Phòng hóa trang.
Bối Ni cầm đồ đạc đứng ở một bên, thợ trang điểm đang giúp Sủng Ái trang điểm, cô cầm lấy điện thoại nhìn vào mình, đang điều chỉnh góc độ chuẩn bị tự sướng.
Do vai phụ của Sủng Ái diễn là yêu phi Ngụy Khuynh Thành, lớp trang điểm của cô xinh đẹp mềm mại, khóe mắt vẽ một đường nét xinh đẹp, tỏ ra đôi mắt quyến rũ kia câu hồn đoạt phách, xinh đẹp vô cùng.
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, Bối Ni vội vàng nghe điện thoại.
“Bối Ni, chị không phải kêu em trông Thư Nhã sao? Những tin tức đó là chuyện gì?!” Giọng tức giận của Darcy truyền đến.
Thanh âm nói chuyện rất lớn, Sủng Ái và thợ trang điểm đều nghe thấy rồi.
Bối Ni hoang mang nói: “Chị Darcy.......” Tin tức gì Bối Ni hoàn toàn không biết.
“Tiểu Bối Xác ~”” Sủng Ái buông điện thoại mình xuống, đưa tay qua: “Đưa điện thoại cho chị.”
Bối Ni ngoan ngoãn đưa điện thoại qua, Sủng Ái cầm điện thoại đặt bên tai, mở miệng nói: “Darcy, em là Thư Nhã.”
“Thư Nhã! Em ở phim trường xảy ra chuyện gì? Hiện tại tin tức đầu trang nói đều là em ở phim trường đánh người mới.....” Giọng của Darcy vô cùng lo lắng: “Em thật sự đánh Mộc Giai Nhân rồi?”
Darcy rõ ràng Mộc Giai Nhân có người phía sau, cô ta chính là nữ chính mang phí đầu tư vào tổ, bộ phim này chính là vì Mộc Giai Nhân chuyên môn làm ra, nếu Thư Nhã và Mộc Giai Nhân không hợp nhau, kim chủ sau lưng của Mộc Giai Nhân sẽ đối phó Thư Nhã.
Sủng Ái nhíu mày, khẽ nâng cằm nhìn Bối Ni: “Chị đánh Mộc Giai Nhân rồi?”
Bối Ni vội vàng lắc đầu, cô không nhìn thấy Thư Nhã đánh Mộc Giai Nhân, chính là.....mắng Mộc Giai Nhân một trận.
“Thư Nhã, chị đang hỏi em.” Đầu bên kia Darcy im lặng nói.
Sủng Ái cười khẽ một tiếng, nói: “Em biết rồi.” Nói xong, thì cô cúp điện thoại.
Darcy: “......” Cô ấy rốt cuộc biết cái gì???
Sủng Ái ném điện thoại cho Bối Ni, cầm lấy một cây son trên bàn tô lên môi, tô liền một mạch, môi lên màu như hoa hồng nở rộ kiều diễm ướt át.
Hài lòng nhìn bản thân trong kiếng, cô cầm lấy điện thoại tự chụp một tấm, phối hợp với một câu phát lên mạng.
[ Gây chuyện thôi, có tiểu thiên sự nào cổ vũ tôi không? ]
Bức ảnh chỉ chụp nửa khuôn mặt, gương mặt hạt dưa của mỹ nhân, trang điểm xinh đẹp diễm lệ, ánh mắt bễ nghễ thiên hạ khiến lòng người run sợ.
“Đi thôi.” Sủng Ái cất điện thoại đi, liếc Bối Ni một cái.
Bối Ni thoáng hoảng hốt, Sủng Ái lúc này khí thế nữ vương đột nhiên mở ra, cô và thợ trang điểm đều khiếp sợ.
“Chị Thư Nhã!” Bối Ni đuổi đến bên cạnh Sủng Ái: “Chị muốn đi đâu, bây giờ còn chưa tới cảnh của chị.....”
Sủng Ái làm lơ, mặc trang phục diễn nặng nề đi về phía hiện trường quay phim.
“”Chị Thư Nhã.” Nhân viên làm việc tổ phim thấy cô qua đây, nhao nhao thấp giọng hô.
Lúc này phim trường đang quay < Ngụy Hậu truyện > cảnh nữ chủ Ngụy Như Tuyết lần đầu gặp Hoàng đế, Mộc Giai Nhân mặc trang phục cung nữ màu hồng, lúc đang bị Thẩm Yên Nhiên diễn vai Tân Tấn mỹ nhân Đỗ Hân Lan ức hiếp, Hoàng đế trùng hợp nhìn thấy và giúp cô.
“Tiện nhân! Ngươi còn nói ngươi không phải cố ý!” Thẩm Yên Nhiên chợt nâng tay lên quạt cái hướng về Mộc Giai Nhân.
Quạt đây có nghĩa là tát ấy mà đóng phim thì lại làm động tác giả
Mộc Giai Nhân thuận thế ngửa ra sau, bịch đụng vào bàn bên cạnh ngã xuống, cả người đều nằm trên đất.
“Cắt!” Đạo diễn nhíu mày hô lên.
Vài người xông lên, “Giai Nhân, cô không sao chứ?”
“Thẩm Yên Nhiên, cô quá đáng rồi! Cô có biết diễn không, không biết mượn vị trí sao!” Một đàn ông trẻ tuổi quát.
Thẩm Yên Nhiên đối diện với ánh mắt chất vấn của mọi người, tức giận: “Tôi không có đánh tới cô ấy!” (ý là chỉ lướt qua không thật sự tát)
Sủng Ái hơi cong môi đỏ, đi về phía Mộc Giai Nhân đang được đỡ dậy.