Linh Vực

Chương 1445: Chương 1445: Từng bước tằm ăn lên (1)




Các màn ánh sáng màu tím kia, như ẩn giấu lực lượng đáng sợ có thể nghiền nát tất cả thực thể và linh hồn, chậm rãi hướng phạm vi rộng lớn hơn lan tràn.

Tác Mỗ Nhĩ tới gần Tần Liệt, còn đang tiến hành linh hồn tranh đoạt chiến với Lăng Ngữ Thi, từ sâu trong linh hồn nổi lên một loại cảm giác kinh sợ.

Trong mắt tím của Lăng Ngữ Thi, quỷ hỏa màu xanh biếc đột nhiên nhanh chóng lóe lên.

Nàng phát hiện linh hồn ý chí đến từ Tác Mỗ Nhĩ, ở thời khắc này, tựa như chủ động yếu bớt.

Nàng chợt nhìn về phía Tần Liệt.

Một màn ánh sáng màu đỏ tím, như gió lốc xay nát tất cả sinh linh, mạnh mẽ tấn công tới.

Nàng theo bản năng cảm nhận được sợ hãi.

Nàng chưa thừa dịp linh hồn Tác Mỗ Nhĩ lơi lỏng, tiến hành oanh kích đối với các đám hồn phách của Tác Mỗ Nhĩ, mà là quyết đoán lóe lên, hóa thành các tia cầu vồng màu tím, lập tức rời xa một màn ánh sáng màu đỏ tím đó.

Nàng vừa mới rời xa những màn ánh sáng kia, lực khống chế linh hồn kiên cố của Tác Mỗ Nhĩ lại đột nhiên trở nên hung mãnh.

Nàng lập tức hiểu ra, Tác Mỗ Nhĩ... Cũng e ngại vòng ánh sáng màu đỏ tím đánh tới.

Bên kia, Áo Khắc Thản tức giận rít gào cũng ngừng giao chiến với Thâm Lam.

Quầng sáng màu đỏ tím dao động đến từ trên “Thông Thiên” cổ trận đồ, cũng hướng tới phương vị bọn họ giao chiến lan tràn đến. Từ trên quầng sáng đó truyền đến dao động quỷ dị, như có thể nghiền nát tất cả sinh linh.

Áo Khắc Thản cũng cảm nhận được khí tức tử vong.

Hắn bỏ dở huyết chiến với Thâm Lam, vận dụng lực lượng không gian huyết mạch, trực tiếp thuấn di rời khỏi.

Thâm Lam sửng sốt một chút, phát hiện “Tử vong hắc động” Áo Khắc Thản vất vả ngưng kết thế mà đã sụp đổ.

“Ô!”

Sau một tiếng kinh hô, nàng cũng thầm biến sắc, cũng lấy không gian lực kéo thân thể, đột nhiên biến mất trên không.

Phụ cận Bổn Nguyên Thâm Hải, những tộc nhân Tái Đa Lợi Tư gia tộc thu được mệnh lệnh của Áo Khắc Thản, lấy các loại linh khí đánh giết Tần Liệt đều quỳ trên mặt đất, hộc máu từng ngụm từng ngụm.

Ở cạnh bọn họ phân tán một mảng mảnh vỡ linh khí, hồn niệm, huyết mạch bọn họ bám vào bên trên đều bị hủy diệt hoàn toàn.

Cái này dẫn tới bọn họ đều gặp sự cắn trả.

Bọn họ ai cũng hoảng sợ nhìn về phía bầu trời.

Lúc này, Áo Khắc Thản sớm đã rời xa bầu trời chỗ Tần Liệt, hơn nữa tựa như ngay cả lưu lại ở trên trời cũng không dám.

Hắn như một ngôi sao băng rơi mạnh xuống dưới.

“Thiếu gia!” Một tộc nhân Tái Đa Lợi Tư gia tộc khẽ hô.

Sắc mặt Áo Khắc Thản xanh mét. Tầm mắt hắn từ trên người Thâm Lam dời ra, mà là dừng ở Tần Liệt trên trời, còn có trên một bức cổ trận đồ to lớn hơn nữa bắt mắt kia.

“Không cần tiếp tục ra tay với hắn nữa.” Áo Khắc Thản bỗng nhiên nản lòng nói.

Các tộc nhân Tái Đa Lợi Tư gia tộc cả kinh.

Ngay tại lúc này. Lăng Ngữ Thi cũng từ bầu trời hạ xuống, dừng ở bên cạnh đám người Địch Già.

Trong đôi mắt đẹp của nàng, các điểm quỷ hỏa xanh biếc vẫn đang lập lòe, đó hiển nhiên là hồn quang không cam lòng thuộc về Tác Mỗ Nhĩ.

Thâm Lam nhỏ nhắn, lúc này, cũng hóa thành một cột sáng, đứng lại ở bên cạnh Tiên Na và Tư Thản Tạp.

Nàng cũng ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

Đột nhiên, chiến sĩ huyết mạch các tộc quay chung quanh Bổn Nguyên Thâm Hải đều phát hiện ở trên Bổn Nguyên Thâm Hải, đã tràn ngập các màn ánh sáng màu đỏ tím.

Những màn ánh sáng đỏ tím từ trong “Thông Thiên” cổ đồ lan ra, sau khi lan về phía các góc của bầu trời, tựa như cũng không tiêu tán nữa.

Trái lại, càng nhiều màn ánh sáng đỏ tím, còn đang liên tục từ trong cổ đồ kia lan ra.

Cái này khiến bầu trời trên Bổn Nguyên Thâm Hải hình thành các tầng màn sáng đỏ tím. Những màn ánh sáng đó như đán mây, lại như bức tường kết giới kỳ dị, tràn ngập bầu trời.

Thâm Lam, Áo Khắc Thản, Lăng Ngữ Thi vốn lơ lửng trên không, cảm giác được mạc chỗ khủng bố của những màn ánh sáng đỏ tím đó, mới chủ động hạ xuống.

Kể từ đó, trên bầu trời toàn bộ Bổn Nguyên Thâm Hải, trừ Tần Liệt, đã không có sinh linh khác có thể tồn tại nữa.

Làm người ta ngạc nhiên là, sau khi những màn ánh sáng đỏ tím kia lấp đầy bầu trời, cường giả huyết mạch các tộc thử lấy linh hồn thăm dò Bổn Nguyên Thâm Hải, đều phát hiện linh hồn đã không thể thẩm thấu mặt biển Bổn Nguyên Thâm Hải.

Vũ tộc Tư Thản Tạp nhìn phía Bổn Nguyên Thâm Hải một cái, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài một tiếng.

Hắn tựa như đã hoàn toàn từ bỏ tranh đoạt Bổn Nguyên Tinh Diện.

Bởi rất nhiều tộc nhân Tái Đa Lợi Tư gia tộc bị Tác Mỗ Nhĩ yêu cầu đánh giết Tần Liệt, ngược lại bị nhanh chóng chém chết sạch sẽ, cảnh này khiến tộc nhân Tái Đa Lợi Tư gia tộc, đối với Thần tộc, ác ma, Cốt tộc, Vũ tộc đã không còn ưu thế áp đảo.

Sau khi bọn hắn chú ý tới bầu trời khác thường, còn có Bổn Nguyên Thâm Hải biến hóa, biết Tần Liệt thông qua phương pháp nào đó bọn họ không biết, đã dẫn đầu đạt thành liên hệ với Bổn Nguyên Tinh Diện, bọn họ thậm chí từ bỏ tiếp tục đuổi giết tộc nhân các tộc.

Lực chú ý của bọn họ đều dừng ở Tần Liệt trên bầu trời, cùng trên một bức cổ trận đồ kỳ dị không biết tên.

Mà Áo Khắc Thản cũng chưa sai khiến họ tiếp tục động thủ.

Tộc nhân các tộc phân tán ở phụ cận Bổn Nguyên Thâm Hải, nhìn Bổn Nguyên Thâm Hải dâng trào, bốc hơi lên thâm uyên ma khí, một bức cổ trận đồ kia ăn uống no say thâm uyên ma khí, sắc mặt đều thâm trầm.

“Gào!”

Thị Huyết gia tộc Hạo Kiệt đột nhiên điên cuồng rít gào, một khối Huyết Nhục Phong Bi nọ lơ lửng đỉnh đầu hắn phóng ra khí tức huyết nhục kinh thiên động địa.

Một cái đầu lâu đỏ rực do hắn phóng thích, đột nhiên từ trong Bổn Nguyên Thâm Hải bay vút ra, hốc mắt cái đầu lâu đó ngọn lửa linh hồn nhảy nhót, giống như cực kỳ sợ hãi.

Đầu lâu lao ra khỏi Bổn Nguyên Thâm Hải, lại va chạm ở trên các màn ánh sáng đỏ tím, tả xung hữu đột, giống như muốn bay khỏi.

“Phành! Phành!”

Đầu lâu kia húc mạnh vào từng lần một, tầng ngoài xương đầu lâu bóng loáng như hồng ngọc đã xuất hiện vết rạn tinh mịn.

Cùng lúc đó, linh hồn dao động đến từ Minh Hú và Thương Diệp, cũng từ trong Bổn Nguyên Thâm Hải bay ra.

Linh hồn Minh Hú và Thương Diệp, tựa như đã bị dọa sợ, muốn từ trên bề mặt Bổn Nguyên Thâm Hải giãy thoát.

Thân thể bọn họ ngồi ngay ngắn ở Bổn Nguyên Thâm Hải, giờ phút này đang kịch liệt run rẩy, khóe miệng ứa ra vết máu.

Bọn họ giống với cái đầu lâu nọ của Hạo Kiệt, tựa như cũng muốn từ Bổn Nguyên Thâm Hải chạy đi, không muốn nán lại thêm một khắc.

Ba cường giả huyết mạch Thần tộc này, ở lúc các tộc huyết chiến, đều lấy bí thuật kỳ dị, đem linh hồn thăm dò đến Bổn Nguyên Thâm Hải.

Bọn họ chịu tải hy vọng của đám người Kiền Thăng, Huyền Lạc, vốn có hi vọng cướp lấy Bổn Nguyên Tinh Diện nhất, lấy được quyền chúa tể bí cảnh này.

Nhưng, sau khi những màn ánh sáng đỏ tím kia tràn ngập bầu trời Bổn Nguyên Thâm Hải, bọn họ liền sợ hãi, ý đồ đem linh hồn trở về thân thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.