Linh Vực

Chương 62: Chương 62: Tinh Vân các




Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Liệt tỉnh lại, thấy mình đang nằm trong phòng.

Hắn không nhớ rõ mình bất tỉnh lúc nào, chỉ mơ hồ nhớ Lý Mục kể rất nhiều chuyện lý thú ở bên ngoài, hình như hắn uống không nhiều, nhưng cuối cùng vẫn say bí tỉ.

Cửa hàng Lý Ký rất yên tĩnh, không có lấy một tiếng động. Tần Liệt rửa mặt xong, đi vào đình viện, cả Lý Mục lẫn con chó Tiểu Băng đều đã biến mất, không biết đi đâu.

Thật là lạ, đêm qua rõ ràng đã uống say mèm, thế mà sáng nay lại không bị đau đầu.

Mà trái lại, tinh thần lại vô cùng tốt, mặt mũi đầy hưng phấn.

“Đại lục Xích Lan, Linh Vực rộng lớn, bao nhiêu là thế lực cường hãn…”

Trong sân nhỏ, Tần Liệt đứng dưới tàng cây, bồi hồi nhớ lại những lời nói đêm qua của Lý Mục mà ngẩn người mê mẩn: “Thì ra Sâm La điện, Thất Sát cốc cũng chẳng phải là thế lực cao nhất trên đại lục này, mà vẫn phải phụ thuộc vào hai thế lực cấp Xích Đồng.”

Hắn cảm thấy bản thân mình sao mà nhỏ bé.

“Chuyện gì cũng phải có bắt đầu!” nhìn về phía Tinh Vân Các, ánh mắt Tần Liệt trở nên kiên định.

Hắn nhớ tới lời khuyên hôm qua của Lý Mục, rời khỏi Lý Ký, tiến về phía Tinh Vân Các.

Hơn một canh giờ sau.

Hắn tới chỗ Tinh Vân Các tọa lạc, nói chuyện với thị vệ, báo tên mình.

“Vậy chờ một chút, ta đi báo Khang Trí thiếu gia. Thiếu gia từng phân phó, nếu ngươi tới, phải báo người một tiếng.” một thị vệ cung kính nói.

Tần Liệt gật đầu.

Thị vệ vội đi ngay.

Không lâu sau, tiểu mập mạp và Hàn Phong cùng tới, thấy Tần Liệt thì cười ầm ĩ: “Tên khốn này, cuối cùng cũng tới Tinh Vân Các! Thực không hiểu nổi ngươi, ở cái cửa hàng Lý Ký làm cái quái gì? Đấy chẳng qua chỉ là một chỗ bán linh tài thôi, cho ngươi được cái gì à?”

“Tần Liệt, đi tới chỗ phụ thân với ta.” Hàn Phong nhiệt tình đề nghị.

“Ừ.” Tần Liệt đi cùng họ vào trong Tinh Vân Các.

Cửa ra vào của Tinh Vân Các có rất nhiều võ giả ra ra vào vào, ai cũng cầm lệnh bài trong tay, tới trước cửa báo danh ghi chép.

“Xem đi, đây là tu luyện tràng, bên trong có rất nhiều phòng, có phòng trọng lực cao, có phòng nồng độ linh khí cao, có phòng thích hợp tĩnh tâm tập trung tư tưởng, cũng có phòng vách tường cứng rắn phù hợp cho chiến đấu,… võ giả Tinh Vân Các có thể dùng điểm cống hiến để sử dụng phòng.”

Hàn Phong chỉ một khu kiến trúc cả gần trăm mẫu, giải thích cho Tần Liệt: “Võ giả Tinh Vân Các, dùng lệnh bài để đăng ký, sau đó lựa chọn phòng tu luyện, muốn rèn luyện linh kỹ, chiến đấu để tăng kinh nghiệm, đều ở trong tu luyện tràng đó”.

Tần Liệt vừa nghe, vừa gật gù tán thưởng, quả không hổ danh là Tinh Vân Các, Lăng gia quả nhiên không tài nào so được.

Lăng gia chỉ có một diễn võ trường, ngoài diện tích lớn thì chẳng có gì khác, càng không có phòng tu luyện, không trợ giúp được gì nhiều để tăng cảnh giới cho võ giả.

“Bên trái là Tàng kinh lâu, bên trong là sách về cảnh giới võ đạo, cũng có một ít linh kỹ bậc thấp. Người mới vào võ đạo nhờ sách vở mà có nhận thức đại khái về tu luyện. Ờ, cả điển tịch về phân chia cảnh giới, hay phân biệt đẳng cấp linh khí linh thạch linh quyết cũng có.”

Hàn Phong cười cười, bồi thêm: “Đương nhiên, đa số đều là đồ đạc, linh kỹ từ phàm cấp lục phẩm trở xuống. Tinh Vân Các dù sao cũng chỉ là thế lực cấp Thanh Thạch, không phải được như Sâm La điện, kinh thư điển tịch cũng chẳng trân quý gì mấy.”

“Có thể dùng điểm cống hiến vào mượn sách đọc đúng không?” Tần Liệt hỏi.

Hắn chẳng biết gì về cảnh giới võ đạo và kiến thức luyện khí, nên có nhiều điều không thông, ví dụ như chuyện huyệt khiếu bị lực lôi đình chiếm giữ, khiến hắn mãi lo lắng về việc đột phá cảnh giới Luyện thể bát trọng thiên.

Nhờ Trắc cảnh thạch của Lăng gia, hắn đã hoàn toàn khẳng định mình đạt bát trọng thiên.

Điều làm hắn còn u mê là, vì không hiểu rõ về các cảnh giới Luyện thể, nên không hiểu tiếp theo phải làm như thế nào.

Trong Tàng kinh lâu có nhiều sách, điều này làm hắn vui vẻ trong lòng, quyết định sẽ phải đến đây, để có thêm tri thức về võ giả, miễn cho sau này khỏi bị có gì sai lầm.

“Đương nhiên. Sách trong Tàng kinh lâu đều có thể dùng điểm cống hiến để mượn đọc.” Hàn Phong đáp, rồi bổ sung “Nhưng những linh quyết cấp cao cũng cần phải có điểm cống hiến rất nhiều…”

“Đối diện Tàng kinh lâu, bên tay phải kia là Tàng khí lâu. Trong đó có linh tài linh dược, đương nhiên, vật quý nhất trong đó là linh khí, dù linh khí trong đó cũng không phải cấp bậc gì cao, chỉ từ phàm cấp ngũ phẩm trở xuống mà thôi, chắc chắn không thể nào bằng được với linh khí ở Khí cụ các, nhưng cũng có thể đổi bằng điểm cống hiến.” tiểu mập mạp xen vào.

Vừa đi, Khang Trí và Hàn Phong vừa giới thiệu về Tinh Vân Các, nhất là tu luyện tràng, Tàng kinh lâu, Tàng khí lâu – ba nơi võ giả ra vào nhiều nhất cho Tần Liệt nghe. Càng nghe, Tần Liệt càng hiểu vì sao bọn Lăng Phong dốc sức liều mạng muốn vào đây.

Chỉ vì trở thành người của Tinh Vân Các, mới có thể vào tu luyện tràng, Tàng kinh lâu, Tàng khí lâu, sử dụng tài nguyên của Tinh Vân Các để tăng cảnh giới tu vi.

Tốc độ tu luyện hiển nhiên tăng nhanh hơn rất nhiều so với ở Lăng gia trấn.

Ba người vừa đi vừa nói, rất nhanh đã tới phòng trưởng lão Hàn Khánh Thụy. Hàn Phong vừa tới cửa đã hét to: “Cha, con đưa Tần Liệt tới đăng ký.”

“Ha ha, mau vào đi.” Tiếng Hàn Khánh Thụy cười.

“Hàn thúc.” Khang Trí híp con mắt nhỏ lên tiếng chào, kéo Tần Liệt: “Tần Liệt, chào Hàn thúc.”

“Hàn thúc.” Tần Liệt nghe lời làm theo.

Hàn Khánh Thụy gật đầu, nhìn nhìn đánh giá Tần Liệt, rồi cười: “Không tệ không tệ, ừ, rất tốt, tuy ngươi mới tới Tinh Vân Các, nhưng Hàn thúc đã biết tới tên ngươi lâu rồi.”

“Hàn thúc quá khen.” Tần Liệt khiêm tốn.

“Lệnh bài thân phận của ngươi ta đã sớm làm giúp ngươi rồi, cho ngươi này.” Hàn Khánh Thụy đưa cho hắn một chiếc thiết bài màu nâu xanh, trên mặt chính có đồ án tinh vân, mặt sau khắc tên Tần Liệt: “Vốn trước đây làm một cái khắc tên Lăng Liệt, sau này mới biết đó chỉ là tên giả của ngươi, nên lãng phí mất một cái lệnh bài.”

“Tên khốn này, lúc đó còn giấu tên thật với bọn ta, thực không có suy nghĩ!” Khang Trí hừ hừ.

“Trả lại Tinh Vân lệnh cho các vị.” Tần Liệt cười cười, rút Tinh Vân lệnh ra, đưa cho Hàn Khánh Thụy.

Tinh Vân Lệnh là vật chế tạo riêng cho Đồ Mạc, Đồ Trạch, là biểu tượng thân phận của họ, cũng là vật dẫn đường cho hắn vào Tinh Vân Các. Bây giờ hắn không cần tới nó nữa, mà lệnh bài này lại là vật quan trọng với Đồ Trạch, nên hắn mang ra trả.

Hàn Khánh Thụy gật đầu, nhận lấy Tinh Vân lệnh, nghĩ nghĩ một chút rồi nói: “Tần Liệt, ngươi mới vào Tinh Vân Các, nên chọn một trưởng lão để đi theo, như vậy có thể định ra phương hướng đại khái để phát triển. Trong ngũ đại trưởng lão của các, ta là người phụ trách quản lý, phân công nhiệm vụ, nộp cống phẩm của thế lực phụ thuộc, sắp xếp phân phối linh tài, thống kê điểm cống hiến của thành viên.”

“Trưởng lão Diệp Dương Thu phụ trách hình pháp, trong các bất luận là ai vi phạm quy tắc, ảnh hưởng tới lợi ích của các đều do Diệp trưởng lão xử lý.”

“Trưởng lão Đỗ Hải thiên phụ trách thu thập linh tài từ bên ngoài, bắt linh thú, tìm quáng tài quặng mỏ.”

“Hai trưởng lão Chử Diễn và Ngụy Hưng đều lãnh nhiệm vụ chiến đấu với bên ngoài, áp chế Toái Băng Phủ, ngăn chặn các thế lực khác.”

“Nói về trách nhiệm, trong năm trưởng lão, chỉ có ta là tương đối an toàn nhẹ nhàng, bình thường không gây thương vong cho nhân viên, đương nhiên, cũng không thu được nhiều điểm cống hiến. Diệp trưởng lão cũng vậy, nhân lực thương vong ít, bình thường không cần bổ sung nhiều người, kiếm điểm cống hiến cũng không dễ.”

“Cần nhiều nhân thủ là ba trưởng lão kia, nhiệm vụ của họ là đối ngoại, thường phải hoạt động ở bên ngoài, đi săn hay giết địch đều nguy hiểm, nhưng bù lại thu được nhiều điểm cống hiến. Ừm, những thành viên mới gia nhập đều được tự do lựa chọn trưởng lão để đi theo, ngươi nhớ kỹ chưa?”

Tần Liệt sững người, nghe Hàn Khánh Thụy giải thích một hồi, mới hiểu thực sự.

Thầm nghĩ không hổ là Tinh Vân Các, quy củ rõ ràng, trách nhiệm công việc của từng trưởng lão đều rất minh bạch.

- thế mới xứng đáng với một thế lực thực sự.

“Tần Liệt, chỗ Đỗ Hải Thiên và Ngụy Hưng ngươi không thể vào. Đỗ Hải Thiên và Lăng gia có cừu oán, còn Ngụy Hưng… với Đỗ Hải Thiên lại cùng là người của Liễu Vân Đào, không cùng đường với cha ta.” Tiểu mập mạp Khang Trí xen vào: “Cha ta với Hàn thúc, Chử thúc phụ thân của Chử Bằng mới chung đường.”

Đêm qua lúc nói về Tinh Vân Các, Lý Mục cũng nói khá rõ, ca ca của Đồ Trạch là Đồ Mạc hiện giờ đã sắp bước vào Vạn Tượng cảnh, Đồ Mạc cũng từng ngầm tỏ thái độ rằng, nếu đột phá Vạn tượng cảnh, sẽ vào Sâm La điện tìm phụ thân.

Phụ thân và mẫu thân của Đồ Mạc Đồ Trạch đều ở Sâm La điện, Đồ Thế Hùng còn là thống lĩnh, nên chuyện Đồ Mạc được vào đó là chuyện đương nhiên.

Còn Đồ Trạch… vì cảnh giới còn thấp, tạm thời chưa đủ sức chấp chưởng Tinh Vân Các, nên theo ý phụ thân, ở lại Tinh Vân Các để luyện tập thêm.

Chờ đến khi hắn đủ cảnh giới, có thể tiếp quản Tinh Vân Các, tương lai mới có thể theo gót ca ca Đồ Mạc đột phá Vạn tượng cảnh, tiến nhập vào Sâm La điện, tụ hợp gia đình.

Đồ Mạc nếu rời khỏi, chức vụ các chủ sẽ bỏ trống, hai phó các chủ sẽ có một người lên thay.

Khang Huy là phụ thân Khang Trí, cùng với phụ thân Chử Diễn Chử Bằng và phụ thân Hàn Phong Hàn Khánh Thụy quan hệ rất tốt, Liễu Vân Đào lại lôi kéo được Đỗ Hải Thiên và Ngụy Hưng, Diệp Dương Thu ở giữa, chẳng theo phe nào, cũng chẳng nể mặt ai.

Khang Trí nói như vậy, Tần Liệt đương nhiên hiểu ý hắn, chỉ là hắn đã sớm định trước – hắn là vì Diêu Thái mới đến đây.

“Hàn thúc, ta muốn đi theo Diêu Thái Diêu đại sư, làm phụ tá luyện khí cho ông ấy, người thấy có được không?” Tần Liệt nói, giọng rất chân thành.

“Diêu đại sư?”

Hàn Khánh Thụy, Hàn Phong và Khang Trí ba người vẻ mặt đều kinh ngạc, ánh mắt vô cùng cổ quái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.