“Phấn Cửu Cửu ~” Sủng Ái mở mắt ra, lười biếng nói: “Rót cho ta một ly rượu đỏ.”
[ Ký chủ, tôi không phải là nô lệ của cô! ] Con ngươi xanh biếc của mèo đen ngồi xổm ở mép bồn tắm toát ra thịnh nộ.
Ký chủ thích cực kỳ thích màu hồng, tâm thiếu nữ nhộn nhịp, nhưng nó rõ ràng là mèo đen tôn quý, cứ khăng khăng gọi nó là Phấn Cửu Cửu.
Sủng Ái từ dưới nước đưa cánh tay trắng noãn, sờ đầu của mèo đen: “Phấn Cửu Cửu, sao ngươi lại là nô lệ của ta chứ, ngươi là hệ thống ta thích nhất a, ngoan ngoãn nha ~”
Ngọn lửa trong mắt mèo đen dập tắt, hừ hừ vài tiếng, giống như người vậy đứng lên, đi đến quầy bar rót một ly rượu, cầm vào phòng tắm.
[ Nguyên chủ có nguyện vọng không? ]
Tuy rằng nó nghịch thiên lén lút đổi mục tiêu cho Ký chủ, từ một mèo cấp thấp nhất đổi thành tiểu phản diện, nhưng Ký chủ cũng phải giúp nguyên chủ hoàn thành nguyện vọng.
Sủng Ái lười biếng nằm bên mép bồn tắm, nói: “Có chứ, có hai nguyện vọng, một là bảo vệ Lý gia, hai là khiến Mộc Giai Nhân trả giá.”
[ Trả giá làm sao? ]
Sủng Ái nhàn nhạt nhấp một miếng rượu đỏ, nói: “Không có nói, mặc cho ta tự mình phát huy thôi.”
[ Chỉ cần không làm chết vai chính, tùy ý cô chơi sao cũng được. ] Phấn Cửu Cửu hộ chủ nói.
Ký chủ trước kia bị những người ở tinh tế hại thảm như vậy, sau này....
Sủng Ái đặt ly rượu ở trên bàn cách đó không xa, ôm mèo đen trong lòng xoa: “Phấn Cửu Cửu, ngươi thật đáng yêu, đáng tiếc duy nhất chính là không thể nhuộm màu....Nếu như nhổ sạch lông là màu hồng phải không?”
Lông của Phấn Cửu Cửu đứng vững, nhất thời bùng nổ [ Ký chủ, cô mau buông tôi ra!!! ]
“Nói chơi thôi ~” Sủng Ái xoa cái tai của mèo đen: “Ta mới không nỡ nhổ lông của ngươi.”
[ Tôi về không gian đây. ] Phấn Cửu Cửu bỗng chốc biến mất.
Sủng Ái khẽ hát từ bồn tắm đi ra, dùng vải trắng bọc lại thân thể mềm mại, đứng ở trước kiếng.
Phụ nữ trong kiếng có một gương mặt xinh đẹp diễm lệ, đặc biệt là đôi mắt kia, không cẩn thận thì có thể đoạt tâm hồn người.
Sau khi từ bồn tắm đi ra, Sủng Ái nhìn phong cách căn nhà màu trắng, quyết định ngày mai bảo Darcy đổi vật dụng trong nhà.
Màu hồng mới xinh đẹp mới đáng yêu.
Ngày hôm sau.
Sủng Ái tỉnh dậy trong tiếng chuông điện thoại, cô từ phía dưới gối đầu móc điện thoại ra.
“A lô ~”
“Thư Nhã, em còn chưa dậy?”
“Sao vậy?” Sủng Ái ngồi dậy.
“Em còn chưa có đi phim trường?” Darcy rất mệt tâm.
“Hôm nay phải đi quay phim?” Sủng Ái xuống giường đi mở màn cửa sổ, bên ngoài nắng gắt như lửa rất chói mắt.
Hôm qua ra tin lớn như vậy, cô còn chưa kịp gọi điện cho Lý gia đi xử lý, hôm nay cô chắc là không thể ra khỏi cửa nhỉ.
“Chuyện xảy ra tối qua của em bị ép xuống rồi, trợ lý mới chị tìm cho em ở bên ngoài tiểu khu, cô ấy lập tức qua đây đón em.” Darcy sắp xếp đâu vào đấy: “Buổi chiều quay phim xong, buổi tối em còn phải đi chụp quảng cáo châu báu....”
Sủng Ái: “......” Nhiều việc như vậy?
Vấn đề là cô còn chưa nói chuyện tối qua cho ba Lý biết, tin tức đó là ai ép xuống?
Darcy thấy đầu bên kia điện thoại không trả lời, hỏi: “Thư Nhã, em có đang nghe không?”
Trước kia Thư Nhã ở đầu bên kia, sẽ luôn ừm một tiếng chứng tỏ đang nghe, bây giờ sao lại không có trả lời.
“Em đang nghe.” Sủng Ái nói.
Darcy hỏi: “Tinh thần em không tốt? Nếu không thì phim chiều này chị lùi lại cho em?”
Quay phim tuy quan trọng, thân thể mạnh khỏe mới là thứ nhất, Thư Nhã tối qua chịu kinh sợ, nghỉ ngơi một hai ngày cũng được.
“Không cần, chị bảo trợ lý lên đây đi.” Sủng Ái nói: “Còn có, chị kêu người mua lại vật dụng mới trong nhà cho em, tốt nhất lấy màu hồng nhạt làm chủ......”
Buổi chiều chính là cảnh diễn của cô và Mộc Giai Nhân, thật là kỳ vọng nha ~