Linh Vực

Chương 1312: Chương 1312: Thâm thâm nhất cung (1)




“Ồ!”

Trần Lâm giật mình, trong mắt huyễn sinh ra rất rất nhiều đường nét không gian, như đột nhiên cảm giác được cái gì.

Ngay cả Mâu Di Tư sắp thông qua bạch cốt tế đàn, muốn hướng tới Hàn Tịch Thâm Uyên, cũng phút chốc ngừng lại.

Nàng thế mà từ trong cung điện kia lại đi ra.

Giống với Trần Lâm, tầm mắt nàng cũng dừng ở trên người Tần Liệt, vẻ mặt kinh hãi không hiểu.

Từ trong dao động kỳ dị trên người Tần Liệt, nàng và Trần Lâm hai người, vậy mà cảm giác được một loại không gian chí lý quá mức.

Cũng là giờ phút này, rất nhiều người của Cơ gia, vẻ mặt chấn động tương tự.

Bọn họ cũng đều không dời mắt ngơ ngác nhìn Tần Liệt.

Từ trên người Tần Liệt, rất nhiều người trong bọn họ, cũng cảm giác được linh quyết bí nghĩa mình tu luyện.

Giống như, Tần Liệt ở quá trình đột phá cảnh giới, cả người ẩn chứa các loại lực lượng quy tắc đạo nghĩa.

Tần Liệt tu luyện vốn nhiều mà phức tạp, các loại linh quyết khác nhau, huyết mạch khác nhau, toàn bộ hội tụ vào một thân.

Nhưng những linh quyết và huyết mạch kia, lại là chủng loại thần bí cùng cường đại nhất trong thiên địa, đủ loại dị thường dẫn tới hắn ở lúc tiến giai, đột nhiên có dị trạng phát sinh.

Giờ phút này, không chỉ có hai người Trần Lâm và Mâu Di Tư, ngay cả rất nhiều người của Cơ gia, cũng từ Tần Liệt trên người cảm giác được ảo diệu của lực lượng đặc thù.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều tầm mắt dập dờn, các luồng linh hồn ý niệm, toàn bộ trôi nổi tụ tập đến trên người Tần Liệt.

“Sư muội...” Trần Lâm quay đầu, liếc một cái nhìn thấy Mâu Di Tư đi mà quay lại, lập tức hiểu ra, “Ngươi cũng cảm giác được?”

Mâu Di Tư không nói một lời, đem sáu tầng hồn đàn của mình phóng ra, lập tức ngồi ngay ngắn lên, chậm rãi nhắm mắt, lấy toàn lực để cảm giác không gian bí nghĩa phát ra từ trên người Tần Liệt.

Trần Lâm hơi sững sờ một chút, cũng ngồi xuống ở bên cạnh Tần Liệt, nhắm mắt không nói.

“Đại ca...”

Những tộc nhân Cơ gia kia đều nhìn về phía Cơ Nghiêu, trên mặt tràn đầy nét kích động.

Bọn họ cũng từ trên người Tần Liệt, cảm ứng được ảo diệu kỳ dị thích hợp linh quyết của bọn họ, cũng muốn hảo hảo thể ngộ.

Cơ Nghiêu gật gật đầu, nói: “Không sao.”

Đám người Cơ gia lúc này mới ngồi xuống, cũng vây quanh ở bên cạnh Tần Liệt, đều nhắm mắt.

Đột nhiên, các tồn tại Hư Không cảnh kia đều đem Tần Liệt coi là kì vật có thể giúp bọn họ lĩnh ngộ thiên địa ảo diệu.

Trải qua ngọn lửa bất diệt thiêu đốt, Tần Liệt tựa như được bọn họ hộ pháp, có thể rất yên tâm đi hoàn thành đột phá cảnh giới.

Tần Liệt nhìn về phía mọi người bên cạnh, trên mặt hiện ra nét quái dị.

Một đám cường giả Hư Không cảnh của trung ương thế giới đem hắn bao vây nhiều vòng. Người không biết còn cho rằng bọn họ là được an bài tới đây hộ pháp.

Nhưng trong lòng chính hắn hiểu, những người này tụ tập ở bên hắn, đều là muốn từ hắn trên người đạt được thứ mình cần.

“Loại hình lực lượng bí nghĩa khác nhau sao...”

Tần Liệt lẩm bẩm, cũng tập trung tinh lực, đem lực chú ý đặt ở trên biến hóa của bản thân.

Trong linh hồn thức hải vẫn chớp giật sấm rền như cũ, từng đám lửa điên cuồng dâng lên.

Ở trong ngọn lửa ngập trời đó, hồn hồ của hắn như bị bốc hơi lên, không ngừng co rút lại.

Chân hồn trong hồn hồ phiêu hốt mơ hồ, cũng giống như đang chậm rãi ngưng luyện.

Nói chung, Niết Bàn cảnh đột phá, đều cần gặp niết bàn nghiệp hỏa thiêu đốt.

Cái quá trình này, thật ra chính là một lần tẩy rửa rèn luyện mạnh mẽ của niết bàn nghiệp hỏa đối với linh hồn và hồn hồ, sẽ làm linh hồn trở nên càng thêm tinh luyện.

Đương nhiên, trong quá trình này, hồn hồ của võ giả thường thường sẽ thu nhỏ lại trước, sau đó ở sau khi phá giai, chậm rãi khôi phục lại.

Sau khi rèn luyện, hồn hồ và chân hồn đều sẽ trở nên càng cường đại hơn.

Rất nhiều bí thuật linh hồn đặc biệt, còn có một số huyết mạch đặc biệt, cũng có thể cần linh hồn lực sau khi cường hóa để tiến hành kích phát thúc dục.

Nhưng, bởi vì hắn có phân thân Hồn Thú tồn tại, hồn hồ và chân hồn hắn ở lúc ngưng luyện, lại tiến hành bổ sung linh hồn lực ngoài định mức.

Vừa tẩy luyện, vừa không ngừng tăng tiến, khiến động tĩnh linh hồn thức hải hắn mãi không thể bình ổn xuống.

Đồng thời, trong đan điền hắn, linh lực thuộc tính khác nhau cũng là cỏ dại lan tràn.

Cái này dẫn tới trên người hắn từng tia chớp bắn nhanh, còn có hỏa diễm, băng quang, các tầng quầng sáng màu sắc khác nhau vờn quanh.

Mặt khác, huyết mạch trong cơ thể hắn cũng sôi trào không ngớt.

Hắn có thể lấy tâm thần nhìn thấy, từng đám phù văn quỷ dị của các cường tộc thần bí không ngừng từ trong máu tươi hắn bốc hơi ra.

Những phù văn đặc thù đó, chính là mấu chốt hấp dẫn đám người Cơ Nghiêu còn có Mâu Di Tư, cũng là chỗ thần kỳ nhất trong huyết mạch hắn.

Thời gian vội vàng.

Suốt ba canh giờ qua đi, dao động đặc thù trên người Tần Liệt rốt cuộc chậm rãi bình tĩnh trở lại.

Mâu Di Tư, còn có rất nhiều người của Cơ gia, vẫn ngồi ngay ngắn ở trên hồn đàn của mình, mỗi người đều toát ra vẻ mặt như có chút đăm chiêu.

Bọn họ tựa như đều thông qua Tần Liệt chiếm được một ít thứ.

Cách đó không xa, Tống Đình Ngọc đem đám người Bổ Thiên cung đưa vào Hàn Tịch Thâm Uyên, đứng ở cửa một cung điện của Thất Linh đảo, trong mắt hiện nét kinh dị.

Bên kia, Trang Tĩnh và Lận Tiệp hai nàng cũng kinh dị nhìn một khu này.

Còn có không ít võ giả Viêm Nhật đảo cũng bị kinh động, tương tự tò mò nhìn về phía nơi đây.

Mọi người khe khẽ nói nhỏ.

“Người cầm quyền của Cơ gia, Cơ Nghiêu, Cơ Nguyên, bọn họ sao lại tới đây rồi?” Lận Tiệp ngạc nhiên nói.

“Ta nghe nói Cơ gia tướng sẽ cùng Tần gia, Bổ Thiên cung kết minh.” Trang Tĩnh thản nhiên nói.

“Kết minh? Ba phương này một khi kết minh, lực lượng bọn họ, chỉ sợ sẽ không kém sáu thế lực lớn quá nhiều!” Lận Tiệp kinh ngạc nói.

“Đảo chủ đang tiến hành một lần tiểu đột phá của Niết Bàn cảnh, không ngờ được thế mà rước lấy nhiều cường giả che chở như vậy! Xem ra đảo chủ quả nhiên là rất được các phe coi trọng!”

“Đó là đương nhiên!”

“Chỉ cần chúng ta ở Viêm Nhật đảo, tương lai nhất định có cơ hội tiến vào trung ương thế giới!”

“Khẳng định!”

“...”

Đám người không rõ nguyên do, âm thầm nói nhỏ, đều tràn ngập khát khao đối với tương lai.

Lại là thật lâu qua đi.

Trần Lâm cũng từ trong nhắm mắt tỉnh lại, trong mắt hắn hào quang như dệt, nhìn Tần Liệt thật sâu, trên mặt có sự chấn động không chút che dấu.

“Bọn Cam béo, vừa mới nên lưu lại.” Mâu Di Tư than nhẹ một tiếng.

Chỉ ngắn ngủn vài canh giờ như vậy, nàng thông qua nhìn trộm không gian bí nghĩa trên người Tần Liệt, thế mà đối với một loại quy tắc đạo nghĩa hoàn toàn mới của không gian đã có chút lý giải khắc sâu.

Nàng đột nhiên ý thức được, nàng tương lai có thể thông qua lần lĩnh ngộ không gian này, tìm phương hướng hướng tới Vực Thủy cảnh rảo bước tiến lên.

Ở trên người Tần Liệt, nàng cảm giác được không gian ảo diệu, thần bí mà cường đại, đủ để duy trì nàng tiến thêm một bước.

“Một loại biểu hiện trực quan của quy tắc!” Trần Lâm quát khẽ.

Mâu Di Tư tán thưởng trịnh trọng gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.