“Rắc!”
Cũng ở lúc này, một thanh cự kiếm hàn băng kia của Tần Liệt hung hăng chém ở trên cái đuôi khổng lồ của Tạp Tư Thác Nhĩ.
“Yaaa!”
Tạp Tư Thác Nhĩ phát ra tiếng rống giận, cái đuôi khổng lồ run lên, đầy trời ma quang bắn tung tóe.
Từ trong ma quang đó truyền tới tiếng ức vạn âm hồn ác quỷ khóc lóc, mắt Tần Liệt hoa lên, liền nhìn thấy vô số u ảnh như châu chấu vồ tới.
Không đợi hắn phản ứng lại, liền phát hiện những âm hồn ác quỷ đó đều vồ ở trên ma thân của hắn, bắt đầu cắn nuốt máu thịt ma cốt của hắn.
“Muốn chết!”
Tần Liệt ngửa mặt lên trời gầm rú, từng đám lửa màu đỏ rực từ trong da thịt hắn bốc hơi ra.
Trong những ngọn lửa màu đỏ rực đó đều mang theo các sợi tơ hủy diệt lực, lực lượng hủy diệt, làm đám âm hồn ác quỷ kia dần dần diệt vong.
Cùng lúc đó, ma thân của Tần Liệt, cuối cùng thừa cơ lao đến trước người Tạp Tư Thác Nhĩ, lập tức cào xé với hắn.
Ác ma, có cơ thể cứng rắn nhất, sức khôi phục biến thái nhất trong các tộc trên đời!
Chiến đấu giữa đại ác ma, đến cuối cùng, thường thường sẽ dùng phương thức tanh máu nguyên thủy nhất giải quyết.
Tần Liệt và Áo Tư Đốn bọn bảy quân chủ, lúc này, chính là dùng thân thể ác ma, chiến đấu với Tạp Tư Thác Nhĩ thân thể cự ma chín ngàn thước.
“Xẹt!”
Trong một khe hở không gian xé rách, lóe qua một tia chớp màu lam băng.
Tia chớp đó như cầu vồng chợt hiện, mấy đại ác ma đang chiến đấu đều chưa phát hiện.
Ngay cả hai hồn thú phân thân của Tần Liệt, bởi vì bận đối phó tử hồn cùng ác sát đầy trời kia, cũng chưa ý thức được nguy cơ.
Chỉ có Tần Hạo trên trời cao, ở sau khi tia chớp màu lam băng kia lóe qua, hừ lạnh một tiếng.
“Hô!”
Tòa hồn đàn chín tầng của hắn đột nhiên từ mi tâm bay ra, phóng thích khí tức hủy diệt ngập trời.
Bản thể hắn đột nhiên hướng về tòa hồn đàn chín tầng đó.
Sau khi lóe lên, tòa hồn đàn chín tầng đó của hắn xuất hiện ngay tại một khe hở không gian không bắt mắt đó.
“Oành!”
Tần Hạo lật tay, một quyền đánh về phía khe hở không gian hẹp dài đó, một thông đạo chân không thật lớn bị một quyền của hắn đánh ra.
“Khụ khụ!”
Tiếng đại hiền giả Linh tộc Thiên Khải ho khan mãnh liệt, đột nhiên từ trong khe hở không gian kia truyền tới.
Ngay sau đó, Thiên Khải lập lòe, liền nắm quyền trượng vận mệnh, sắc mặt có chút ngượng ngùng đi ra khỏi khe hở không gian.
Khóe miệng Thiên Khải còn có một tia vết máu, tựa như bị một quyền của Tần Hạo làm bị thương.
“Ta vẫn luôn đợi ngươi.” Tần Hạo lạnh giọng nói.
“Cha con các ngươi thật sự là phiền.” Thiên Khải cười khổ.
Biết đã bị Tần Hạo nhìn chằm chằm, hắn cũng không che che dấu dấu nữa, cứ thoải mái như thế từ khe hở không gian kia đi ra.
Quyền trượng vận mệnh hắn nắm, bỗng nhiên bị hắn nhấc lên cao cao.
“Không ổn!”
Mỗi một cường giả nhìn thấy Thiên Khải nhấc lên quyền trượng vận mệnh, sắc mặt đều đại biến, cảm giác được không ổn.
Tần Hạo nhạy cảm phát hiện, từ trong quyền trượng vận mệnh kia đột nhiên sinh ra rất nhiều sợi tơ vận mệnh kỳ diệu mắt thường không thể thấy, chỉ có linh hồn có thể cảm giác.
Những sợi tơ vận mệnh đó, tựa như ở trong khoảnh khắc đã khuếch tán đến Viêm Nhật luyện ngục.
Tám quân chủ luyện ngục tính cả Tần Liệt ở trong, giờ phút này, đều dính vào các sợi tơ vận mệnh lác đác đó, khí vận tựa như bị Thiên Khải bóp méo.
Từng có kinh nghiệm Cửu U luyện ngục, Tần Hạo biết rõ lực vận mệnh của Thiên Khải đáng sợ, biết hắn có thể lấy sức một người ảnh hưởng cả thế cục.
“Phá vỡ!”
Sắc mặt Tần Hạo âm trầm, tòa hồn đàn chín tầng kia dưới thân hắn đột nhiên lao tới chung quanh Thiên Khải.
Hồn đàn chín tầng to lớn đó của hắn đột nhiên ánh sáng như dệt, đem không gian chỗ Thiên Khải lấp đầy.
Ánh cầu vồng rực rỡ kia đều ẩn chứa hủy diệt lực, thế mà ngay cả lực vận mệnh của quyền trượng vận mệnh cũng có thể hòa tan.
“Xẹt xẹt!”
Các sợi tơ vận mệnh mắt thường không thể thấy, chỉ có linh hồn có thể cảm giác kia, sau khi bị ánh sáng hủy diệt chiếu rọi, dần dần biến mất.
“Ngươi thật sự là làm người ta chán ghét.”
Nét cười trong mắt Thiên Khải biến mất từng chút một. Một tay lão nắm chặt quyền trượng vận mệnh, một tay khác khẽ điểm hư không.
“Rắc rắc rắc!”
Bầu trời Viêm Nhật luyện ngục như mặt hồ đông lạnh vào đông, đột nhiên bị vật cứng đập vỡ.
Mảnh vỡ không gian ở dưới lực lượng pháp tắc không gian của Thiên Khải dẫn dắt, hóa thành ngàn vạn thanh đao ánh sáng sắc bén, chém vào trên chín tầng hồn đàn của Tần Hạo.
Chín tầng hồn đàn của Tần Hạo đột nhiên bắn tung tóe ra ức vạn ánh sáng lạ lấp lánh, hồn đàn trôi nổi cũng chậm rãi rời xa chỗ Thiên Khải.
Thiên Khải vung một cánh tay, dẫn vô số thanh đao ánh sáng sắc bén kia duy trì tấn công Tần Hạo.
Một tay khác của hắn vẫn nắm chặt quyền trượng vận mệnh, muốn ảnh hưởng khí vận đám người Áo Tư Đốn.
“Lại là ngươi?”
Ngay lúc này, từ trong khe hở không gian vỡ vụn bên cạnh Tần Hạo truyền tới Lăng Ngữ Thi hô khẽ.
Thanh âm Lăng Ngữ Thi vừa vang lên, ngàn vạn thanh đao ánh sáng chém về phía hồn đàn Tần Hạo phút chốc dừng lại bất động.
Một loại lực lượng pháp tắc bổn nguyên thần bí đến từ Linh Vực, cường hành từ khe hở không gian thấm vào, tựa như làm rối sợi tơ vận mệnh Thiên Khải phóng thích.
Một khắc đó, Thiên Khải đột nhiên phát hiện, cánh tay hắn nắm quyền trượng vận mệnh cũng đang run khe khẽ.
Hắn kinh dị nhìn về phía quyền trượng vận mệnh.
Hắn rõ ràng nhìn thấy, rất nhiều ánh sáng âm u nhỏ bé, mang theo khí tức bổn nguyên của Linh Vực quấn quanh ở trên quyền trượng vận mệnh.
Quyền trượng vận mệnh bị loại lực lượng đó nhiễu loạn pháp tắc trật tự, khiến huyết mạch trong cơ thể lão cũng trở nên không ổn định nữa.
Lực lượng áo nghĩa vận mệnh, một khi vặn loạn, thì khó có thể phát huy ra tác dụng nên có.
“Dung hợp địa tâm nguyên mẫu, quả nhiên... Có chút khác thường.” Vẻ mặt Thiên Khải ngưng trọng.
“Hô!”
Bóng người Thiên Khải lại phút chốc lóe vào khe hở không gian, như đột nhiên ẩn hình.
Bởi Lăng Ngữ Thi tồn tại, Tần Hạo cuối cùng không sợ bị Thiên Khải kéo vào tường kép không gian nữa, điều khiển chín tầng hồn đàn, lập tức đuổi hướng Thiên Khải.
“Ha ha, càng lúc càng có ý tứ.” Thiên Khải không ngừng cười nhẹ, tỏ ra phi thường nhẹ nhàng, tựa như nắm chắc phần thắng.
“Gào!”
Phụ cận bổn nguyên thâm hải, tám bất tử titan kia đột nhiên ngẩng đầu rống giận.
Cơ thể như cự tháp màu cổ đồng của bọn họ, giống như pháo đạn lao vọt lên trời, hướng phía Tạp Tư Thác Nhĩ bay đi.
“Oành oành oành!”
Sau khi tới gần, tám bất tử titan thực lực có thể so với đại ác ma kia lại thâu tập đối với tám quân chủ bao gồm Tần Liệt ở trong.
Ngay cả Tần Liệt ở trong, ma thể khổng lồ của tám quân chủ, đều bị bất tử titan xung kích nghiêng ngả lảo đảo dựa về phía Tạp Tư Thác Nhĩ.
Tạp Tư Thác Nhĩ cười quái dị, vung cái đuôi khổng lồ, hung hăng quật ở trên ma thân Tần Liệt và ác ma bọn Áo Tư Đốn.
Nháy mắt sau, bụng Tần Liệt, như bị đao sắc cắt qua, biến thành máu tươi đầm đìa.