụ trận, chắc phải tức khí thổ huyết.” Lý Mục cười, “Nhưng mà đối với món linh khí này, đó cũng chưa chắc là chuyện xấu…”

“Lý thúc, cái trường đao này… có thể gọi là linh khí không?” Tần Liệt hồi hộp.

“Có thể, đương nhiên là có thể, hơn nữa còn là một linh khí rất mạnh. Về phần phẩm giai như thế nào, thì còn cần kiểm tra chất liệu, tốc độ lưu động linh lực, mức độ hình thành uy lực và mức độ cứng rắn nữa. ở đây ta không có công cụ để đo, chỉ Khí cụ các mới có thiết bị đo chuyên nghiệp, nên không cách nào cho ngươi biết cấp bậc của nó được.”

Lý Mục sờ cằm nghĩ nghĩ: “Linh khí thì đã là linh khí, nhưng cũng không phải do một mình ngươi làm ra, công lao chính cũng không phải do ngươi, ngươi chỉ là sửa chữa một chút sau cùng mà thôi. ờ, cụ thể như thế nào, thì ngươi đi tìm bằng hữu của ngươi, bảo hắn dùng linh quyết tương ứng thi triển trường đao, sau đó mới biết linh khí này có phù hợp với hắn hay không, như vậy mới chính thức kiểm nghiệm được thành quả của ngươi.”

“Còn một cây Long cốt tiên nữa, cũng gặp vấn đề giống như vậy, Tăng phúc trận xung đột với chủ trận đồ.” Tần Liệt cười hắc hắc.

“Vậy làm tiếp đi, lần này chắc sẽ nhanh hơn một chút, ngươi có chút kinh nghiệm rồi mà.” Lý Mục gật gù, “Ta sẽ lo chuyện ăn uống cho ngươi, không cần ngươi phải lo chuyện đó, đi đi, để ta xem lần này ngươi mất bao lâu.”

“Đa tạ Lý thúc.” Tần Liệt nói rất thật lòng.

“Nói nhảm ít thôi.” Lý Mục phất tay, không thèm để ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.