Linh Vực

Chương 1298: Chương 1298: Tần gia phụ thuộc




Cam mập híp đôi mắt nhỏ, cười tủm tỉm nhìn về phía Trần Lâm, giương giọng nói: “Trần lão đại, nghe nói là Tần thiếu gia dẫn một đám người, đem Quân Thiên Diệu, Liễu Hiền Triết xử lý rồi? Là thật phải không?”

Một đám cường giả Hư Không cảnh, tầm mắt cũng dừng hết ở trên người Trần Lâm, vẻ mặt khác nhau.

Những người này, ba trăm năm trước ở trung ương thế giới của Linh Vực, đều là nhân vật có tên tuổi.

Bọn họ hoặc là thủ lãnh thế lực cấp Hoàng Kim thứ một cấp, hoặc là cung phụng Tần gia hoành hành một phương, mỗi một người đều quan hệ chặt chẽ với Tần gia.

Bọn họ hầu như đều từng gặp mặt Tần Liệt, đều biết tính nết Tần Liệt, biết Tần Liệt làm người cùng thực lực.

Một số người trong bọn họ, tuy đã sớm rời khỏi Linh Vực, nhưng vẫn có cách biết chuyện xảy ra ở Linh Vực.

Nhất là gần đây.

Gần đây, sáu thế lực lớn như chó điên lao vào vực ngoại tinh không, tìm vực giới Tần gia còn có bọn họ hoạt động ở khắp nơi.

Cứ điểm đối ngoại của một số người trong bọn họ cũng bị sáu thế lực lớn phá huỷ.

Tần gia, thì là do lão gia tử truyền lời, phân phó bọn họ an tâm một chút chớ nóng vội, bảo bọn họ tiềm ẩn đi, tạm thời không nên xung đột chính diện với sáu thế lực lớn.

Bọn họ đều nhịn một bụng tức.

Đột nhiên, nghe được thủ lãnh Thái Dương cung và Thái Âm điện, thế mà ở hang ổ của Thái Dương cung bị người ta chém chết, bọn họ nhất thời quét sạch u ám trong lòng, tinh thần đều thoải mái hẳn lên.

Bọn họ nhanh chóng thăm dò tình hình cụ thể.

Sau khi bọn họ nghe nói, người đem Quân Thiên Diệu, Liễu Hiền Triết đánh giết, phá hủy toàn bộ Thái Dương cung, thế mà lại là Tần Liệt, đều là vừa sợ vừa nghi.

Bọn họ đối với Tần Liệt của ba trăm năm trước đều biết rõ trong lòng.

Bọn họ biết Tần Liệt là tính nết thế nào, biết Tần Liệt mang đến bao nhiêu đau khổ ngoài định mức cho Tần gia, cũng biết nếu không phải Tần Liệt bị coi là cửa đột phá, Tần gia và bọn họ không đến mức xóc nảy lưu lạc đến vực ngoại tinh không ba trăm năm.

Ba trăm năm rồi, bọn họ đến nay chưa thể trở về Linh Vực, không thể trở lại mảnh cố thổ phì nhiêu đó.

Trong bọn họ, rất nhiều người ý kiến rất lớn đối với Tần Liệt, rất nhiều người thầm sinh bất mãn đối với Tần Liệt.

Bởi vậy, sau khi bọn họ nghe nói lần này thế mà lại là Tần Liệt, dẫn một đám người đem Thái Dương cung hủy diệt, đều là nửa tin nửa ngờ.

Bọn họ thậm chí hoài nghi đây là Tần gia cố ý tạo thế cho Tần Liệt sống lại.

Những người này, từ trong lòng không muốn Tần Liệt trở thành lãnh tụ đời thứ ba của Tần gia, cho nên rất quan tâm việc này.

Sắc mặt Trần Lâm lạnh nhạt.

Hắn biết trong lòng những người này nghĩ những gì. Hắn trầm mặc một lúc, thản nhiên nói: “Hình như là như vậy.”

“Ha ha, Trần lão đại, nghe nói là vì sư muội ngươi bị nhốt? Sẽ không là Trần lão đại ngươi tự mình ra tay, dẫn cường giả Tần gia giết qua, sau đó đem công lao đặt hết ở trên người Tần thiếu gia chứ?” Cam mập cười quái dị nói.

Người còn lại sắc mặt cổ quái, xem vẻ mặt bọn họ, rõ ràng cũng cho rằng như thế.

Trần Lâm nhướng mày, nói: “Ta cũng không nhiều thời gian rỗi như vậy.”

“Trần lão đại. Năm đó mọi người đều từng bị Tần thiếu gia chơi. Lần này... Sẽ không giẫm lên vết xe đổ chứ?” Cam Phi Bằng mặt đầy cười khổ.

Phạm Cam và Ba đà tử, còn có cường giả Hư Không cảnh khác, lúc này cũng trầm mặc hẳn lên.

Trong mắt bọn họ đều rõ ràng có một tia lo lắng.

Ba trăm năm trước, Tần Liệt cảnh giới thấp kém, huyết mạch chưa thức tỉnh, gây chuyện sinh sự khắp nơi, không biết mang đến bao nhiêu phiền toái cho Tần gia.

Bọn họ những gia hỏa được Tần Liệt xưng hô là “Thúc thúc bá bá”, hầu như đều từng cọ xát mông vì chuyện xấu của Tần Liệt, đều dã chịu đựng đủ Tần Liệt.

Cũng bởi thế, khi bọn họ nghe nói Tần Liệt bị Hàn Thiến đánh chết, bọn họ ở ngoài nổi giận, cũng có một tia may mắn.

Cách nhiều năm, bọn họ thông qua bản thân vất vả dốc sức làm, ở vực ngoại tinh không gian nan một lần nữa thành lập cơ nghiệp.

Bọn họ một lòng muốn theo Tần gia một lần nữa giết về Linh Vực, đoạt lại thứ từng mất đi, rửa sạch sỉ nhục năm đó bị ép chạy đi.

Nhưng vào lúc này, tin tức Tần Liệt chết mà sống lại truyền đến, điều này làm bọn họ có cảm nhận rất không phải.

Bọn họ rất sợ lại bởi Tần Liệt mà xuất hiện ngoài ý muốn.

Trần Lâm đang muốn giải thích, đột nhiên tâm thần khẽ động, chợt từ nhẫn không gian lấy ra một tấm thủ bài.

Không gian bí văn trong thủ bài như rồng rắn chạy.

Một cánh cửa vực giới, ngay tại phía trên thủ bài của Trần Lâm nhanh chóng ngưng luyện ra.

Trên quảng trường, một đám cường giả Hư Không cảnh đều kinh ngạc hẳn lên.

Bọn họ đều lưu ý cánh cửa vực giới mới ngưng luyện ra.

“Vù!”

Một tòa hồn đàn sáu tầng không gian trùng điệp cấu tạo, từ trong cánh cửa vực giới bay vút ra, trên hồn đàn, Mâu Di Tư một bộ đồ trắng ngồi ngay ngắn cao cao, tao nhã như tiên.

Khác với hờ hững đối mặt đám người Cam mập, vừa thấy nàng đi ra, khuôn mặt già nua của Trần Lâm tràn đầy kích động, nhịn không được tiến lên một bước, nói: “Sư muội, ngươi rốt cuộc chịu tới đây rồi!”

“Ồ! Mâu tiểu muội!”

Cam mập cũng nhịn không được kêu lên quái dị, tỏ ra kích động vô cùng, giống như không thể tin được Mâu Di Tư đến.

Trên quảng trường, rất nhiều cường giả Hư Không cảnh cũng đều liên tiếp tiến lên, đều chào hỏi với Mâu Di Tư.

Bọn họ và Tần gia nhiều năm qua quan hệ chặt chẽ, trước kia đều từng có tiếp xúc với Mâu Di Tư, trong đó rất nhiều người còn có giao tình không tệ với Mâu Di Tư.

Thí dụ như Cam Phi Bằng.

Hắn ở trước khi Mâu Di Tư và Tần gia rũ sạch can hệ, đã thường xuyên cùng nhau đi lại, mượn dùng không gian bí thuật của Mâu Di Tư, tiến hành định vị không gian đối với rất nhiều vực giới.

Ở sâu trong lòng, hắn và Trần Lâm giống nhau, cũng đem Mâu Di Tư coi là tiểu muội đối đãi.

Năm đó, sau khi chuyện Tần Liệt dùng thuốc đối với Mâu Di Tư bại lộ, Cam Phi Bằng dưới cơn giận, cũng công bố muốn giết chết Tần Liệt tên vương bát này.

Hắn từ đầu đến cuối đều kiên định đứng ở bên Mâu Di Tư, chính là bởi vì việc này, hắn cũng thống hận dị thường đối với Tần Liệt.

Nếu không phải Tần Sơn có ân với hắn, hắn năm đó cũng có thể sẽ dẫn dắt Huyết Dương phủ, trực tiếp thoát ly Tần gia.

Ba trăm năm, hắn bởi vì hàng năm ở vũ trụ xa xôi tác chiến, cũng chưa thành lập liên hệ với Mâu Di Tư nữa.

Có rất nhiều lần, hắn cũng muốn quay về hư không loạn lưu tầng ngoài Linh Vực, muốn xem một chút Mâu Di Tư thế nào.

Đáng tiếc, xuất phát từ an toàn cân nhắc, hắn cuối cùng chưa làm như vậy.

Nay ở Cổ Hú giới thế mà gặp được Mâu Di Tư, tên mập này cũng rõ ràng có chút kích động, ngay cả đôi mắt nhỏ cũng đã đỏ.

“Ngươi tên mập này còn sống là tốt rồi.” Mâu Di Tư mím môi, lúc nhìn hắn, trong mắt có mỉm cười, thế mà tỏ ra so với cùng Trần Lâm còn thân cận hơn một chút, “Chỉ là tựa như so với trước kia còn béo hơn một chút.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.