“Bảo ngươi thu thì thu! Đừng lề mề!” Liệt Diễm Võng trừng mắt nhìn hắn một cái, cười ha ha, thế mà lại đem một cái nhẫn không gian đó nhét vào trong vạt áo Kiền Bao, sau đó hướng Tần Liệt quát: “Ngươi tiểu tử này, coi như có chút nghĩa khí, biết ăn mảnh không quá tốt. Không tệ, ha ha, rất không tệ!”
Kiền Bao sau khi lấy được một cái nhẫn không gian đó, ba người Diễm Phong, Vụ Sa, Lưu Dạng đi theo hắn đều kích động vô cùng.
Ngay cả Diễm Phong luôn nhìn Tần Liệt không vừa mắt, lúc này, ánh mắt nhìn về phía Tần Liệt rõ ràng đã khác.
Ba giọt tinh huyết của thâm uyên lĩnh chủ cực kì trân quý, đối với bọn họ mà nói quả thực là chí bảo vô thượng.
Lấy thực lực tiểu đội mười người bọn họ, có thể qua một ngàn năm nữa, cũng chưa chắc có thể săn giết một thâm uyên lĩnh chủ.
Trừ trưởng bối ban ân, bọn họ hầu như không có cách khác để đạt được tinh huyết của thâm uyên lĩnh chủ.
“Được rồi được rồi.” Liệt Diễm Võng ồn ào, nói với Tần Liệt: “Yên tâm đi, không cần bao lâu nữa, ta sẽ phái người đem Hoán Thi Linh và Tàng Thi Quan đưa tới cho ngươi. Ngươi có một trăm mười vạn điểm công huân khác có thể dùng, muốn đổi thứ khác hay không?”
“Còn có thứ gì tốt?” Tần Liệt ngạc nhiên.
Liệt Diễm Võng cười hắc hắc, “Tộc ta thứ tốt thì nhiều, chỉ cần điểm công huân đủ, cái gì cũng có thể đổi.”
Hắn sờ cằm, nghĩ một chút, nói: “Như vậy đi, chờ lúc ta phái người đưa Hoán Thi Linh, Tàng Thi Quan cho ngươi, sẽ cho ngươi thêm một danh sách nhỏ, bên trên sẽ ghi lại rất nhiều vật tư rực rỡ muôn màu, ngươi đến lúc đó có thể chậm rãi chọn lựa.”
“Cũng được.” Tần Liệt gật đầu nói.
“Cái sừng duy nhất màu vàng của thâm uyên lĩnh chủ, còn có trái tim ác ma của hắn, ngươi thực không tính đổi?” Liệt Diễm Võng xác nhận lần nữa.
“Không được.” Thái độ của Tần Liệt rất kiên quyết.
“Vậy quên đi.” Liệt Diễm Võng nhún vai, có chút tiếc nuối, nói: “Ta còn có việc, phải vội về nơi đóng quân, ngươi thì sao? Theo chúng ta cùng nhau trở về không?”
“Ta còn có việc khác xử lý.” Tần Liệt tỏ thái độ.
“Ngươi gần sẽ luôn ở đây?” Liệt Diễm Võng hỏi.
“Ừm.”
“Được rồi. Ta sau khi an bài xong, sẽ sai người đến nơi này đưa đồ cho ngươi.”
“Đa tạ.”
Bên kia, Kiền Bao tràn ngập áy náy nói: “Tần Liệt, chúng ta cũng cần về nơi đóng quân, cần đem ba giọt tinh huyết của thâm uyên lĩnh chủ lợi dụng.”
“Ừm, chúng ta gặp lại sau.” Tần Liệt nói.
Đám người Liệt Diễm Võng, cầm một phần ba máu thịt của thâm uyên lĩnh chủ, còn có một con mắt màu vàng, liền dẫn theo đám người Kiền Bao rời khỏi.
Lúc gần đi, vẻ mặt Lưu Dạng còn lưu luyến, liên tiếp quay đầu.
Chờ sau khi tộc nhân Liệt Diễm gia tộc biến mất toàn bộ, Miêu Phong Thiên mới thấp giọng nói: “Cảm ơn.”
Hắn cảm tạ Tần Liệt đổi cho hắn Tàng Thi Quan cùng Hoán Thi Linh hai loại di vật này của Thi tổ.
Hai loại linh khí này, tuy không phải là linh khí Thần cấp, lại thích hợp hắn nhất.
Một khi lấy được Tàng Thi Quan và Hoán Thi Linh, bước tiến của Miêu Phong Thiên ở đạo luyện thi sẽ trở nên nhanh chóng.
Câu thông, ăn ý, còn có thủ đoạn ngự thi giữa hắn cùng thi nô, đều sẽ nhận được sự tăng cường rất lớn.
“Chỉ năm mươi vạn điểm công huân mà thôi. Không tính là cái gì.” Tần Liệt cười nhạt, lại đưa cho Miêu Phong Thiên một cái nhẫn không gian, tiến hành một phen phân phó đối với hắn.
Miêu Phong Thiên nghiêm túc nghe.
Một lát sau, hắn dò hỏi: “Ngươi vì sao không trở về Hàn Tịch Thâm Uyên, tự mình đem mấy thứ này giao cho bọn họ?”
“Một đại lĩnh chủ của Hàn Tịch Thâm Uyên, tựa như đã theo dõi ta, ta sợ ta vừa xuất hiện ở Cực Viêm Thâm Uyên, hắn sẽ có cảm ứng.” Tần Liệt giải thích.
Y Nặc Ti bọn ác ma bậc cao của Hàn Tịch Thâm Uyên truy kích mãi đến Cực Viêm Thâm Uyên, biểu lộ ra hứng thú nồng hậu đối với hắn.
Hắn ở trước khi từ Hàn Tịch Thâm Uyên bỏ chạy, cũng cảm giác được một cái ý thức làm linh hồn hắn cũng hít thở không thông từng chút một buông xuống.
Hắn vốn muốn quay về Bạc La giới Tinh Môn, cũng bị ý thức kia xoay loạn, bị khó hiểu mang vào Cực Viêm Thâm Uyên.
Hắn biết thâm uyên đại lĩnh chủ kia đã lưu ý đến huyết mạch hắn.
Y Nặc Ti có thể ở Cực Viêm Thâm Uyên tập trung hắn, nói rõ ở trên người hắn, có thể lưu lại một tia khí tức của đại lĩnh chủ.
Hắn chỉ cần buông xuống Hàn Tịch Thâm Uyên lần nữa, tám phần mười sẽ bị lập tức phát giác.
Vì tránh việc này, trong khoảng thời gian này, hắn cũng chưa lấy bản thể hướng tới Hàn Tịch Thâm Uyên.
“Ta biết rồi, ta sẽ đem mấy thứ này, tự mình giao đến trong tay những người đó.” Miêu Phong Thiên cung kính nói.
...
Hàn Tịch Thâm Uyên, nơi U Minh giới tụ tập.
Ba người Cách Lôi, Qua Đăng cùng Lỗ Tư, mặt đầy sự vui mừng trở về, hưng phấn kể rõ quá trình huyết chiến với A Đặc Kim Tư.
Rất nhiều tộc nhân Giác Ma tộc, Quỷ Mục tộc cùng Ám Ảnh tộc, đều tập trung tinh thần nghe.
Đám người Lăng Ngữ Thi, Lăng Huyên Huyên, còn có Lăng Phong, cũng ghé vào nơi đây, lắng nghe tình huống ba người chiến đấu.
“Lĩnh chủ kia của Cực Viêm Thâm Uyên, cũng là lực lượng huyết mạch cấp chín, không kém Ba Đặc Tư chút nào! Chẳng qua, ở dưới sự liên thủ của chúng ta, hắn cuối cùng vẫn bị đánh chết!” Qua Đăng cười quái dị ‘hắc hắc’.
“Đáng tiếc chúng ta chưa thể giết chết Ba Đặc Tư, còn chật vật chạy về.” Lăng Huyên Huyên uể oải nói.
“Đó là bởi vì lực lượng chúng ta còn chưa đủ.” Lăng Ngữ Thi khôi phục một ít tinh thần, một đôi mắt tím lại có vầng sáng lóe lên, “Cường giả Tu La tộc Hư Không cảnh lấy Kha Đế Tư cầm đầu, sớm đã trải qua lễ rửa tội tanh máu của thâm uyên, sức chiến đấu chân thật của bọn họ, mạnh hơn đám người Đằng Viễn của Bạc La giới. Bọn họ, cộng thêm Tần Liệt và Liệt Diễm Huyền Lôi, còn có mấy người các ngươi, còn hao phí sức chín trâu hai hổ, mới đem một tên thâm uyên lĩnh chủ chém giết, cái này nói rõ đầy đủ sự đáng sợ của thâm uyên lĩnh chủ.”
“Quả thực mạnh mẽ vô cùng.” Lỗ Tư cảm thán.
“Sao, máu tươi đến từ thâm uyên lĩnh chủ, có trợ giúp đối với ngươi hay không?” Giờ phút này, Quỷ Mục tộc Cách Lôi nhìn Lạp Phổ bên cạnh, vẻ mặt ác liệt dò hỏi.
“Có chút trợ giúp.” Lạp Phổ gật gật đầu, nói: “Đáng tiếc, máu tươi đó không phải bắt nguồn từ tinh huyết trong trái tim ác ma của thâm uyên lĩnh chủ, chưa khắc lên thiên phú huyết mạch, chưa có cổ tự thâm uyên từ bên trong lóe ra.”
“Tinh huyết trong trái tim thâm uyên ác ma mới có giá trị?” Cách Lôi không rõ nguyên do.
Lạp Phổ ngẩng đầu, nhìn về phía những cường giả các tộc kinh ngạc, nói: “A Đặc Kim Tư là Kim Giác Man Ma huyết mạch cấp chín, cao khoảng hai trăm thước, như một ngọn núi máu thịt. Thân thể hắn khổng lồ như vậy, máu tươi trong cơ thể phóng ra hết, đủ để đựng đầy một cái ao to. Nhiều máu tươi như vậy, không có khả năng đều ẩn chứa thiên phú huyết mạch, sẽ không khắc hết mọi thâm uyên ảo diệu.”
Mọi người tập trung nghe.